Đối mặt với sự khinh bỉ và giận dữ của Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly cố nén lại sợ hãi trong lòng, bình tĩnh đáp lời:- Xin hỏi Đại vương, sổ sách này có phải chỉ có Đại vương và các trưởng lão trong tộc có thể động vào?- Đúng! – Trịnh Hàn không ngần ngại đáp.- Vậy có phải sổ sách trọng yếu này Đại vương luôn để trong tầm mắt? – Mạc Lưu Ly tiếp tục chất vấn.- Đúng! – Trịnh Hàn nhíu mày, cảm thấy dường như sự việc có chút không đúng.- Thiếp dọn đến đây đã hơn hai ngày, nếu sổ quân lương không cánh mà bay, cơ bản Đại vương phải biết rõ!Mạc Lưu Ly vừa nói vừa kín đáo liếc nhìn tên quan binh đứng phía sau lưng Trịnh Hàn và ả Chu Vân Nguyệt đang ngồi ở ghế chủ vị.

Quả nhiên nét mặt nàng ta có chút biến sắc, bàn tay trong ống tay áo dài rộng siết chặt lại.Mạc Lưu Ly hít vào một hơi, tiếp tục phân trần:- Hơn nữa, nếu đã là sổ sách mà Chu phu nhân không thể động vào, thiếp càng không đến chính đường, sao có thể ở trong tay thiếp? Phủ Xung vương canh phòng cẩn mật, một con ruồi vo ve cũng không thể lọt qua khỏi ưng nhãn của Đại vương, nếu sổ sách này ở chỗ thiếp, Đại vương đã sớm phát hiện ra, đâu cần Chu phu nhân đến cáo trạng?Đôi lông mày của Trịnh Hàn có chút giãn ra, Chu Vân Nguyệt trái lại vô cùng khẩn trương.

Nàng ta siết chặt gấu áo, lo sợ chuyện xấu mà bản thân đã làm sẽ bại lộ.


Lên quan binh nọ lại càng hoảng hốt.

Hắn đi theo nghĩa quân của Trịnh Hàn đã lâu, bản tính tàn bạo của Trịnh Hàn không phải hắn không biết.Trịnh Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt Mạc Lưu Ly, nàng cũng không sợ hãi mà nhìn lại hắn.


Hai người bốn mắt nhìn nhau, Trịnh Hàn phát hiện ra trong mắt Mạc Lưu Ly không hề có một tia lúng túng, đôi mắt nàng trong suốt, ánh nhìn bình thản và chính trực.Trịnh Hàn đã nhiều lần đối mặt với Mạc Lưu Ly như thế này, hắn dường như càng lúc càng cảm thấy nàng không phải là kẻ yếu đuối, nhu nhược như vua tôi nhà họ Mạc.Chẳng lẽ nhà họ Mạc đốn mạt và suy đồi kia lại sinh ra được một nữ tử hiên ngang, khí phách như vậy sao?Mạc Lưu Ly nhìn nét mặt Trịnh Hàn, nàng phỏng đoán hắn đã bị lí lẽ của nàng thuyết phục.

Nàng tiếp tục đưa mắt về phía Chu Vân Nguyệt, không nhanh không chậm nói:- Sổ sách quân tình của Đại vương chỉ có Đại vương và các trưởng lão xem được.

Mà người muốn đối phó với một nữ nhân mềm yếu như thiếp, cũng đâu cần dùng đến thủ đoạn hèn hạ này, đúng không, thưa Đại vương?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện