Tối nay là trên giường ? Trên bàn ? Hay trong thùng tắm ? À ! Ta có thể nhân lúc đêm khuya ... trong vườn cũng được . Vừa nghĩ đến tối nay ở bên cạnh Lan Chi , Hiên Viên Hạo đã không kiềm chế được mà vừa chống tay vừa cười đến rạng rỡ .
" Người đâu ! Mau truyền thái y cho vương gia " . Người nãy giờ ngồi yên bên cạnhnhìn đệ đệ như vậy cũng không khỏi lấy làm hoảng sợ . Hoàng đệ của hắn có bao giờ bất bình thường như vậy ? " Hoàng huynh , huynh lo phê duyệt tấu chương của huynh đi , đừng để ý đến đệ "
Hoàng đế , Hiên Viên Tuyệt lại trợn mắt một cái sau đó nhìn cũng không muốn mình nữa , tiếp tục nhìn đống tấu chương trên bàn .
" Nữ nhân đó rất thú vị sao ? "
Không hỏi thì thôi , hỏi xong hắn càng thêm hối hận , hoàng đệ của hắn lại cười đến rạng rỡ hơn , thái y , hắn cần thái y .
Không thể trách được Hiên Viên Hạo , hắn là không nghĩ đến nàng lại đáng yêu như vậy ? Hắn nói gì cũng tin , thậm chí chuyện vớ vẫn đến mức một toán người khi không xuất hiện mời hắn cùng nàng về ăn không ở không còn phục vụ chu đáo mà nàng cũng không hề thắc mắc , chỉ biết đi theo hắn , hỏi như vậy sao không yêu được chứ . ( Ca ơi , ca lậm quá rồi , đó gọi là giả mù sa mưa , nàng ấy thấy có hời nên không từ chối thôi , haizzz , đúng là yêu thì mù mờ mà )
" Nàng không chỉ đơn giản là thú vị , hoàng huynh, đệ yêu nàng "
" Vậy thì cũng nên cho nàng ta một danh phận "
Nói đến danh phận , Hiên Viên Hạo chỉ biết lắc đầu , hắn khi nào đã không muốn cho nàng , chỉ là nàng không muốn nhận .
" Nàng ấy không muốn làm nương tử của đệ , chỉ muốn ở chung với đệ thôi "
" Một nữ nhân hiếm thấy ! " ... " Hay do nàng không biết đệ là ai ? ... Hạo , chuyện đệ dẫn theo một nữ nhân quay về , lại truyền khắp trong phủ bắt ai cũng phải ngó lơ , thậm chí thân phận vương gia cũng không dám nhắc tới là ý gì ? "
Nét vui vẻ trong mắt Hiên Viên Hạo bỗng nhiên trở nên mù mịt , hắn che giấu hoàn toàn là có lý do , hắn không muốn nàng rời khỏi hắn , hắn muốn giữ nàng bên cạnh là có gì sai ?
Hiên Viên Tuyệt tự thấy mình đã không cần nói thêm , chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở vài câu .
" Hạo , thời gian đến rồi không phải là nên quay về rồi sao ? Ngày nào cũng lừa gạt người mình yêu , cũng không hẳn là tốt "
Phải thời gian hắn nên quay về , từ khi quay về , hắn luôn phải tìm một nơi để đi từ sáng , chỉ đến khi gần tối mới quay về , là do hắn đã hứa sẽ giúp nàng tìm muội muội , chỉ là muội muội của nàng ...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....
" Hạo , ngươi có thể cho ta ăn hay không ? " . Lan Chi tức giận nhìn vệt nước canh đổ đầy trên bàn , rồi lại nhìn người đang ngậm lấy ngực mình . Tư thế hai người lúc này chính là nàng ngồi lên người hắn , hai chân ôm vòng lấy eo hắn , cố gắng gắp lấy thức ăn phía sau lưng hắn , còn hắn cố gắng ăn hai cái bánh bao trước ngực nàng . Hay thật , hắn thì ăn ngon miệng luôn , chỉ có nàng ăn không được gì , đến múc canh cũng không xong .
" Nàng cứ ăn , ta cũng đâu có không cho nàng ăn " . Hiên Viên Hạo vùi cả gương mặt vào khe sâu trước ngực nàng , hai tay hắn nâng lên bầu ngực trắng nõn nà không ngừng chà sát hai bên má mình .
" Như vậy có thể ăn sao ? " . Lan Chi tức giận , cắn lên vai Hiên Viên Hạo , ngươi không cho ta ăn thức ăn , ta sẽ ăn ngươi .
" Ăn ta ? Ở đây hơi bất tiện ... trên giường tiện hơn " . Nói xong , không đợi người đối diện trả lời , hắn đã bế nàng lên đi nhanh về phía giường , chưa kịp đặt nàng xuống đã lo cắn đôi môi anh đào pha với chút nước canh , lưỡi hắn không ngừng trêu đùa muốn nàng đáp trả .Hắn cứ bồng nàng như vậy hôn khắp mặt nàng , cổ nàng , một tay hắn ôm lấy eo nàng , một tay cầm lấy nhục bổng chà sát lênhoa viên tư mật đã sớm ướt đẫm của nàng khiến chất dịch truyền qua thấm ướt cả nhục bổng đang thô to .
" Hạo! Còn chưa lên giường " . Lan Chi không ngừng đung đưa thân người , để hai bầu ngực chèn ép lên phần ngực rắn chắc của hắn .
" Hôm nay ! Đổi tư thế vậy "
" Tư thế ? Tư thế gì ? "
Hiên Viên Hạo cười gian tà , hai bàn tay nắm chặt lấy cặp mông vừa tròn vừa mịn , ép sát vào người hắn , khiến nơi tư mật bị nhục bổng cắm vào thật sâu .
" A ! Hạo , ngươi ...a ... ân aa...â.... "
Còn chưa kịp than trách hết câu , Lan Chi đã bị nhịp độ của ai đó khiến cho nói không nên lời , hai tay nàng ôm chặt lấy vai hắn , còn hai chân ôm chặt lấy hông hắn , cả thân người đều áp sát vào người hắn , nơi tư mật của nàng bị nhục bổng va chạm đến mất đi lý trí , ngay cả té cũng không sợ .
" Thích không ? Lan Chi nàng thích không ? "
Vừa hỏi Hiên Viên Hạo vừa luận động nhanh hơn , tay đỡ lấy mông nàng càng thêm nhấp nhô lên xuống .
" Thích ! ... Thích đến sắp .... mệt chết rồi ... a....aa...ân..."
Một lúc sau Lan Chi mệt mỏi như người vô lực dựa sát vào người Hiên Viên Hạo , khiến hắn càng thêm có ý cười ngạo nghễ , chỉ mới như vậy đã chịu không được sao ? Hắn không cho nàng dựa mà để lưng nàng dựa sát vào tường , nhìn hai bầu ngực vì động tác của hắn lên xuống càng khiến hắn thêm phần mãnh liệt , nhục bổng đâm vào mỗi lần lại thêm sâu hơn , mạnh hơn . Mãi một lúc sau hắn mới chịu ôm chặt nàng , phóng thích hết tất cả vào bên trong hoa nguyệt , nhìn nàng suy yếu chỉ khiến hắn hài lòng , nhục bổng dù đã phóng thích hết nhưng vẫn đung đưa ra vào không muốn buông tha .
Sau đó hắn và nàng cùng ngã xuống giường ...
" Lan Chi , chúng ta dùng cơm đi "
" Không ăn , không muốn ăn nữa , ta mệt lắm rồi... "
" Ta đút nàng ..."
Hiên Viên Hạo lúc này dù cũng đang mệt lã vẫn ngồi dậy , tiền về phía bàn , vừa cầm lấy chén canh đã nghe thấy tiếng hỏi của nàng một cách vô lực .
" Hạo ! Thật không biết muội muội ta như thế nào , ta thật sự rất nhớ nó "
"..."
" Hạo ! Muội muội ta rất tài giỏi nhưng nơi đây , càng tài giỏi chỉ càng hại nó , ta thật sự rất sợ "
Hiên Viên Hạo cầm lấy chén cánh , múc một muỗng đưa đến bên miệng nàng , hắn không nói gì , chỉ cười một cách ôn nhu nghe nàng nói ...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Vài ngày sau ,Lan Chi đang nằm trên giường một cách buồn chán, bỗng nhiên cửa phòng bị bật mở , tiếp theo đó là hai người tướng như hộ pháp tiến đến giữ chặt lấy nàng .
" Hừ , ăn mặc như vậy , thật vô sỉ , ngươi dụ dỗ Hạo ca của ta như thế này sao ? "
Nữ tử một thân xiêm y lộng lẫy , vừa bước vào đã không cho ai chút mặt mũi , nhìn thấy Lan Chi trên người chỉ mặc một lớp lụa mỏng , theo kiểu áo choàng tắm của hiện đại nhưng mỏng như cánh ve , nhũ hoa đều như ẩn như hiện lộ ra ngoài , bộ đồ này là Hiên Viên Hạo y như chiếc áo cũ của nàng mà cho người làm , chỉ là mỏng hơn rất nhiều .
Đúng lúc này thì nam chính lại đang ở trong cung , còn bận giả vờ tìm người mới đau chứ,.....
" Người đâu ! Mau truyền thái y cho vương gia " . Người nãy giờ ngồi yên bên cạnhnhìn đệ đệ như vậy cũng không khỏi lấy làm hoảng sợ . Hoàng đệ của hắn có bao giờ bất bình thường như vậy ? " Hoàng huynh , huynh lo phê duyệt tấu chương của huynh đi , đừng để ý đến đệ "
Hoàng đế , Hiên Viên Tuyệt lại trợn mắt một cái sau đó nhìn cũng không muốn mình nữa , tiếp tục nhìn đống tấu chương trên bàn .
" Nữ nhân đó rất thú vị sao ? "
Không hỏi thì thôi , hỏi xong hắn càng thêm hối hận , hoàng đệ của hắn lại cười đến rạng rỡ hơn , thái y , hắn cần thái y .
Không thể trách được Hiên Viên Hạo , hắn là không nghĩ đến nàng lại đáng yêu như vậy ? Hắn nói gì cũng tin , thậm chí chuyện vớ vẫn đến mức một toán người khi không xuất hiện mời hắn cùng nàng về ăn không ở không còn phục vụ chu đáo mà nàng cũng không hề thắc mắc , chỉ biết đi theo hắn , hỏi như vậy sao không yêu được chứ . ( Ca ơi , ca lậm quá rồi , đó gọi là giả mù sa mưa , nàng ấy thấy có hời nên không từ chối thôi , haizzz , đúng là yêu thì mù mờ mà )
" Nàng không chỉ đơn giản là thú vị , hoàng huynh, đệ yêu nàng "
" Vậy thì cũng nên cho nàng ta một danh phận "
Nói đến danh phận , Hiên Viên Hạo chỉ biết lắc đầu , hắn khi nào đã không muốn cho nàng , chỉ là nàng không muốn nhận .
" Nàng ấy không muốn làm nương tử của đệ , chỉ muốn ở chung với đệ thôi "
" Một nữ nhân hiếm thấy ! " ... " Hay do nàng không biết đệ là ai ? ... Hạo , chuyện đệ dẫn theo một nữ nhân quay về , lại truyền khắp trong phủ bắt ai cũng phải ngó lơ , thậm chí thân phận vương gia cũng không dám nhắc tới là ý gì ? "
Nét vui vẻ trong mắt Hiên Viên Hạo bỗng nhiên trở nên mù mịt , hắn che giấu hoàn toàn là có lý do , hắn không muốn nàng rời khỏi hắn , hắn muốn giữ nàng bên cạnh là có gì sai ?
Hiên Viên Tuyệt tự thấy mình đã không cần nói thêm , chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở vài câu .
" Hạo , thời gian đến rồi không phải là nên quay về rồi sao ? Ngày nào cũng lừa gạt người mình yêu , cũng không hẳn là tốt "
Phải thời gian hắn nên quay về , từ khi quay về , hắn luôn phải tìm một nơi để đi từ sáng , chỉ đến khi gần tối mới quay về , là do hắn đã hứa sẽ giúp nàng tìm muội muội , chỉ là muội muội của nàng ...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....
" Hạo , ngươi có thể cho ta ăn hay không ? " . Lan Chi tức giận nhìn vệt nước canh đổ đầy trên bàn , rồi lại nhìn người đang ngậm lấy ngực mình . Tư thế hai người lúc này chính là nàng ngồi lên người hắn , hai chân ôm vòng lấy eo hắn , cố gắng gắp lấy thức ăn phía sau lưng hắn , còn hắn cố gắng ăn hai cái bánh bao trước ngực nàng . Hay thật , hắn thì ăn ngon miệng luôn , chỉ có nàng ăn không được gì , đến múc canh cũng không xong .
" Nàng cứ ăn , ta cũng đâu có không cho nàng ăn " . Hiên Viên Hạo vùi cả gương mặt vào khe sâu trước ngực nàng , hai tay hắn nâng lên bầu ngực trắng nõn nà không ngừng chà sát hai bên má mình .
" Như vậy có thể ăn sao ? " . Lan Chi tức giận , cắn lên vai Hiên Viên Hạo , ngươi không cho ta ăn thức ăn , ta sẽ ăn ngươi .
" Ăn ta ? Ở đây hơi bất tiện ... trên giường tiện hơn " . Nói xong , không đợi người đối diện trả lời , hắn đã bế nàng lên đi nhanh về phía giường , chưa kịp đặt nàng xuống đã lo cắn đôi môi anh đào pha với chút nước canh , lưỡi hắn không ngừng trêu đùa muốn nàng đáp trả .Hắn cứ bồng nàng như vậy hôn khắp mặt nàng , cổ nàng , một tay hắn ôm lấy eo nàng , một tay cầm lấy nhục bổng chà sát lênhoa viên tư mật đã sớm ướt đẫm của nàng khiến chất dịch truyền qua thấm ướt cả nhục bổng đang thô to .
" Hạo! Còn chưa lên giường " . Lan Chi không ngừng đung đưa thân người , để hai bầu ngực chèn ép lên phần ngực rắn chắc của hắn .
" Hôm nay ! Đổi tư thế vậy "
" Tư thế ? Tư thế gì ? "
Hiên Viên Hạo cười gian tà , hai bàn tay nắm chặt lấy cặp mông vừa tròn vừa mịn , ép sát vào người hắn , khiến nơi tư mật bị nhục bổng cắm vào thật sâu .
" A ! Hạo , ngươi ...a ... ân aa...â.... "
Còn chưa kịp than trách hết câu , Lan Chi đã bị nhịp độ của ai đó khiến cho nói không nên lời , hai tay nàng ôm chặt lấy vai hắn , còn hai chân ôm chặt lấy hông hắn , cả thân người đều áp sát vào người hắn , nơi tư mật của nàng bị nhục bổng va chạm đến mất đi lý trí , ngay cả té cũng không sợ .
" Thích không ? Lan Chi nàng thích không ? "
Vừa hỏi Hiên Viên Hạo vừa luận động nhanh hơn , tay đỡ lấy mông nàng càng thêm nhấp nhô lên xuống .
" Thích ! ... Thích đến sắp .... mệt chết rồi ... a....aa...ân..."
Một lúc sau Lan Chi mệt mỏi như người vô lực dựa sát vào người Hiên Viên Hạo , khiến hắn càng thêm có ý cười ngạo nghễ , chỉ mới như vậy đã chịu không được sao ? Hắn không cho nàng dựa mà để lưng nàng dựa sát vào tường , nhìn hai bầu ngực vì động tác của hắn lên xuống càng khiến hắn thêm phần mãnh liệt , nhục bổng đâm vào mỗi lần lại thêm sâu hơn , mạnh hơn . Mãi một lúc sau hắn mới chịu ôm chặt nàng , phóng thích hết tất cả vào bên trong hoa nguyệt , nhìn nàng suy yếu chỉ khiến hắn hài lòng , nhục bổng dù đã phóng thích hết nhưng vẫn đung đưa ra vào không muốn buông tha .
Sau đó hắn và nàng cùng ngã xuống giường ...
" Lan Chi , chúng ta dùng cơm đi "
" Không ăn , không muốn ăn nữa , ta mệt lắm rồi... "
" Ta đút nàng ..."
Hiên Viên Hạo lúc này dù cũng đang mệt lã vẫn ngồi dậy , tiền về phía bàn , vừa cầm lấy chén canh đã nghe thấy tiếng hỏi của nàng một cách vô lực .
" Hạo ! Thật không biết muội muội ta như thế nào , ta thật sự rất nhớ nó "
"..."
" Hạo ! Muội muội ta rất tài giỏi nhưng nơi đây , càng tài giỏi chỉ càng hại nó , ta thật sự rất sợ "
Hiên Viên Hạo cầm lấy chén cánh , múc một muỗng đưa đến bên miệng nàng , hắn không nói gì , chỉ cười một cách ôn nhu nghe nàng nói ...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Vài ngày sau ,Lan Chi đang nằm trên giường một cách buồn chán, bỗng nhiên cửa phòng bị bật mở , tiếp theo đó là hai người tướng như hộ pháp tiến đến giữ chặt lấy nàng .
" Hừ , ăn mặc như vậy , thật vô sỉ , ngươi dụ dỗ Hạo ca của ta như thế này sao ? "
Nữ tử một thân xiêm y lộng lẫy , vừa bước vào đã không cho ai chút mặt mũi , nhìn thấy Lan Chi trên người chỉ mặc một lớp lụa mỏng , theo kiểu áo choàng tắm của hiện đại nhưng mỏng như cánh ve , nhũ hoa đều như ẩn như hiện lộ ra ngoài , bộ đồ này là Hiên Viên Hạo y như chiếc áo cũ của nàng mà cho người làm , chỉ là mỏng hơn rất nhiều .
Đúng lúc này thì nam chính lại đang ở trong cung , còn bận giả vờ tìm người mới đau chứ,.....
Danh sách chương