Đêm nay, Dật Thần phải đi đàm phán vụ làm ăn lớn. Mèo yêu lại đang có thai, hắn sẽ không mang theo cô đi theo. Phi vụ làm ăn này, có thể là vụ cuối cùng, hắn sẽ rút chân ra khỏi hắc đạo.
Do Uyển Nhi biết bản thân mang thai, nên không có chuyện gì, cô cũng không chạy có chạy loạn đâu.
Dật Thần Tiến lại, ôm mèo nhỏ vào lòng tiến tới phòng.
" Tiểu Bạch, ta phải đi công việc em ở nhà ngoan đợi ta về. Đừng có chạy loạn cho biết chưa?
" Tiểu Bạch, nếu em là cô gái, ta sẽ cưới em làm vợ. ": Dật Thần nở nụ cười gian xảo, bước chân rời đi
Còn không quên khóa trái cửa lại. Cửa xổ hay cửa thông khói cũng bị khóa luôn..
" Mẹ nó! Đây là hắn nhốt lão nương?
" Hệ Thống chó chết mi ra đây. Hai ta nói chuyện nhân sinh.
" Tên Cầm thú kia, cả gan nhốt lão nương, mẹ nó.
[...] Nghiệm vụ phụ tuyến: Xin mời Tiểu tỷ tỷ cứu giúp nam chủ. Nam chủ đang gặp Nguy hiểm.
" Hệ Thống mi bị điên rồi,! Lão nương là đang bị nhốt đó..
" không có một kẻ hở để lão nương ra ngoài. Cứu hắn bằng mông lão nương à.
[...] Cái này thỉnh tiểu tỷ tỷ tự lo liệu.
Uyển Nhi tức giận. Tên Cầm thú kia ra khỏi nhà, là y như rằng sắp mất mạng, sao số lão nương lại khổ như vậy chứ?
Uyển nhi hóa thành hình người, trong khi ở bụng còn có một cái tiểu bánh bao nhỏ. Vác bụng bầu đi cứu ba đứa nhỏ.
" Ai, sau này sẽ là một câu chuyện cảm động. "
Uyển Nhi xuất ra băng phong, đâm xuyên ổ khóa. Có lẽ là uy lực mạnh quá bay luôn cả cái cửa.
Cô lần mò trên bản đồ siêu Cấp! Mẹ nó.. Cư nhiên lại ra khỏi thành phố C. Tên cầm thú này lại đi xa tới vậy?
" Tức Chết lão nương ta rồi "
••••••••••••`••••••••
Dật Thần cùng thủ hạ đang giao dịch cùng đối tượng.
" Dật Tổng, thật giữ chữ tín, hợp tác vui vẻ "
Dật Thần Định đưa tay ra bắt. Bất ngờ tiếng súng vang lên giữa không trung.
" Đoàng~~ Đoàng.. Thủ hạ Của hắn lần lượt ngã xuống đất.
Rất nhanh Dật Thần lắc mình, né tránh khỏi súng đạn không có mắt. Vậy mà hắn Lại bị người ám toán lần nữa.
Lướt nhanh qua, Dật Thần Áp chế được tên chủ mưu. Khoa tay hắn lại áp chế về phía sau. Lên tiếng âm lãnh.
" Trương tổng, ngài đây là có ý gì?
" Dật tổng còn không rõ sao. Hôm nay là ngày kết thúc của Dật tổng rồi " Ha ha "
Dật Thần nhíu mày. Hắn nói như vậy ý là gì? Tiếng súng cắt ngang suy nghĩ của Dật Thần.
Viên đạn lao theo tiếng gió về phía Dật Thần, hắn hoảng thần, nhưng không thể né tránh khỏi viên đạn.
Dật Thần nhắm mắt, nhưng vẫn không cảm giác được đau đớn. Mà toàn thân phủ cảm giác mềm mại, hương sen thoang thoảng, bất giác hắn giật mình nhìn xuống.
Người con gái ôm trọn bao phủ lấy hắn, vờ vai nhiễm máu đỏ tươi. Dật Thần lắp bắp kinh hãi..
" Tiểu Bạch.........Uyển Nhi sao.. Sao em lại ra được đây... Sao em lại không nghe lời anh
" Sao lại không ngoan ngoãn ở nhà... Tiểu Bạch... Miêu Uyển Nhi, em Không được ngủ....
Máu tươi vẫn chảy ra, Uyển Nhi cảm thấy sinh mạng đang dàn kiệt quệ... Cảm giác đau nhói.. Toàn thân.
Thủ hạ của Dật Thần, đã xử lý hết đám người ám toán kia. Dật Thần đau khổ ôm lấy cô gái mặc váy trắng, toàn thân nhiễm máu tươi.
" Miêu Uyển Nhi.. Em mau tỉnh...Còn con của chúng ta.. Em không được phép ngủ..
" Nước mắt hắn lăn dài trên gò má, đôi môi sớm đã lạnh tanh...áp lên môi của Cô... Hôn thật dài.
" Miêu Uyển Nhi.. Anh yêu em "
Chớp mắt, một đạo ánh sáng lóe Lên. Người con gái ở trong lòng hắn biến mất giữa không khí, chỉ còn vương lại mùi máu tươi nồng đậm.
Dật Thần toàn thân toát ra băng hàn, mang theo một tia hối hận đau khổ, “Tìm! Đem thành phố C lật từng tấc đất cũng phải tìm được cô ấy.
Toàn bộ thủ hạ đều bị uy lực của Dật Thần dọa cho sợ. Đào từng hố đất tới bụi cỏ để tìm cho ra Uyển Nhi.
- Khi Uyển Nhi tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân mình ở trong không gian Linh Tuyền.
" Hệ Thống chó chết. Đây là xảy ra chuyện gì?
[...] Đáng lẽ ra Tiểu tỷ tỷ sắp chết. Rất may nam chủ tỏ tình với tiểu tỷ tỷ.phá bỏ được lời Nguyền.
[...] Vì mèo có chín cái mạng, tiểu tỷ tỷ mất ba năm để tu luyện hoàn toàn hóa hình người. Thuận lợi sinh ra cái tiểu bao bảo.
" Phù! Ta cứ tưởng đã thất bại chứ~~ hù chết lão nương rồi.
" Mẹ nó! Đau thật đấy "
•••••••••••••••••••••• năm năm sau.
Dật Thần cho lật tung cả thành Phố C và cả các thành phố lân cận, vẫn không tìm được cô. Giống như trên Thế Giới này không hề tồn tại Cô gái ấy Hay Mèo trắng nữa.
Thời gian này, hắn có điều tra thân thế Của cô. Được biết Miêu Tộc nếu sinh con gái, sẽ dính phải lời Nguyền, cần tình Yêu đích thực mới phá giải được.
Hắn tin rằng, cô sẽ gặp Lại hắn. Luôn có một tia hy vọng mong manh trong tâm khảm của hắn.
Trước cửa tập đoàn Dật Thị. Uyển Nhi mang theo con trai xuất hiện, năm năm như vậy, cô lần đầu tiên xuất hiện, cô thật ra muốn gặp Tên cầm thú đó từ lâu. Nhưng ngại con trai còn nhỏ, phải đợi lớn chút mới xuất hiện gặp Tên Cầm thú kia được.
"Mẹ, không biết Ba ba có đẹp trai như con không? con mệt mỏi quá!
Đứa con trai bốn tuổi đáng yêu bên người Uyển Nhi, trên mặt mang theo ủ rũ, duỗi tay thúc dục cô.
" Dật Phong, " ngoan bây giờ mẹ cho con gặp Ba ba.
Dật Thần, trong văn phòng mặt màu cau có. 5 năm này bị hối hận, thống khổ, phẫn nộ, cùng tưởng niệm tra tấn hắn.
Hắn luôn nhớ mèo nhỏ của hắn... Nhớ tiểu bánh bao trong bụng mèo nhỏ, không biết là trai hay gái?
Đột nhiên cửa văn phòng mở ra, một giọng nói ngọt ngào vang lên " Dật Thần, như vậy nhiều năm, anh đã lấy vợ chưa?
Tiểu Bạch!" Dật Thần cả kinh nhảy lên, ôm lấy thân ảnh người con gái, vội hỏi, "Em ở đâu lâu nay, đáng chết em dám rời xa tôi lâu như vậy?
" Kích động như vậy làm cái gì, đã nói không được gọi tiểu bạch... Cả nhà anh mới là tiểu bạch.
" Được được, cả nhà anh mới là Tiểu bạch. Không phải em.
" Em nói gì đều đúng hết.. Cả nhà anh là Tiểu bạch.
Dật Thần ôm lấy cô, hung hăng ôm chặt lấy. Hắn là như thế nhớ rất nhớ cô.
" Miêu Uyển Nhi, em đừng nghĩ lại từ bên người anh rời đi, vĩnh viễn đừng nghĩ.
Dật Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông gắt gao dành mẹ của hắn, ghét bỏ bỉu môi nói:
"Mẹ, đây là Ba ba của con sao? Khó trách lại ngốc như vậy?
Uyển Nhi gật gật đầu, "Đúng rồi, Ba ba con đó. Hơi ngốc nhưng vẫn dùng được.
" Miêu Uyển Nhi, em dám nói Anh ngốc ": Dật Thần đang ôm cô, cũng phải buông ra nhìn nam hài tử 4 tuổi!
" Nói anh ngốc như vậy, về sau để anh dạy con trai, chẳng phải là thành đứa ngốc?
Dật Phong gật gật đầu phụ họa: "Mẹ, cho nên đừng để Ba ba dạy hư con.."
Dật Thần Ôm con trai vào lòng nghiến răng nghiến lợi nói: "Em, em, thế nào sinh con trai cũng không báo cho anh biết.
" Anh xác định muốn khi em bị thương mà báo cho anh? Không phải bây giờ em báo cho anh rồi sao?
Uyển Nhi nhún chân, hôn lên má Dật Thần
" Dật Thần em yêu anh. Yêu cả con trai"
Dật Thần trịnh trọng Tuyên Bố. " Hai mẹ con theo anh về, chẩn bị kết hôn..
" Anh yêu Em Miêu Uyển Nhi "
( Ting -- Nghiệm vụ hoàn thành 100% đang sao chép ký thể 10% 50% 100% sao chéo thành công. ------ thoát ly khỏi ký thể thành công)
Do Uyển Nhi biết bản thân mang thai, nên không có chuyện gì, cô cũng không chạy có chạy loạn đâu.
Dật Thần Tiến lại, ôm mèo nhỏ vào lòng tiến tới phòng.
" Tiểu Bạch, ta phải đi công việc em ở nhà ngoan đợi ta về. Đừng có chạy loạn cho biết chưa?
" Tiểu Bạch, nếu em là cô gái, ta sẽ cưới em làm vợ. ": Dật Thần nở nụ cười gian xảo, bước chân rời đi
Còn không quên khóa trái cửa lại. Cửa xổ hay cửa thông khói cũng bị khóa luôn..
" Mẹ nó! Đây là hắn nhốt lão nương?
" Hệ Thống chó chết mi ra đây. Hai ta nói chuyện nhân sinh.
" Tên Cầm thú kia, cả gan nhốt lão nương, mẹ nó.
[...] Nghiệm vụ phụ tuyến: Xin mời Tiểu tỷ tỷ cứu giúp nam chủ. Nam chủ đang gặp Nguy hiểm.
" Hệ Thống mi bị điên rồi,! Lão nương là đang bị nhốt đó..
" không có một kẻ hở để lão nương ra ngoài. Cứu hắn bằng mông lão nương à.
[...] Cái này thỉnh tiểu tỷ tỷ tự lo liệu.
Uyển Nhi tức giận. Tên Cầm thú kia ra khỏi nhà, là y như rằng sắp mất mạng, sao số lão nương lại khổ như vậy chứ?
Uyển nhi hóa thành hình người, trong khi ở bụng còn có một cái tiểu bánh bao nhỏ. Vác bụng bầu đi cứu ba đứa nhỏ.
" Ai, sau này sẽ là một câu chuyện cảm động. "
Uyển Nhi xuất ra băng phong, đâm xuyên ổ khóa. Có lẽ là uy lực mạnh quá bay luôn cả cái cửa.
Cô lần mò trên bản đồ siêu Cấp! Mẹ nó.. Cư nhiên lại ra khỏi thành phố C. Tên cầm thú này lại đi xa tới vậy?
" Tức Chết lão nương ta rồi "
••••••••••••`••••••••
Dật Thần cùng thủ hạ đang giao dịch cùng đối tượng.
" Dật Tổng, thật giữ chữ tín, hợp tác vui vẻ "
Dật Thần Định đưa tay ra bắt. Bất ngờ tiếng súng vang lên giữa không trung.
" Đoàng~~ Đoàng.. Thủ hạ Của hắn lần lượt ngã xuống đất.
Rất nhanh Dật Thần lắc mình, né tránh khỏi súng đạn không có mắt. Vậy mà hắn Lại bị người ám toán lần nữa.
Lướt nhanh qua, Dật Thần Áp chế được tên chủ mưu. Khoa tay hắn lại áp chế về phía sau. Lên tiếng âm lãnh.
" Trương tổng, ngài đây là có ý gì?
" Dật tổng còn không rõ sao. Hôm nay là ngày kết thúc của Dật tổng rồi " Ha ha "
Dật Thần nhíu mày. Hắn nói như vậy ý là gì? Tiếng súng cắt ngang suy nghĩ của Dật Thần.
Viên đạn lao theo tiếng gió về phía Dật Thần, hắn hoảng thần, nhưng không thể né tránh khỏi viên đạn.
Dật Thần nhắm mắt, nhưng vẫn không cảm giác được đau đớn. Mà toàn thân phủ cảm giác mềm mại, hương sen thoang thoảng, bất giác hắn giật mình nhìn xuống.
Người con gái ôm trọn bao phủ lấy hắn, vờ vai nhiễm máu đỏ tươi. Dật Thần lắp bắp kinh hãi..
" Tiểu Bạch.........Uyển Nhi sao.. Sao em lại ra được đây... Sao em lại không nghe lời anh
" Sao lại không ngoan ngoãn ở nhà... Tiểu Bạch... Miêu Uyển Nhi, em Không được ngủ....
Máu tươi vẫn chảy ra, Uyển Nhi cảm thấy sinh mạng đang dàn kiệt quệ... Cảm giác đau nhói.. Toàn thân.
Thủ hạ của Dật Thần, đã xử lý hết đám người ám toán kia. Dật Thần đau khổ ôm lấy cô gái mặc váy trắng, toàn thân nhiễm máu tươi.
" Miêu Uyển Nhi.. Em mau tỉnh...Còn con của chúng ta.. Em không được phép ngủ..
" Nước mắt hắn lăn dài trên gò má, đôi môi sớm đã lạnh tanh...áp lên môi của Cô... Hôn thật dài.
" Miêu Uyển Nhi.. Anh yêu em "
Chớp mắt, một đạo ánh sáng lóe Lên. Người con gái ở trong lòng hắn biến mất giữa không khí, chỉ còn vương lại mùi máu tươi nồng đậm.
Dật Thần toàn thân toát ra băng hàn, mang theo một tia hối hận đau khổ, “Tìm! Đem thành phố C lật từng tấc đất cũng phải tìm được cô ấy.
Toàn bộ thủ hạ đều bị uy lực của Dật Thần dọa cho sợ. Đào từng hố đất tới bụi cỏ để tìm cho ra Uyển Nhi.
- Khi Uyển Nhi tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân mình ở trong không gian Linh Tuyền.
" Hệ Thống chó chết. Đây là xảy ra chuyện gì?
[...] Đáng lẽ ra Tiểu tỷ tỷ sắp chết. Rất may nam chủ tỏ tình với tiểu tỷ tỷ.phá bỏ được lời Nguyền.
[...] Vì mèo có chín cái mạng, tiểu tỷ tỷ mất ba năm để tu luyện hoàn toàn hóa hình người. Thuận lợi sinh ra cái tiểu bao bảo.
" Phù! Ta cứ tưởng đã thất bại chứ~~ hù chết lão nương rồi.
" Mẹ nó! Đau thật đấy "
•••••••••••••••••••••• năm năm sau.
Dật Thần cho lật tung cả thành Phố C và cả các thành phố lân cận, vẫn không tìm được cô. Giống như trên Thế Giới này không hề tồn tại Cô gái ấy Hay Mèo trắng nữa.
Thời gian này, hắn có điều tra thân thế Của cô. Được biết Miêu Tộc nếu sinh con gái, sẽ dính phải lời Nguyền, cần tình Yêu đích thực mới phá giải được.
Hắn tin rằng, cô sẽ gặp Lại hắn. Luôn có một tia hy vọng mong manh trong tâm khảm của hắn.
Trước cửa tập đoàn Dật Thị. Uyển Nhi mang theo con trai xuất hiện, năm năm như vậy, cô lần đầu tiên xuất hiện, cô thật ra muốn gặp Tên cầm thú đó từ lâu. Nhưng ngại con trai còn nhỏ, phải đợi lớn chút mới xuất hiện gặp Tên Cầm thú kia được.
"Mẹ, không biết Ba ba có đẹp trai như con không? con mệt mỏi quá!
Đứa con trai bốn tuổi đáng yêu bên người Uyển Nhi, trên mặt mang theo ủ rũ, duỗi tay thúc dục cô.
" Dật Phong, " ngoan bây giờ mẹ cho con gặp Ba ba.
Dật Thần, trong văn phòng mặt màu cau có. 5 năm này bị hối hận, thống khổ, phẫn nộ, cùng tưởng niệm tra tấn hắn.
Hắn luôn nhớ mèo nhỏ của hắn... Nhớ tiểu bánh bao trong bụng mèo nhỏ, không biết là trai hay gái?
Đột nhiên cửa văn phòng mở ra, một giọng nói ngọt ngào vang lên " Dật Thần, như vậy nhiều năm, anh đã lấy vợ chưa?
Tiểu Bạch!" Dật Thần cả kinh nhảy lên, ôm lấy thân ảnh người con gái, vội hỏi, "Em ở đâu lâu nay, đáng chết em dám rời xa tôi lâu như vậy?
" Kích động như vậy làm cái gì, đã nói không được gọi tiểu bạch... Cả nhà anh mới là tiểu bạch.
" Được được, cả nhà anh mới là Tiểu bạch. Không phải em.
" Em nói gì đều đúng hết.. Cả nhà anh là Tiểu bạch.
Dật Thần ôm lấy cô, hung hăng ôm chặt lấy. Hắn là như thế nhớ rất nhớ cô.
" Miêu Uyển Nhi, em đừng nghĩ lại từ bên người anh rời đi, vĩnh viễn đừng nghĩ.
Dật Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông gắt gao dành mẹ của hắn, ghét bỏ bỉu môi nói:
"Mẹ, đây là Ba ba của con sao? Khó trách lại ngốc như vậy?
Uyển Nhi gật gật đầu, "Đúng rồi, Ba ba con đó. Hơi ngốc nhưng vẫn dùng được.
" Miêu Uyển Nhi, em dám nói Anh ngốc ": Dật Thần đang ôm cô, cũng phải buông ra nhìn nam hài tử 4 tuổi!
" Nói anh ngốc như vậy, về sau để anh dạy con trai, chẳng phải là thành đứa ngốc?
Dật Phong gật gật đầu phụ họa: "Mẹ, cho nên đừng để Ba ba dạy hư con.."
Dật Thần Ôm con trai vào lòng nghiến răng nghiến lợi nói: "Em, em, thế nào sinh con trai cũng không báo cho anh biết.
" Anh xác định muốn khi em bị thương mà báo cho anh? Không phải bây giờ em báo cho anh rồi sao?
Uyển Nhi nhún chân, hôn lên má Dật Thần
" Dật Thần em yêu anh. Yêu cả con trai"
Dật Thần trịnh trọng Tuyên Bố. " Hai mẹ con theo anh về, chẩn bị kết hôn..
" Anh yêu Em Miêu Uyển Nhi "
( Ting -- Nghiệm vụ hoàn thành 100% đang sao chép ký thể 10% 50% 100% sao chéo thành công. ------ thoát ly khỏi ký thể thành công)
Danh sách chương