Editor: Nện Nện

Nói xong câu đó, Trang Nại Nại lập tức cúp điện thoại! Sau đó nhìn về mấy người trong phòng, nhưng mà trong lòng đang lẩm bẩm, xin lỗi Tư Chính Đình, tôi lại lợi dụng anh, ngẫm lại dư luận lần đó, anh ta liền xăm bên hông mình, còn lần này... 

Cố Đức Thọ bọn họ có thể vui vẻ, nhưng Trang Nại Nại trước mặt một bàn thức ăn, làm thế nào cũng không nuốt nổi.

......

Tầng cao nhất Tập đoàn Đế Hào.

Ban đêm, nhìn qua cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy thành Bắc Kinh ánh đèn lấp lánh.

Tư Chính Đình đang cầm điện thoại di động, bên trong truyền tới âm thanh, ánh mắt sắc bén, cúp điện thoại nhìn về phía quý thần, " sự tình của Cố Gia bên kia, đã điều tra xong chưa? "

Qúy Thần gật đầu, sau đó cầm tập tin trong tay đưa cho Tư Chính Đình, " Kết quả giám định DNA đã có, mời tiên sinh xem."

Tư Chính Đình cầm tập tin, nhìn đến dòng kết quả, tròng mắt co rút lại.

Một lát sau, hắn đem tập tin đặt xuống, ngón tay thon dài đập trên mặt bàn, vẻ mặt cứng rắn, nhìn qua giống như Atula khiến người khác cảm thấy kinh sợ, " Chú đi liên hệ với Cô Đức Thọ, nói cho ông ta biết..... 2 giờ chiều mai, có mặt ở Cục dân chính."

Qúy Thần sững sờ, lúc lâu mới lên tiếng, " Vâng. "

Ngoài cửa, có mấy tên hộ vệ, đang nhỏ giọng thảo luận.

Đại Sơn mở miệng, " Tiên sinh thật sự muốn kết hôn?"

Hoàng Bồi Đống lắc đầu " Tôi nghĩ là không, Cố tiểu thư là người không đáng tin như vậy, tiên sinh vừa nhắc nhở cô ta là không được đùa bỡn nữa, vừa nãy trong điện thoại, vậy mà lại lợi dụng tiên sinh, Tư tiên sinh đây là muốn trả thù cô ta! Ngày mai đi lĩnh chứng, tiên sinh không tới, Cố Đức Thọ còn không biết Cố tiểu thư đây nói dối sao?? "

Đại Sơn, Tiêu Sơn, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Ba người đang nói, liền nghe tiếng Qúy Thần ho khan nhắc nhở, ngẩng đầu nhìn lên. liền thấy Tư Chính Đình đứng ở đó, mặt lạnh nhìn bọn họ.

Ba người nhất thời cảm thấy sau lưng phát lạnh, đồng loạt đứng thẳng người, cung kính mở miệng, " Tiên sinh."

Tư Chính Đình không nói gì, đi qua bọn họ về phía trước, ba người thở phào nhẹ nhõm, đi theo phía sau anh, vốn tưởng rằng chuyện đã qua, ai ngờ.....

Tiến vào thang máy Tư Chính Đình đột nhiên mở miệng, " Đại Tráng, hôm nay cậu khắc phục hậu quả tốt lắm. "

Trong thang máy yên lặng một hồi, lúc sau mọi người đồng loạt nhìn về phía Hoàng Bồi Đống, hắn lúc này mới nhận thức được Tư tiên sinh chính là đang nói chuyện với mình, lập tức mở miệng, " Tiên sinh, tôi tên Hoàng Bồi Đống, không gọi là...."

Tư Chính Đình lạnh lùng, Hoàng Bồi Đống nhất thời không dám nói nữa.

Tư Chính Đình ra khỏi thang máy, Đại Sơn cùng Tiểu Sơn vỗ vỗ vào vai của hắn, " Đại Tráng, làm rất tốt! "

Hoàng Bồi Đống gương mặt khổ sở nhìn về phía Qúy Thần, " Trợ lý Qúy, tôi.... "

Qúy Thần thở dài, vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng lời nói lại giống như cười trên sự đau khổ của người khác: " Nói xấu sau lưng tiên sinh, chỉ là đổi cho cậu cái tên, không cho cậu đi xa là may lắm rồi.

Hoàng Bồi Đống, à, không, Hoàng Đại Tráng nghe đến đó, cúi thấp đầu xuống.

.....................

Ngày mai đi lĩnh chứng?!

Trang Nại Nại suýt chút nữa đem canh trong miệng phun ra ngoài!

Có lầm hay không!

Nhìn vẻ mặt hứng khởi không nói nên lời của Cố Đức Thọ, khiến Trang Nại Nại sốt ruột.

Nghĩ đến lời nói của hắn ngày hôm nay, ".... Còn dám lấy ta ra đùa bỡn nữa, tôi bóp chết cô!"

Trang Nại Nại cảm thấy như Tử Thần đang vẫy tay với cô.

Xong đời!

Tư Chính Đình đây là đang trả thù cô.

2 giờ chiều mai, anh ta chắc chắn sẽ không đến, tới lúc đó Cố Đức Thọ sẽ biết chân tướng.

Nhưng ván cờ này, làm sao mới có thể phá vỡ?!

Trang Nại Nại một miếng cũng nuốt không vào nữa, lấy cớ thân thể không thoải mái trực tiếp đi lên lầu, cầm điện thoại gọi vào số của Tư Chính Đình.. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện