"Khải Minh ngươi có yêu cầu gì không?" Dương Khiêm nhìn Khải Minh hỏi.

"Ta yêu cầu gì à, đợi ta nghĩ đã!" Khải Minh trầm tư suy nghĩ.

Khải Minh hiện tại thì chả cần gì, hắn cứ thế suy nghĩ, được một lúc hắn xác nhận.

"Hiện tại thì ta không cần gì, để đó khi nào cần ta nói!" Khải Minh nhìn Dương Khiêm trả lời.

"Được, khi nào cần ngươi cứ nói." Dương Khiêm gật đầu.

"Phụ Thân, ta có vài người từ nay sẽ ở đây nhé." Khải Minh hướng Dương Hùng mở lời.

"Là ai, nếu họ không gây trở ngại gì thì được!" Dương Hùng nhìn Khải Minh với ánh mắt thăm dò.

Sau câu trả lời của phụ thân mình, Khải Minh đi ra ngoài, một lát sau trở lại với đám người 2 nam 3 nữ, Khải Minh nhìn về Dương Hùng giới thiệu.

"Đây là Khả Hân và Nguyệt Nhi bằng hữu của ta, còn ba người này là Đường Phương, Tô Viễn, Trần Trung thuộc hạ của ta."

Ai cũng bất ngờ với đám người mà Khải Minh dắt vào, những người này ai cũng có khí thế thật mạnh mẽ, nhất là ba nữ nhân kia ai cũng xinh đẹp, đặc biệt nhất là cô gái tên Nguyệt Nhi ấy, nàng còn xinh hơn cả Ánh Tuyết.

"Chào gia chủ!" Cả nhóm người đồng thanh nói.

"Được từ nay các ngươi đi theo Khải Minh, làm gì thì nó tự nói với các ngươi." Dương Hùng nói, rồi nhìn Khải Minh với ánh mắt ngươi được đấy.

Khải Minh cúi chào phụ thân rồi cùng đám người li khai, hắn có liếc qua Ánh Tuyết nàng vẫn còn tình trạng kinh ngạc, sững sờ, hiếu kỳ, nhìn Khải Minh cùng với đám người này, hôm nay tên Khải Minh này quá đáng lắm, người ta như vậy mà chả buông lời hỏi thăm hay làm cái gì hết.

Quả thật Khải Minh muốn chạy đến an ủi lắm chứ, đây chả phải là thời cơ tốt để tán gái sao, nhưng do Ý Hệ Thống ta không làm gì khác được, thôi thì ráng nhịn.

Khải Minh trở về gian phòng của mình, sắp xếp những người khác ở gần đó rồi làm một giấc cho tới sáng.

Sáng hôm sau, khi Khải Minh đang mộng đẹp thì có tiếng rõ cửa, Khải Minh cố bò dậy lết cái thân ra mở cửa, thì bắt gặp phụ thân mình đang đứng bên ngoài.

"Con trai ta có điều muốn nói với con!" Dương Hùng ánh mắt kiên định nhìn Khải Minh.

"Dạ, phụ thân người khỏe, vào trong rồi nói." Khải Minh nói, rồi bước vào trong phòng, Dương Hùng bước theo ngồi lên ghế gần đó, Khải Minh ngồi đối diện.

"Ta muốn nói với ngươi về hôn sự của ngươi, thật ra từ khi ngươi còn nhỏ, ta có nói chuyện Hôn ước với một vị bằng hữu, lúc đầu ngươi còn nhỏ quá nên ta không nói, giờ ngươi trưởng thành rồi ta nên ta mới nói với ngươi!" Dương Hùng ánh mắt đầy hoài niệm kể.

"Con m* nó mình có hôn ước à, lại tình tiết siêu phi thường nào nữa đây, đừng nói hủy hôn, li hôn gì nữa đi à!" Khải Minh suy nghĩ.( mong lung như một trò đùa)

Thấy Khải Minh đăm chiêu suy nghĩ, Dương Hùng tiếp tục nói.

"Người mà ta hứa hôn cho Con là Nhị Tiểu thư của Hằng gia, Hằng Ngọc Lan, và vừa rồi ta nghe hạ nhân nói là bên Hằng gia đòi hủy hôn đấy, ta muốn con chuẩn bị tinh thần." Dương Hùng nhìn Khải Minh với ánh mắt đầy lo lắng.

"Biết ngay mà, chuẩn bị, chuẩn bị cái gì, bọn kia mới là người nên chuẩn bị chứ, chuẩn bị quan tài để mà còn sử dụng nữa chứ, được,hủy thì hủy, ông đây không thiếu nữ nhân!" Khải Minh nghĩ thầm.

"Được, bọn họ muốn hủy thì hủy đi,không sao đâu phụ thân, con hứa bọn họ không làm gì quá đáng thì con không giết bọn

họ." Khải Minh giọng điệu kiên định nói.

"À, ta quên ngươi giờ khác rồi!" Dương Hùng lắc đầu nói, hắn giờ đang cầu cho bọn Hằng gia đừng làm quá mức.

"À mà tu vi ngươi đang ở cảnh giới nào

rồi." Dương Hùng ánh mắt dò xét nhìn Khải Minh.

"Không mạnh lắm, đủ để diệt vài Gia tộc, đánh hết sức có thể dẹp được vài cái tông môn nào đó." Khải Minh vô tư trả lời.

Lúc này Dương Hùng một mặt mộng bức nhìn Khải Minh, ông không thể tin vào mắt mình thấy, tai mình nghe nữa.

Được một lúc Dương Hùng bình tĩnh lại rồi nhìn Khải Minh nói tiếp.

"À, ngươi còn một hôn ước nữa, ta chưa nghe bên đó nói gì, nhưng cũng sớm hay muộn thôi."

"Cái quáy gì, ở đâu ra nữa vậy phụ thân." Khải Minh kinh ngạc hỏi.

"Chuyện này là do gia gia ngươi, ông ta có ước định hôn ước với bằng hữu ông ta, lúc ấy ngươi mới 6 tuổi, bằng hữu gia gia ngươi lúc trước là gia chủ Đặng gia, Ước định hôn ước giữa ngươi và Đặng Yến Quyên, đại tiểu thư của Đặng gia." Dương Hùng nhìn Khải Minh giải thích.

"Ôi mẹ ơi, hứa hôn 2 người luôn, hay thật chứ, rồi sẽ có 2 tờ hủy hôn đập vào mặt." Khải Minh nhìn lên trời suy nghĩ trách cứ bọn cường giả này, hứa hôn từ nhỏ làm gì để lớn lên hủy hôn thế này, đúng là ông cha làm, con cháu chịu mà.

"Được rồi ta chỉ nói nhiêu đó, ta còn có việc." Dương Hùng nói xong quay qua bỏ đi thì Khải Minh hỏi.

"Phụ Thân, mẫu thân ta là ai vậy?"

"Chuyện này ngươi chưa biết được, sau này ngươi sẽ biết rõ."

Dương Hùng bỏ đi về Phòng nghị sự

Dương gia.

$$$$$$$$$$

P/S: các đạo hữu nhớ like cho tác, giúp tác có động lực ra thêm chương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện