Tại cung điện của Donald:

Donald ngồi trên ghế sô pha, First đi vào ôm quyền cúi đầu

" Bệ hạ! Đã tìm thấy "

" Người đâu? "

"... Chuyện này... "

" Hử? "

" Đã chết, còn rất thảm "

First lấy ra một mặt dây chuyền nói

" Thần đã lưu hình ảnh vào viên đá ký ức "

Từ viên đá trên dây chuyền phát ra luồn sáng nhạt, từ không trung hiện lên một khoảng mờ màu trắng. Trong đó hiện lên hình ảnh của một xác chết, nội tạng máu me đều bị dập nát, đôi mắt trợn to, một bên mắt còn chảy máu giống như bị thứ gì cắn. Miệng mở to ra, cả người đều là máu khô, gương mặt cũng đã không còn nguyên vẹn.

Donald nhìn đến đôi mài nheo lại

" Bệ hạ! Chuyện này không đơn giản. Lúc đầu là công chúa bị bỏ chú cấm, khiến trí nhớ về người mất đi. Khiến cho nhiều người nghĩ xấu về công chúa. Bây giờ là cho Ruty thoát ra khỏi lao ngục nhằm giết chết công chúa. Người có thể ra vào lao ngục mà không bị phát hiện thì e rằng không đơn giản. Huống hồ người này chắc biết rất rõ về chuyện trong hoàng gia, thậm chí là thân thiết với công chúa "

Lời nói của First khiến Donald càng thêm lạnh lẽo, cầm tách trà trên tay nhấp một ngụm

" Tiếp tục điều tra "

" Vâng! Mà hôm nay là kì khảo sát của công chúa Diana. Người sẽ đi chứ? "

" Lát nữa ta sẽ cùng Eira đi "

" Thần cáo lui "

_______________

Buổi trưa:

Cô được Donald nắm tay đi đến một quảng trường rộng lớn, nhiều người ngồi trên hàng ghế xem. Khoảng sân rộng khoản 1000m. Nơi đây còn được bọc một cái kết giới, ánh nắng buổi trưa dường như cũng không thể xuyên qua. Donald dẫn cô đến nơi cao nhất dành cho hoàng đế, ngồi xuống. Cô ngồi bên cạnh Donald nhìn xung quanh, bỗng từ xa Hundin cùng Saint đi tới, gương mặt Saint tràn đầy lo lắng hỏi

" Công chúa! Ta nghe nói đêm qua người bị tấn công? Người có sao không? "

Cô nhìn thấy Saint mỉm cười lắc đầu

" Không có, cảm ơn anh Saint đã quan tâm "

" Công chúa, còn nhớ thần chứ? "

Hundin bước tới nhìn cô

" Ừm! Hundin thúc thúc "

" Công chúa có bị thương không? "

" Không "

" Khiến người kinh sợ rồi, công chúa không sao là tốt "

" Đủ rồi! Ngồi xuống đi "

Donald liếc qua họ lạnh lẽo nói. Cả hai ngồi vào vị trí của mình, cô nhìn xuống đài

" Sau đây sẽ là kì thảo sát, xin mời mọi người tập trung. Lần này chúng ta vinh hạnh có bệ hạ, người hùng trị vì của vương quốc đến làm giám khảo. Không nói nhiều nữa, kì sát hạch bắt đầu "

Cô nhìn từ không trung xuất hiện mấy con quái vật hung dữ, và một số người xuất hiện. Dường như họ là ma pháp sư của học viện, bọn họ từng người dùng ma pháp đánh vào con quái vật. Nhiều luồn ánh sáng lung linh phát ra, khiến cả khoảng sân trở nên linh động.

Khi những con quái vật ngã xuống, trọng tài mới lên tiếng

" Tiếp theo là đến lần kiểm tra của công chúa Diana và Belin RiYu. "

Diana xuất hiện trong sân cùng RiYu, mọi người thấy Diana đều hứng khởi. Từ không trung xuất hiện 3 con quái thú dữ tợn, hàm răng nanh sắc nhọn khiến người thấy sợ hãi. Donald nheo mài lại quan sát...

RiYu từ bàn tay phát ra một luồn sáng màu đỏ, tia lửa dài phóng tới một con quái thú

- Rốnggggg

Tiếng rống hung dữ vang vọng cả khoảng sân, con quái thú bị RiYu tấn công lao tới. Diana thấy vậy liền vươn cây gậy lên, từ viên đá đính trên gậy phát ra một luồn sáng màu xanh. Phút chốc con quái thú bị đóng băng, hai con còn lại nhìn nhau rồi đồng loạt xông lên

" Diana, cẩn thận "

Tiếng nói RiYu vừa dứt liền nhào tới đẩy Diana ra, móng vuốt của một con quái cào vào tay RiYu, khiến nàng ta văng ra xa

" RiYu, cậu không sao chứ? "

Mọi người nhìn thấy đều sững sờ, Diana nước mắt chảy xuống nhìn sắc mặt của RiYu đang dần nhợt nhạt, tức giận đứng lên xè hai tay ra nói lớn

" Ánh sáng hãy đến đây, giúp ta tiêu trừ kẻ thù ở trước mắt... "

Một luồn ánh sáng tỏ ra từ tay Diana, tạo thành một hình tròn lớn lơ lửng giữa không trung. Sau đó nhanh như gió phóng tới hai con quái thú

ẦM!

Mọi người nhìn hai con quái thú đồng loạt bị văng ra xa, đập vào kết giới mà bần thần

- Là song pháp

- Trời ơi! Ma pháp hệ băng và ma pháp ánh sáng

- Quả không hổ danh là thiên tài của học viện ma pháp

- Bệ hạ thật có phước khi có công chúa là con gái.

Nói rồi tất cả những người có mặt đồng loạt quỳ xuống chấp tay

- THAM KIẾN CÔNG CHÚA CỦA FISLIN, BỆ HẠ TRƯỜNG TỒN VINH DANH. CÔNG CHÚA THIÊN TÀI MANG LẠI ÁNH SÁNG CHO FISLIN, CÔNG CHÚA VẠN TUẾ

- CÔNG CHÚA VẠN TUẾ

First nhìn thấy mỉm cười nhẹ

" Công chúa Diana thật giỏi. Chúc mừng bệ hạ "

Cô nhìn lên thấy khóe môi Donald đang vươn lên nụ cười hài lòng, hạ mi xuống đáy mắt xẹt qua tia sáng lạnh

[ Song pháp rất hiếm, được gọi là Thiên tài cũng không sai ]

Giọng nói tiểu Bát Đản vang lên cảm thán

' Song pháp rất hiếm sao? '

[ Phải! Kể cả hoàng đế cũng chỉ có ma pháp trị liệu. May mà kiếm pháp của hắn xuất thần nhập hóa thôi ]

' Hừ! '

Cô nhìn Diana bước lên gần Donald, đôi mắt mang theo lo lắng

" Pa pa, RiYu... "

" Mang lên đây "

First nghe theo bế RiYu bước lên, Donald vươn tay đến gần vết thương đang chảy máu ở bụng của nàng ta. Luồn sáng ấm áp xanh lục rọi lên khiến vết thương đó dần biến mất...

RiYu mở mắt ra nhìn vết thương đã khôi phục hoàn toàn, quỳ xuống

" Đa tạ người thưa bệ hạ "

" Ừ! Ngươi làm tốt lắm "

Diana mỉm cười vui vẻ bước đến hỏi thăm RiYu

[ Xạo! Rõ ràng cố ý để con nhóc RiYu đó bị cào trúng. Rồi làm ra vẻ mặt tức giận để giả vờ thức tỉnh sức mạnh. Mang thêm tiếng thơm cho mình →_→ ]

' Hừ! Thánh nữ mà '

Quả nhiên mọi người đều nhìn đến Diana bằng ánh mắt ngưỡng mộ kính phục

- Công chúa Diana thật lương thiện

- Fislin ta thật có phúc

- Công chúa Diana là thánh nữ của đất nước ta

.....

" Chúc mừng công chúa Diana trải qua kì sát hạch thành công "

Tiếng nói vang lên, mọi người đều vui vẻ. Cô bước đến gần Diana đang đỏ mặt

" Chúc mừng chị "

" Ừm! Cảm ơn em "

RiYu đứng bên cạnh nhìn đến

" Hừ! "

Cô không quan tâm ánh mắt khinh bỉ của RiYu, nói

" Hai chị đi thay quần áo đi "

" À! Phải rồi, em đi với chị luôn. Chị có chuyện muốn nói với em "

Diana mỉm cười dắt tay cùng cô rời khỏi, trước khi đi còn quay qua Donald

" Pa pa, con cùng Eira đi thay đồ một lát "

______________

Cạch!

Cô, Diana và RiYu bước vào phòng chứa y phục. Diana bước lại cầm lấy một chiếc váy nói

" Cậu vào thay đồ trước đi. Tớ nói chuyện với Eira "

" Hừ! "

RiYu hừ lạnh liếc qua cô rồi bước vào căn phòng nhỏ thay y phục. Diana kéo cô ngồi xuống, mỉm cười nói

" Em đừng bận tâm những người xung quanh. Em gái của chị luôn là giỏi nhất "

Cô nở nụ cười tươi lắc đầu, nhìn qua chiếc bàn lấy một miếng trái cây lên ăn

" Không sao, em không bận tâm "

" Thật tốt, chị rất vui "

Diana vươn tay vén tóc cho cô

" Chị Diana của em thật giỏi "

" Vậy sao? "

" Mọi người ai cũng đều nhìn chị bằng ánh mắt ngưỡng mộ "

" Ha! Do mày là con nhỏ phế vật thôi "

Diana dựt tóc cô khiến cô đau đớn la lên

" A! Chị làm gì vậy "

Cô đứng lên nhìn Diana trước mặt, bỗng trong tay cô xuất hiện một con dao. Trong lúc cô vẫn còn ngơ ngẩn thì cổ tay xuất hiện một sợi chỉ trong suốt kéo bàn tay đang cầm con dao đâm về phía Diana

Phập!

Máu tươi phun ra, bắn lên mặt cô. Cô kinh hãi nhìn gương mặt Diana đang bàng hoàng, nước mắt chảy xuống ôm bụng. Khi cô đâm dao về phía Diana cũng là lúc RiYu bước ra, đôi mắt mở to kinh ngạc

" Aaaaaaaa "

RiYu vừa la vừa chạy đi. Cô sợ hãi run rẩy đánh rơi con dao xuống đất, Diana ngã trên mặt đất đau đớn nhìn cô

" Sao.... sao... em lại... "

Cô lắc đầu nhìn Diana, bàn tay dính máu run rẩy.

Cạch!

Donald cùng nhiều người bước vào, khi thấy cảnh này ai cũng sững sờ. Donald chạy lại đỡ thân thể Diana lên, cầm lấy một cái lọ chế nước vào miệng Diana. Gương mặt Diana nhợt nhạt, cô nhìn thấy nước mắt rơi xuống

- Trời ơi! Không ngờ công chúa phế vật đó lại ra tay với chị mình

- Thật đúng là ác quỷ

- Chị mình cũng dám giết...

- Đúng vậy

....

Gunra chạy vào nhìn cô, liền đi tới ôm cô

" C...chị Gunra... Không có... Eira không có "

Nước mắt cô rơi xuống lắc đầu

" Công chúa, đừng sợ. Có thần rồi, thần tin công chúa. Đừng sợ "

" Chuyện này là sao? "

First nhìn cô hỏi, RiYu từ ngoài bước đến chỗ Diana đang được Donald chữa trị nhìn vào cô nói

" Tôi chính mắt nhìn thấy tiểu công chúa hướng dao đâm vào Diana. "

" Không... không phải "

Cô lắc đầu nói, hướng tới Donald

" Pa pa, Eira không có "

Mọi người nhìn thấy đều tràn đầy căm ghét nhìn cô

- Chắc thấy công chúa Diana tài giỏi nên sinh ra ghen tị rồi giết người

- Phải đó! Đúng là ác độc

......

Saint bước tới nhìn cô

" Công chúa, người thật sự làm chuyện này? "

" K...không... Eira không có "

" Tại sao? Em ghét chị thì có thể... khụ... nói. S...sao em lại... muốn giết chị...? "

Diana đau lòng, nước mắt chảy xuống nhìn cô

" Chị... em xin lỗi... em không có... em không phải muốn đâm chị... "

Cô lắc đầu nói, Gunra ôm cô vỗ về

" Đừng sợ, công chúa đừng sợ "

Mọi người đều khó chịu nhìn cô

- Vậy đúng là cố ý đâm Công chúa Diana rồi

- Haizz! Sao đều là chị em lại trái ngược nhau như vậy?

- Phải đó! Công chúa Diana ngoan hiền tài giỏi bao nhiêu thì tiểu công chúa này lại vô dụng độc ác bấy nhiêu

........

Donald bế Diana đứng lên nhìn qua cô

" Pa pa... "

" Cấm túc tiểu công chúa, chờ phán xử "

Nói rồi hắn lạnh lùng bỏ đi

Gunra ôm cô vào lòng dắt cô trở về cung điện, suốt đoạn đường ai nấy cũng đều nhìn cô với ánh mắt căm phẫn, chán ghét cùng khinh thường

Trở về phòng Gunra bảo cô tắm rửa sạch sẽ, vừa làm việc vừa nói

" Công chúa đừng sợ, thần tin người. Tiểu công chúa của thần rất ngoan, làm sao có thể làm như vậy được "

" Nhưng Eira thật sự đã đâm chị Diana... hic... "

Cô ngồi trên giường, nước mắt chảy xuống

" Trong đó nhất định có nội tình. Thần sẽ mãi tin công chúa, đừng sợ. Nào, để thần chuẩn bị đồ ăn cho người "

Cô nhìn Gunra bước ra khỏi phòng, đưa tay lau nước mắt. Bước đến ô cửa sổ nhìn bầu trời đang ngã vàng

[ Chồi ôi! Ký chủ, người đang làm gì vậy? ]

" Nhiệm vụ "

[ Sao lại để sa vào bẫy của con nhóc đó? ]

" Nhân vật tiểu công chúa này cũng đâu nhất thiết phải cần nữa. Miễn sao hoàn thành nhiệm vụ thôi, phải không? "

[ Ý người là sao? ]

Cạch!

Gunra đi vào, trên tay còn cầm một khay thức ăn để lên bàn cho cô

" Công chúa, người dùng bữa "

" Ừm! Cảm ơn chị "

" Vậy thần ra ngoài trước "

Gunra chần chừ rồi cũng bước ra khỏi phòng. Cô ngồi xuống dùng bữa

" Trong cửa hàng hệ thống có thuốc độc không? "

[ Có! Rất nhiều loại ]

" Loại nào không gây hại cho cơ thể, chết nhanh và không đau đớn ấy "

[ Giá là 100 điểm ]

" Lấy "

[ Người định làm gì nữa ^_^|| ]

" Hỏi nhiều quá "

[ Thực hiện quá trình mua thuốc độc -------- hoàn tất. Số tiền bị trừ 1790 - 100 = 1690 điểm ]

Từ không trung rơi xuống một lọ thuốc, cô dùng khăn lau miệng rồi mở nắp bình. Tiểu Bát Đản thấy hành động của cô liền hoảng loạn

[ Ký chủ! Bình tĩnh lại, nếu người không muốn thực hiện nhiệm vụ nữa thì có thể nói. Ta sẽ cho người rời khỏi thế giới này. Đừng dùng thuốc độc chi 😱 ]

" Câm mồm! Ai nói ta không muốn thực hiện nhiệm vụ? Đây chỉ là một bước trong kế hoạch "

Nói rồi cô rót một ít vào miệng, đóng nấp lại để lọ thuốc trên bàn. Đôi mắt cô bắt đầu nhìn mọi thứ không rõ, cơ thể nhẹ bâng. Cuối cùng là gục xuống bàn, đôi mắt nhắm chặt lại, hàng mi dài cong che phủ đôi đồng tử xinh đẹp. Hơi thở đã không còn, tim cũng chẳng đập... Thế là Fislin Eira đã kết thúc sinh mạng như thế...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện