Edit: phuong_bchii

________________

"Không phải như vậy, không phải như vậy, chị Ly, em cho tới bây giờ chưa từng nghĩ sẽ hại chị." Lăng Thương Thiên cực lực biện giải, cậu ta không muốn bị Liễu Tư Dực hiểu lầm, cậu ta làm sao có thể hại nàng, cậu ta so với bất kỳ kẻ nào trên đời đều hy vọng chị Ly bình an.

Liễu Tư Dực cười nhẹ: "Thật sao? Tôi ngược lại không phát hiện cậu không muốn tổn thương tôi."

"Em..." Lăng Thương Thiên ấp úng nói không ra lời, từng bước từng bước sai, cậu ta đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp người khác.

Nhưng người hại chị Ly nhận hết tra tấn, không phải cậu ta, là tên súc sinh Lăng Thương Vũ kia, là Lăng Thiên Dục và Lăng Thương Bắc không bảo vệ tốt nàng! Trên đời này ai cũng không thể tin, chỉ có cậu ta, chỉ có cậu ta toàn tâm toàn ý đối với chị Ly!

"Em nhất định sẽ không bỏ qua người hại chị, chị Ly, em sẽ báo thù cho chị!"

"Không cần, thù của tôi Thiên Dục sẽ thay tôi báo, huống chi kè thù ở ngay trước mắt, cần gì bỏ gần cầu xa vòng vo." Ngữ khí Liễu Tư Dực lạnh đến đóng băng, tuy rằng đã quen lời nói lạnh nhạt của nàng, nhưng ý tứ ẩn giấu trong lời này giống như một con dao găm đâm vào ngực Lăng Thương Thiên, cậu ta tức giận nói: "Em không phải kẻ thù! Em là Ngũ Tử của chị!"

Liễu Tư Dực cảm giác cậu ta dần dần mất khống chế, khóe môi xẹt qua mỉm cười, tiếp tục châm chọc khiêu khích: "Ngũ Tử của tôi năm đó đã chết, hiện tại tiểu nhân âm u phát rồ này, tôi không quen biết, cậu cũng đừng cả ngày lôi kéo làm quen với tôi, tôi không phải chị Ly của cậu."

"Sao chị có thể nói như vậy? Em không có chết, không có chết!"

"Đó chính là cậu thay đổi, đáng tiếc chỉ số thông minh của cậu, đầy mình ý nghĩ xấu đều dùng để đối phó tôi."

"Em không có! Em không có!" Lăng Thương Thiên rít gào lên, xé rách cổ họng phủ nhận, "Là chị thay đổi, em vẫn luôn đứng tại chỗ! Chị Ly, chị ở đâu? Em muốn gặp chị, cầu xin chị nói cho em biết."

"Tôi ở đâu không liên quan đến cậu, nhưng tôi muốn cảnh cáo cậu, cậu còn động đến A Nhạc và A Thấm, tôi đảm bảo cả đời này cậu sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa." Nói xong Liễu Tư Dực cúp điện thoại, còn tắt luôn điện thoại, tháo sim ra:" Sim này hết hiệu lực, em chuẩn bị cho chị mấy chục cái nữa."

Lam Doanh nghi hoặc nhìn nàng: "Chị khiêu khích Ngũ Tử hay muốn cãi nhau?"

"Em thấy chị cãi nhau với người khác chưa?"

"Không có, chị đều trực tiếp động thủ." Lam Doanh phẫn nộ nói, giá trị vũ lực Hồng Tâm này, ngay cả huấn luyện viên cũng không phải đối thủ của nàng, ai dám chọc nàng.

"Hiện tại chị muốn động thủ cũng không có năng lực." Liễu Tư Dực nhìn thân thể không trọn vẹn có chút sa sút, nàng chỉ cảm thấy các nơi đều rất đau, hơn nữa ngực nơi đó, giống như liên lụy tất cả gân mạch, chỉ cần động một chút ý niệm xuống giường, miệng vết thương sẽ phát tới cảnh cáo.

Kỳ lạ nhất chính là, lúc chân phải của nàng bị đánh, đau đến hít thở không thông, Thiên Dục nói đầu gối của nàng bị vỡ, nhưng bây giờ dĩ nhiên một chút đau đớn cũng không có.

Có phải bị tê liệt hay tê liệt chi dưới do dây thần kinh tủy sống? Liễu Tư Dực mơ hồ lo lắng, nhưng lại cảm thấy Lăng Thiên Dục sẽ không lừa gạt mình, vẫn tràn đầy hy vọng chờ mong bình phục.

Nàng hiện tại không thể cử động, nhưng đối phó Lăng Thương Thiên, chỉ cần động khẩu là được, ý chí của con người một khi bị đánh bại, sức chiến đấu sẽ giảm xuống một nửa.

Trải qua nhiều lần giao chiến như vậy, nàng xem như nắm giữ được điểm yếu của Lăng Thương Thiên cùng với nhược điểm trí mạng trong tính cách của cậu ta.

Lăng Thương Thiên bị cúp điện thoại, lại tiếp tục gọi mấy chục lần, nhưng đều biểu hiện đối phương tắt máy, cậu ta tức giận lật bàn, đá ghế ngã.

Mấy ngày nay, vì tìm Liễu Tư Dực, cậu ta vận dụng bao nhiêu quan hệ, mấy chục bệnh viện lớn nhỏ ở Tuyên An, đều tra khắp, nàng tựa như bốc hơi khỏi nhân gian.

Gần đây cậu ta cũng không ở trong trạng thái tốt, đối với chuyện công ty chẳng quan tâm, không biết hôm nay là 315 gian nan nhất hàng năm.

Những ngày mâu thuẫn giữa thương gia Lăng Thiên Võng và người sử dụng trở nên gay gắt, những năm qua cậu ta đều phải tự mình giám sát, thông qua sàng lọc số liệu cùng với bình luận hậu trường, để cho nhân viên phục vụ làm tốt dự án ứng đối, thậm chí còn phải tiến hành khai thông quan hệ với các bộ phận có liên quan.

Nhưng bởi vì lo lắng Liễu Tư Dực, cậu ta bỏ qua ngày này, cũng để cho Lăng Thiên Dục thừa dịp khoảng trống này, đối với tứ phòng tập trung hỏa lực phát động công kích.

Ngay hôm nay, Lăng Thiên Dục điều hành trăm xí nghiệp lúc trước chuẩn bị bao gồm thủy quân có thể sử dụng một lần nữa, lúc trước thiết lập "bẫy" cho Lăng Thiên Võng, ở trên phục vụ thương gia xuất hiện vấn đề, dẫn đến số lượng lớn hội viên khiếu nại trang web, trực tiếp làm ầm ĩ tới bộ phận liên quan.

315 là thời cơ tốt nhất để người tiêu dùng bảo vệ quyền lợi, bởi vì Lăng Thương Thiên không hề chuẩn bị, tứ phòng bị đánh trở tay không kịp.

Mặc dù lãnh đạo cấp cao của Lăng Thiên Võng có phương án ứng đối, nhưng thiếu sự chuyên nghiệp và kín đáo của Lăng Thương Thiên, vẫn không thể giữ được khiếu nại của hơn chục ngàn người sử dụng.

Trong lúc nhất thời, trang web gần như tê liệt, Lăng Thương Thiên cũng bị gọi về ước đàm.

Bên kia, Lăng Thiên Dục, Lăng Thương Bắc, Kỳ Mộc Uyển hoàn hảo đánh tổ hợp quyền. Từ lúc trước, Lăng Thiên Dục đã đăng ký "Thiên Lăng Võng", vẫn luôn cất giấu không dùng, chính là vì một ngày nào đó thay thế Lăng Thiên Võng của tứ phòng.

Hôm nay cơ hội tới rồi, chuyện khiếu nại số lượng lớn cùng cấp cao bị ước đàm này rất nhanh sẽ bị phơi bày ra truyền thông, đây là thời cơ tốt nhất để phân luồng hội viên Lăng Thiên Võng.

"Lập tức khởi động trang web, để nghệ sĩ dưới trướng Giải trí Thiên Lăng đồng bộ phát sóng trực tiếp, làm đại ngôn cho trang web." Lăng Thiên Dục giống như một quan chỉ huy, ngay cả trợ thủ Lưu Dương của Thiên Lăng cũng tới hỗ trợ, mảng nghiệp vụ mới đi ra cần lưu lượng, phương tiện truyền tải lưu lượng tốt nhất chính là minh tinh, mà minh tinh là tài nguyên dễ dàng vận động nhất của Lăng Thiên Dục.

"Vâng, trước mắt đã sắp xếp bốn nghệ sĩ dắt tay nhau làm đại ngôn cho trang web, video tuyên truyền đã online, trước mắt lượng phát sóng đã vượt qua trăm ngàn." Lưu Dương am hiểu trù tính chung những thứ này, công việc lớn nhỏ của Giải trí Thiên Lăng xử lý đâu vào đấy.

"Thiên Lăng Võng trước mắt lượng đăng ký hội viên đã đạt mười ngàn, trong đó một phần ba do hội viên Lăng Thiên Võng chuyển tiếp tới." Hải Dụ thao túng máy tính, cô ấy phụ trách kết nối đội kỹ thuật của trang web, đoàn đội này có thể nhanh chóng thành lập, công lao của Lăng Thương Bắc cũng không thể bỏ qua.

Về phần lỗ hổng tài chính, chỉ cần có Kỳ Mộc Uyển ở đây, Lăng Thiên Dục vĩnh viễn sẽ không thiếu, lần này tay đối phương đều vươn lên đầu Lam Doanh nhà cô ấy, cô ấy làm sao có thể ngồi yên không để ý tới? Vốn muốn làm người ngoài cuộc, nhưng làm tổn thương Lam Doanh thì tuyệt đối không thể, Kỳ Mộc Uyển quyết định, cho dù chịu rủi ro thua lỗ, chịu áp lực của tổng bộ Mỹ, cũng phải gia nhập trận doanh này.

Đây là phản kích của Lăng Thiên Dục trên thương trường, vỏn vẹn một ngày này, Lăng Thiên Võng đã tổn thất mấy chục triệu, đồng thời cũng trôi mất rất nhiều hội viên, lưu lượng giảm thảm.

Dù sao Lăng Thương Thiên cũng có kinh nghiệm, năng lực cũng rất mạnh. Cậu ta quyết định nhanh chóng, để truyền thông đưa tin tức ra ánh sáng, công bố Lăng Thiên Võng là bị đối thủ cạnh tranh hãm hại, hội viên đều là thủy quân thuê tới, đồng thời phóng thích ưu đãi cho thương hộ và hội viên, trấn an lòng dân.

Một chiêu này, cứu vãn danh dự Lăng Thiên Võng, cũng lưu lại căn cơ tứ phòng.

Lăng Thiên Võng, Thiên Lăng Võng. Hai cái tên rất giống lộ nội đấu Lăng gia ra trước mắt đại chúng, không ít quần chúng ăn dưa đều vây xem trận chiến đoạt vị này, toàn bộ Lăng gia giống như chuyện cười, liên tiếp gặp phải người trong nhà bị thương nặng, tức giận đến khiến Lăng Xương Khiếu ngã bệnh.

Lăng Thiên Dục không còn che dấu thực lực và dã tâm của mình, cô biết Lăng Xương Khiếu cũng đã bị ép đến đường cùng, thậm chí tính có thể chọn trở nên nhỏ đi rất nhiều.

Tam phòng vừa phế, tứ phòng gặp chuyện không may, Lăng gia bấp bênh, còn có thể chống lại giày vò sao? Lăng Xương Khiếu rất rõ ràng, cho dù biết Lăng Thiên Dục là chủ đạo của tất cả mọi chuyện, cũng vô lực thay đổi cái gì.

Cô có thể một tay che trời, dùng liên hoàn kế đoạt đi quyền lực của tam phòng, lại có thể nhanh chóng xuất kỳ chiêu đối phó tứ phòng, trong đó thủ đoạn và lòng dạ đã sớm đạt tới tiêu chuẩn người thừa kế, chỉ là ông cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới, giao giang sơn vào trong tay người phụ nữ.

Có lẽ ngay từ đầu ông đã sai, không nên nghĩ đến "thế tập", nên công bằng chia cổ phần, để cho mỗi phòng "liền phiên", có lẽ còn có thể tránh cho tự giết lẫn nhau và hao tổn nội bộ nặng nề.

*Biệt thự Lăng gia

Lăng Thương Thiên ra vẻ đáng thương lên án: "Ông nội, ông phải làm chủ cho con, từ khi scandal tình ái của tam ca bắt đầu, đến quản cọc lâm vào khủng hoảng, nhị tỷ và Vân Thư trong ứng ngoài hợp chỉnh đổ quản cọc rồi thuận thế tiếp nhận, hai người song kiếm hợp bích, thuận lý thành chương đẩy hị tỷ lên vị trí tổng giám đốc, ông nội phải nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, Lam Doanh kia năm đó chẳng qua chỉ là một cô gái tiếp rượu, là nhị tỷ bồi dưỡng cô ta, thay hình đổi dạng cho cô ta, đương nhiên cô ta sẽ bán mạng."

Cậu ta thao thao bất tuyệt, tránh nặng tìm nhẹ suy luận hết thảy, bao gồm cả sự thật cậu ta hoài nghi Hải Dụ chính là A Thấm. Năng lực logic của cậu ta rất mạnh, thậm chí nói có sách mách có chứng, duy nhất giấu giếm chính là thân phận của Liễu Tư Dực.

Cậu ta rất rõ Liễu Tư Dực lúc trước hẳn là một nước cờ quan trọng Lăng Thiên Dục phái đến bên cạnh Lăng Thương Bắc, nhưng sau đó sự tình đã xảy ra thay đổi.

Lại nói tiếp vẫn là đại ca vô dụng, cứ như vậy ngã.

Nhưng mà, chị Ly của cậu ta chính là rất có mị lực, ai thích nàng cũng không kỳ lạ.

Nếu như có thể, Lăng Thương Thiên rất muốn giấu Liễu Tư Dực ở bên cạnh mình, cho dù làm tiêu bản hình người cũng được, như vậy chị Ly sẽ vĩnh viễn chỉ thuộc về cậu ta.

Giấu giếm Liễu Tư Dực, cũng là sợ Lăng Xương Khiếu sẽ đổ phẫn nộ lên người nàng. Cậu ta không muốn tổn thương chị Ly, bất luận kẻ nào cũng không thể lại tổn thương đến một sợi tóc của nàng!

Lăng Xương Khiếu nghe xong cậu ta nói những lời này, không có phản ứng gì, chỉ là có chút mệt mỏi nhướng mí mắt: "Ta đối với mấy đứa bây đã thất vọng đến cực điểm, mặt mũi Lăng gia cũng đã bị bọn bây làm cho mất sạch, bọn bây muốn đấu phải không? Tiếp tục, Lăng Thiên Võng, Thiên Lăng Võng, ai sống sót thì đứa đó làm."

"Ông nội? Ông bệnh hồ đồ rồi sao?" Lăng Thương Thiên không nghĩ tới ông sẽ là phản ứng này, vì sao đối với Lăng Thiên Dục dụng tâm không thuần khiết bình tĩnh như vậy?

"Thủ đoạn kinh người của nhị tỷ mày cũng là một loại năng lực, mày thì sao? Uổng cho có chỉ số thông minh cao như vậy, đầu óc đều dùng đi đâu rồi, hả??"

"Con!" Lăng Thương Thiên nghiến răng nghiến lợi, "Con nhất định sẽ chiến thắng nhị tỷ! Con sẽ không thua chị ấy!"

Trên thương trường sẽ không thua, cũng sẽ không tặng chị Ly tặng cho cô!

"Vậy tôi cứ mỏi mắt mong chờ." Giọng Lăng Thiên Dục bỗng nhiên vang lên, cô bưng thuốc đi tới bên giường, khuôn mặt tươi cười dịu dàng nói: "Ông nội, ông nên uống thuốc rồi."

"Nhị tỷ? Thì ra chị ở đây."

Lần đầu tiên giao chiến thật sự, hai chị em gặp mặt hết sức đỏ mắt, chỉ có trong lòng bọn họ rõ, bọn họ không phải vì ván cờ sự nghiệp, mà là bởi vì Liễu Tư Dực mà kết thù hận.

Lăng Thương Thiên loại người tự cho mình là siêu phàm, nhất định phải song trọng đả kích mới có thể triệt để phản sát cậu ta. Trước tiên cướp đi Lăng Thiên Võng kinh doanh cực khổ, sau đó giết trái tim cậu ta.

Lăng Thiên Dục muốn phá hủy ý chí của cậu ta, làm cho cậu ta mất đi tất cả, sau đó chính mình đi vào đường cùng.

Loại người như cậu ta, phần mộ nhất định là tự mình đào tốt.

"Chị lại còn dám xuất hiện." Lăng Thương Thiên đối với Lăng Thiên Dục đã lên tới trình độ thù hận, bởi vì cô cướp đi chị Ly.

"Tại sao tôi lại không dám chứ?" Lăng Thiên Dục mắt lộ ra ý cười, "Tôi vốn không thích nói dối, cho nên giải thích tiền căn hậu quả cho ông nội, cậu cùng lắm là đem lời của tôi lặp lại một lần mà thôi." Cô giống như Lăng Thương Thiên, giấu giếm Liễu Tư Dực một phần.

Cô đánh đòn phủ đầu, chính là vì chờ giờ khắc này. Lăng Xương Khiếu bị đả kích nhiều lần như vậy, hơn nữa bệnh này, đã biến thành con hổ không răng, ông mệt mỏi, sẽ không còn muốn nhấc lên gợn sóng.

Lăng Thương Thiên không thể tưởng tượng nổi nhìn cô, cô tự chui đầu vào lưới? Chính mình trở về chủ động giao phó? Không thể nào, ông nội làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho cô như vậy?

Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu? Cái nhược điểm lớn nhất trong tay cậu ta cứ như vậy phế bỏ sao? Tại sao?

"Ông nội! Tại sao ông lại dung túng nhị tỷ? Tại sao?"

Lăng Xương Khiếu nhắm hai mắt lại thật chặt, bất đắc dĩ thở dài, ông còn có lựa chọn sao? Buồn cười, ông lại dùng chút thủ đoạn, chỉ sợ ngay cả đại phòng nhị phòng đều không giữ được, vậy Lăng gia liền thật sự tiêu tùng rồi.

Lăng Thương Thiên hiểu được, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to: "Ông nội, ông thật buồn cười, người Lăng gia chết sạch rồi sao? Ông cảm thấy ngoại trừ đại ca và nhị tỷ, bọn con đều là phế vật, không có tư cách cũng không có năng lực kế thừa gia nghiệp của ông phải không?"

"Ông nội già rồi, tính kế bất động, mấy đứa bây thích làm gì thì làm đi, ông giữ lại một hơi, xem mấy đứa ai cười đến cuối cùng." Lăng Xương Khiếu dứt lời buồn bực ho khan lên, bệnh này của ông ngược lại thấy rõ nhìn thấu rất nhiều, nếu như nhất định phải đình chỉ nội đấu, cũng chỉ có thể để cho kẻ mạnh kết thúc tất cả.

Lăng Thiên Dục đứng lên, nhìn Lăng Thương Thiên, lạnh lùng cười: "Ngũ đệ, cậu cần phải bảo trọng chính mình, đại phòng và nhị phòng của bọn này nhân khẩu đơn bạc, chỉ vào các người khai chi tán diệp, ha ha ha."

"Ông nội, con về trước, có rảnh sẽ đến thăm ông." Trước khi rời đi, cô hơi khom lưng, nhìn thẳng vào mắt Lăng Thương Thiên, nói: "Cậu nhớ kỹ, ông trời có mắt."

Lăng Thương Thiên bị cô nhìn chằm chằm đến có chút chột dạ, cậu ta vẫn sợ ánh mắt của Lăng Thiên Dục, ánh mắt sắc bén kia, dường như có thể chém đứt, gọt nát cậu ta.

Cậu ta ngồi sững sờ, một lúc lâu mới nhớ tới, Lăng Thiên Dục nhất định sẽ trở lại bên cạnh chị Ly, cậu ta muốn đi theo! Đây là cách duy nhất để tìm được chị Ly!

Nghĩ vậy, cậu ta nhanh chóng đuổi theo ra ngoài, vì tránh bị phát hiện, cậu ta tắt đèn xe, lén lút theo đuôi xe Lăng Thiên Dục.

Chị Ly là của cậu ta, ai cũng không thể chiếm cứ, cậu ta muốn tự mình đoạt lại, đem nàng giấu riêng. Thế giới này tràn ngập ác ý, chỉ có cậu ta là thật tâm, chỉ có cậu ta đáng tin cậy nhất, chỉ có cậu ta có thể bảo vệ tốt cho chị Ly.

Hình pháp của Lăng Thương Vũ nhất định rất nặng, những người đó dự định trộm trời đổi ngày, tìm người chịu tội thay, Lăng Thương Thiên đã sớm gửi một phong thư nặc danh cho Tân Nhiên, cậu ta tin tưởng nữ cảnh sát cương trực kia sẽ nghĩ cách ngăn cản.

Ha ha ha...... Người làm tổn thương chị Ly đều đáng chết, người đầu tiên chính là Lăng Thương Vũ cùng với những ô dù mà tam Phòng tìm.

Lăng Thương Thiên lái xe, khuôn mặt cương thi lộ ra ý cười âm hiểm, xe của Lăng Thiên Dục ở ngay phía trước, lần này cậu ta nhất định sẽ không để mất dấu nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện