Editor: Hannah

Dê con béo cứ nhắc đi nhắc lại là nhà mấy người có tiền. Có tiền thì ghê gớm quá ha!

Nhưng tôi lại chẳng muốn cưới đại gia đâu.

_ "Nhật ký chị đại"_

Chuyện tìm nữ chính xem như ổn thoả, giờ chỉ cần chờ câu trả lời của Đường Đinh Đinh, nếu cô ấy đồng ý thì mọi người đều vui mừng, nếu từ chối thì cũng chỉ có thể đi tìm người khác. Lục Chi Hành cũng đang dò hỏi lịch trình của những diễn viên hợp với vai nam chính và những nhân vật khác.

Đường Hinh từng có ý hỏi Đường Đinh Đinh xem cô nhóc định suy nghĩ trong bao lâu.

Đường Đinh Đinh trả lời: "Có kỳ hạn sao?"

Đường Hinh đang dùng WeChat trên máy tính, nhân lúc nghỉ trưa nhanh chóng trả lời: "Đương nhiên là càng sớm càng tốt. Phải ký được hợp đồng mới chờ làm thịt Dê con béo được chứ."

Đường Đinh Đinh: "......"

Một lúc sau, Đường Đinh Đinh uể oải trả lời: "Em không biết nữa."

Đường Hinh nhớ lại những gì Đường Vực đã nói, tự nhiên thấy thương cho cô bé này. Cô gửi một icon xoa đầu, lạch cạch gõ chữ: "Em cứ suy nghĩ thật kỹ xem. Thực ra trong giới có rất nhiều nghệ sĩ ưu tú, ví dụ như chị rất thích Quý Đông Dương, Chu Nghi Ninh, còn có những người như Nguỵ Thành và Lục Chử Ninh, đều là những diễn viên chuyên nghiệp, kỹ thuật diễn xuất rất tốt. Đúng là trong giới giải trí có nhiều người bị gièm pha không ra gì nhưng cũng có nhiều đôi vợ chồng ân ái. Họ biết rõ bản thân mình muốn gì, thế nên em đừng vì một người mà mang định kiến với cả giới giải trí. Mỗi người đều lựa chọn cho mình một cách sống riêng, quan điểm và cách nhìn nhận hợp nhau thì sẽ ở gần nhau, không hợp thì chẳng chung đụng, không thể ép buộc. Em vừa xinh đẹp, trong nhà lại có tiền, sao phải sợ?"

Dê con béo còn có một ông anh trai rất tốt nữa.

Đường Đinh Đinh đọc hết tin nhắn dài mà Đường Hinh gửi, sững người một lúc lâu.

Cô biết điều Đường Hinh nói đều đúng, trên đời chuyện gì cũng có hai mặt, trong giới giải trí cũng có nhiều đôi vợ chồng ân ái, cô không nên vì Hoắc Thần Đông mà cho rằng không khí trong giới giải trí đều vẩn đục.

Có đôi khi cô cũng giận bản thân mình đã không đủ quyết tâm, sao vẫn cố chấp thích anh ta.

Đường Đinh Đinh ngoại trừ anh trai ruột là Đường Vực, còn có mấy người anh họ và một người chị họ, nhưng chị họ cô vào quân đội, tính cách khá phóng khoáng. Còn bạn bè cô đa phần đều giống như Thẩm Phỉ, là những đại tiểu thư tầm tuổi, chủ đề nói chuyện thường xuyên nhất là quần áo, túi xách, tiệc tùng cùng mấy tin đồn nhảm, thế nên có rất ít người khuyên bảo cô như Đường Hinh, có rất ít người nói với cô những lời như thế này.

Đường Hinh và Vưu Hoan khác với những người bạn khác của cô. Vưu Hoan nói chuyện cực kỳ thẳng thắn, bảo cô rằng Hoắc Thần Đông là tên đàn ông khốn kiếp, quá lăng nhăng, không xứng với cô.

Đường Đinh nằm úp sấp trên bàn thở dài, tâm tình bỗng dưng buồn bực, đột nhiên nhớ lại lúc trước, mỗi lần Đường Hinh "làm thịt" cô, cả người thật sảng ngoài, tinh thần phơi phới.

Đường Đinh Đinh: "Bao giờ chị rảnh, chúng mình qua cửa hàng chị Hoan chơi đi!"

Đường Hinh: "......"

Cô mất công nói cả một tràng như thế mà con nhóc lại trả lời cô thế này à? Cô ủ rũ trả lời: "Gần đây chị bận muốn chết, không có thời gian qua đó đâu."

Đường Đinh Đinh cũng ủ rũ: "Vâng..."

Một lát sau, Đường Đinh Đinh lại nhắn: "Nếu nhà em đã có tiền như thế, sao chị vẫn không chịu làm bạn gái anh trai em? Anh ấy tốt thế mà."

Đường Hinh gửi icon mỉm cười, kết thúc cuộc nói chuyện phiếm.

*****

Chu Giai Lộ và Lưu Thiên đợi suốt mấy ngày cũng không thấy có tin tức hay cuộc gọi từ Lục Chi Hành, hai người dần dần mất kiên nhẫn, đặc biệt là Chu Giai Lộ, cô ta hơi hoảng hốt hỏi: "Anh Thiên, sao còn chưa có tin gì từ đạo diễn Lục? Hay là anh ta tìm người khác rồi?"

Lưu Thiên cũng hơi lo sợ, anh ta nhìn Chu Giai Lộ, nói: "Em đừng lo, để anh gọi điện hỏi qua một chút."

Chu Giai Lộ rất sợ sẽ để vuột mất vai nữ chính này, vội vàng thúc giục: "Thế anh mau đi hỏi đi, em sợ anh ta thực sự đi tìm người khác rồi."

"Được rồi, được rồi."

Lưu Thiên vội vàng gọi điện cho Lục Chi Hành.

Lục Chi Hành nhận được điện thoại của anh ta cũng không quá bất ngờ. Đúng lúc bọn họ đang bàn về kịch bản, anh cầm lấy điện thoại trên bàn đang báo rung, "Là người đại diện của Chu Giai Lộ." Anh theo phản xạ nhìn về phía Đường Hinh.

Đường Hinh mím môi: "Đinh Đinh còn đang cân nhắc, hãy cho con bé thêm thời gian."

Cô cũng không dám chắc.

Lục Chi Hành nhận điện thoại, cầm lấy từ trên bàn một viên kẹo bạc hà, bỏ vào miệng, đứng lên đi đến bên cửa sổ, xoay xoay cái cổ cứng ngắc. Lưu Thiên vẫn khách khí mời anh ăn cơm. Lục Chi Hành nhai kẹo bạc hà, cả miệng thơm mát, đầu óc tỉnh táo hơn, anh cười cười, đáp: "Thú thật với anh, lúc trước bên anh nói lịch trình đã kín nên tôi đã tới Học viện Điện ảnh, ở bên đó chọn được người khác rồi. Lần này chắc chúng ta không có cơ hội hợp tác rồi."

Tim Lưu Thiên giật thon thót: "Hả? Không phải anh đã nói hình tượng của Giai Lộ nhà chúng tôi rất thích hợp với vai diễn à?"

Lục Chi Hành: "Đúng ra rất thích hợp, nhưng có người còn thích hợp hơn."

Lưu Thiên: "......"

Đường Hinh cùng mấy người Phùng Trình không ngờ Lục Chi Hành lại quẳng luôn cái "lốp dự phòng" Chu Giai Lộ.

Anh vừa cúp điện thoại, Đường Hinh giả vờ thở dài, hỏi: "Đạo diễn Lục, nếu Dê con béo không đồng ý, anh định để tôi làm nữ chính luôn hả?"

Lục Chi Hành tựa vào cửa sổ, cười nói: "Cô hét cát-xê cao quá, không mời nổi."

Đường Hinh gõ gõ đầu bút lên mặt bàn, hơi sốt ruột. Lục Chi Hành ngồi lại vào ghế, an ủi mọi người: "Nếu không ổn, nếu Dê con..." Anh thở dài, gãi gãi trán bật cười, "Cái biệt danh này gọi thuận miệng ghê ha, ý tôi là nếu Đường Đinh Đinh thực sự không muốn đóng, vậy chúng ta lại tuyển người khác."

Anh nói xong, nhìn Đường Hinh, hỏi: "Cô ấy sợ không diễn được hay là không muốn diễn?"

Cái này...

Đường Hinh không thể nói Đường Đinh Đinh có thành kiến với giới giải trí được.

Cô phì cười, đáp: "Cả hai."

Lục Chi Hành khoanh tay, biếng nhác tựa vào lưng ghế, hai mắt nheo lại, im lặng không nói gì, rồi lại nhìn Đường Hinh, nói: "Cô có thể hẹn cô ấy tới đây không? Tôi muốn thử cùng nói chuyện với cô ấy xem sao, xem thử có thể thuyết phục được cô ấy hay không."

Đường Hinh hơi ngạc nhiên, sau đó cô cười rộ lên: "Đương nhiên là được."

"Được rồi, mọi người cứ tiếp tục đi." Lục Chi Hành đứng lên, cầm điện thoại đi ra ngoài.

Mấy người vừa rời đi, Phùng Trình đã lắc đầu, ca cẩm: "Thôi rồi, thằng nhãi Lục Chi Hành này lại định chơi chiến thuật với người ta rồi."

Lão Viên cười nói: "Chắc không đâu. Lần này là thiên kim đại tiểu thư của công ty Điện ảnh Thời Quang đấy, chứ không phải cụ già nông dân đâu, sao mà giở chiêu cũ được?"

Phùng Trình cũng cười nói: "Anh nói cũng đúng."

Đường Hinh bỗng nhiên nhớ ra lúc trước cô có xem được một đoạn video, Lục Chi Hành cùng hai biên kịch cộng sự là Phùng Trình và Mặc Lý cùng nhau nhận phỏng vấn. Phùng Trình bóc "phốt" Lục Chi Hành, vì để thuyết phục một ông cụ giúp anh đóng một vai khá quan trọng trong phim, mỗi ngày anh đều ngồi xổm trước cửa nhà ông cụ, giúp ông cụ châm thuốc. Ông cụ đã nói mình sẽ không đóng phim đâu nhưng Lục Chi Hành nói việc này rất đơn giản, để anh làm mẫu cho cụ xem.

Anh đến đó rất nhiều lần, đoàn làm phim thậm chí còn quay phim cảnh anh ở đó, chỉnh sửa thành cảnh hậu trường.

Sau đó ông cụ đồng ý đóng phim, anh lại kiên nhẫn hướng dẫn giảng giải, quá trình cực kỳ hài hước.

Lục Chi Hành cũng nhờ đoạn video này mà hút bao nhiêu fan, đây cũng là lý do vì sao kể cả khi anh quay phim "rác", vẫn có rất nhiều fan tình nguyện mua vé tới rạp chiếu phim ủng hộ.

Anh thực sự là một đạo diễn si mê điện ảnh.

Đường Hinh bỗng nhiên cảm thấy mình rất may mắn khi đạo diễn cho bộ phim của cô là Lục Chi Hành, cảm thấy nhiệt huyết cũng dâng trào.

Bất kể làm gì cũng phải cố gắng hết sức.

Đây là cách sống mà chúng ta nên theo đuổi.

Cô suy nghĩ rồi tìm lại video kia trên mạng, gửi cho Đường Đinh Đinh.

Đường Đinh Đinh: "Cái gì thế?"

Đường Hinh: "Một thứ rất hay."

Đường Đinh Đinh: "......"

Cô không hiểu gì, mở video ra xem.

Một lúc sau, cô ngồi trong văn phòng cười ha hả, cười đến mức rơi nước mắt.

Hơn mười phút sau.

Đường Hinh gọi điện thoại cho Đường Đinh Đinh, thấy đầu dây bên kia vẫn vang lên tiếng cười, cô cũng cười theo, nói: "Thấy hay không?"

Đường Đinh Đinh vẫn không ngừng được cười, nói: "Hay lắm, em cũng không ngờ đóng phim còn có chuyện buồn cười như thế, đạo diễn Lục giàu kiên nhẫn quá đi."

"Thế em có muốn tham gia không? Chúng ta cùng nhau cố gắng."

"......"

"Giờ em ở trong công ty cũng chẳng biết làm gì, mỗi ngày đều chỉ lo mấy việc trà nước, ăn không ngồi rồi. Em có nghĩ đây chính là duyên phận không. Em mua 1000 bộ sách tặng cho bạn bè, em cũng nói em rất thích bộ tiểu thuyết này, vô tình lại giúp tiểu thuyết thành công hơn rất nhiều, tình cờ bọn chị lại thấy em rất hợp với vai nữ chính. Chị cảm thấy đây chính là duyên phận đã định. Vai nữ chính này chính là dành cho em, hay là em cứ thử một lần xem sao. Biết đâu em lại hứng thú với việc đóng phim, tìm ra công việc mà em thực sự muốn làm, thế không phải rất tốt à?"

Đường Hinh cầm điện thoại, đứng ở ngoài hành lang, lần đầu tiên cảm thấy mình có thể kiên nhẫn đến thế, "Đinh Đinh, em có đồng ý không?"

"......"

Nụ cười trên môi Đường Đinh Đinh chợt đông cứng, cả người khẽ run rẩy.

Đường Hinh cũng không ép buộc cô bé, chỉ cười nói: "Hay em thử qua bên này chơi xem thế nào?"

Đường Đinh Đinh cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, hỏi nhỏ: "Bây giờ á?"

Đường Hinh: "Ừ, dù sao em vẫn trốn việc suốt ý mà."

Đường Đinh Đinh: "......"

Đường Hinh nói: "Chị chờ em nhé, để chị gửi địa chỉ cho em."

Nói xong, Đường Hinh cúp máy rồi gửi địa chỉ cho Đường Đinh Đinh.

Đường Đinh Đinh nhận được địa chỉ, hơi chần chừ một chút nhưng rồi vẫn cầm chìa khoá xe, rời khỏi văn phòng.

Cô vừa mới đi ra khỏi thang máy, tới tầng hầm để xe đã thấy Hoắc Thần Đông vừa nghe điện thoại vừa đi tới. Hai ngời bốn mắt nhìn nhau. Hoắc Thần Đông cúp điện thoại, nhìn cô cười, hỏi: "Tiểu Đinh Đinh, đi đâu thế?"

Đường Đinh Đinh nhìn anh ta, nở nụ cười, nói: "Em đi tìm chị Đường Tâm, chị ấy thuyết phục em tham gia đoàn làm phim."

Hoắc Thần Đông chợt sững người, nhíu mày hỏi: "Em định đi đóng phim thật đấy à?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện