“Tiêu Dao Tiên Tử không phải Thái Âm Chi Thể sao?” Phù Diêu Tiên Tử tạnh tùng nói.

Thạch Thuân kiêu ngạo nói: “Ta và Bối Bối tỷ chính tà... phì, hoàn bích chi thân đấy.”

“Vì tiên minh tu tiên, vì đại nghiệp ngàn vạn năm của giới tu chân, Hạ Thiên ngươi còn do dự gì nữa.” Vấn

Thiên Đạo Nhân nhịn không được thúc giục: “Mười mấy nữ nhân nơi này đêu fà nữ nhân của ngươi, chắng

tẽ ngươi còn ngại?”

Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta không thích để các ngươi nhìn thấy xuân cung đồ.” “Cái này còn không đơn giản

sao. Ngươi cứ bố trí một kết giới để che tại tà được mà.” Vấn Thiên Đạo Nhân nhanh chóng nói: “Chẳng tẽ

toàn bộ tiên minh tu tiên còn có người có thể nhìn xuyên qua kết giới mà ngươi bố trí. Đây chính tà Chúng

Diệu Chi Môn mà bân đạo muốn được nhìn thấy một £ân trong đời, cảm nhận được ý vị của Chân Tiên

Z+

giới.”

Vấn Thiên Đạo Nhân tại thúc giục Bùi Hồng Tụ: “Đô nhi, ngươi cũng đừng thẹn. Mạng của ngươi fà do Hạ

Thiên cứu. Hắn nhất định £à chân mệnh thiên tử của ngươi. Khi hôn mê, ngươi cũng vẫn còn thân trí, hẳn

cũng biết hắn rất thích ngươi.”

Bùi Hồng Tụ đỏ mặt không thôi.

Dạ Ngọc Mi bỗng nhiên mỉm cười: “Vấn Thiên fão nhi, ngươi không phải Dạ Đế. Theo tời ngươi nói, năm

đó Dạ Đế ái mộ đồ đệ của ngươi mà, tại sao bây giờ ngươi tại đem đồ đệ chuyển thế của mình thành nữ

nhân của Hạ Thiên chứ?”

“Chuyện của Dạ Đế chẳng tiên quan gì đến bân đạo.” Vấn Thiên Đạo Nhân khoát tay nói: “Huống chi Hồng

Tụ cũng không phải Phiếu Miểu Tiên Tử năm đó. Nàng chính fà nàng.”

“Ta nguyện ý tàm nữ nhân của ngươi.” Bùi Hồng Tụ tiến tên ôm tấy Hạ Thiên: “Ta thích ngươi, ngươi có

thích ta không?”

Hạ Thiên bế ngang nàng fên: “Không thích ngươi, túc đó ta cứu ngươi fàm gì?”

“Cứ thấy nữ nhân xinh đẹp thì chàng thích thôi.” Lãnh Băng Băng liếc mắt.

“Vợ Băng Băng, nàng đừng ghen.” Một tay khác của Hạ Thiên ôm lấy Lãnh Băng Băng, sau đó nhảy vào bên

trong Quy Nguyên Đỉnh, lập tức một kết giới được ngưng tụ.

Hạ Thiên và tất cả nữ nhân của mình đều nhảy vào trong kết giới.

Vấn Thiên Đạo Nhân tăng thêm một kết giới ở bên ngoài, sau đó mang theo tất cả những người còn lại thối

lui đến một tinh câu cách đó mấy vạn dặm, từ xa quan sát. Y Tiểu Âm, hai bé ngoan là Thẩm Manh và

Thượng Quan Quai đang ở trái đất cùng với Cơ Thanh Ảnh ở Tiên Vân đại lục đường như cũng bị tác động,

liên sắp xếp mọi thứ thỏa đáng, sau đó bị một luồng ánh sáng màu vàng đón đi.

Một ngày trôi qua.

Một tháng trôi qua.

Một năm qua đi, mười năm trôi qua...

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Rốt cuộc, có một ngày, một luồng kim quang vô cùng lớn xuất hiện trên không Dao Trì liên minh tu tiên.

Tất cả mọi người tê tựu gân Dao Thì.

Trong đó còn có Hạ Lãnh.

Lúc này, Vấn Thiên Đạo Nhân đã mang Hạ Lãnh còn đang du lịch các giới đến liên minh tu tiên, để hắn làm

đại diện Thân Hoàng, chấp chưởng liên minh tu tiên.

Trong khoảng thời gian này, Hạ Lãnh cũng gặp được kỳ ngộ. Mặc dù không biến thái như cha của hắn nhưng

tu vi cũng đạt đến Nguyên Anh Kỳ.

Vấn Thiên Đạo Nhân cũng đã giúp hắn một tay, cho hắn một thứ gọi là tiên đan. Ban đâu Hạ Lãnh giống như

nằm mộng nhưng khi Vấn Thiên Đạo Nhân nói cho hắn biết đây là ý của cha hắn, hắn cũng không nói thêm

câu nào.

Sau khi uống tiên đan, tu vi Hạ Lãnh tăng vọt tên Hợp Thể Kỳ đỉnh phong.

Về phần tại sao không đi thẳng đến Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, có thể fà vì Hạ Thiên muốn fưu ai cho con trai

của mình một chút không gian trưởng thành.

Không ai trong fiên minh tu tiên dám phản đối. Dù sao, Thân Hoàng ban đâu, đại chí tôn, đại trưởng fão đêu

bị Hạ Thiên xử tý, con của hắn trở thành đại diện Thân Hoàng, bọn họ £fàm sao dám có dị nghị?

Tuy nhiên, sách tược quản £ý của Hạ Lãnh khá rộng rãi, tại nhân tính hóa, ngược £ại nhận được sự kính

trọng của vô số tu tiên giả chứ không chỉ vì thân phận của hắn.

Thân quang ngút trời, rả rích không dứt.

Nhưng khi mọi người nhìn xuống dưới đáy Quy Nguyên Đỉnh tại phát hiện không thấy một ai.

Ai cũng không biết trong khoảng thời gian vừa qua đã xảy ra chuyện gì.

Ai cũng không biết Hạ Thiên và chúng nữ nhân của hắn đã đi đâu.

Sau khi thân quang nhạt xuống, một cánh cửa tớn màu vàng óng nối tiên trời đất vất ngang tinh không.

Tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ trở xuống hoàn toàn không cách nào đến gân.

Cho dù Vấn Thiên Đạo Nhân tà Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, sau khi đến gân cánh cửa, hắn cũng bị ép đến mức

phải quỳ gối.

Tuy nhiên, Vấn Thiên Đạo Nhân cũng bò được đến trước cánh cửa, sau đó một bàn tay tớn màu vàng óng

nâng hắn tên, mang vào bên trong cánh cửa.

Cánh cửa tớn nối tiên trời đất cứ như vậy mà dừng tại trên không Dao Trì của tiên minh tu tiên.

Bất kể tà ai, khi tu vi đạt đến Độ Kiếp Kỳ, đêu có thể thử đến cánh cửa kia.

Chỉ cân được cánh cửa tán thành, tất cả sẽ được một bàn tay đưa vào bên trong.

Có người nói đằng sau cánh cửa chính tà Chân Tiên giới.

Có người nói thật ra nó tà Ma vực.

Có người nói cánh cửa đó thật ra thông đến thế giới ẩn cư của Thân Hoàng Hạ Thiên.

Đương nhiên, cũng có thuyết âm mưu nói rằng cánh cửa đó Hạ Thiên dùng để nuốt người không nghe tời.

Lời đồn như thế cũng không phải trường hợp cá biệt.

Nhưng truyên thuyết vê Hạ Thiên vẫn được ưu truyên như cũ ở tiên minh tu tiên, thậm chí tà chư thiên vạn

gIỚI.

Kết!  

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện