Vương Lâm thở dài.. Có lẽ nào hắn già rồi. Không còn hấp dẫn. Nhưng mà hắn mới 26t mà thôi. Một thời gian trước. Còn đạt danh hiệu nam thần mà..

Hắn lôi điện thoại ra, soi soi... Vẫn đẹp trai mà ta..

- - Chắc chắn, cô gái vừa rồi mắt thẩm mĩ kém. Mắt chỉ để trang trí thôi.

- -Còn ai đó, đang bị hắt xì Liên Tục.. Ai là ai đang mắng lão nương.

Ba ngày sau bắt đầu ghi hình, trước mắt Uyển Nhi cầm kịch bản về nhà xem.

Ba ngày trôi qua rất nhanh, địa điểm quay phim ở thành phố A.

Uyển nhi, cũng nhanh chóng làm đơn xin tạm nghĩ ở học viện. Bởi vì cô là học sinh xuất Sắc nên giáo viên nhanh chóng đồng ý cho cô nghĩ dài hạn.

Phía Vương Dịch, sắp xếp cho Uyển Nhi. một Người quản lí, khá là nghiêm khắc, có trách nhiệm với diễn viên của mình. Cô ấy tên là Phương Du. Người còn khá trẻ. Khoảng 33t. Phương Du. Cũng từng quản lí và dẫn dắt khá nhiều diễn viên có tiếng.

Vì vẬy. Uyển nhi rất hài lòng về quản lý Phương Du này. Sáng sớm ngày thứ Ba. Phương Du gọi Uyển nhi dậy, mua săn đồ ăn sáng cho cô.

Ăn xong, hai người chuẩn bị hành lý. Lên xe đi tới thành phố A. Thành phố A không cách Thành phố B là bao. Đi xe mất tầm 2 tiếng là tới.

Uyển nhi biết. Hôm nay Vương lâm Cũng có Trong Đoàn Phim. Vì hôm nay hắn có cảnh Quay với cô mà. Có cơ hội rồi, cô phải nắm bắt.

Ngồi trên xe. Phương Du đưa kịch bản cho cô.

" Em xem lại kịch bản đi, không bị quên lời. Dù gì đây cũng là lần đầu em diễn.

- Uyển Nhi, nở nụ cười hòa ái. Mặc dù kịch bản cô đã thuộc tới nhuần nhuyễn rồi "

" Cảm ơn chị Phương Du "

Phương Du Hài Lòng" gật đầu với Uyển nhi. Cô rất Hài lòng về diễn viên này mà cô mới nhận. Xinh đẹp lễ phép, biết co duỗi.

Phim này là cổ trang kiếm hiệp, nam chính Vương Lâm, đóng vai vào một giáo chủ. Cả một giáo phái bị tiêu diệt trong một đêm. mục đích chủ yếu của nam chính là tìm kẻ thù, trả thù cho rất nhiều nhân sĩ đã chết trong giáo phái của Mình.

- Nữ chính, là một tiểu hoa đán đang rất nổi những năm gần đây. Sắm trong vai con gái Của kẻ thù. Tính cách bạch liên hoa, vì yêu thương nam chính mà bỏ nhà theo trai.

- Vai Của Uyển nhi. Cảnh không nhiều, còn lại là vào vai nữ phụ..Võ công cực kì cao cường, tâm địa độc ác, nữ ma đầu thủ đoạn tàn nhẫn.lại còn vì yêu nam chính mà chết không cam tâm. Người đời sĩ nhục..

Uyển nhi cảm thán: chậc chậc.. Chuẩn phong thái Của bia đỡ đạn.

- -Uyển nhi, tới nơi lịch sự chào các Anh chị đàn anh. Và đối xử với các nhân viên trong ekip rất hòa đồng và dễ gần. Phút chốc ai cũng có hào cảm với cô.

- -Vương Lâm Từ xa đã phát hiện ra cô.

"Uy" Là cô gái mặt lạnh hôm trước... Vương Lâm Quyết không chịu thua.. Tới trước mặt Uyển nhi để lấy lại điểm mị lực của mình.

" Chậc.. Anh Lâm cũng tự luyến quá "

" Chào cô! Chúng ta lại gặp rồi

"Uyển nhi nhạt nhạt chào lại"

- - chào anh.nam Thần tiền bối"

- -Tôi là Hứa Uyển nhi. Trong vai Thánh Nữ Tây Vực.

- Vương Lâm cứng đờ: thái độ nhạt nhoà đó là như nào...? Không lẽ hắn không còn sức hút thật.. Hắn vẫn cố kéo căng nụ cười.

" Cô là diễn viên mới?

" Uyển nhi trả lời: đúng vậy. Lát nữa sẽ có cảnh với nam thần tiền bối. Mong Anh giúp đỡ nhiều.

:Vương Lâm,Tìm được điểm tốt của mình cao giọng.

" Đừng Khách sao, là lẽ đương nhiên. "

Hóa trang xong. Uyển nhi mặc bộ huyết y đỏ rực. Trang điểm mị hoặc khát máu. Chuẩn với tạo hình Thánh nữ Tây vực. Khắp người cô toát ra hơi thở đầy thị huyết. Khiến toàn trường quay,....kinh ngạc tới quên thở.

" Cả Vương Lâm cũng nhìn cô không chớp mắt. Hắn thấy cô giống như loài hoa bỉ ngạn. Đỏ rực khát máu và lãnh diễm. Chỉ có thể mọc ở nơi hoàng tuyền

( Ting độ hào cảm của nam chủ +5 bây giờ là 15%)

Đạo diễn Dương, thấy Uyển Nhi, như bắt được vàng vội liên tiếng.

" Ai nha" Uyển nhi. Vất vả cho cô rồi. Cô mặc trang phục nhân vật rất cuốn hút hahahah.

" Dương Tiên Sinh. Không vất vả, được diễn tôi rất vui..

Mọi người toàn trường quay, rất ngạc nhiên khi đạo diễn Dương đối với Uyển nhi tốt như vậy. Họ đều nghĩ, Uyển nhi chắc chắn có thế lực đằng sau lưng. Nên không dám đắp tội với cô.

Đạo diễn Dương gọi cô và Vương Lâm Chuẩn bị vào Cảnh diễn.

- đoạn quay này là. Thánh nữ cứu giáo chủ Tên Minh Tôn. Đang trúng độc thoi thóp ở bờ suối.

Âm thanh~~~Ánh sáng

- --AcTione.

Uyển Nhi,...đối diện với Vương Lâm... Rất nhanh cô hòa Mình vào vai diễn. Khiến cho Vương Lâm càng thêm bất ngờ.

- Cô gái mới bắt đầu diễn này. Lại có thể hòa nhập vào nhân vật nhanh tới vậy. Không thua kém gì một Ảnh Đế Như anh.

"“Ngươi trúng độc Thất Hải rồi?

”Thánh Nữ cúi người nhìn, tới gần Minh Tôn một chút nâng cằm Minh Tôn nhét vào miệng hắn một viên đan dược, Nhẹ nhàng cong khóe môi.. Thổi hơi nóng vào tai Minh Tôn, cả môi cô căng đỏ mọng, hương hoa sen thoang thoảng.....khiến Vương xem chút nữa mất hồn "

(Ting độ hào cảm của nam chủ +20 bây giờ là 35%)

Rất nhanh Vương Lâm cũng nhập vai. Đối thoại lại.

" Phải, vừa rồi, đa tạ cô nương đã ra tay giúp đỡ, giải độc cho ta "

Cô giơ ngón tay nhỏ nhắn, nhẹ nhàng chỉ vào ngực Minh Tôn

Thánh Nữ cười cười thị huyết, trong mắt hiện lên vẻ độc chiếm: “ta đã giải độc Cho ngươi,....từ bây giờ ngươi là người của ta.

Nhưng hắn không thể theo được, hắn vẫn còn phải trả thù, mối thù diệt cả Giáo phái và nhân sĩ, vẫn chưa xong, hắn không thể theo cô.

“Cắt ---” Đạo Diễn Dương hô một tiếng,

- -Rất nhanh. Uyển nhi quay về trạng thái của cô. Còn nhanh hơn cả lật sách. Khiến cho Vương Lâm há hốc trợn mắt.

Uyển nhi, nhếch môi cười: “Thế nào, nam thần tiền bối? Có phải tôi rất lợi hại?

(Ting độ hào cảm của nam chủ +5 bây giờ là 40%)

" Vương Lâm cười cười:

" Phải là cô lợi hại. Diễn với tôi mà không mất tập trung "

Uyển nhi: Xì... Anh là người, không phải Quỷ... Vì sao tôi phải mất tập trung.

- Vương Lâm"..........

Đạo diễn Dương cất tiếng.

Tốt tốt, mặc dù trẻ tuổi, nhưng lần đầu quay phim lại không bị NG, quả thực không tệ!” Trong ánh mắt đầy vẻ tán thưởng,

Tất cả mọi người vất vả rồi. Dừng tay nghĩ ngơi. Hôm Nay mọi người ăn gì cứ gọi. Tôi chi trả.

Mặc dù đạo diễn Dương nói vậy. nhưng mọi người không dám gọi nhiều, vì giữ dáng. Uyển nhi thì ngược lại.... Cô gọi hết đùi gà, rồi cơm Chiên... Toàn đồ dầu mỡ.

- --Uyển nhi, ăn như hổ đói. Khiến mọi người nhìn thôi cũng thann.

" Cô ấy không sợ béo sao?

- Vương Lâm, thì khác.. Hắn nhìn chằm chằm cái đùi gà Của cô hết sức thèm muốn. Hắn cắn mạnh trái dưa leo.. Tựa như đang ăn đùi gà vậy. Trước Fan não tàn Của hắn.. Hắn lỡ tuyên bố

- Hắn là người ăn có chế độ khoa học. Chỉ ăn dưa leo và rau xanh. Ghét đồ ăn dầu mỡ. Miệng thì tuyên bố vậy, nhưng hắn lại là người lại. Cực kì yêu thích đồ ăn dầu mỡ.

Khi thấy Uyển nhi ăn, mà không cố kị ai.. Hắn rất hâm mộ đó.

(Ting độ hào cảm của nam chủ +5 bây giờ là 45%)

- Uyển nhi, nghe thấy âm thanh hệ thống, liếc mắt về hướng Vương Lâm. Thấy hắn vừa cắn dưa leo vừa nhìn chằm chằm đống đồ ăn Của cô.

- Uyển nhi: Gì nha? Không lẽ hắn định cướp đồ ăn Của Lão Nương.? không thể được. Cô che chắn lại đống đồ ăn. Như thể bị người ta cướp mất.

- Uyển nhi, phóng ánh mắt sắc như dao về phía Vương Lâm... " Kiểu nói ngầm"

" Không được giành đồ ăn với ta. Liếc mắt ra khỏi đồ ăn của ta "

- - Vương Lâm, nhìn thấy ánh mắt đe dọa và hành động che chắn đồ ăn Của cô không khỏi cong khóe môi cười. Vẫn nhìn chằm chằm vào cô.

- Uyển nhi: Con mẹ nó. Đối tượng công lược này, không phải định cướp Của cô thật chứ

" Uyển nhi " Mặt hắn rất dày. Mới chứa được đôi mắt To đùng như vậy..

"Cô lười quản. Tiếp tục ăn... Mặc kệ ánh mắt kia... Mặc dù có hơi ngại ngùng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện