Cơ Thiên Dịch ho khan một tiếng, ánh mắt sắc lạnh như mũi tên bắn thẳng về hướng Lương hữu tướng, "Có chuyện gì?"

Vẻ mặt Lương hữu tướng bi ai, câu từ thốt lên đầy thảm thiết: "Trưởng tử của thần vừa bị mưu hại đêm qua, xin bệ hạ làm chủ cho vi thần."

Đế vương vừa định đáp lời, lại bị một cơn ho khan chặn ngang, thần sắc tái nhợt hẳn đi.

Bàn tay Vãn Vãn vô thức bấu vào tay vịn Phượng Ỷ, đồng tử trầm trầm, nàng thản nhiên nói: "Hữu tướng có manh mối về kẻ đã hại chết trưởng tử của ngươi không, hắn bị giết ở đâu?"

Khuôn mặt Lương hữu tướng nhăn nhúm lại, ông sao có thể nói ra chuyện con trai ông đến Tầm Phương Các hoan lạc rồi bị người ta giết chết.

"Thần không biết, xin bệ hạ làm chủ cho vi thần!" Lương hữu tướng quỳ sụp xuống.

Đám quần thần theo phe cánh Lương hữu tướng cũng kéo nhau quỳ xuống, khí thế hung hãn toan bức ép quân vương.

Đôi môi đỏ mọng của Vãn Vãn khẽ mở hờ, thanh âm phóng ra lại sắc bén như dao cạo, "Nếu hữu tướng đã không biết, vậy thì đi tìm tên tội phạm đó áp giải tới hoàng cung, bệ hạ sẽ làm chủ cho ngươi! Chư vị ái khanh, vô sự bãi triều!"

Phe phái tả tướng lục tục hành lễ rời đi, lưu lại đám hạ thần theo Lương hữu tướng vẫn cứng đầu quỳ trong đại điện.

"Bệ hạ, sao bệ hạ có thể đối xử với thần như vậy, xin bệ hạ làm chủ cho vi thần! Đế Cơ điện hạ, người thân là nữ tử lại nắm giữ vương quyền đã lâu, bây giờ bệ hạ đã thành niên, đến lúc người nên trao trả vương quyền cho bệ hạ rồi!"

Lời vừa buông xuống, Mạc tả tướng và phe phái của ông ta cũng đồng thời đứng chững lại.

Đáy mắt Cơ Thiên Dịch hiện lên tơ máu chằng chịt, ánh sáng sắc lẻm lập lòe không rõ, hắn mở miệng: "Hữu tướng nghĩ nhiều rồi, hoàng tỷ xử lý chính sự rất tốt, giao hoàng quyền cho tỷ ấy, trẫm rất an tâm."

Vẻ không cam tâm vụt qua trong đôi mắt Lương hữu tướng, để toàn bộ hoàng quyền cho một nữ tử khống chế, quả là tên rác rưởi! Đoạn gã nói tiếp: "Bệ hạ đã lập hậu ba năm mà vẫn chưa có tin vui, hoàng cung nên sớm có thêm một vị Thái tử mới phải.."

Mặt mày Cơ Thiên Dịch lạnh băng, giận dữ thốt: "Việc này không cần ngươi nhiều lời, trẫm.. Khụ khụ.." Cơn ho khan mạnh mẽ kéo tới.

"Cao tổng quản!" Bấy giờ Vãn Vãn mới vội vàng cất tiếng: "Mau dìu bệ hạ hồi cung rồi tuyên Ngự y, nhanh lên!"

"Bệnh của bệ hạ lại tái phát.."

"Thân thể bệ hạ đến khi nào mới chuyển biến tốt đây?"

"Giang sơn Đại Can cần sớm có người kế thừa.."

Hai phe phái tả hữu đều nghị luận ầm ĩ.

Bỗng nhiên Vãn Vãn xoay người lại nhìn chúng thần, ánh mắt nàng lạnh như băng tuyết, sắc bén như đao kiếm.

"Ai cho các ngươi ăn gan hùm mật gấu, trên triều dám bức bách bệ hạ?"

Dưới uy áp của bậc long phượng, chúng thần vội vã quỳ sụp xuống đất, đồng thanh hô to: "Đế Cơ điện hạ bớt giận!"

Ánh mắt vị Đế Cơ trên đài cao lạnh nhạt nhìn bọn họ chòng chọc như đang nhìn một đống xác chết nhung nhúc giòi bọ.

Giang san tú lệ, ắt lắm người tài ba, đối với những thần tử tâm không trung thành, thời thời khắc khắc đều có thể thay thế.

Vãn Vãn nhàn nhạt thốt: "Chư vị ái khanh làm tốt bổn phận của bản thân là được rồi, chớ nên đi lo chuyện bao đồng! Về sau có chuyện gì.. mời đến tìm riêng bổn cung đàm đạo, kẻ nào dám quấy rối bệ hạ, kinh động Long thể.. Để bổn cung biết được kẻ nào liền giết chết kẻ đó! Nếu phản kháng, thắt cổ cả gia môn! Bãi triều!"

"Đế Cơ điện hạ thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!" Vừa nghe đến từ "giết", chúng thần lập tức cúi gục đầu phục tùng.

"Hừ!" Đoạn Vãn Vãn phất tay áo rời đi.

Xem ra nên đẩy nhanh kế hoạch đối phó Lương gia rồi!

Nếu các ngươi đã mong muốn có Thái tử đến vậy, vậy thì ban thưởng cho Lương Uyển Nhiên một đứa đi, Lương gia còn tưởng nàng không biết toan tính của bọn họ hay sao!

Vãn Vãn đột nhiên dừng bước chân, nói với Hồng Tiên: "Hồng Tiên, đưa Mạc Vãn Ca đến đây."

"Vâng thưa điện hạ." Hồng Tiên vận khinh công rời đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện