Giọng nói kia nghe có chút quen tai, Lam Y Nhân vô thức quay đầu lại thì nhìn thấy một người cô gái xinh đẹp không xa lạ gì, đó chính là người tối hôm qua tới đây, A Cửu.
“Ta không có làm cái gì cả.” Hạ Thiên nhìn A Cửu, có hơi buồn bực.
“Không làm cái gì?” A Cửu nghiến răng nghiến lợi: “Vậy bây giờ ngươi đang ôm ai đây?”
“Ồ, ngươi nói người này à, ta đang ôm vợ Tiểu Y Y.” Hạ Thiên phản ứng lại, bây giờ, hắn vẫn còn ôm Lam Y Nhân, ừm, hai tay của hắn hình như đang để ở nơi không nên để.
“Hạ Thiên, anh thả ta xuống trước đã.” Lúc này Lam Y Nhân cũng phản ứng lại, tên này ôm nàng còn chưa tính, nhưng tay của hắn lại đặt ở chỗ nào vậy chứ?
“Hạ Thiên, tên khốn kiếp này thực sự không thể cứu nổi nữa rồi. Vậy mà ngươi lại tìm người phụ nữ kia làm vợ của mình?" A Cửu càng thêm tức giận: "Ngươi có biết nàng vẫn luôn gây khó dễ cho tiểu thư hay không?"
“Thật sao?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, sau đó lại bày ra dáng vẻ chẳng hề để ý: “Nhưng chuyện này cũng không có quan hệ gì, vợ Tiểu Y Y cũng rất xinh đẹp mà.”
Cuối cùng thì Hạ Thiên cũng buông Lam Y Nhân xuống, sau đó hắn nhìn A Cửu, cười hì hì nói: “A Cửu, nhìn ngươi như đang ghen nha, ừm, ngươi đừng lo lắng, thật ra, vợ Tiểu Y Y còn chưa đồng ý là vợ của ta. Cho nên, nếu như ngươi không muốn để cho nàng làm vợ ta, vậy ngươi vẫn còn cơ hội.”
“Hạ Thiên, cái tên cuồng tự luyến này, ai sẽ ghen tị với ngươi chứ?” A Cửu giận dữ nói, tất nhiên nàng không ghen, chẳng qua vì nàng cảm thấy cái tên khốn Hạ Thiên hoàn toàn không tôn trọng tiểu thư nhà mình chút nào, nàng biết rõ người phụ nữ tên Lam Y Nhân kia và tiểu thư không hợp nhau, vậy mà hắn lại muốn lêu lổng cùng một chỗ với Lam Y Nhân.
“Ghen tuông cũng không sao, dù sao thì ta rất đẹp trai mà.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Thật ra, bây giờ chỉ là ta đang rất thiếu vợ thôi. Chà, không nhất thiết phải làm vợ. Nếu như A Cửu đi theo ta, rồi ngoan ngoãn nghe lời giống như Sương nha đầu nhà ta, vậy ta tạm thời sẽ không cần vợ nữa, hoặc ta cũng có thể thăng cấp cho ngươi từ một nha hoàn thành một người vợ.”
“Ngươi nằm mơ đi!” A Cửu hung hăng nhìn chằm chằm Hạ Thiên, nàng sẽ không để cho tên khốn này sàm sỡ nàng.
“Sao ta lại nằm mơ chứ?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên: “Chuyện này không phải là mơ ước tha thiết của ngươi sao?”
“Ngươi!” A Cửu nghiến răng nghiến lợi: “Tóm lại, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi đừng hòng nghĩ tới loại chuyện tốt như vậy, ta sẽ không để ngươi được như ý, tiểu thư cũng sẽ không để cho ngươi được như ý đâu!”
“Được lắm, chuyện tốt như vậy ngươi còn không muốn, về sau ngươi muốn cũng không có cơ hội.” Hạ Thiên không thèm để ý tới việc này, hắn thuận tay ôm eo Lam Y Nhân, nói: “Vợ Tiểu Y Y, chúng ta đi vào đi.”
Nếu A Cửu đã không đồng ý làm một nha hoàn nghe lời, cũng không đồng ý thăng cấp trở thành vợ của hắn. Vậy hắn càng không muốn lãng phí thời gian với A Cửu nữa, hắn vẫn nên nhanh tìm cách để dỗ Lam Y Nhân làm vợ của mình mới là chuyện quan trọng nhất.
Dù sao thì bây giờ hắn đang nóng lòng muốn tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm.
“Hạ Thiên, ngươi đứng lại đó cho ta!” A Cửu có chút tức giận.
“Ngươi đổi ý rồi sao?” Hạ Thiên nhìn về phía A Cửu, hắn có chút ngạc nhiên hỏi.
“Ta có chuyện khác muốn tìm ngươi!” A Cửu giận dữ nói: “Nếu không thì ngươi cho rằng ta tới đây làm gì?”
“Ta còn tưởng là ngươi tới đây để làm vợ nhỏ của ta.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
A Cửu tức giận tới mức nghiến răng, tên khốn kiếp này thật sự là cái gì cũng có thể nghĩ tới.
“Ở bệnh viện bên kia xảy ra vài vấn đề, cần ngươi đi giúp đỡ giải quyết một chút!” Cuối cùng, Á Cửu vẫn quyết định nói mọi chuyện: “Nếu như ngươi không muốn giúp cũng không sao, ta nói cho tiểu thư biết là được!”
“A Cửu, ngay cả mấy việc nhỏ trong bệnh viện ngươi cũng không thể giải quyết được sao?” Hạ Thiên có chút không vừa lòng lắm: “Ngươi cần phải cố gắng hơn nữa! Trong số nha hoàn nhà chúng ta, ngươi có hơi không thông minh.”
“Ngươi mới ngốc!” A Cửu lập tức giận dữ, chính đầu óc của người bị bệnh thần kinh mới có vấn đề, lại còn dám nói nàng ngu ngốc.
“Chỉ có nha hoàn không thông minh như ngươi mới có thể nói ta ngốc.” Hạ Thiên lắc đầu: “Thôi được, ta đến bệnh viện xem trước.”
Hạ Thiên buông Lam Y Nhân ra, hắn cười nói với nàng: "Vợ Tiểu Y Y, ngươi ở đây đợi ta một lát, ta rất nhanh sẽ trở lại thôi."
“Nếu không thì ta đưa ngươi đến bệnh viện nhé?” Lam Y Nhân suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Lam Y Nhân, không cần ngươi tiễn đâu!” A Cửu hừ nhẹ một tiếng, ban đầu nàng cũng không ghét Lam Y Nhân như vậy, nhưng bây giờ nàng lại phát hiện ra Lam Y Nhân muốn làm phiền đến Hạ Thiên, nàng càng khó chịu hơn nữa. Nếu người phụ nữ đó thật sự trở thành vợ của tên khốn Hạ Thiên kia, không biết về sau sẽ gây phiền phức gì cho tiểu thư nhà nàng.
“Vợ Tiểu Y Y, ngươi không cần đưa ta đi đâu, nếu không thì A Cửu sẽ ăn giấm đó.” Hạ Thiên cười hì hì.
“Ta không có ghen!” A Cửu tức giận phản bác lại.
“Ngươi không cần ăn giấm, khi nãy ta vừa mới ôm vợ Tiểu Y Y trở về, bây giờ ta sẽ ôm ngươi đi bệnh viện nhé.” Hạ Thiên cười hì hì, hắn đưa tay ôm lấy eo của A Cửu, sau đó chạy như bay.
“Đồ khốn kiếp, buông tay ra cho ta!” A Cửu phẫn nộ quát lên.
“Sắp đến rồi.” Hạ Thiên vẫn không buông tay ra, hắn chỉ thuận miệng trở lời một câu.