" Nhìn đã quá ha ? "
" Không phải ngươi kéo lên kêu ta nhìn sao ? "
" Ngươi là tên háo sắc còn giả bộ thanh cao " . Vô lại , có tên dê xồm nào như hắn không chứ , lại còn đổ thừa nàng bắt hắn dê nàng . Lan chi ôm lấy một bụng tức giận vừa định xoay người bỏ đi , đã thấy tên dê xồm phía sau đặt một tay lên đùi nàng , thuận thế nhấc nàng lên nằm gọn trong lòng hắn . " Ngươi làm gìvậy hả ?"
" Chân ngươi không mang hài "
" Thế trước đây có mang sao ? Ngươi còn không nhận mình háo sắc "
" Vậy ý là ngươi muốn đi bộ tiếp đúng không ?" . Hiên Viên Hạo bày ra bộ dáng muốn đặt nàng xuống nhưng Lan Chi lại vòng tay qua cổ hắn ôm lấy, khiến mặt ai đó thoáng đỏ ửng .
" Không nha , có người không sợ nặng thì ta cũng không ngại " . Cho ngươi ăn một chút đậu hủ , đổi lại được khỏe thân , tính ra cũng không tệ . " Nhanh đi , ta đói rồi ! "
Hiên Viên Hạo vẫn giữ thái độ lạnh băng ... nhưng bước đi rõ ràng chậm hơn mọi khi rất nhiều ...
Hai ngày sau đó Hiên Viên Hạo đi đâu cũng xách Lan Chi theo bên cạnh , bình thường hắn đều bế nàng , đến khi bắt gà thì lại để nàng đu trên lưng hắn khiến đồi núi , hang động gì đó đều dán sát lên lưng hắn , thỉnh thoảng còn thuận tay nâng mông tròn nàng lên , cái gì mà sợ tuột , rõ ràng là thả dê mà , hắn nghĩ Lan Chi nàng mà mèo con ngơ ngác chắc , nàng là một sắc nữ ,trôi nổi , bơi qua bao nhiêu truyện sắc mà luyện thành tinh rồi đây, luyện thêm vài năm nữa không chừng sẽ phong thần luôn ấy chứ . Trước đây thì bỏ nàng trong hang đi mất biệt , bây giờ đi tới đâu tha theo tới đó , còn không nhận mình háo sắc ... nàng khinh , nàng khinh ...
Nhưng có một chuyện nàng rất vừa ý , hắn mỗi ngày đều ngồi canh cho nàng tắm , chỉ là đừng tưởng nàng không biết , hắn rõ ràng có quay đầu lại nhìn nha , nàng cũng không vạch trần làm gì, suy cho cùng ... nhìn được mà không ăn được , mới khiến người ta tức chết .
Trong lúc nữ nhân thả mình trong hồ đang hả hê thì nam nhân ngồi trên bờ đang ngửa mặt lên trời , không phải trời trong xanh quá đẹp cũng không phải chim bay trên trời đủ màu sắc hấp dẫn hắn ... Mà hắn chính là đang ngăn chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi , Hiên Viên Hạo , ngươi thật không có tiền đồ , thiên kim tiểu thưtự động dâng hiến , ngươi không cần , lại tìm đủ cách ăn đậu hủ của nữ nhân này là sao chứ ? Nhìn xuống tiểu đệ đệ đang giương cao ... lại nữa sao ? Một ngày mấy lần , không chết vì thích khách , lại chết vì nữ nhân này , trời thật là ... Không nghĩ nữa , giải quyết trước tính sau .
Hắn len lén quay đầu lại , phải nói không nhìn thì thôi , nhìn rồi càng muốn chết hơn , một cặp mông tròn vo đang quay về phía hắn , tròn thiệt là tròn nha , Hiên Viên Hạo vội đưa tay lên bịt mũi , sau đó ngửa mặt lên trời mà chạy về phía trước , rừng cây quen thuộc của hắn .
Hiên Viên Hạo chống một tay lên thân cây , tay còn lại lôi từ trong quần vật nam tính đang cứng như sắt ra ngoài , tay hắn không ngừng ma sát rồi lại ma sát , ai bảo tự làm thì cũng được , vừa khô vừa rát ấy chứ , nghĩ đi nghĩ lại nếu được chôn sâu trong hang động ngày nào cũng dán lên người hắn kia thì cảm giác chắc sẽ rất mê người ... Còn cặp mông tròn tròn kia nữa , nếu không cách một lớp quần áo mà xoa lên đó ... Cặp ngực kia nếu vừa xoa vừa ngậm ... Cặp chân thon dài lại trắng mịn lúc hắn đưa đẩy vòng chặt lấy eo hắn ... Hai tay nàng ôm lấy lưng hắn để mặc hạ thân cho hắn lấp đầy , cùng nhau trải qua cảm giác nguyên thủy nhất , chân thật nhất chứ không phải như bây giờ , vừa đau lại vừa rát .
Một lúc sau , Hiên Viên Hạo khẽ rên , tay càng ma sát nhanh hơn đến khi một dòng chất lỏng màu trắng đục bắn hết lên thân cây mới dừng lại một cách mệt mỏi .
" Hạo Hạo cũng thật là lâu nha "
Hiên Viên Hạo cảm thấy da đầu hoàn toàn tê rần , nhất là sau khi quay lưng lại thấy Lan Chi đang nhìn hắn cười một cách gian tà , mắt nàng vẫn như có như không nhìn vật nam tính vẫn còn đang giật giật của hắn , nữ nhân này , ngay cả e thẹn cũng không cần sao .
" Công tử thật khiến tiểu nữ mở rộng tầm mắt "
" Ngươi muốn mở rộng thêm không ? Ta cởi hết ra cho ngươi "
Nếu nữ tử cổ đại mà nghe như vậy không ngất thì cũng khóc lóc bỏ chạy nhưng Lan Chi nàng là ai ? Một sắc nữ hiện đại , chỉ cần mở đại một trang web vô hại cũng nhìn thấy đủ loại soái ca cởi trần , thậm chí trên người chỉ có cái quần bơi cũng có ... Sợ hắn sao ? " Cởi thì không cần , ta đây nhìn cũng không ít , chỉ là Hạo Hạo ... trụ cũng lâu ghê "
Hiên Viên Hạo chỉ đành nghẹn họng ,nhưng câu nói của nàng khiến hắn khó chịu , nhìn cũng không ít , không lẽ nàng sống phóng túng như vậy sao ? Hắn chưa gặp nữ nhân nào không biết sợ như nàng , đám nữ nhân trước đây vây quanh hắn , ai cũng muốn được hắn sủng hạnh nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ đức hạnh ngời ngời , chỉ có nàng khiến hắn động tâm tưthì lại chẳng phải thuộc về một mình hắn , trời thật khéo đùa với hắn .
Vẻ mặt không còn mang chút ý đùa khiến Lan Chi có chút không thông , hắn là thẹn quá hoá giận sao ? Nhưng hắn chịu bế nàng về thì xem ra cũng không phải là tức giận nàng đâu nhỉ ? Không lẽ da mặt hắn mỏng vậy sao ?
Sau khi ăn xong một con gà nướng ngon lành , vẻ mặt ai đó vẫn không tươi lên chút nào , hầm hầm hừ hừ thật muốn khiến người khác khó chịu theo hắn sao ?
" Thật ra đó cũng là sinh lý bình thường của nam nhân , ngươi không cần e thẹn như vậy "
"... ....."
Vẻ mặt ai đó vẫn lầm lì ... Nhưng câu sau của nàng khiến hắn hoàn toàn bất động .
" Hạo , đừng giận nữa mà , bằng không ta giúp ngươi một chút "
" Giúp ? " ... " Ngươi không sợ nam nhân của ngươi biết sao ? "
Nam nhân của nàng ? Haizz , chỉ cần chừa lại cho hắn cái màng là được , bọn đàn ông hiện đại vừa muốn một trinh nữ , lại muốn một người đàn bà sành sỏi biết chiều chuộng , không phải nàng chính là tốt nhất sao ? Không cần phải e thẹn mới là hay , trước mặt mọi người phải vừa ngoan vừa hiền , trước mặt chồng thì phải vứt hết , thậm chí còn phải hơn cả một con điếm chính hiệu . Tại sao bọn đàn ông phải lén lút tìm vui bên ngoài , ngại tiền dư không có chỗ xài hay sợ chuyện lộ ra mặt họ không có ai cười , họ chính là muốn có người chiều chuộng mình chứ không phải cứ nằm ngay đơ đợi họ chiều chuộng . Cho nên kinh nghiệm của nàng phải đút kết từ từ , hiện nay lại có một người cho nàng thử nghiệm mà vật thí nghiệm lại vượt cả tiêu chuẩn như vậy a .
" Có rất nhiều cách khiến ngươi ra nha , còn ta đương nhiên ngươi không được chạm vào rồi "
Hiên Viên Hạo còn đang muốn cười lạnh vì ý tưởng ngu ngốc của nữ nhân này , đã vậy nàng xem hắn là gì , là người lén lút cùng nàng sau lưng nam nhân khác ? Lại còn không được chạm vào nàng , vậy thì không chạm , hắn cũng không ngại hưởng thụ . Nghĩ vậy , Hiên Viên Hạo nắm lấy chiếc cằm nhỏ bé của Lan Chi nâng lên , nhìn thẳng vào cặp mắt vừa to vừa tròn .
" Vậy cởi áo cho ta đi "
" Không phải ngươi kéo lên kêu ta nhìn sao ? "
" Ngươi là tên háo sắc còn giả bộ thanh cao " . Vô lại , có tên dê xồm nào như hắn không chứ , lại còn đổ thừa nàng bắt hắn dê nàng . Lan chi ôm lấy một bụng tức giận vừa định xoay người bỏ đi , đã thấy tên dê xồm phía sau đặt một tay lên đùi nàng , thuận thế nhấc nàng lên nằm gọn trong lòng hắn . " Ngươi làm gìvậy hả ?"
" Chân ngươi không mang hài "
" Thế trước đây có mang sao ? Ngươi còn không nhận mình háo sắc "
" Vậy ý là ngươi muốn đi bộ tiếp đúng không ?" . Hiên Viên Hạo bày ra bộ dáng muốn đặt nàng xuống nhưng Lan Chi lại vòng tay qua cổ hắn ôm lấy, khiến mặt ai đó thoáng đỏ ửng .
" Không nha , có người không sợ nặng thì ta cũng không ngại " . Cho ngươi ăn một chút đậu hủ , đổi lại được khỏe thân , tính ra cũng không tệ . " Nhanh đi , ta đói rồi ! "
Hiên Viên Hạo vẫn giữ thái độ lạnh băng ... nhưng bước đi rõ ràng chậm hơn mọi khi rất nhiều ...
Hai ngày sau đó Hiên Viên Hạo đi đâu cũng xách Lan Chi theo bên cạnh , bình thường hắn đều bế nàng , đến khi bắt gà thì lại để nàng đu trên lưng hắn khiến đồi núi , hang động gì đó đều dán sát lên lưng hắn , thỉnh thoảng còn thuận tay nâng mông tròn nàng lên , cái gì mà sợ tuột , rõ ràng là thả dê mà , hắn nghĩ Lan Chi nàng mà mèo con ngơ ngác chắc , nàng là một sắc nữ ,trôi nổi , bơi qua bao nhiêu truyện sắc mà luyện thành tinh rồi đây, luyện thêm vài năm nữa không chừng sẽ phong thần luôn ấy chứ . Trước đây thì bỏ nàng trong hang đi mất biệt , bây giờ đi tới đâu tha theo tới đó , còn không nhận mình háo sắc ... nàng khinh , nàng khinh ...
Nhưng có một chuyện nàng rất vừa ý , hắn mỗi ngày đều ngồi canh cho nàng tắm , chỉ là đừng tưởng nàng không biết , hắn rõ ràng có quay đầu lại nhìn nha , nàng cũng không vạch trần làm gì, suy cho cùng ... nhìn được mà không ăn được , mới khiến người ta tức chết .
Trong lúc nữ nhân thả mình trong hồ đang hả hê thì nam nhân ngồi trên bờ đang ngửa mặt lên trời , không phải trời trong xanh quá đẹp cũng không phải chim bay trên trời đủ màu sắc hấp dẫn hắn ... Mà hắn chính là đang ngăn chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi , Hiên Viên Hạo , ngươi thật không có tiền đồ , thiên kim tiểu thưtự động dâng hiến , ngươi không cần , lại tìm đủ cách ăn đậu hủ của nữ nhân này là sao chứ ? Nhìn xuống tiểu đệ đệ đang giương cao ... lại nữa sao ? Một ngày mấy lần , không chết vì thích khách , lại chết vì nữ nhân này , trời thật là ... Không nghĩ nữa , giải quyết trước tính sau .
Hắn len lén quay đầu lại , phải nói không nhìn thì thôi , nhìn rồi càng muốn chết hơn , một cặp mông tròn vo đang quay về phía hắn , tròn thiệt là tròn nha , Hiên Viên Hạo vội đưa tay lên bịt mũi , sau đó ngửa mặt lên trời mà chạy về phía trước , rừng cây quen thuộc của hắn .
Hiên Viên Hạo chống một tay lên thân cây , tay còn lại lôi từ trong quần vật nam tính đang cứng như sắt ra ngoài , tay hắn không ngừng ma sát rồi lại ma sát , ai bảo tự làm thì cũng được , vừa khô vừa rát ấy chứ , nghĩ đi nghĩ lại nếu được chôn sâu trong hang động ngày nào cũng dán lên người hắn kia thì cảm giác chắc sẽ rất mê người ... Còn cặp mông tròn tròn kia nữa , nếu không cách một lớp quần áo mà xoa lên đó ... Cặp ngực kia nếu vừa xoa vừa ngậm ... Cặp chân thon dài lại trắng mịn lúc hắn đưa đẩy vòng chặt lấy eo hắn ... Hai tay nàng ôm lấy lưng hắn để mặc hạ thân cho hắn lấp đầy , cùng nhau trải qua cảm giác nguyên thủy nhất , chân thật nhất chứ không phải như bây giờ , vừa đau lại vừa rát .
Một lúc sau , Hiên Viên Hạo khẽ rên , tay càng ma sát nhanh hơn đến khi một dòng chất lỏng màu trắng đục bắn hết lên thân cây mới dừng lại một cách mệt mỏi .
" Hạo Hạo cũng thật là lâu nha "
Hiên Viên Hạo cảm thấy da đầu hoàn toàn tê rần , nhất là sau khi quay lưng lại thấy Lan Chi đang nhìn hắn cười một cách gian tà , mắt nàng vẫn như có như không nhìn vật nam tính vẫn còn đang giật giật của hắn , nữ nhân này , ngay cả e thẹn cũng không cần sao .
" Công tử thật khiến tiểu nữ mở rộng tầm mắt "
" Ngươi muốn mở rộng thêm không ? Ta cởi hết ra cho ngươi "
Nếu nữ tử cổ đại mà nghe như vậy không ngất thì cũng khóc lóc bỏ chạy nhưng Lan Chi nàng là ai ? Một sắc nữ hiện đại , chỉ cần mở đại một trang web vô hại cũng nhìn thấy đủ loại soái ca cởi trần , thậm chí trên người chỉ có cái quần bơi cũng có ... Sợ hắn sao ? " Cởi thì không cần , ta đây nhìn cũng không ít , chỉ là Hạo Hạo ... trụ cũng lâu ghê "
Hiên Viên Hạo chỉ đành nghẹn họng ,nhưng câu nói của nàng khiến hắn khó chịu , nhìn cũng không ít , không lẽ nàng sống phóng túng như vậy sao ? Hắn chưa gặp nữ nhân nào không biết sợ như nàng , đám nữ nhân trước đây vây quanh hắn , ai cũng muốn được hắn sủng hạnh nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ đức hạnh ngời ngời , chỉ có nàng khiến hắn động tâm tưthì lại chẳng phải thuộc về một mình hắn , trời thật khéo đùa với hắn .
Vẻ mặt không còn mang chút ý đùa khiến Lan Chi có chút không thông , hắn là thẹn quá hoá giận sao ? Nhưng hắn chịu bế nàng về thì xem ra cũng không phải là tức giận nàng đâu nhỉ ? Không lẽ da mặt hắn mỏng vậy sao ?
Sau khi ăn xong một con gà nướng ngon lành , vẻ mặt ai đó vẫn không tươi lên chút nào , hầm hầm hừ hừ thật muốn khiến người khác khó chịu theo hắn sao ?
" Thật ra đó cũng là sinh lý bình thường của nam nhân , ngươi không cần e thẹn như vậy "
"... ....."
Vẻ mặt ai đó vẫn lầm lì ... Nhưng câu sau của nàng khiến hắn hoàn toàn bất động .
" Hạo , đừng giận nữa mà , bằng không ta giúp ngươi một chút "
" Giúp ? " ... " Ngươi không sợ nam nhân của ngươi biết sao ? "
Nam nhân của nàng ? Haizz , chỉ cần chừa lại cho hắn cái màng là được , bọn đàn ông hiện đại vừa muốn một trinh nữ , lại muốn một người đàn bà sành sỏi biết chiều chuộng , không phải nàng chính là tốt nhất sao ? Không cần phải e thẹn mới là hay , trước mặt mọi người phải vừa ngoan vừa hiền , trước mặt chồng thì phải vứt hết , thậm chí còn phải hơn cả một con điếm chính hiệu . Tại sao bọn đàn ông phải lén lút tìm vui bên ngoài , ngại tiền dư không có chỗ xài hay sợ chuyện lộ ra mặt họ không có ai cười , họ chính là muốn có người chiều chuộng mình chứ không phải cứ nằm ngay đơ đợi họ chiều chuộng . Cho nên kinh nghiệm của nàng phải đút kết từ từ , hiện nay lại có một người cho nàng thử nghiệm mà vật thí nghiệm lại vượt cả tiêu chuẩn như vậy a .
" Có rất nhiều cách khiến ngươi ra nha , còn ta đương nhiên ngươi không được chạm vào rồi "
Hiên Viên Hạo còn đang muốn cười lạnh vì ý tưởng ngu ngốc của nữ nhân này , đã vậy nàng xem hắn là gì , là người lén lút cùng nàng sau lưng nam nhân khác ? Lại còn không được chạm vào nàng , vậy thì không chạm , hắn cũng không ngại hưởng thụ . Nghĩ vậy , Hiên Viên Hạo nắm lấy chiếc cằm nhỏ bé của Lan Chi nâng lên , nhìn thẳng vào cặp mắt vừa to vừa tròn .
" Vậy cởi áo cho ta đi "
Danh sách chương