Thanh niên này chính là Warren đã trưởng thành, sau thời gian bảy năm, hắn dựa vào nỗ lực của bản thân thăng tiến thành thị vệ ưu tú nhất nhì trong Vương thành.
Trên mặt Vãn Vãn lộ ra nụ cười sung sướng: "Tốt quá rồi! Raffith, ngươi mau đi thông tri cho Vương, Warren, ngươi lập tức mang ta qua chỗ đó."
Bảy năm nay Vãn Vãn cũng không phải kẻ cam chịu ngồi yên chờ chết, mỗi lần Thiên Ngưu xuất hiện ở chỗ nào, phá hư cái gì, nàng đều có ghi chép lại rõ ràng. Rốt cục phát hiện ra con súc sinh kia thích nhất là rượu trái cây đặc sản của Vương thành, nhiều lần lẻn xâm nhập hầm rượu quấy phá đến long trời lở đất.
Một con trâu thích uống rượu trái cây, Vãn Vãn cảm thấy vô cùng khó tin, cơ mà ngẫm lại nó cũng không phải trâu bình thường, còn sống lâu đến mức sắp thành tinh đến nơi rồi nên nàng cũng ậm ừ cho qua.
Nắm được điểm này nàng liên phân phó người dân dồn hết số trái cây còn sót lại ủ thành rất nhiều rượu, sau đó đem rượu trái cây đặt trong một ngôi đền cũ nát.
Quả nhiên, Thiên Ngưu không lâu sau đó liền xuất hiện, đáng tiếc đây là bữa tiệc thiết đãi cuối cùng trước khi nó lìa đời!
Vãn Vãn theo bước Warren, vô thanh vô tức tiếp cận ngôi đền làm mồi nhử. Từ xa đã nghe thấy thanh âm rống rống của Thiên Ngưu, có vẻ như nó đang rất vui sướng, lâu lâu lại gừ gừ mấy tiếng thỏa mãn.
Nàng lạnh lùng theo dõi con súc sinh đương ngụp lặn trong bồn rượu to tướng. Gilgamesh cùng Enkidu cũng có mặt rất nhanh sau đó. Toàn bộ quân đội vây chặt xung quanh ngôi đền, phòng ngừa Thiên Ngưu lại chạy thoát thêm lần nữa.
Lúc này đây do uống quá nhiều rượu trái cây nên sức mạnh của Thiên Ngưu cũng yếu đi kha khá, thậm chí nó còn không thể điều khiển ngọn lửa trên người mình cho nên thân. Enkidu nhanh như chớp dùng Thiên chi khóa trói chặt nó lại, Thần tính càng cường đại thì uy lực của Thiên chi khóa càng lớn, rốt cuộc Thiên Ngưu bị trói bẹp dí trên mặt đất không cách nào ngọ nguậy.
Thần sắc Gilgamesh lạnh băng vung kiếm kết liễu tính mạng của Thiên Ngưu. Bảy năm đọa đày cuối cùng cũng kết thúc.
Vãn Vãn ngước mắt nhìn lên không trung, khinh miệt cười.
Inanna, ngươi lại bại trận rồi!
Toàn bộ Vương thành sung sướng nghênh đón bọn họ khải hoàn, màn đêm buông xuống nhưng khắp nơi đều thắp đèn đóm sáng trưng, cử hành một bữa tiệc mừng lớn hơn bao giờ hết.
Trong cung lúc này cũng bày ra án kỷ quý báu, còn có thảm lông mềm mại êm ái, trên bàn là vô số thịt thà, kỳ trân dị bảo không sót thứ chi.
Thịt Thần Thú quả nhiên ngon miệng khác thường, Vãn Vãn vui vẻ nhai thịt, thích thú nhìn mấy vũ nữ ăn vận quyến rũ uốn éo nhảy múa.
* * *
Tại Thần Điện trên Thiên giới.
Inanna ngồi trên ghế duỗi tay đập vỡ tan hình ảnh tái hiện trong hư không, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Eliya! Gilgamesh! Enkidu! Ta sẽ không buông tha các ngươi!"
Hiện giờ chúng Thần đều biết nàng ta đích thân hạ phàm đến thành Uruk để cầu hôn quân vương, ai dè không những bị từ chối thẳng mặt còn bị người ta đuổi cổ khỏi thành, vì tư thù mà thả Thiên Ngưu xuống khiển trách nhân loại hèn mọn kia. Chẳng ngờ trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo, nàng nhất định sẽ bị chúng thần cười nhạo cho thúi mũi mất.
Inanna nổi giận đùng đùng, lập tức xách váy chạy đi tìm Anu.
"Anu, Thần Thú Thiên Ngưu của người bị giết chết rồi.." Hai mắt Inanna rưng rưng ngấn lệ, ủy khuất nói.
"Chỉ là một con Thần Thú nho nhỏ mà thôi, Inanna à, ngươi không cần thương tâm đến vậy đâu." Một vị thần mỉa mai.
Inanna phát cáu lên, phẫn nộ nói: "Nhưng đó là Thần Thú của Anu, nhân loại hèn kém đó dám giết chết nó, đây là khinh miệt Thần linh, chính là tội lớn tày trời! Hỡi chúng Thần, các ngươi nhất định phải giết chết một người trong số bọn họ để thị uy."
Chúng Thần nghe nàng nói xong liền sôi nổi nghị luận.
Thần thú bị giết chết là chuyện nhỏ, nhưng đằng này lại chết trong tay một nhân loại hèn mọn, rõ ràng là lời khiêu khích thẳng mặt Thần linh bọn họ.
Anu nói: "Inanna, Gilgamesh không thể bị giết chết, hắn là bất tử."
"Còn Vương phi của hắn?" Inanna nỗ lực che giấu ghen ghét trong mắt.
"Không được." Anu gạt phăng: "Bọn chúng đều là hài tử của Mẫu Thần Ninh Sun."
Inanna siết chặt khớp tay đến mức trắng bệch, Gilgamesh cũng rất để tâm đến bằng hữu của hắn, vậy liền giết chết Enkidu đi.
Nàng nhất định phải giết chết bằng được một người trong số bọn họ, bằng không ngọn lửa hận thù trong lòng nàng khó mà nguôi ngoai.
Trên mặt Vãn Vãn lộ ra nụ cười sung sướng: "Tốt quá rồi! Raffith, ngươi mau đi thông tri cho Vương, Warren, ngươi lập tức mang ta qua chỗ đó."
Bảy năm nay Vãn Vãn cũng không phải kẻ cam chịu ngồi yên chờ chết, mỗi lần Thiên Ngưu xuất hiện ở chỗ nào, phá hư cái gì, nàng đều có ghi chép lại rõ ràng. Rốt cục phát hiện ra con súc sinh kia thích nhất là rượu trái cây đặc sản của Vương thành, nhiều lần lẻn xâm nhập hầm rượu quấy phá đến long trời lở đất.
Một con trâu thích uống rượu trái cây, Vãn Vãn cảm thấy vô cùng khó tin, cơ mà ngẫm lại nó cũng không phải trâu bình thường, còn sống lâu đến mức sắp thành tinh đến nơi rồi nên nàng cũng ậm ừ cho qua.
Nắm được điểm này nàng liên phân phó người dân dồn hết số trái cây còn sót lại ủ thành rất nhiều rượu, sau đó đem rượu trái cây đặt trong một ngôi đền cũ nát.
Quả nhiên, Thiên Ngưu không lâu sau đó liền xuất hiện, đáng tiếc đây là bữa tiệc thiết đãi cuối cùng trước khi nó lìa đời!
Vãn Vãn theo bước Warren, vô thanh vô tức tiếp cận ngôi đền làm mồi nhử. Từ xa đã nghe thấy thanh âm rống rống của Thiên Ngưu, có vẻ như nó đang rất vui sướng, lâu lâu lại gừ gừ mấy tiếng thỏa mãn.
Nàng lạnh lùng theo dõi con súc sinh đương ngụp lặn trong bồn rượu to tướng. Gilgamesh cùng Enkidu cũng có mặt rất nhanh sau đó. Toàn bộ quân đội vây chặt xung quanh ngôi đền, phòng ngừa Thiên Ngưu lại chạy thoát thêm lần nữa.
Lúc này đây do uống quá nhiều rượu trái cây nên sức mạnh của Thiên Ngưu cũng yếu đi kha khá, thậm chí nó còn không thể điều khiển ngọn lửa trên người mình cho nên thân. Enkidu nhanh như chớp dùng Thiên chi khóa trói chặt nó lại, Thần tính càng cường đại thì uy lực của Thiên chi khóa càng lớn, rốt cuộc Thiên Ngưu bị trói bẹp dí trên mặt đất không cách nào ngọ nguậy.
Thần sắc Gilgamesh lạnh băng vung kiếm kết liễu tính mạng của Thiên Ngưu. Bảy năm đọa đày cuối cùng cũng kết thúc.
Vãn Vãn ngước mắt nhìn lên không trung, khinh miệt cười.
Inanna, ngươi lại bại trận rồi!
Toàn bộ Vương thành sung sướng nghênh đón bọn họ khải hoàn, màn đêm buông xuống nhưng khắp nơi đều thắp đèn đóm sáng trưng, cử hành một bữa tiệc mừng lớn hơn bao giờ hết.
Trong cung lúc này cũng bày ra án kỷ quý báu, còn có thảm lông mềm mại êm ái, trên bàn là vô số thịt thà, kỳ trân dị bảo không sót thứ chi.
Thịt Thần Thú quả nhiên ngon miệng khác thường, Vãn Vãn vui vẻ nhai thịt, thích thú nhìn mấy vũ nữ ăn vận quyến rũ uốn éo nhảy múa.
* * *
Tại Thần Điện trên Thiên giới.
Inanna ngồi trên ghế duỗi tay đập vỡ tan hình ảnh tái hiện trong hư không, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Eliya! Gilgamesh! Enkidu! Ta sẽ không buông tha các ngươi!"
Hiện giờ chúng Thần đều biết nàng ta đích thân hạ phàm đến thành Uruk để cầu hôn quân vương, ai dè không những bị từ chối thẳng mặt còn bị người ta đuổi cổ khỏi thành, vì tư thù mà thả Thiên Ngưu xuống khiển trách nhân loại hèn mọn kia. Chẳng ngờ trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo, nàng nhất định sẽ bị chúng thần cười nhạo cho thúi mũi mất.
Inanna nổi giận đùng đùng, lập tức xách váy chạy đi tìm Anu.
"Anu, Thần Thú Thiên Ngưu của người bị giết chết rồi.." Hai mắt Inanna rưng rưng ngấn lệ, ủy khuất nói.
"Chỉ là một con Thần Thú nho nhỏ mà thôi, Inanna à, ngươi không cần thương tâm đến vậy đâu." Một vị thần mỉa mai.
Inanna phát cáu lên, phẫn nộ nói: "Nhưng đó là Thần Thú của Anu, nhân loại hèn kém đó dám giết chết nó, đây là khinh miệt Thần linh, chính là tội lớn tày trời! Hỡi chúng Thần, các ngươi nhất định phải giết chết một người trong số bọn họ để thị uy."
Chúng Thần nghe nàng nói xong liền sôi nổi nghị luận.
Thần thú bị giết chết là chuyện nhỏ, nhưng đằng này lại chết trong tay một nhân loại hèn mọn, rõ ràng là lời khiêu khích thẳng mặt Thần linh bọn họ.
Anu nói: "Inanna, Gilgamesh không thể bị giết chết, hắn là bất tử."
"Còn Vương phi của hắn?" Inanna nỗ lực che giấu ghen ghét trong mắt.
"Không được." Anu gạt phăng: "Bọn chúng đều là hài tử của Mẫu Thần Ninh Sun."
Inanna siết chặt khớp tay đến mức trắng bệch, Gilgamesh cũng rất để tâm đến bằng hữu của hắn, vậy liền giết chết Enkidu đi.
Nàng nhất định phải giết chết bằng được một người trong số bọn họ, bằng không ngọn lửa hận thù trong lòng nàng khó mà nguôi ngoai.
Danh sách chương