“Ta là người đàn ông có bề ngoài đẹp trai nên nhìn vẫn tương đối trẻ tuổi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Vợ Tiểu Y Y, nàng vẫn nên trực tiếp kêu ta là chồng.”


“Chuyện đó, ta vẫn gọi ngươi là Hạ Thiên đi.” Lam Y Nhân âm thầm lải nhải, làm gì có chuyện đó, nào có chuyện dễ dàng gọi hắn là chồng như vậy? Nàng với hắn có quen biết đâu, tuy, gọi hắn là anh Hạ Thiên gì đó, nàng lại càng không quen, còn không bằng trực tiếp gọi tên hắn.


Lam Y Nhân dậm mạnh chân ga, Porsche lại phóng như bay rời khỏi, quyết định đầu tiên là đi ra ngoài hóng gió cho yên tĩnh một chút, nàng chỉ muốn làm quen với Hạ Thiên một chút, nhưng tình tiết của câu chuyện chuyển biến quá nhanh, làm cho nàng chưa kịp chuẩn bị.


Lam Y Nhân vừa lái xe vừa bắt đầu nhớ lại tình huống mình quen với Hạ Thiên, chính là hơn nửa đêm tối hôm qua, tên khốn này xuất hiện ở Y Nhân Các của nàng, kêu nàng là vợ của hắn, đợi khi nàng đi ra, hắn nói nhận lầm người, ban đầu nàng cho là tên khốn này quấy rối, sau đó phát hiện hắn đi tìm Y Tiểu m.


Cho tới bây giờ, nàng vẫn không hiểu sao lại có lòng ghen ghét với Y Tiểu m, ban đầu Y Nhân Các của nàng là độc nhất vô nhị, nhưng ở chỗ này, hết lần này tới lần khác có hai Y Nhân Các, mà bàn về danh tiếng thì nàng không so được với Y Tiểu m.


Mặc dù nàng biết Y Nhân Các của mình xuất hiện muộn hơn so với Y Tiểu m, nhưng trong tên của nàng có chữ Nhân, nàng không cảm thấy mình dùng tên Y Nhân Các này có vấn đề gì, nói tóm lại, nàng chính là muốn tranh đấu với Y Tiểu m.




Cũng chính vì như thế, nàng đưa Hạ Thiên đến bệnh viện Y Nhân Các, đồng thời vẫn còn chăm chú nhìn tình huống của bên phía bệnh viện đó, hôm nay, nàng tận mắt thấy Hạ Thiên và Y Tiểu Âm sóng vai đi trên đường, điều này cũng làm cho nàng càng có hứng thú với Hạ Thiên.


Thật ra nàng thử tìm tên Hạ Thiên trên mạng, dưới cái nhìn của nàng, nếu Hạ Thiên thật sự có quan hệ đặc thù với Y Tiểu m, không có khả năng trên mạng không có tin tức, nhưng trên thực tế đúng là vậy, nàng thật sự không có tìm ra được tin tức nào.


Mà vừa mới lúc nãy, khi nàng phát hiện Hạ Thiên đi một mình trên đường, đã chủ động chạy tới, muốn dò xét một chút lai lịch của Hạ Thiên, định dựa theo suy nghĩ của nàng, có thể đi ăn một bữa cơm hoặc uống ly cà phê tâm sự vài điều với Hạ Thiên, nhưng hiện tại nàng cũng không ngờ tới Hạ Thiên bất ngờ nói muốn nàng làm vợ của hắn!


“A...” Một tiếng kêu sợ hãi đột nhiên truyền vào trong tai Lam Y Nhân, làm cho nàng giật mình tỉnh lại từ trong một mớ suy nghĩ lộn xộn, một giây sau, nàng đã cảm giác hồn phách bay ra, bởi vì nàng phát hiện Porsche của mình đang từ đường cao tốc xông qua đường quốc lộ, mà phía trước, một bé gái đang đứng giữa đường, bị dọa hét lên, rồi đứng yên không nhúc nhích ở đó!


Lam Y Nhân dồn sức đánh tay lái, đồng thời cố gắng phanh xe, cuối cùng miễn cưỡng tránh khỏi cô bé đó, nhưng vấn đề là nàng đánh lái quá đà, trực tiếp đụng vào hàng rào.
Lam Y Nhân đã cố gắng dùng sức phanh xe, nhưng vì xe phóng quá nhanh, căn bản không dừng được!
Ầm!


Porsche cứ như vậy đụng vào hàng rào, bay thẳng, tiếp đó, bị quăng ngã xuống đất.
“Xong rồi.” Trong lòng Lam Y Nhân hiện lên ý nghĩ này, lái xe quả nhiên không thể phân tâm, lần này ch.ết chắc.
“Lần này xong đời rồi...”
“Đáng tiếc, xe đã đụng hư...”


“Người ở bên trong cũng không biết thế nào rồi...”
“Hơn nửa là không sống được nữa....”
“Những người có tiền này, đã mù rồi mà cứ thích đua xe, thật sự đáng đời...”


Rất nhiều người đứng tụm lại xung quanh, nói chuyện ầm ĩ, mà sau khi Lam Y Nhân ổn định tâm thần lại, đột nhiên ồ lên một tiếng, sao lại thế này? Vì sao nàng cũng trở thành quần chúng vây xem?
Nhìn thấy nhiều người vây quanh xe như vậy, mà nàng sao lại ở bên ngoài đám người, điều này, chẳng lẽ…


“Ta đã ch.ết ư?” Lam Y Nhân lẩm bẩm, nếu không vì sao nàng sẽ ở bên ngoài đám người này chứ?
Vì để xác nhận một chút, Lam Y Nhân dứt khoát nhéo một cái trên chân mình, sau đó, bị đau đến kêu trời kêu đất: “Á, đau quá......”


“Vợ Tiểu Y Y, sao nàng lại tự nhéo đùi mình thế?” Một giọng nói ngạc nhiên truyền tới: “Chẳng lẽ nàng còn có loại đam mê không bình thường kia?”
Lam Y Nhân vừa quay đầu, đã thấy Hạ Thiên, sau đó phát hiện không đúng, tên khốn này đang ôm lấy eo của nàng đó.


“Ta, chúng ta không ch.ết sao?” Lam Y Nhân không nhịn được hỏi.
“Vợ Tiểu Y Y, vì sao trí thông minh của nàng cũng có vấn đề chứ? Có ta ở đây, làm sao nàng lại ch.ết được?” Mặt của Hạ Thiên đầy khó hiểu.
“A, trong xe giống như không có người...”
“Kỳ lạ, người đâu?”


“Hình như thật sự không có người...”
“Chắc đã nhảy khỏi xe rồi...”
Tiếng trao đổi truyền đến lần nữa trong đám người, mà lần này, Lam Y Nhân xác định, nàng thật sự còn sống, dường như trong nháy mắt xe bị va vào hàng rào, nàng đã kịp nhảy ra ngoài.


Chính xác mà nói là Hạ Thiên ôm nàng nhảy ra ngoài, chỉ là nàng cũng không biết nàng nhảy ra ngoài lúc nào, dù sao, trong thời gian ngắn như vậy mà mở dây an toàn trên người nàng, còn ôm nàng nhảy ra, nghĩ như thế nào cũng khó mà làm được.


“Người đó! Người đó!” Một giọng nói có chút kinh hoảng vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện