Bệ hạ bớt giận! Chúng thần đã cùng nhau giải quyết chuyện giữa tộc Sư tử và tộc Hổ nhưng họ không nghe theo sự sắp xếp của thần.
Yêu Giới ai cũng biết hai tộc đó đã có mối thù cả 1000 năm đâu thể nói chấm dứt là dứt ngay được.
Từ khi bệ hạ rời khỏi các bộ tộc khác đã bắt đầu chiến tranh lạnh với nhau.
Cuộc khai chiến giữa hai tộc có thế lực lớn nhất làm cho tình hình Yêu Giới chúng ta ngày càng loạn hơn.
Chúng thần không thể chống cự được nữa xin bệ hạ ra mặt dẹp loạn lòng dân!
Đại Trưởng Lão vừa nói vừa dập đầu với Thanh Ly có vẻ ông ta cũng bất lực trước hai tên nhãi đứng đầu tộc Hổ với Sư tử.
Vài trưởng lão khác thấy vậy cũng tiếp lời đồng thanh cầu xin nàng.
Thanh Ly phất tay ra hiệu cho các trưởng lão đứng dậy sau đó cho người vào dọn hết đống tấu sớ vớ vẩn trên bàn.
- Đứng lên đi! Truyền tất cả các tộc trưởng của bộ tộc đến điện Thiên Linh.
Đại Trưởng Lão nghe được khuôn mặt liền tươi như nở hoa ông ta khấu tạ Thanh Ly rồi loạng choạng đứng dậy dặn dò thuộc hạ đi mời mọi người.
...****************...
...Điện Thanh Loan - Thường Hy Cung....
Mặc Diệc Hàn vừa vào đến cửa liền đi thẳng về phía chiếc ghế dành cho hoàng hậu nơi cao nhất mà ngồi xuống.
Lãnh Tử Hiên nhìn thấy chỉ thở dài rồi ngồi vào dãy bàn bên cạnh.
Bạch Tư Thành cũng chẳng có ý kiến gì hắn liền vào dãy khác ngồi đối diện với Lãnh Tử Hiên.
- Nãy Mặc Diệc Hàn! Cậu động vào đồ của Thanh Ly không sợ nàng ta về đánh cậu một trận à.
Tên nào đó lại bắt đầu giở thói châm chọc người khác, chiếc quạt trắng cứ phe phẩy khiến Mặc Diệc Hàn thấy chướng mắt.
Phập! Một ám khí bay vụt qua làm cái quạt rách làm đôi...!cũng may là y tránh kịp nếu không...? - Tôi phải sợ Thanh Ly sao? Cậu không muốn mất lưỡi thì ngậm miệng lại.
Mặc Diệc Hàn liếc y với ánh mắt tóe lửa.
Lãnh Tử Hiên theo phản xạ liền be miệng lại lắc đầu nguầy nguậy.
Sau vài phút không ai nói câu nào cả không khí rơi vào trầm lặng.
- Hàn! Lần này cậu về là bị phát hiện rồi?
Bạch Tư Thành lên tiếng phá vỡ bầu không khí hắn nhẹ nhàng cầm tách trà lên rót một ly.
- Ừ! Đoán chừng vài ngày nữa thiên đạo sẽ tới cửa chào hỏi ta.
Mặc Diệc Hàn thư thả ngả người ra sau tay kia gõ nhẹ vào ghế.
Động tác này có nghĩa là hắn ta đang tập trung suy nghĩ một điều gì đó có lẽ là kế sách để đối phó với Thiên Đạo.
- Vậy sao?
Mặc Diệc Hàn im lặng không trả lời.
Bạch Tư Thành cũng chẳng vội nhàn nhã đưa ly trà nóng lên uống một ngụm.
Lãnh Tử Hiên nhìn thấy bầu không khí lại rơi vào im lặng nên lên tiếng.
- Vậy sao nghĩa là gì? Các cậu không ai lo lắng à! Hay đợi tên nhãi đó vác đao đến tận cửa rồi mới cong đuôi bỏ chạy.
Choang! Một chiếc ly từ bàn đối diện bay với tốc độ ánh sáng lao vụt qua người Lãnh Tử Hiên.
- Bỏ chạy? Cậu nói không biết nhục sao? Chúng ta là thần cai quản lục giới địa vị cao hơn vạn lần so với Thiên đạo kia.
Một tên được sinh ra từ thời kì hỗn độn có chút tu vi liền tưởng mình là chủ của lục giới à...nằm mơ.
Bạch Tư Thành tôi dù chết cũng phải lôi hắn ra đập một trận.
Cậu đã không biết ăn nói thì khâu miệng vào đừng để bọn tôi mất mặt.
Ha! Vẻ mặt Lãnh Tử Hiên đen như đít nồi.
Từ nãy đến giờ y bị hai tên khốn kia tặng cho hai món quà chí mạng.
Chỉ đùa chút xíu...!Có cần ám sát người ta không? Chẳng qua là y thấy mọi người im lặng như vậy không khí hơi ngượng ngùng nên muốn phá vỡ nó thôi mà.
Hừ! Toàn mấy tên máu lạnh y đúng là mù mới làm bạn với đám sát nhân!
- Được rồi! Lãnh Tử Hiên cậu đi chuẩn bị chút đồ để tra khảo phạm nhân đi.
Bỗng Mặc Diệc Hàn dừng tay lại quay lại nhìn Lãnh Tử Hiên.
Y thấy trong ánh mắt hắn chứa vài tia biế.n thái và bệ.nh hoạn.
- Làm gì chứ! Đây là hoàng cung Bắc Minh đấy cậu đừng có làm bậy bạ.
- Ba ngày sau...!sẽ có quý nhân ghé thăm! Tôi sẽ chào đón cô ta một cách nồng nhiệt nhất.
Lãnh Tử Hiên híp mắt nửa tin nửa ngờ lời Mặc Diệc Hàn vừa nói.
Rốt cuộc quý nhân mà hắn ta nói là tên nào? Chẳng lẽ là Thiên Đạo chăng?
...****************...
^^^Điện Thiên Linh - Chính điện Yêu Giới.^^^
Đại sảnh yêu giới đã tập trung đầy đủ tộc trưởng các bộ tộc.
Mọi người ở dưới điện bàn tán rất sôi nổi.
Một phần là vì Thanh Ly Yêu Vương đã mất tích một vạn năm bỗng dưng quay về Yêu Giới còn gọi mọi người trở về điện chính không biết là có chuyện gì.
Mặt khác nhiều người cũng đoán ra được mục đích Thanh Ly gọi họ đến là muốn hỏi tội về chuyện náo loạn dạo gần đây.
"Yêu Vương bệ hạ đến!" Tiểu yêu canh giữ ngoài điện hét lớn vọng cả vào trong.
Thanh Ly vừa bước vào mọi người trong điện im bặt không ai dám nói câu nào cả.
Đến khi nàng ngồi trên chiếc ghế cao nhất thì đại trưởng lão mới chống gậy gỗ từ dưới điện đi lên.
- Bẩm Bệ hạ! 105 tộc trưởng đã có mặt trong điện 762 tộc trưởng khác đang chờ ngoài điện.
Mọi người đã tập hợp đầy đủ rồi ạ!
Đại Trưởng Lão vừa nói xong liền cúi đầu lui sang một bên.
- Cung nghênh Yêu Vương bệ hạ trở về Yêu Giới.
Mọi người đồng thanh quỳ gối hành lễ với Thanh Ly.
Nàng im lặng không trả lời cũng không ra hiệu cho họ đứng lên chỉ nhẹ nhàng cầm một quyển sách lên xem.
Mọi người trong điện đều nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu họ cũng chẳng dám tỏ vẻ khó chịu ra mặt...!cứ thế trôi qua 2 canh giờ.
Đám tộc trưởng quỳ suốt 2 canh giờ đã mỏi nhừ hết chân nhưng không một ai dám phàn nàn về Thanh Ly.
Đại trưởng lão ngồi ở bàn nhìn vẻ mặt chịu đựng của mấy tên nhãi ranh kia thì hả hê lắm...!lúc trước lão nói thì không ai để vào tai giờ bệ hạ trở về rồi xem có tên nào to gan dám đối nghịch với nàng không?
Lại qua một canh giờ nữa lúc này Sư Giáp - Tộc trưởng tộc sư tử đã chịu đựng gần hết nổi nên lựa giọng lên tiếng.
- Bẩm bệ hạ! Ngài vừa trở về Yêu Giới liền gọi chúng thần vào điện là có chuyện gì gấp sao?
Sư Giác chắp hai tay cung kính với Thanh Ly.
Nàng vẫn im lặng không nói một câu nào.
Hắn ta tức lắm nhưng vẫn phải nuốt lửa giận vào lòng.
Hổ Cương thấy vậy liền tiếp lời.
- Thưa bệ hạ! Ngài muốn nói chuyện gì thì có thể cho chúng thần đứng lên trước được không? Mọi người đã quỳ ở đây ba canh giờ rồi.
3 canh giờ à! Giỏi! Tên oắt con này là muốn làm phản chứ gì?
Bộp! Thanh Ly ném phắt quyển sách vào mặt Hổ Cương hắn không kịp tránh nên hứng trọn cuốn sách vào mặt.
- Bổn vương đang xem lại chuyện tốt mà các người gây ra đấy! Ta nói rời đi các ngươi liền muốn làm phản đúng không?.
Yêu Giới ai cũng biết hai tộc đó đã có mối thù cả 1000 năm đâu thể nói chấm dứt là dứt ngay được.
Từ khi bệ hạ rời khỏi các bộ tộc khác đã bắt đầu chiến tranh lạnh với nhau.
Cuộc khai chiến giữa hai tộc có thế lực lớn nhất làm cho tình hình Yêu Giới chúng ta ngày càng loạn hơn.
Chúng thần không thể chống cự được nữa xin bệ hạ ra mặt dẹp loạn lòng dân!
Đại Trưởng Lão vừa nói vừa dập đầu với Thanh Ly có vẻ ông ta cũng bất lực trước hai tên nhãi đứng đầu tộc Hổ với Sư tử.
Vài trưởng lão khác thấy vậy cũng tiếp lời đồng thanh cầu xin nàng.
Thanh Ly phất tay ra hiệu cho các trưởng lão đứng dậy sau đó cho người vào dọn hết đống tấu sớ vớ vẩn trên bàn.
- Đứng lên đi! Truyền tất cả các tộc trưởng của bộ tộc đến điện Thiên Linh.
Đại Trưởng Lão nghe được khuôn mặt liền tươi như nở hoa ông ta khấu tạ Thanh Ly rồi loạng choạng đứng dậy dặn dò thuộc hạ đi mời mọi người.
...****************...
...Điện Thanh Loan - Thường Hy Cung....
Mặc Diệc Hàn vừa vào đến cửa liền đi thẳng về phía chiếc ghế dành cho hoàng hậu nơi cao nhất mà ngồi xuống.
Lãnh Tử Hiên nhìn thấy chỉ thở dài rồi ngồi vào dãy bàn bên cạnh.
Bạch Tư Thành cũng chẳng có ý kiến gì hắn liền vào dãy khác ngồi đối diện với Lãnh Tử Hiên.
- Nãy Mặc Diệc Hàn! Cậu động vào đồ của Thanh Ly không sợ nàng ta về đánh cậu một trận à.
Tên nào đó lại bắt đầu giở thói châm chọc người khác, chiếc quạt trắng cứ phe phẩy khiến Mặc Diệc Hàn thấy chướng mắt.
Phập! Một ám khí bay vụt qua làm cái quạt rách làm đôi...!cũng may là y tránh kịp nếu không...? - Tôi phải sợ Thanh Ly sao? Cậu không muốn mất lưỡi thì ngậm miệng lại.
Mặc Diệc Hàn liếc y với ánh mắt tóe lửa.
Lãnh Tử Hiên theo phản xạ liền be miệng lại lắc đầu nguầy nguậy.
Sau vài phút không ai nói câu nào cả không khí rơi vào trầm lặng.
- Hàn! Lần này cậu về là bị phát hiện rồi?
Bạch Tư Thành lên tiếng phá vỡ bầu không khí hắn nhẹ nhàng cầm tách trà lên rót một ly.
- Ừ! Đoán chừng vài ngày nữa thiên đạo sẽ tới cửa chào hỏi ta.
Mặc Diệc Hàn thư thả ngả người ra sau tay kia gõ nhẹ vào ghế.
Động tác này có nghĩa là hắn ta đang tập trung suy nghĩ một điều gì đó có lẽ là kế sách để đối phó với Thiên Đạo.
- Vậy sao?
Mặc Diệc Hàn im lặng không trả lời.
Bạch Tư Thành cũng chẳng vội nhàn nhã đưa ly trà nóng lên uống một ngụm.
Lãnh Tử Hiên nhìn thấy bầu không khí lại rơi vào im lặng nên lên tiếng.
- Vậy sao nghĩa là gì? Các cậu không ai lo lắng à! Hay đợi tên nhãi đó vác đao đến tận cửa rồi mới cong đuôi bỏ chạy.
Choang! Một chiếc ly từ bàn đối diện bay với tốc độ ánh sáng lao vụt qua người Lãnh Tử Hiên.
- Bỏ chạy? Cậu nói không biết nhục sao? Chúng ta là thần cai quản lục giới địa vị cao hơn vạn lần so với Thiên đạo kia.
Một tên được sinh ra từ thời kì hỗn độn có chút tu vi liền tưởng mình là chủ của lục giới à...nằm mơ.
Bạch Tư Thành tôi dù chết cũng phải lôi hắn ra đập một trận.
Cậu đã không biết ăn nói thì khâu miệng vào đừng để bọn tôi mất mặt.
Ha! Vẻ mặt Lãnh Tử Hiên đen như đít nồi.
Từ nãy đến giờ y bị hai tên khốn kia tặng cho hai món quà chí mạng.
Chỉ đùa chút xíu...!Có cần ám sát người ta không? Chẳng qua là y thấy mọi người im lặng như vậy không khí hơi ngượng ngùng nên muốn phá vỡ nó thôi mà.
Hừ! Toàn mấy tên máu lạnh y đúng là mù mới làm bạn với đám sát nhân!
- Được rồi! Lãnh Tử Hiên cậu đi chuẩn bị chút đồ để tra khảo phạm nhân đi.
Bỗng Mặc Diệc Hàn dừng tay lại quay lại nhìn Lãnh Tử Hiên.
Y thấy trong ánh mắt hắn chứa vài tia biế.n thái và bệ.nh hoạn.
- Làm gì chứ! Đây là hoàng cung Bắc Minh đấy cậu đừng có làm bậy bạ.
- Ba ngày sau...!sẽ có quý nhân ghé thăm! Tôi sẽ chào đón cô ta một cách nồng nhiệt nhất.
Lãnh Tử Hiên híp mắt nửa tin nửa ngờ lời Mặc Diệc Hàn vừa nói.
Rốt cuộc quý nhân mà hắn ta nói là tên nào? Chẳng lẽ là Thiên Đạo chăng?
...****************...
^^^Điện Thiên Linh - Chính điện Yêu Giới.^^^
Đại sảnh yêu giới đã tập trung đầy đủ tộc trưởng các bộ tộc.
Mọi người ở dưới điện bàn tán rất sôi nổi.
Một phần là vì Thanh Ly Yêu Vương đã mất tích một vạn năm bỗng dưng quay về Yêu Giới còn gọi mọi người trở về điện chính không biết là có chuyện gì.
Mặt khác nhiều người cũng đoán ra được mục đích Thanh Ly gọi họ đến là muốn hỏi tội về chuyện náo loạn dạo gần đây.
"Yêu Vương bệ hạ đến!" Tiểu yêu canh giữ ngoài điện hét lớn vọng cả vào trong.
Thanh Ly vừa bước vào mọi người trong điện im bặt không ai dám nói câu nào cả.
Đến khi nàng ngồi trên chiếc ghế cao nhất thì đại trưởng lão mới chống gậy gỗ từ dưới điện đi lên.
- Bẩm Bệ hạ! 105 tộc trưởng đã có mặt trong điện 762 tộc trưởng khác đang chờ ngoài điện.
Mọi người đã tập hợp đầy đủ rồi ạ!
Đại Trưởng Lão vừa nói xong liền cúi đầu lui sang một bên.
- Cung nghênh Yêu Vương bệ hạ trở về Yêu Giới.
Mọi người đồng thanh quỳ gối hành lễ với Thanh Ly.
Nàng im lặng không trả lời cũng không ra hiệu cho họ đứng lên chỉ nhẹ nhàng cầm một quyển sách lên xem.
Mọi người trong điện đều nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu họ cũng chẳng dám tỏ vẻ khó chịu ra mặt...!cứ thế trôi qua 2 canh giờ.
Đám tộc trưởng quỳ suốt 2 canh giờ đã mỏi nhừ hết chân nhưng không một ai dám phàn nàn về Thanh Ly.
Đại trưởng lão ngồi ở bàn nhìn vẻ mặt chịu đựng của mấy tên nhãi ranh kia thì hả hê lắm...!lúc trước lão nói thì không ai để vào tai giờ bệ hạ trở về rồi xem có tên nào to gan dám đối nghịch với nàng không?
Lại qua một canh giờ nữa lúc này Sư Giáp - Tộc trưởng tộc sư tử đã chịu đựng gần hết nổi nên lựa giọng lên tiếng.
- Bẩm bệ hạ! Ngài vừa trở về Yêu Giới liền gọi chúng thần vào điện là có chuyện gì gấp sao?
Sư Giác chắp hai tay cung kính với Thanh Ly.
Nàng vẫn im lặng không nói một câu nào.
Hắn ta tức lắm nhưng vẫn phải nuốt lửa giận vào lòng.
Hổ Cương thấy vậy liền tiếp lời.
- Thưa bệ hạ! Ngài muốn nói chuyện gì thì có thể cho chúng thần đứng lên trước được không? Mọi người đã quỳ ở đây ba canh giờ rồi.
3 canh giờ à! Giỏi! Tên oắt con này là muốn làm phản chứ gì?
Bộp! Thanh Ly ném phắt quyển sách vào mặt Hổ Cương hắn không kịp tránh nên hứng trọn cuốn sách vào mặt.
- Bổn vương đang xem lại chuyện tốt mà các người gây ra đấy! Ta nói rời đi các ngươi liền muốn làm phản đúng không?.
Danh sách chương