Uyển Nhi,nhìn chính mình trong gương.Tức khắc, cô cũng không nhận ra chính mình nữa. Vì ở thế giới này, dung mạo của cô rất khác.
khuôn mặt xinh đẹp giống như búp bê, đôi mắt to tròn long lanh, còn đồng tử Màu xanh nước biển. Nước da trắng nõn mềm mịn.Chỉ cần véo nhẹ cũng có thể ra nước. Cái thân thể 17 tuổi được bảo quản kỹ càng này. Người khác càng nhìn càng mê mẫn.
Uyển Nhi ngoan ngoãn xuống dùng bữa, lúc này Mặc Ngôn đã dùng xong bữa sáng rồi.
Mặc Ngôn chỉnh lại áo rồi tiến lại gần, xoa xoa tóc Uyển ": Ngoan ngoãn ăn xong bữa. Rồi, tới trường nhé con gái.
Uyển Nhi vâng dạ, gật đầu còn không quên hôn một cái vào má Mặc ngôn. Mặc Ngôn hài lòng xoay người rời đi làm.
Uyển Nhi hành động ngọt ngào như vậy, mà Mặc Ngôn không tăng hào cảm. Có thể hắn vẫn xem cô như cái hài tử mà thôi.
" Được rồi! Lão nương bất quá tấn công ngược lại, làm người lớn.
" Không công lược được, thì gạo nấu thành cơm, hắn còn dám không chịu trách nhiệm sao.
[...] Rất May, ta còn tưởng tiểu tỷ tỷ định đánh gãy chân nam chủ như những lần trước.
[...] Lần này tiến bộ hơn rồi, lấy thịt đè người. Rất tốt... Rất có hy vọng thất bại cao.
" Hắn là Ba Ba ta đó. Không thể dùng bạo lực,
" Bất quá khi cần thiết vẫn nên nhốt lại.
[...] "..."
Trở lại trường Cao Trung Thiên Hà, khiến Uyển Nhi rất mất hứng. Xung quang cô toàn là cái tiểu thịt tươi di động. Có phải thế giới nào cũng nhiều em gái xinh đẹp và mỹ nam hay không? Khiến bản sắc nữ của Cô trỗi dậy.
Phải rất kiềm lòng, mới trở thành mỹ nhân cao lãnh, gió lay cũng không đổ. Nhưng bất quá Mấy tiểu thịt tươi này, đối xử với cô rất tốt. Tan học liền dẫn cô đi ăn.
Đối với Uyển Nhi, Ai cho cô ăn thì người đó là người tốt, là bạn tốt rất đáng để giao lưu học hỏi.
Tới buổi chiều tan học, Mặc Ngôn tự mình tới đón cô. Thật đúng là làm tròn vị trí Ba ba mẫu mực.
Mặc Ngôn nhìn con gái yêu trầm mặc không nói gì, hắn đành hỏi ": Con gái, đi học có chuyện gì xảy ra sao?
" Dạ" không có chuyện gì đâu ba. Chỉ là có đàn anh khối trên thổ lộ với con ": Uyển Nhi giật mình trả lời.
" Nhưng mà con đã từ chối rồi! Con bảo người đó phải giỏi như Ba ba con mới đồng ý.
Mặc Ngôn thập phần vừa lòng ": Đúng vậy con gái, chuyện này rất quan trọng. Con còn nhỏ nên lo vào việc học hành.
(Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 75%)
Uyển Nhi Mừng rỡ, như là tìm được mục tiêu để xoát hào cảm rồi.
Cô ngoan ngoãn gật đầu với Măc Ngôn. " Vâng ba ba con biết rồi.
Mặc Ngôn nhìn phía trước, cười cười, trong lòng suy nghĩ, bạn trai sau này của con gái hắn, phải tốt và lo lắng cho con gái giống. Như hắn. Tốt nhất phải là do hắn chọn mới yên Tâm Được.
Lúc này hắn mới nhìn Uyển Nhi, con gái hắn cũng đã lớn, trở thành thiếu nữ 17 tuổi rồi. Còn xinh đẹp động lòng người. Tâm thì ngây thơ tới vậy. Rất dễ bị người xấu lừa đi mất.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hắn Lại không nỡ để con gái đi lấy chồng. Sợ con gái sẽ giống như mình bị phản bội, lúc đó con gái sẽ rất đau Lòng. Nếu có thể con gái sống với hắn cả đời tốt hơn. Hắn không ngại nuôi con gái cả đời.
Mặc Ngôn trầm mặc": Tốt nhất tạm thời, không nên để con gái có bạn trai thì hơn.
••••••••••••••••
Về tới nhà Mặc Ngôn đeo tạp dề vào nấu bữa tối. Còn Uyển Nhi tắm rửa, chuẩn bị làm bài.
Cô đã qua mấy cái vị diện vườn trường này, nên bài tập đối với cô còn dễ hơn cả ăn bánh. Với lại, cơ bản Nguyên chủ học hành đã rất giỏi rồi.
Uyển Nhi Làm bài tập xong, Mặc Ngôn còn chưa nấu cơm xong.
" Ba~~ Ba cần Con phụ giúp không? Uyển Nhi gọi một tiếng
" A" Không cần đau con gái~~ Ba sắp nấu xong rồi, con rửa tay ngồi lên bàn đi.
Uyển Nhi tuân mệnh đi rửa tay, thẳng lưng ngồi lên bàn đợi ăn.
Nhìn một bàn ăn đầy đủ màu sắc hương vị, khiến Uyển Nhi chảy nước Miếng ròng rã. Cô nếm thử một chút, đôi mắt sáng tỏ lên.
Phải nói là không chê vào đâu được. Uyển Nhi cũng không kiệm lời, khen Một chút.
" Ba~ càng ngày ba ba nấu càng ngon"
" Đứa nhỏ này, sao hôm nay con ăn gì mà miệng như bôi mật vậy. Ba vẫn nấu như ngày thường nha ": Mặc Ngôn nhìn con gái đầy yêu thương.
" Uyển Nhi ": Ba nấu gì đều ngon. Con rất thích ăn.
Mặc Ngôn xoa đầu con gái, rồi tập trung vào bữa ăn.
" Nam chủ nấu ăn ngon vậy lão nương phải sủng.
" Đợi nữ chính về, cũng đừng học mà cướp khỏi tay lão nương.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ tính làm gì Nữ chính nha?
" Mềm không được thì lão nương phải xử lý cô ta. Đánh gãy tay chân, cắt lưỡi Chọc mù mắt cô ta.
"Để xem tới lúc đó còn cướp nam chủ Được hay không?
[...] Tiểu tỷ tỷ có thể chọn cách văn minh và cao lãnh, tiểu tỷ tỷ làm vậy rất mất hình tượng.
"Hệ Thống chó chết mi, có giỏi thì đi xử lý nữ chính đi.
" Cút đi cho lão nương "
[...] Đã cấm chát ký chủ 48h thành công.
Cơm nước xong, Uyển Nhi nhận lấy công việc rửa bát vào. Để cho Mặc Ngôn xem ti vii.
Măc Ngôn hài lòng nói vọng vào ": Con gái Lớn, biết phụ giúp ba làm việc nhà rồi. Con gái thật giỏi.
Uyển Nhi cười cười ": Ba này~ con đã trưởng thành rồi mà.
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% Bây giờ là 80% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi thấy hào cảm tăng. Không uổng công cô hi sinh thân mình đi rửa bát.
Rửa bát xong, Mặc ngôn làm thêm vài tư liệu còn Uyển Nhi xem phim ngoài sopha.
Tới khi Mặc Ngôn ra, phát hiện con gái yêu ngủ quên trên ghế. Nhìn con gái khi ngủ, thật xinh đẹp như thiên sứ.
Mặc Ngôn cúi người xuống. Bế con gái vào trong phòng ngủ. Nhẹ nhàng đặt xuống, còn không quên hôn nhẹ lên trán con gái yêu.
Bật đèn ngủ, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng. Uyển Nhi vì ăn ngon tới no, bị ba nuôi bế vào phòng không hay, ngủ say như chết.
Nửa đêm Uyển Nhi thức dậy, chạy vào phòng Mặc ngôn. Nhẹ nhàng leo lên giường ôm Mặc ngôn ngủ.
Mặc Ngôn bị mùi hương và độ ấm áp dán vào mà tỉnh, liền thấy con gái ôm hắn ngủ. Mặc Ngôn khẽ lay nhẹ cô..
" Uyển Nhi, con đi nhầm Phòng rồi, đây là phòng của ba.
" Ba~~ Con thấy ác mộng, con muốn ôm ba ngủ khi còn bé hix hix ": Cô tỏ ra đáng thương.
Hắn đành lắc đầu,kéo chăn che thân mình, giơ tay ôm lấy Uyển Nhi ": Được rồi, con gái ngoan Lại làm nũng, ngủ đi Ba ôm con ngủ.
[...] Ta không ngờ Tiểu tỷ tỷ mặt dày, lại vô sĩ tới cấp độ này.
" Tầm này rồi, lão nương cần cái gì là vô liêm sỉ nữa.
" Lão nương đánh rơi liêm sĩ đi đâu rồi!!!!
[...] "..." Tiểu tỷ tỷ vô sĩ ---- Ở đây nè nhặt lên đi.
Khi Uyển Nhi còn bé, Mặc Ngôn rất hay ôm cô, hôn trái, hay bế. Từ lúc hắn quan sát kỹ con gái, đã trở thành thiếu nữ rồi. Đây là lần đầu tiên hắn thân cận với con gái tới vậy.
Cảm giác rất mới lạ. Muốn xa cách, nhưng lại càng muốn tới gần. Con gái hắn, như một miếng mật ngọt dụ dỗ đàn ong bay tới, hắn cũng bị mê hoặc đến điên người. Phái cố gắng lắm, mới áp chê được ý nghĩ không nên.
khuôn mặt xinh đẹp giống như búp bê, đôi mắt to tròn long lanh, còn đồng tử Màu xanh nước biển. Nước da trắng nõn mềm mịn.Chỉ cần véo nhẹ cũng có thể ra nước. Cái thân thể 17 tuổi được bảo quản kỹ càng này. Người khác càng nhìn càng mê mẫn.
Uyển Nhi ngoan ngoãn xuống dùng bữa, lúc này Mặc Ngôn đã dùng xong bữa sáng rồi.
Mặc Ngôn chỉnh lại áo rồi tiến lại gần, xoa xoa tóc Uyển ": Ngoan ngoãn ăn xong bữa. Rồi, tới trường nhé con gái.
Uyển Nhi vâng dạ, gật đầu còn không quên hôn một cái vào má Mặc ngôn. Mặc Ngôn hài lòng xoay người rời đi làm.
Uyển Nhi hành động ngọt ngào như vậy, mà Mặc Ngôn không tăng hào cảm. Có thể hắn vẫn xem cô như cái hài tử mà thôi.
" Được rồi! Lão nương bất quá tấn công ngược lại, làm người lớn.
" Không công lược được, thì gạo nấu thành cơm, hắn còn dám không chịu trách nhiệm sao.
[...] Rất May, ta còn tưởng tiểu tỷ tỷ định đánh gãy chân nam chủ như những lần trước.
[...] Lần này tiến bộ hơn rồi, lấy thịt đè người. Rất tốt... Rất có hy vọng thất bại cao.
" Hắn là Ba Ba ta đó. Không thể dùng bạo lực,
" Bất quá khi cần thiết vẫn nên nhốt lại.
[...] "..."
Trở lại trường Cao Trung Thiên Hà, khiến Uyển Nhi rất mất hứng. Xung quang cô toàn là cái tiểu thịt tươi di động. Có phải thế giới nào cũng nhiều em gái xinh đẹp và mỹ nam hay không? Khiến bản sắc nữ của Cô trỗi dậy.
Phải rất kiềm lòng, mới trở thành mỹ nhân cao lãnh, gió lay cũng không đổ. Nhưng bất quá Mấy tiểu thịt tươi này, đối xử với cô rất tốt. Tan học liền dẫn cô đi ăn.
Đối với Uyển Nhi, Ai cho cô ăn thì người đó là người tốt, là bạn tốt rất đáng để giao lưu học hỏi.
Tới buổi chiều tan học, Mặc Ngôn tự mình tới đón cô. Thật đúng là làm tròn vị trí Ba ba mẫu mực.
Mặc Ngôn nhìn con gái yêu trầm mặc không nói gì, hắn đành hỏi ": Con gái, đi học có chuyện gì xảy ra sao?
" Dạ" không có chuyện gì đâu ba. Chỉ là có đàn anh khối trên thổ lộ với con ": Uyển Nhi giật mình trả lời.
" Nhưng mà con đã từ chối rồi! Con bảo người đó phải giỏi như Ba ba con mới đồng ý.
Mặc Ngôn thập phần vừa lòng ": Đúng vậy con gái, chuyện này rất quan trọng. Con còn nhỏ nên lo vào việc học hành.
(Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 75%)
Uyển Nhi Mừng rỡ, như là tìm được mục tiêu để xoát hào cảm rồi.
Cô ngoan ngoãn gật đầu với Măc Ngôn. " Vâng ba ba con biết rồi.
Mặc Ngôn nhìn phía trước, cười cười, trong lòng suy nghĩ, bạn trai sau này của con gái hắn, phải tốt và lo lắng cho con gái giống. Như hắn. Tốt nhất phải là do hắn chọn mới yên Tâm Được.
Lúc này hắn mới nhìn Uyển Nhi, con gái hắn cũng đã lớn, trở thành thiếu nữ 17 tuổi rồi. Còn xinh đẹp động lòng người. Tâm thì ngây thơ tới vậy. Rất dễ bị người xấu lừa đi mất.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hắn Lại không nỡ để con gái đi lấy chồng. Sợ con gái sẽ giống như mình bị phản bội, lúc đó con gái sẽ rất đau Lòng. Nếu có thể con gái sống với hắn cả đời tốt hơn. Hắn không ngại nuôi con gái cả đời.
Mặc Ngôn trầm mặc": Tốt nhất tạm thời, không nên để con gái có bạn trai thì hơn.
••••••••••••••••
Về tới nhà Mặc Ngôn đeo tạp dề vào nấu bữa tối. Còn Uyển Nhi tắm rửa, chuẩn bị làm bài.
Cô đã qua mấy cái vị diện vườn trường này, nên bài tập đối với cô còn dễ hơn cả ăn bánh. Với lại, cơ bản Nguyên chủ học hành đã rất giỏi rồi.
Uyển Nhi Làm bài tập xong, Mặc Ngôn còn chưa nấu cơm xong.
" Ba~~ Ba cần Con phụ giúp không? Uyển Nhi gọi một tiếng
" A" Không cần đau con gái~~ Ba sắp nấu xong rồi, con rửa tay ngồi lên bàn đi.
Uyển Nhi tuân mệnh đi rửa tay, thẳng lưng ngồi lên bàn đợi ăn.
Nhìn một bàn ăn đầy đủ màu sắc hương vị, khiến Uyển Nhi chảy nước Miếng ròng rã. Cô nếm thử một chút, đôi mắt sáng tỏ lên.
Phải nói là không chê vào đâu được. Uyển Nhi cũng không kiệm lời, khen Một chút.
" Ba~ càng ngày ba ba nấu càng ngon"
" Đứa nhỏ này, sao hôm nay con ăn gì mà miệng như bôi mật vậy. Ba vẫn nấu như ngày thường nha ": Mặc Ngôn nhìn con gái đầy yêu thương.
" Uyển Nhi ": Ba nấu gì đều ngon. Con rất thích ăn.
Mặc Ngôn xoa đầu con gái, rồi tập trung vào bữa ăn.
" Nam chủ nấu ăn ngon vậy lão nương phải sủng.
" Đợi nữ chính về, cũng đừng học mà cướp khỏi tay lão nương.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ tính làm gì Nữ chính nha?
" Mềm không được thì lão nương phải xử lý cô ta. Đánh gãy tay chân, cắt lưỡi Chọc mù mắt cô ta.
"Để xem tới lúc đó còn cướp nam chủ Được hay không?
[...] Tiểu tỷ tỷ có thể chọn cách văn minh và cao lãnh, tiểu tỷ tỷ làm vậy rất mất hình tượng.
"Hệ Thống chó chết mi, có giỏi thì đi xử lý nữ chính đi.
" Cút đi cho lão nương "
[...] Đã cấm chát ký chủ 48h thành công.
Cơm nước xong, Uyển Nhi nhận lấy công việc rửa bát vào. Để cho Mặc Ngôn xem ti vii.
Măc Ngôn hài lòng nói vọng vào ": Con gái Lớn, biết phụ giúp ba làm việc nhà rồi. Con gái thật giỏi.
Uyển Nhi cười cười ": Ba này~ con đã trưởng thành rồi mà.
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% Bây giờ là 80% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi thấy hào cảm tăng. Không uổng công cô hi sinh thân mình đi rửa bát.
Rửa bát xong, Mặc ngôn làm thêm vài tư liệu còn Uyển Nhi xem phim ngoài sopha.
Tới khi Mặc Ngôn ra, phát hiện con gái yêu ngủ quên trên ghế. Nhìn con gái khi ngủ, thật xinh đẹp như thiên sứ.
Mặc Ngôn cúi người xuống. Bế con gái vào trong phòng ngủ. Nhẹ nhàng đặt xuống, còn không quên hôn nhẹ lên trán con gái yêu.
Bật đèn ngủ, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng. Uyển Nhi vì ăn ngon tới no, bị ba nuôi bế vào phòng không hay, ngủ say như chết.
Nửa đêm Uyển Nhi thức dậy, chạy vào phòng Mặc ngôn. Nhẹ nhàng leo lên giường ôm Mặc ngôn ngủ.
Mặc Ngôn bị mùi hương và độ ấm áp dán vào mà tỉnh, liền thấy con gái ôm hắn ngủ. Mặc Ngôn khẽ lay nhẹ cô..
" Uyển Nhi, con đi nhầm Phòng rồi, đây là phòng của ba.
" Ba~~ Con thấy ác mộng, con muốn ôm ba ngủ khi còn bé hix hix ": Cô tỏ ra đáng thương.
Hắn đành lắc đầu,kéo chăn che thân mình, giơ tay ôm lấy Uyển Nhi ": Được rồi, con gái ngoan Lại làm nũng, ngủ đi Ba ôm con ngủ.
[...] Ta không ngờ Tiểu tỷ tỷ mặt dày, lại vô sĩ tới cấp độ này.
" Tầm này rồi, lão nương cần cái gì là vô liêm sỉ nữa.
" Lão nương đánh rơi liêm sĩ đi đâu rồi!!!!
[...] "..." Tiểu tỷ tỷ vô sĩ ---- Ở đây nè nhặt lên đi.
Khi Uyển Nhi còn bé, Mặc Ngôn rất hay ôm cô, hôn trái, hay bế. Từ lúc hắn quan sát kỹ con gái, đã trở thành thiếu nữ rồi. Đây là lần đầu tiên hắn thân cận với con gái tới vậy.
Cảm giác rất mới lạ. Muốn xa cách, nhưng lại càng muốn tới gần. Con gái hắn, như một miếng mật ngọt dụ dỗ đàn ong bay tới, hắn cũng bị mê hoặc đến điên người. Phái cố gắng lắm, mới áp chê được ý nghĩ không nên.
Danh sách chương