Khi Hạ Thiên đang chạy trở về, Y Tiểu Âm lại nhận được một cuộc điện thoại.
“A Cửu, hình như bên phía bệnh viện xảy ra chút chuyện, chúng ta đi xem một chút.” Y Tiểu Âm cúp điện thoại, nói với A Cửu, sau đó lại nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, “Nhụy Nhụy, đầu tiên ngươi ở lại nơi này, nếu như Hạ Thiên trở về ngươi nói cho hắn biết chúng ta ở bệnh viện chờ.”
“Được, Y Y tỷ.” Ninh Nhụy Nhụy lên tiếng.
Chi nhánh của bệnh viện Y Nhân Các ở thành phố Quế.
Bây giờ, thật sự bệnh viện đã xảy ra chút việc, mà là việc chưa từng xảy ra ở đây, đó chính là có một đám người chặn ở cổng lớn bệnh viện.
“Bệnh viện này thật sự độc ác, coi chân ta này.”
Một tấm bảng có chữ to ở phía dưới, một người có hai chân bị bó bột ngồi trên xe lăn, sắc mặt người này vàng như nến, bộ dáng rất thê thảm.
“Mọi người nhìn đi, nhìn cho kỹ, chính là bệnh viện này, rõ ràng tay của em trai ta đau nên đến bệnh viện, kết quả bọn hắn làm một cuộc giải phẫu chân cho em trai ta, bây giờ hai chân của em trai ta đều tê liệt, nhưng bệnh viện này lại còn không thừa nhận, nói cái gì mà đây là y thuật độc môn của viện trưởng bọn họ, nói rằng hiệu quả chính là như vậy, các ngươi nghe thử, có lương y nào lòng dạ hiểm độc như vậy không?” Một người đàn ông đen gầy khoảng chừng ba mươi tuổi đang lên án.
“Không phải chứ? Danh tiếng của bệnh viện Y Nhân Các không phải rất tốt sao?”
“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy bệnh viện này rất tốt, ta cũng khám bệnh ở đây đó.”
“Cũng không đúng, ở thời đại này, các bệnh viện đều rất xấu xa.”
“Ta nghe nói y thuật của vị Y Tiên đó rất kì lạ, trên tay có bệnh lại trị chân, loại tình huống này hình như đã từng xuất hiện qua...”
Người vây xem rất nhiều, mà đám người phát hiện rằng bảo vệ của bệnh viện cũng không xuất hiện, dường như căn bản không để ý chuyện này.
“Ngươi nói, là ta chữa trị cho em trai ngươi thành như vậy?” Một giọng nói ôn hòa hơi động lòng người truyền đến, mà đám người nhịn không được quay tầm mắt sang nhìn.
Một nữ bác sĩ cực kỳ xinh đẹp, xuất trần thoát tục, mặc âu phục màu đen, có mị lực thành thục rất khó che giấu, đám người không tự giác rối loạn lên.
“Là Y Tiên đó.”
“Không sai, là Y Tiên Y Tiểu m.”
“Thực sự là nàng đó, thật xinh đẹp như tiên nữ.”
“Không phải giống như mà chính là tiên nữ.”
Bất kể là nam hay nữ thì ánh mắt đều rơi vào trên người Y Tiểu m, mà đi chung với Y Tiểu Âm là A Cửu, lúc này tự nhiên bị xem nhẹ.
Dường như người đàn ông đen gầy nhìn thấy Y Tiểu Âm cũng ngẩn người, nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại tinh thần, lớn tiếng nói: “Không sai, chính là ngươi phẫu thuật cho em trai ta, có phải ngươi không muốn thừa nhận không?”
Không đợi Y Tiểu Âm nói chuyện, giọng nói của người đàn ông đen gầy càng kêu lớn lên: “Các ngươi nhìn đi, các ngươi nhìn đi, bọn hắn muốn ăn vạ, bọn hắn không muốn thừa nhận!”
“Viện trưởng, vị này đúng là bệnh nhân của bệnh viện chúng ta, kỳ thật chuyện phẫu thuật này, khó tránh khỏi sẽ có sai lầm.” Ngay lúc này, một giọng nói vang lên, một người đàn ông trung niên đi ra từ trong bệnh viện, không phải là ai khác, chính là Lương Quốc Hoành.
“Lương Quốc Hoành, ngươi nói bậy nói bạ cái gì vậy?” A Cửu lập tức nổi giận.
“Cửu tiểu thư, ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.” Dáng vẻ của Lương Quốc Hoành rất bình tĩnh: “Sự việc đã xảy ra, chúng ta nên thừa nhận, nếu viện trưởng không muốn gánh chịu trách nhiệm thì cũng không sao, ta có thể gánh chịu, dù sao ta là phó viện trưởng thường vụ, ta có thể từ chức.”
“Được, vậy ngươi từ chức đi.” Giọng nói của Y Tiểu Âm bình tĩnh: “Lương Quốc Hoành, từ giờ trở đi ngươi không còn là phó viện trưởng của phân viên trong chuỗi bệnh viện Y Nhân Các thành phố Quế chúng ta, ta sẽ để cho kế toán thanh toán tiền lương của ngươi.”
Lúc đầu, Lương Quốc Hoành có hơi sững sờ, sau đó là giận dữ: “Y Tiểu m, ngươi có ý gì? Là sai lầm của ngươi, dựa vào cái gì mà ngươi bảo ta từ chức?”
“Lương Quốc Hoành, ngươi đã muốn từ chức, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, điều này có gì vấn đề sao?” Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng: “Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta cố ý giữ lại ngươi sao? Xin lỗi, làm ngươi thất vọng rồi, ta không có ý giữ ngươi lại.”
“Lương tiên sinh, còn có vấn đề gì không?” Y Tiểu Âm tỏ vẻ tương đối dửng dưng.
“Ngươi, ngươi...” Lương Quốc Hoành thật sự không nghĩ tới Y Tiểu Âm sẽ dứt khoát như vậy, thật sự để cho hắn từ chức, điều này tất nhiên không phải kết quả hắn muốn.
“Được, rất tốt, Y Tiểu m, ta nói cho ngươi biết, việc này còn chưa xong đâu!” Lương Quốc Hoành cực kỳ tức giận: “Chờ bọn hắn tố cáo ngươi với tòa án, ta sẽ đi làm chứng, ta sẽ để cho tất cả mọi người biết, ngươi, người được gọi là Y Tiên chẳng qua là giả tạo, căn bản ngươi cũng không phải là thần y gì...”
Chát!
Tiếng tát tai vang dội, một người đột ngột xuất hiện trước mặt Lương Quốc Hoành, tát hắn một cái.
“Ui, đồ ngu, đừng nói xấu vợ của ta!” Người đột nhiên xuất hiện chính là Hạ Thiên
“Ngươi, ngươi, lại là người?” Lương Quốc Hoành thấy rõ người vừa tới, lập tức thở hổn hển, tối hôm qua chính là người này đánh hắn, không nghĩ tới bây giờ người này dám đánh hắn tiếp, mà còn tát cho hắn một cái ở ngay trước mặt nhiều người!
“Đúng vậy, tại sao lại là đồ ngốc ngươi?” Hạ Thiên nhìn Lương Quốc Hoành, dáng vẻ rất không vui, nói: “Được rồi, nhìn thấy ngươi đã thấy phiền, đi qua một bên cho ta!”
Hạ Thiên còn chưa dứt lời, lại đá một cái vào người Lương Quốc Hoành, Lương Quốc Hoành kêu đau một tiếng, trực tiếp bay ngược ra ngoài, sau đó nặng nệ bị nện xuống đất, không một tiếng động, lại tiếp tục hôn mê.
“Ui, ngươi có thể đừng xen vào chuyện của tiểu thư được hay không?” A Cửu khó chịu, tên khốn này không gây chuyện sẽ không chịu nổi sao?