Bên kia Lăng Tĩnh nổi trận lôi đình, ném điện thoại vào gương.

Mảnh vụn rơi trên mặt đất, cô ta lại không cam lòng mà nhặt điện thoại về.

Khoảng thời gian này phát sinh nhiều việc, khiến cô ra cảm thấy mình ngày càng không thể khống chế được.

Rõ ràng trong kế hoạch của Lăng Tĩnh, nữ nhân kia đã sớm bị diệt trừ.

Những thứ thuộc về mình từng bước một bị cướp đi, loại khủng hoảng này dần dần lan tràn toàn thân.

"A!"

Toàn bộ chung cư quanh quẩn tiếng hét xả giận của cô ta.

Tại nhà hàng, Lăng Thanh Huyền đẩy điện thoại đi xa thật xa, sau đó trả lời di động của mình.

"Nhớ anh không?" Trong điện thoại truyền đến tiếng nói trầm thấp từ tính của Tiêu Ý. Từ lần thử vai hôm trước, hắn không tránh né ánh mắt của cô nữa, mà còn mỗi khi có thời gian rảnh liền gọi cho cô.

Vừa nhấc máy đã nghe loại lời nói này, Lăng Thanh Huyền đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào, một bó hoa hồng cực lớn được đưa tới trước mặt.

"Thích không? Hoa này chuẩn bị riêng cho em."

Hoa màu đỏ rực, rất chói mắt, như ngọn lửa nhiệt huyết, lại không có cảm giác ấm áp.

Lăng Thanh Huyền nhìn màu đỏ tràn đầy đôi mắt, hắt xì một cái, hương quá nồng.

Hóa ra Mạnh Bình nói đi lấy chút đồ, chính là chuyên môn đi lấy bó hoa này. Tiêu Ý đầu dây bên kia tự nhiên cũng nghe được giọng của Mạnh Bình. Lăng Thanh Huyền liếc nhìn di động, tuyệt, tiểu gia hỏa cúp máy rồi.

Cô còn chưa trả lời nhớ hay không đâu nha.

【Thế tóm lại ký chủ có nhớ hay không?】 ZZ tò mò hỏi.

Giữa trưa hắn mới gọi một lần. Bây giờ lại gọi hỏi có nhớ không. Cũng đâu phải mấy trăm năm không gặp, nhớ cái gì mà nhớ.

【...】Cũng may là nhân vật phản diện cúp máy. Nghe thấy câu này nói không chừng lại muốn hắc hóa.

Bó hoa lớn như vậy, Mạnh Bình giơ cũng rất mệt mỏi, nhưng Lăng Thanh Huyền có vẻ không có ý định nhận lấy.

"Không thích hoa hồng sao?"

Gã ăn mặc thân sĩ, trên người còn xịt nước hoa Cologne. Lần gặp mặt hôm nay không hề giống lần trước, lần này gã cố ý vì cô mà ăn diện.

Tập đoàn Lăng Thịnh mấy ngày nay bộc lộ tài năng, từng bước ổn định. Gã một lần nữa nhìn kỹ lại Lăng Nặc, phát hiện cô đang dần dần trở nên ưu tú. Thậm chí tập đoàn mà cô quản lý, sau này có khả năng vượt qua Mạnh thị.

Biết được dự đoán này, gã quyết định lần nữa cùng cô tiếp xúc, làm cô hiểu được chính mình cũng là một nam nhân thập phần ưu tú, hơn nữa vô cùng xứng đôi với cô.

Gã vốn định cũng Nguyên Môi hợp tác, về sau cùng vị hôn thê kết hôn, có được tập đoàn Lăng Thịnh, Mạnh thị có thể nói không người sánh được.

So với Lăng Tĩnh ra ngoài làm con hát, Lăng Nặc càng thích hợp với gã.

"Không thích." Lăng Thanh Huyền nâng ly nước trái cây nhẹ nhấp một ngụm, "Mạnh tổng hôm nay tìm tôi có chuyện gì muốn nói?"

Tổng giám đốc công ty hai nhà hẹn nhau ăn cơm, không bàn chuyện làm ăn thì nói cái gì.

【...】Người ta muốn nói chuyện tình cảm với người nha.

Mạnh Bình sắc mặt cứng đờ, không có được thái độ giống như trước kia, hoa trong tay càng thêm nặng nề.

Gã đem hoa đặt ở một bên, bảo dàn nhạc tan đi, sau đó lộ ra ánh mắt chân thành: "Nặc Nặc, chúng ta là hôn phu hôn thê, xa lạ như vậy làm gì? Lúc trước em bận rộn công tác, anh hẹn em không được. Bây giờ được lúc rảnh rỗi, không bằng chúng ta thương lượng khi nào tổ chức hôn lễ?"

Nặc Nặc? Cũng may gã kêu không phải tên của Lăng Thanh Huyền, bằng không cô thật muốn cầm ly đập vào đầu gã.

Gã từ phía sau lấy ra một hộp quà tinh xảo, bên trong là dây chuyền nạm đá quý, ánh đèn chiếu rọi lên vô cùng mỹ lệ.

"Sớm đã mua lễ vật này cho em, chỉ là một mực không có cơ hội đưa tặng. Lần trước ở bệnh viện, anh biết là em đang hiểu lầm. Em còn giận sao?"

Lăng Thanh Huyền lại nhấp một ngụm nước trái cây.

Bản tọa tức cái gì? Bản tọa còn lâu mới vì người râu ria mà tức giận, không tốt cho tim gan phèo phổi.

Thấy Mạnh Bình lải nhải không ngừng, Lăng Thanh Huyền đột nhiên cảm thấy gã cùng Lăng Tĩnh đúng là tuyệt phối. Nguyên chủ không cùng gã ở bên nhau, cũng coi như may mắn.

Cô không nhìn sợi dây chuyền kia, từ trong túi lấy ra hôn thư, mặt trên có chữ ký của Lăng Thịnh, phía dưới còn viết ba chữ "hủy hôn ước" rõ to.

Hôn thư này giống như hợp đồng, cô cầm bút ký tên ở dưới, sau đó đẩy đến trước mặt Mạnh Bình: "Đây là thư giải trừ hôn ước, hai bên gia trưởng đã đồng ý."

Gã có chịu ký hay không cũng được, dù sai cũng chỉ là hình thức.

Lại nói gia trưởng Mạnh gia vì sao lại đồng ý? Tất nhiên là vì cô đem chứng cứ Mạnh Bình cùng Lăng Tĩnh giao hảo gửi qua. Chỉ cần là người của Lăng gia, đổi một nàng dâu cũng không thành vấn đề.

Lăng Thịnh mặc dù tức giận, nhưng biết con gái bảo bối của mình không thích Mạnh Bình, cho nên cũng đồng ý.

Bút kình hữu lực đập vào mắt Mạnh Bình. Cự tuyệt một lần rồi hai lần, gã trước nay chưa từng bị nữ nhân đùa bỡn như vậy. Cơn thô bạo trong nội tâm bị gã áp chế lại.

"Nặc Nặc, đừng tùy hứng nữa. Về sau chúng ta kết hôn, anh sẽ đối với em thật tốt."

Nhìn nụ cười kinh doanh của gã, Lăng Thanh Huyền xoay bút trên tay: "Tôi cũng không phải tới trưng cầu ý kiến của anh, mà là tới thông báo. Từ nay Mạnh thị của anh và Lăng Thịnh của tôi, chỉ có quan hệ cạnh tranh."

Thiếu nữ bình thản như vậy, gã nhíu mày đánh vỡ biểu cảm dối trá của mình: "Có ý gì?"

Lăng Thanh Huyền đẩy ghế đứng dậy, tự mình xách túi cùng di động: "Ý trên mặt chữ. Chào!"

"Nặc Nặc! Lăng Nặc!"

"Cô đứng lại đó cho tôi!"

Mạnh Bình muốn đuổi theo, không biết dưới chân từ đâu ra cái ly làm gã té sấp mặt. Gương mặt mà gã tự xưng anh tuấn hoàn mỹ mà nện xuống sàn. Đau đớn đứng dậy, trước mắt hắn bỗng sền sệt một mảnh.

Lăng Thanh Huyền lên xe, ZZ đầy mặt lo lắng:【Ký chủ! Nhiều người như vậy nhìn thấy, nếu gã tố cáo người thì làm sao đây?】

Gã không có chứng cứ.

【 Cái ly kia...】

Là cái ly động thủ, không phải bản tọa. Có thể cả cái ly cũng thấy gã chướng mắt.

【...】Cứ cho là vậy đi. Chuyện này tạm thời không so đo nữa, nhưng mà... 【Ký chủ, ngươi không gọi lại cho nhân vật phản diện sao? Giải thích một chút chuyện mới nãy.】

Bản tọa cây ngay không sợ chết đứng, có cái gì phải giải thích.

Thế là ngày hôm sau, Lăng Thanh Huyền nhận được gói hàng chuyển phát nhanh khẩn cấp. Tiêu Ý tối hôm qua không gọi điện thoại cho cô, là gửi cho cô một chậu cỏ, còn là loại cỏ có ở khắp mọi nơi - cỏ ba lá.

Lăng Thanh Huyền: "???"

Nhân vật phản diện... Rốt cuộc đã nhịn không được muốn động thủ với bản tọa sao? Hắn gửi chậu cỏ tới, ý là muốn đem bản tọa nhổ tận gốc?

【...】ZZ mắt trợn trắng, không còn thiết sống nữa.

Trên di động truyền đến tin nhắn, Tiêu Ý viết: 'Hi vọng em mỗi ngày nhìn thấy nó liền nhớ đến anh. Về sau em chỉ được nhận cỏ của anh, không cho thu hoa của người khác!'

Lăng Thanh Huyền nhìn tiền vào tài khoản mới xác định nhân vật phản diện còn chưa nổi tâm tư muốn xử đẹp cô.

Vấn đề là chậu cỏ này, nuôi kiểu gì?

Cho nó ăn bánh mì?

【 Ký chủ, ngươi giỡn thôi đúng không?】

Thế là Lăng Thanh Huyền đem chậu cỏ đặt trong không gian cho ZZ chăm. Dù sao ZZ là một con heo biết vá áo, trồng cỏ chắc không thành vấn đề.

ZZ: 'Ta chỉ là một bé heo, xin đừng cho ta thêm đất diễn nữa!'

Một bên khác, Lăng Tĩnh ở chung cư không chờ được Mạnh Bình đến. Cuối cùng nhịn không được đi Mạnh thị tìm gã, mới hay tin, gã nhập viện.

Hơn nữa, còn là bệnh viện mà ba cô đang nằm. Cô ta đem theo đồ bổ, đi thăm Lăng Thịnh trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện