“Tử Úy, bên ngoài có người tìm anh.” Tiểu đệ giúp việc đi vào gọi hắn.
“Người nào?” Đang làm việc Tiêu Tử Uý ghét nhất bị quấy rầy, cho nên khẩu khí có phần không tốt.
“Không biết, hắn không nói.”
“Được rồi, để tôi đi xem.”
Đi ra ngoài nhìn, thì ra em họ “Thân ái” dính còn hơn ruồi!
“Này!Anh họ, không nghĩ em sẽ tới sao!” Chu Bá Tinh nói.
“Tại sao cậu biết tôi làm ở đây?” Bọn họ cũng có mười mấy năm không liên lạc, dĩ nhiên trừ những tháng gần đây bố hắn ngã bệnh.
“Anh họ em làm nhiếp ảnh gia, chỉ cần có lòng đương nhiên sẽ tìm được.”.
“Em thật đúng là thần thông quảng đại!” Tiêu Tử Uý giễu cợt nói: “Tìm tôi có chuyện gì?”
Không có chuyện sẽ không đến đây, hắn không tin Chu Bá Tinh nhàn rỗi không có việc gì làm tới tìm hắn “gặp mặt bình thường”
“Có chút chuyện, bất quá không thích hợp nói tại chỗ này.”
Tiêu tử úy nhìn bốn phía.Nơi này là nơi tiếp đãi khách, có nhân viên, có người mẫu chụp hình, còn có khách cũ đến trả tiền, quả thực không thích hợp.
Người đến người đi, nếu như hắn không nhịn được một quyền đánh vào trên mũi Chu Bá Tinh, sẽ làm hỏng hình tượng nhiếp ảnh gia của hắn.
“Được rồi, đi theo tôi.”
Bọn họ đi đến gian phòng nhỏ màu xanh nhạt, phòng làm việc riêng của Tiêu Tử Uý.
“Có việc gì cứ nói thẳng, nhưng xin bỏ bớt nước miếng của cậu, tôi không có thời gian nghe cậu nói nhảm.” Tiêu Tử Uý tuyệt không muốn lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề.
“Nếu anh họ đã thẳng thắng như vậy, em đây cũng không ngại.” Chu Bá Tinh tự động ngồi xuống.
Tiêu Tử Uý không nhịn được liếc hắn một cái.
“Anh họ, không biết cậu có bàn với anh chuyện lập di chúc?” Chu Bá Tinh trực tiếp hỏi.
“Cậu có ý gì?” Bố hắn rốt cuộc mắc bệnh gì? Tại sao liên quan đến di chúc? Hắn tại sao đến giờ còn chưa nghe qua chuyện này? “Em nghe nói cậu hình như đổi di chúc, cho thêm cô gái kia vào.” Dĩ nhiên, đây là tin tức hắn dùng thật nhiều tiền hỏi từ miệng thư ký luật sư.
“Vậy thì thế nào?” Bố hắn lúc nào lập di chúc? Tại sao? Ông ấy rõ ràng còn rất khỏe, không phải sao?
“Cái gì thế nào, nếu như tin tức đó là sự thật, vậy chúng ta —— không!” Chu Bá Tinh nhanh miệng đổi lời, “Vậy anh sẽ mất lợi ích?Anh mới là người kế thừa hợp pháp! Tại sao phải để cô gái họ Hạ kia đến chia tài sản Tiêu gia.”
“Tôi hoàn toàn không hứng thú với việc chia tài sản, với lại chuyện chia tài sản là chuyện ba tôi, chứ không phải chuyện của tôi.” Nói hồi lâu thì ra hắn tới vì tài sản của ba mình.
“Anh họ, tại sao anh lại nói thế, Hạ Vũ Thần ngoài mặt chăm sóc cậu, nhưng theo em được biết cô ấy là cô nhi, anh tại sao có thể để một cô gái lai lịch không rõ muốn tài sản Tiêu gia gả cho cậu?” Chu Bá Tinh thật là bội phục mình nói xong đạo lý rõ ràng.
Tiêu Tử Uý hét lên một tiếng khó chịu, “Cậu cũng biết nhiều thật đấy!”
“Chuyện này! Đối với Hạ Vũ Thần, mẹ và em cảm thấy không yên tâm.Anh họ, anh phải chú ý nhiều thêm một chút.” Vì điều tra Hạ Vũ Thần, hắn không tiếc đổ ra cả đống tiền nha!
Không yên tâm?Nhưng không yên tâm tài sản Tiêu gia rơi vào tay người khác thì có! Trong lòng Tiêu Tử Uý hừ lạnh một tiếng.
“Đây là chuyện Tiêu gia chúng ta, cám ơn em đã quan tâm.” Hắn đặc biệt cường điệu hai chữ “Tiêu gia”.
“Anh họ ——”
“Anh còn bận nhiều việc không thể tiễn cậu, cậu hẳn tìm được đường ra ngoài!” Tiêu Tử Uý không khách khí ra lệnh đuổi khách.
Chu Bá Tinh không có lựa chọn nào khác đành phải sờ lỗ mũi rời đi.
“Người nào?” Đang làm việc Tiêu Tử Uý ghét nhất bị quấy rầy, cho nên khẩu khí có phần không tốt.
“Không biết, hắn không nói.”
“Được rồi, để tôi đi xem.”
Đi ra ngoài nhìn, thì ra em họ “Thân ái” dính còn hơn ruồi!
“Này!Anh họ, không nghĩ em sẽ tới sao!” Chu Bá Tinh nói.
“Tại sao cậu biết tôi làm ở đây?” Bọn họ cũng có mười mấy năm không liên lạc, dĩ nhiên trừ những tháng gần đây bố hắn ngã bệnh.
“Anh họ em làm nhiếp ảnh gia, chỉ cần có lòng đương nhiên sẽ tìm được.”.
“Em thật đúng là thần thông quảng đại!” Tiêu Tử Uý giễu cợt nói: “Tìm tôi có chuyện gì?”
Không có chuyện sẽ không đến đây, hắn không tin Chu Bá Tinh nhàn rỗi không có việc gì làm tới tìm hắn “gặp mặt bình thường”
“Có chút chuyện, bất quá không thích hợp nói tại chỗ này.”
Tiêu tử úy nhìn bốn phía.Nơi này là nơi tiếp đãi khách, có nhân viên, có người mẫu chụp hình, còn có khách cũ đến trả tiền, quả thực không thích hợp.
Người đến người đi, nếu như hắn không nhịn được một quyền đánh vào trên mũi Chu Bá Tinh, sẽ làm hỏng hình tượng nhiếp ảnh gia của hắn.
“Được rồi, đi theo tôi.”
Bọn họ đi đến gian phòng nhỏ màu xanh nhạt, phòng làm việc riêng của Tiêu Tử Uý.
“Có việc gì cứ nói thẳng, nhưng xin bỏ bớt nước miếng của cậu, tôi không có thời gian nghe cậu nói nhảm.” Tiêu Tử Uý tuyệt không muốn lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề.
“Nếu anh họ đã thẳng thắng như vậy, em đây cũng không ngại.” Chu Bá Tinh tự động ngồi xuống.
Tiêu Tử Uý không nhịn được liếc hắn một cái.
“Anh họ, không biết cậu có bàn với anh chuyện lập di chúc?” Chu Bá Tinh trực tiếp hỏi.
“Cậu có ý gì?” Bố hắn rốt cuộc mắc bệnh gì? Tại sao liên quan đến di chúc? Hắn tại sao đến giờ còn chưa nghe qua chuyện này? “Em nghe nói cậu hình như đổi di chúc, cho thêm cô gái kia vào.” Dĩ nhiên, đây là tin tức hắn dùng thật nhiều tiền hỏi từ miệng thư ký luật sư.
“Vậy thì thế nào?” Bố hắn lúc nào lập di chúc? Tại sao? Ông ấy rõ ràng còn rất khỏe, không phải sao?
“Cái gì thế nào, nếu như tin tức đó là sự thật, vậy chúng ta —— không!” Chu Bá Tinh nhanh miệng đổi lời, “Vậy anh sẽ mất lợi ích?Anh mới là người kế thừa hợp pháp! Tại sao phải để cô gái họ Hạ kia đến chia tài sản Tiêu gia.”
“Tôi hoàn toàn không hứng thú với việc chia tài sản, với lại chuyện chia tài sản là chuyện ba tôi, chứ không phải chuyện của tôi.” Nói hồi lâu thì ra hắn tới vì tài sản của ba mình.
“Anh họ, tại sao anh lại nói thế, Hạ Vũ Thần ngoài mặt chăm sóc cậu, nhưng theo em được biết cô ấy là cô nhi, anh tại sao có thể để một cô gái lai lịch không rõ muốn tài sản Tiêu gia gả cho cậu?” Chu Bá Tinh thật là bội phục mình nói xong đạo lý rõ ràng.
Tiêu Tử Uý hét lên một tiếng khó chịu, “Cậu cũng biết nhiều thật đấy!”
“Chuyện này! Đối với Hạ Vũ Thần, mẹ và em cảm thấy không yên tâm.Anh họ, anh phải chú ý nhiều thêm một chút.” Vì điều tra Hạ Vũ Thần, hắn không tiếc đổ ra cả đống tiền nha!
Không yên tâm?Nhưng không yên tâm tài sản Tiêu gia rơi vào tay người khác thì có! Trong lòng Tiêu Tử Uý hừ lạnh một tiếng.
“Đây là chuyện Tiêu gia chúng ta, cám ơn em đã quan tâm.” Hắn đặc biệt cường điệu hai chữ “Tiêu gia”.
“Anh họ ——”
“Anh còn bận nhiều việc không thể tiễn cậu, cậu hẳn tìm được đường ra ngoài!” Tiêu Tử Uý không khách khí ra lệnh đuổi khách.
Chu Bá Tinh không có lựa chọn nào khác đành phải sờ lỗ mũi rời đi.
Danh sách chương