Cảm phiền bạn đọc đáng yêu phía bên kia màn hình truy cập trang WordPress tại phần profile của mình để đọc chương này. Password là tên tác giả của bài Vịnh sau đây:

"Ngồi buồn mà trách ông xanh,

Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.

Kiếp sau xin chớ làm người,

Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.

Giữa trời vách đá cheo leo,

Ai mà chịu rét thời trèo với thông."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện