"Em yên tâm, sắp xếp như vậy chỉ để cho sinh viên y có nhiều không gian để học hơn thôi, chờ đến lúc em phải đi trực ca đêm, người khác nằm ở kí túc ngủ, lúc ấy em mới biết như thế nào là đãi ngộ tốt mà trường thưởng cho chúng ta""Em ngồi nghỉ chút, anh đi tắm qua chút rồi sẽ phụ em dọn đồ"Tiêu Chiến nói một hồi rồi mở tủ quần áo của mình ra, chọn lấy một bộ đồ thể thao thoải mái rồi nhanh chóng bước vào bên trong phòng tắm! Ở bên ngoài Nhất Bác muốn nói rồi lại thôi, nhưng cậu cũng nhanh chóng nghe được tiếng xả nước xả nước ở bên trong, có lẽ là anh ấy đang tắm rồi.
Nhất Bác nhìn xung quanh căn phòng một vòng, ừ, rất sạch sẽ, cũng rất thơm, là mùi thơm nhàn nhạt giống như mùi hoa anh đào, lại pha chút gì đó giống như hoa nhài, nói chung là rất thơm, rất dễ chịu.
Nhất Bác thích mùi hương này.
Căn phòng không quá rộng nhưng cũng không đến nỗi chật, có hai tủ quần áo, hai tủ giày, một bàn học lớn đủ để hai người cùng ngồi học một lúc, hai chiếc kệ sách, một chiếc giường tầng,! Nhìn ánh nắng nhè nhẹ của mùa thu từ bên ngoài chiếu vô, Nhất Bác đột nhiên cảm thấy thực ra ở kí túc xá cũng rất tiện, ừm, tốt nhất là cũng có người ở chung, không phải ở một mình.
Cậu cảm thấy học trưởng Tiêu rất tốt, ừm, chính là cảm giác tin tưởng xuất phát từ trong thân tâm.
Nhất Bác cũng tự hoài nghi chính bản thân mình, một người cậu mới gặp còn chưa được 20, vì sao cậu lại có cảm giác tin tưởng với người ta như vậy được.
Quả thật là không có tiền đồ mà.
Nhất Bác trong lòng giận dỗi chính bản thân mình, tay cũng bắt đầu đem vali mở ra để sắp xếp lại quần áo.
Nhất Bác chính là đang bị dằn vặt giữa chuyện chuyển đi và ở lại.
Vốn dĩ cậu định khi ổn định việc học, lại tìm được căn hộ ưng ý thì sẽ rời đi nhưng mà trước kia đồ ăn đều là chị Tư Kỳ nấu, nếu chuyển ra ngoài chẳng phải cậu sẽ đói chết sao?Ừm, tốt nhất là ở lại kí túc một thời gian đã.
.
Nhất Bác nhìn xung quanh căn phòng một vòng, ừ, rất sạch sẽ, cũng rất thơm, là mùi thơm nhàn nhạt giống như mùi hoa anh đào, lại pha chút gì đó giống như hoa nhài, nói chung là rất thơm, rất dễ chịu.
Nhất Bác thích mùi hương này.
Căn phòng không quá rộng nhưng cũng không đến nỗi chật, có hai tủ quần áo, hai tủ giày, một bàn học lớn đủ để hai người cùng ngồi học một lúc, hai chiếc kệ sách, một chiếc giường tầng,! Nhìn ánh nắng nhè nhẹ của mùa thu từ bên ngoài chiếu vô, Nhất Bác đột nhiên cảm thấy thực ra ở kí túc xá cũng rất tiện, ừm, tốt nhất là cũng có người ở chung, không phải ở một mình.
Cậu cảm thấy học trưởng Tiêu rất tốt, ừm, chính là cảm giác tin tưởng xuất phát từ trong thân tâm.
Nhất Bác cũng tự hoài nghi chính bản thân mình, một người cậu mới gặp còn chưa được 20, vì sao cậu lại có cảm giác tin tưởng với người ta như vậy được.
Quả thật là không có tiền đồ mà.
Nhất Bác trong lòng giận dỗi chính bản thân mình, tay cũng bắt đầu đem vali mở ra để sắp xếp lại quần áo.
Nhất Bác chính là đang bị dằn vặt giữa chuyện chuyển đi và ở lại.
Vốn dĩ cậu định khi ổn định việc học, lại tìm được căn hộ ưng ý thì sẽ rời đi nhưng mà trước kia đồ ăn đều là chị Tư Kỳ nấu, nếu chuyển ra ngoài chẳng phải cậu sẽ đói chết sao?Ừm, tốt nhất là ở lại kí túc một thời gian đã.
.
Danh sách chương