Editor: Ochibi

Dẫu sao cũng là người nhiều, dù thiếu niên lợi hại thế nào đi nữa, vẫn không ngăn được người khác đánh lén, gậy gỗ gậy sắt dồn dập tới, đánh vào người hắn, phát ra tiếng vang nặng nề.

Ngay cả như thế, hắn vẫn luôn cố gắng che chở cô gái phía sau, không để cô đụng phải một hạt bụi trần.

Trong chốc lát, thân ảnh trước mặt giống như trùng hợp với người nào đó, Lăng Thanh Huyền hoa mắt, những cú đá đánh cũng theo đó rơi xuống trên người Hứa Hướng Dương.

Y phục trắng lây dính dấu chân đen tuyền, thiếu niên cắn chặt răng, không rên một tiếng.

Mãi đến khi cô gái hắn che chở không còn trong tầm mắt hắn, tâm hắn mới run lên.

【 Hệ thống cảnh cáo: Giá trị hắc hóa của vai ác đạt 20. 】

Tên lưu manh đột nhiên tới gần, Lăng Thanh Huyền cách Hứa Hướng Dương không xa, nhưng do đột nhiên có vài người chen vào ở giữa, kéo giãn khoảng cách.

ZZ, tại sao vai ác bắt đầu hắc hóa vậy?

【 Trong nguyên tác, vai ác dính phải án mạng bởi vì Vu Khả Khả xui khiến, bị bỏ tù, tiện đà sinh ra kết quả lúc sau. 】

【 Trong lòng vai ác muốn bảo vệ cô nhất lại bị ngăn cách, vai ác đang sợ hãi, cho nên bắt đầu sinh ra giá trị hắc hóa, ký chủ, hãy bảo vệ tốt bản thân, mặt khác, ngàn vạn không thể để vai ác giết người! 】

Nhiệm vụ ẩn dấu chỉ thiếu một bước nữa, nếu chỉ vì những người này xuất hiện, mà khiến cho tương lai đứa nhỏ này đen tối như cũ, vậy sự tồn tại của cô, căn bản gần như không có tác dụng.

“Cẩn thận!” Bởi vì lo lắng người xung quanh Lăng Thanh Huyền, Hứa Hướng Dương vô ý bị gậy gỗ đánh trúng đầu, cú đánh tả tơi khiến đau đớn truyền đến trước mắt, hắn thấy không rõ cảnh tượng trước mặt nữa

Chỉ phát giác xung quanh cô gái hắn âu yếm, đều là người muốn tổn thương cô.

Sao hắn lại vô dụng thế này, nếu lợi hại một chút, sẽ không để cô bị vây.

Dưới thân thể lay động, cây gậy rơi xuống.

Nếu có vũ khí, giết chết bọn chúng thì tốt rồi.

Giết chết toàn bộ bọn chúng, thì sẽ không có chuyện gì nữa.

【 Hệ thống cảnh cáo: Giá trị hắc hóa của vai ác là 50. 】

Giải quyết lưu manh vây quanh, Lăng Thanh Huyền cầm gậy tới.

Nếu hắn giải quyết không được, vậy thì cô tới giúp hắn.

Nếu hắn hắc hóa, vậy thì cô lôi hắn ra khỏi vực sâu!

Thóa mạ cùng ẩu đả, hắn cắn răng đoạt lấy cây côn sắt, đánh dã man vào tên lưu manh đang trêu đùa.

Thân thể đáng khinh kia theo tiếng vang ngã xuống, chảy ra máu tươi, nhìn đám lưu manh xung quanh kinh ngạc, khóe miệng hắn cong lên.

Chỉ cần tàn nhẫn hơn bọn chúng, bọn chúng sẽ không đến nữa.

Thấy thiếu niên cầm theo côn sắt dính máu tiến lên, Vu Khả Khả đằng sau lui một bước.

Đầu lĩnh lưu manh bên cạnh ném cô ta ra, lấy ra một con dao gọt hoa quả từ trong túi, bỏ bao bên ngoài, lộ ra lành lạnh bên trong.

“Ông đây mà không trị được mày? So độ ác, còn sớm lắm.”

Vu Khả Khả ngã ngồi trên đất, cô ta chỉ muốn giáo huấn bọn họ, không nghĩ sẽ có loại chuyện liên quan đến mạng người thế này.

Bây giờ chạy, chắc vẫn còn kịp nhỉ?

Có quan hệ với lưu manh, vốn cũng chỉ vì nhất thời cực nhanh.

Thiếu niên trước mắt trở nên hung tợn, toàn thân giống như bộc hắc khí.

Côn sắt nơi tay, hơn nữa ý thức không thanh tỉnh, khí thế thiếu niên tăng không ít.

Người bên cạnh không ngừng ngã xuống, hắn đi tới trước mặt đầu lĩnh lưu manh, hai người đánh nhau.

【 Ký chủ, nhanh lên! 】

Đám lưu manh thấy Hứa Hướng Dương khó đối phó, cho nên đều tới chỗ Lăng Thanh Huyền, cho rằng cô là cô gái nhỏ dễ khi dễ, lại không biết bọn chúng chỉ khó chơi ở số người, tốc độ ngã xuống cũng không chậm.

Cô nhìn chằm chằm vào động tác Hứa Hướng Dương, khi hắn sắp đánh trúng chỗ hiểm của tên đầu lĩnh lưu manh, cô lập tức tiến lên nắm lấy cánh tay hắn

"Phập"

Nghe thấy tiếng lưỡi dao thọc tiến da thịt rất nhỏ, động tác thiếu niên cứng lại, gậy sắt rơi xuống trên mặt đất.

Thiếu nữ trước mặt không hề nhăn mày, cô bắt lấy hai tay hắn, thân thể dần mất đi sức lực.

【 Hệ thống cảnh cáo: Giá trị hắc hoá của vai ác 90+】

Bên tai là tiếng còi xe cảnh sát, còn có thiếu niên đang run rẩy hoảng loạn.

【 Ký chủ không cần lo lắng, ta giúp cô gọi cảnh sát và xe cứu thương, ráng chống đỡ! Ngàn vạn lần đừng có chết nha! 】

Vậy ngươi đúng thật là giỏi đấy.

Thân thể người thường này, thật là…… quá yếu ớt.

“Không sao cả, em sẽ không chết, đừng sợ hãi.” Đầu ngón tay cô như không có độ ấm, đối mặt với thiếu niên, nói ra lời trước nay chưa từng nói.

Ánh vào mi mắt là khuôn mặt đầy nước mắt của thiếu niên trong đêm, còn có bùa hộ mệnh lắc lư trên cổ.

【 Đinh! Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ ẩn dấu hoàn thành ~】

Xem như vì nhiệm vụ hoàn thành, vậy thì phải chống đỡ thêm lát nữa, bổn tọa không dễ dàng chết đâu.

Cô gái nhắm hai mắt lại, hô hấp thiếu niên đứt quãng trong chớp mắt.

……

Trong lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, lúc Lăng Thanh Huyền mở to mắt, trước mặt một mảnh trắng xoá.

Cô cho rằng thân thể kia đã chết, cô về trong không gian của ZZ, nhưng mà không nghe được âm thanh ZZ vui sướng, vậy chắc vẫn chưa trở về, cô chống được.

Trong không gian, ZZ đang nghĩ lại, có phải nó từng nói nếu ký chủ mà bị thương được nó sẽ tự đi nướng mình hay không?

Tội lỗi tội lỗi, loại lời này về sau ngàn vạn lần không thể nói.

Giật giật tay, Lăng Thanh Huyền phát hiện tay mình bị nắm chặt, khó trách sẽ ra mồ hôi.

Sắc mặt thiếu niên tái nhợt, ghé vào bên giường bệnh của cô chậm rãi hô hấp.

Trên đầu hắn còn có vết máu, quần áo trên người vẫn chưa thay, xem ra là sau khi đến bệnh viện với cô, liền không chăm sóc bản thân.

“Hứa Hướng Dương.”

Lăng Thanh Huyền lắc lắc tay, lúc này hắn mới bừng tỉnh.

“Em yêu em tỉnh rồi? Có chỗ nào không thoải mái không? Anh đi gọi bác sĩ, em chờ anh một chút……”

Hắn cuống quít đứng dậy, sau đó lại ngồi xuống, không buông tay cô ra, “Anh muốn bên em, anh dùng nút kêu bác sĩ.”

Ánh mắt Lăng Thanh Huyền khiến hắn có chút bất an, hắn vừa định mở miệng, cô gái hỏi: “Thương thế của anh, sao không đi xử lý.”

Hắn cười cười, “Không sao cả, vết thương nhỏ, chỉ cần em không sao là tốt rồi.”

【 Ký chủ, giá trị hắc hóa của vai ác hiện tại giảm còn 20, không ngừng cố gắng ~】

Nhiệm vụ bổn toạ đã kết thúc hết, sao còn chưa thoát ly.

Theo lý thuyết xong hết rồi, hẳn là tới vị diện tiếp theo.

ZZ muốn nói lại thôi,【 Ký chủ, vai ác vẫn chưa cầu hôn cô.】

Việc này không thuộc về nhiệm vụ.

Lăng Thanh Huyền nhìn tay mình bị thiếu niên nắm chặt, bàn tay đó đã từng đặt trên ngực hắn, cảm thụ tim hắn đập, lời ngày ấy, còn ở bên tai.

【 Ký chủ, cô xem vai ác đáng thương quá,  chờ thêm một chút đi ~】

Ngươi đừng ồn, bổn tọa sẽ từ từ.

【 Tốt quá! 】

Theo bác sĩ tới còn có người hai nhà Viên, Hứa, thấy hai đứa nhỏ không có việc gì, bất an trong lòng cũng tiêu tán.

Bác sĩ kiểm tra cho Lăng Thanh Huyền, cô chỉ nhìn Hứa Hướng Dương.

Bị cô nhìn, Hứa Hướng Dương cũng hiểu, giọng buồn bã, “Em để bác sĩ kiểm tra cho tốt, anh qua phòng bên cạnh một chút.”

“Được.”

Vết thương Lăng Thanh Huyền vừa vặn tránh khỏi chỗ hiễm, cho nên không nguy hiểm tính mạng, trên người Hứa Hướng Dương đầy vết thương lớn nhỏ, kết quả bị buộc yêu cầu nằm viện, giường bệnh hai người xếp cạnh nhau, mỗi lần Lăng Thanh Huyền lệch đầu về một bên, liền thấy tên nhóc cười ngây ngô với mình.

Trong lúc này ZZ nói cho cô kết cục của Vu Khả Khả.

Cảnh sát bắt hết đám lưu manh và cô ta, xúi giục cộng thêm cố ý đả thương người, người lớn hai nhà trực tiếp để cô ta vĩnh viễn trong ngục giam, về phần đầu lĩnh lưu manh làm Lăng Thanh Huyền bị thương, đã thành bạn tù với Vu Khả Khả.

Ngày tháng sau này ngẫm lại sẽ không dễ chịu.

Trải qua một tháng, vết thương hai người cũng hoàn toàn bình phục, thừa dịp người hai nhà chọn ngày lành tháng tốt, Hứa Hướng Dương cuối cùng cũng cầu hôn cô gái mình yêu thương.

“Em nguyện ý.”

Khi Lăng Thanh Huyền đáp ứng hắn, giá trị hắc hoá của thiếu niên được tinh lọc hoàn toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện