“Ngươi đến tìm vợ?” Tần Hải Duyệt nhìn Hạ Thiên, lại cười, “Được, vậy ta ngược lại muốn nhìn một chút, ai là vợ của ngươi?”
Tần Hải Duyệt quét mắt nhìn bốn phía, hỏi: “Các vị mỹ nữ ở đây, các ngươi có ai quen bí vị tên là Hạ Thiên này không?”
“Đương nhiên không có rồi......”
“Đúng thế, Tần thiếu, chúng ta làm sao có thể quen biết loại người này?”
“Chúng ta mới sẽ không không có phẩm vị như thế......”
Lập tức có mấy cô gái ở đó cười duyên đáp lại, giọng nói kia, tự nhiên muốn lấy lòng Tần Hải Duyệt.
“Này, tất cả im miệng cho ta.” Lúc này, Hạ Thiên cũng không vui, “Từng người các ngươi ai cũng xấu xí quái dị như vậy, tại sao có thể là vợ của ta?”
Lời này vừa nói ra, mọi người liền giống như ong vỡ tổ tại chỗ.
“Này, ngươi mắt mù rồi à? Ngươi nói ai người quái dị chứ?”
“Ngươi mới là người quái dị, cả nhà ngươi mới là người quái dị!”
“Ánh mắt gì vậy, lại còn nói ta xấu!”
“Từ đâu tới tên ăn mày nói hươu nói vượn này, mau đuổi hắn ra ngoài!”
......
Cũng khó trách những cô gái kia tức giận, những cô gái ở đây, kỳ thực dáng dấp cũng đều không tệ lắm, hơn nữa các nàng từng người đều rất có tự tin, bây giờ lại bị người nói là người quái dị, làm sao có thể nhịn được ?
Lúc này, Tần Hải Duyệt lại khoát tay, mà nhìn thấy động tác tay của hắn, những cô gái đang tức giận kia đều an tĩnh lại, đây cũng nhìn ra được, Tần Hải Duyệt có quyền uy tuyệt đối ở trước mặt những người này.
“Hạ Thiên đúng không?” Tần Hải Duyệt cười hỏi, “Ta thật sự có chút hứng thú, vợ ngươi là ai?”
“Tần thiếu, chuyện kia, hắn, hắn nói là đến tìm bà chủ.” Lúc này mỹ nữ sườn xám yếu ớt nói một câu.
“Bà chủ?” Tần Hải Duyệt đầu tiên sững sờ, sau đó nhìn Hạ Thiên, “Vợ trong miệng ngươi, là chủ của nơi này?”
Những người khác cũng đều sững sờ, lập tức từng người đều cười phá lên.
“Ha ha ha, ta cười ch.ết mất, con hàng này quả nhiên là bệnh tâm thần.”
“Tuyệt đối là bệnh tâm thần, đây là ý nghĩ hão huyền cỡ nào?”
“Hắn nói chủ nơi này là vợ của hắn? Hắn đến cùng có biết chủ của nơi này là ai hay không?”
“Ta nghĩ đến tám phần mười là không biết, đoán vậy, không tin ngươi hỏi hắn một chút, vợ của hắn gọi là gì?”
“Ai, tiểu tử, ngươi nói một chút vợ của ngươi gọi là gì?”
......
Một đám người đang cười vang ở đó, rõ ràng đối với bọn hắn, giống như đang được nghe một chuyện cười lớn nhất.
“Nghe nói ta là vợ của ngươi?” Vào lúc này, một giọng nói mềm mại đáng yêu động lòng người truyền đến, mà tất cả mọi người cười đều đang vang cũng đột nhiên ngừng lại, nhìn về cùng một hướng, bao gồm Tần Hải Duyệt là đệ nhất công tử của thành phố Quế cũng không ngoại lệ.
Hạ Thiên cũng nhìn sang, đồng thời nhíu mày, đây không phải giọng nói của vợ Y Y.
Trong tầm mắt của hắn xuất hiện một mỹ nữ có dáng người cao gầy, gợi cảm, mặc một chiếc quần dài màu lam, rõ ràng nhìn qua rất bảo thủ, hoàn toàn không có bất kỳ để lộ da thịt nào, thậm chí chỗ cần lộ cũng không lộ, nhưng nàng vẫn mang đến cho người khác một cảm giác hấp dẫn lạ thường.
Đó là một loại gợi cảm không cách nào che giấu được, nhìn đường cong kinh người của nàn, hết sức mê người, cả người nàng, toàn thân cao thấp, đều tản ra một loại mị lực thành thục gợi cảm, mà nàng vừa xuất hiện, những cô gái khác ở đây, đều biến thành vịt con xấu xí trong nháy mắt.
Mà so sánh với dáng người gợi cảm của nàng, khuôn mặt xinh đẹp kia ngược lại cũng không quá nổi bật, nhưng gương mặt của nàng đã rất xinh đẹp, cho dù theo ánh mắt của Hạ Thiên đánh giá, có thể coi là mỹ nữ.
Ừm, đặc biệt ngực rất lớn.
Nhưng Hạ Thiên vẫn rất thất vọng, bởi vì, đây quả thật là không phải Y Tiểu m.
“Ngươi không phải vợ của ta.” Hạ Thiên lắc đầu.
“Thế nào? Không phải ngươi vừa nói chủ của nơi này là vợ ngươi à?” Tần Hải Duyệt cười lạnh một tiếng, “Sao bây giờ lại không dám thừa nhận?”
“Ngươi chính là chủ của nơi này sao?” Hạ Thiên không để ý đến Tần Hải Duyệt, mà là nhìn mỹ nữ mặc một chiếc váy gợi cảm màu xanh nước biển, có chút ngạc nhiên.
“Không sai, ta chính là….” Mỹ nữ mặc váy màu xanh nước biển dù gợi cảm mê người, giọng nói cũng rất mềm mại đáng yêu, nhưng sắc mặt lại có chút lạnh nhạt, “Ở đây mỗi người đều biết, ta là Lam Y Nhân, là chủ của Y Nhân các.”
“Được, vậy ta sai rồi, ta đi.” Hạ Thiên không còn hứng thú đối với nơi này, quay người rời khỏi.
“Chờ đã!” Lam Y Nhân đã vội vàng lên tiếng.
Hạ Thiên quay đầu lại, nhìn Lam Y Nhân: “Ngươi gọi ta à? Mặc dù ta rất đẹp trai, nhưng ta sẽ không lưu lại làm chồng của ngươi.”
Một đám người trợn mắt há hốc mồm, đến cùng con hàng này lấy đâu ra tự tin như vậy?
Gương mặt xinh đẹp của Lam Y Nhân tức giận đến hơi đỏ lên, não người này có vấn đề hả, còn tưởng rằng nàng muốn giữ hắn lại làm chồng?
“Ta nghe nói ngươi xông vào Y Nhân các của ta, nhưng ở đây không phải chỗ ngươi muốn tới thì tới muốn đi thì đi, muốn đi cũng được nhưng trước tiên ngươi phải xin lỗi ta!” Lam Y Nhân lạnh lùng nói.
“Xin lỗi?” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân, “Nhìn ngươi ngực lớn như vậy nhưng sao trí thông minh lại thấp như thế? Là các ngươi ở đây giả mạo lừa gạt, làm hại ta tưởng rằng vợ của ta ở đây, tại sao ta phải xin lỗi ngươi?”
“Ta giả mạo lừa gạt ai hả?” Lam Y Nhân giận quá hóa cười, “Ngược lại, ta thật rất muốn biết, ta giả mạo lừa gạt ở chỗ nào?”
“Nơi này của các ngươi tên là Y Nhân các, chỉ có nơi ở vợ của ta mới có thể lấy tên là Y Nhân các. Còn có nàng nói ngươi là đệ nhất mỹ nữ của nơi này, vợ của ta mới là xinh đẹp nhất, nếu không phải các ngươi ở đây giả mạo lừa gạt, sao ta lại tưởng rằng vợ của ta ở đây chứ?” Hạ Thiên bất mãn nói, “Đừng làm phiền ta, nếu không ta sẽ hủy Y Nhân các này của các ngươi.”
“Chỉ có chỗ vợ ngươi ở mới có thể lấy tên là Y Nhân các à? Thật nực cười...” Lam Y Nhân vốn muốn cười, nhưng đột nhiên nghĩ tới một chuyện, “Khoan đã, ngươi đừng nói với ta, vợ của ngươi tên là Y Tiểu Âm nhé?”