Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên kì và Tần Thiên Hạo đầu tiên là kinh ngạc khi nhìn thấy từ trong ánh sáng màu xanh dương lại xuất hiện một nam tử, mà đó lại là do Thủy Long hóa thành, sau lại nghe Thủy Long xin hàng thì càng kinh ngạc. Đây là làm sao a? Vừa mới nãy còn vô duyên vô cớ tấn công ba người, nay lại bất thình lình xin hàng là sao? Hoa Lạc Tử Nguyệt nhướng mày nhìn Thủy Long, giọng điệu nghi ngờ hỏi. “ Là ý gì? “
Thủy Long sờ sờ mũi nói. “ Thì là tiểu Thú xin hàng ấy mà. Vừa nãy chỉ là đùa chút thôi, không cần đểý. Hì… hì … “
Đùa Chút Thôi? Nghe sao giống chương trình ‘ Đùa Chút Thôi ‘ mà kênh VTV6 thường chiếu vậy. Khoan đã, đừng nói là từ nãy tới giờ ba người là bị súc sinh này đùa giỡn đó. Hoa Lạc Tử Nguyệt càng nghĩ thì mặt càng đen. Gì chứ, xưa nay toàn là nàng đùa người khác, còn chưa có kẻ dám đùa giỡn nàng đâu nha. Thủy Long chết tiệt, nếu không nể ngươi có bộ dạng giống Rồng Việt nam thì bổn cô nương ta đã cho ngươi chết rồi. Hừ….
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo đứng ở một bên nhận thấy tiếng hừ lạnh đầy vẻ bất mãn của Hoa Lạc Tử Nguyệt thì cảm thấy buồn cười và đầy bất đắc dĩ. Xem ra Nữ Hoàng của hai người lại thấy mất hứng rồi a.
Mạc Thiên Kì lạnh lùng nhìn Thủy Long nói. “ Nói rõ hơn đi, ngươi rốt cuộc có mục đích gì. “
“ Không có gì, chỉ là tiểu Thú muốn thử sức mạnh của ba vị thôi. “ Thủy Long vừa nói vừa khẽ liếc nhìn một hướng nào đó.
“ Vậy sao? Thử để làm gì? “ Tần Thiên Hạo nhướng mày nói.
“ Nếu các vị muốn biết thì xin mời đi theo tiểu Thú. “ Thủy Long cung kính nói.
Hoa Lạc Tử Nguyệt khẽ liếc Thủy Long một cái, sau lại nhìn Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Suy nghĩmột chút liền hướng hai người gật đầu. Hừ nàng là muốn nhìn xem súc sinh này muốn làm gì. Nếu có âm mưu khác đừng trách nàng cho Thủy Long này một ngọn Lục Hỏa Chi Diệc khiến nó xương cốt cũng không còn.
“ Dẫn đường đi. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt hướng Thủy Long nói.
“ Được. vậy mời ba vị đi theo tiểu Thú. “ Thủy Long cười đáp, sau đó liền dẫn họ đi vào một cái động.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên kì và Tần Thiên Hạo theo sau Thủy Long tiến vào động. Vừa bước vào sơn động, một tầng kết giới liền được thiết lập bao phủ cả sơn động, ngăn chặn sơn động với mọi thứ xung quanh bên ngoài.
Hoa Lạc Tử Nguyệt vừa bước đi vừa lặng lẽ quan sát sơn động, đáy lòng không ngừng than nhẹ nơi đây thật kì lạ.
Đây là một sơn động dài, khá ẩm ướt, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng nước chảy bên trong, nhưng Hoa Lạc Tử Nguyệt không hề nhìn thấy một giọt nước chứ đừng nói đến dòng nước bên trong sơn động, vậy mà lại có tiếng nước chảy, điều này khiến nàng thấy khó hiểu không thôi.
Càng đi sâu vào bên trong động, ba người dần có thể thấy được một làn khí lạnh toát ra từ vách đá. Vìtò mò mà Hoa lạc Tử Nguyệt đến gần mấy vách tường đá, đưa tay sờ lên, ngay sau đó liền vội rút tay về.
‘ Lạnh ‘ đó là tất cả những gì nàng cảm nhận được. Thật không ngờ vách tường nhìn thì giống như làm bằng đá, nhưng thật không ngờ đây lại là vách tường được làm từ Hắc Hàn Băng.
Hắc Hàn Băng không giống các loại Hàn Băng thông thường. Hắc Hàn Băng là do thiên địa tạo thành, nó hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt trong suốt mấy trăm vạn năm tại một nơi chí hàn, sau đó dần hấp thụ linh khí, hóa nguồn linh khí tạo thành một lực lượng mới kết hợp với tính hàn của nó, biến Hàn Băng vạn năm trở thành Hắc Hàn Băng. Từ màu trắng trong suốt thành màu đen tuyền, nhìn không khác gì mộtkhối hắc thạch. Hắc Hàn Băng tại thế giới Tu Chân mà nói là một vật báu hi hữu. Nếu có thể có một khối Hắc Hàn băng mà nói thì sẽ giúp ít rất nhiều cho việc phụ trợ tu luyện, đặc biệt là với những người có hệ Tiên Pháp hệ Băng. Tu luyện trên Hắc Hàn Băng có thể giúp người có Hệ Băng Tiên Pháp tu luyện Băng Linh Thuật dễ dàng hơn nhiều.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn vách tường một chút liền theo sau Thủy Long tiến vào trong sơn động. Trong lòng thầm nghĩ nơi đây quả thật kì lạ. Thông thường tại những nơi thế này đều sẽ có kho báu, không biết sẽ là gì đây. Thật mong đợi a.
*********
Vân Nguyệt Điện.
Phong Vân Lưu Thuỷ lạnh nhạt nhìn một màn xảy ra, ngay khi ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt bước vào bên trong sơn động thì ngay lập tức hình ảnh trong Vân Linh Kính bị mờ dần đi, cuối cùng không còn thấy gì.
Thấy vậy, đáy lòng Phong Vân Lưu Thuỷ, Lãnh Tà Trần, Phong Dật Lưu và Lãnh Vân Hàn kinh ngạc không thôi. Đây là làm sao vậy? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Nội tâm cũng không tránh khỏi lo lắng.
*******
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì, Tần Thiên Hạo, Thuỷ Long dần dần đi đến trung tâm sơn động. Càng đi sâu vào bên trong thì càng rộng lớn. Đi một lúc lâu thì ba người một thú chợt dừng lại.
Trước mặt ba người một thú là một cánh cổng lớn. Điều này thật khiến cho ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt kinh ngạc không thôi. Thật không nghĩ đến bên trong sơn động lại có cánh cổng lớn như vậy.
Cánh cổng hoàn toàn được làm từ Ngọc Hàn Băng, màu sắc ánh nhuận màu ngọc ôn nhuận, ẩn ẩn có thể thấy hàn khí tỏa ra nhè nhẹ.
Cánh cổng phân chia làm hai cửa, hai bên cổng đều được khắc đồ án hình mặt trăng ở bên trên và bên dưới, xung quanh còn có các ngôi sao năm cánh tỏa ánh sáng ôn hoà. Chỗ tiếp giáp chính giữa hai cánh cửa có một chỗ lõm hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao bên cạnh.
Thuỷ Long tiến tới gần cánh cổng, đưa ra một khối Bán Nguyệt Huyết Ngọc đặt vào hình bán nguyệt trên cánh cổng.
Chỉ thấy hình bán nguyệt sau khi tiếp nhận Bán Nguyệt Huyết Ngọc liền tỏa ra ánh sáng màu đỏ, ánh sáng dần lan ra khắp mọi nơi trên cánh cổng theo các rãnh đường tạo ra một hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao năm cánh lớn.
Ngay sau đó, cánh cổng dần mở ra. Từ bên trong cổng phả ra một đạo hàn khí nhè nhẹ vờn quanh cánh cổng tạo nên cảm giác hư ảo khó tả.
Hàn khí dần tan, Thuỷ Long lập tức đi vào bên trong. Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy vậy liếc nhìn Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo một cái, ngay sau đó ba người cũng cùng lần lượt đi vào.
Vừa vào trong, thế này ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt mới nhìn thấy rõ bên trong là hình dáng gì. Vừa nhìn không khỏi khiến ba người kinh ngạc một phen, trong mắt toát ra vẻ kinh diễm, khó tin lẫn không thể tưởng tượng nỗi. Thật lâu sau mới khiến ba người hoàn hồn.
Trước mặt ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt là một căn phòng rộng lớn.
Khác với bên ngoài là Hắc Hàn Băng thì bên trong bốn vách tường đều được làm bằng Ngọc Hàn Băng Vạn Năm, tỏa ra ánh sánh màu ngọc ôn nhuận. Đồ án trên bốn vách tường đều là hình Mặt Trăng xung quanh xoay quanh hàng vạn ngôi sao tỏa ánh sánh nhu hòa. Ngẫu nhiên cũng có hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao năm cánh. Khắp căn phòng như được bao phủ bổi một tần mông lung sương khói nhè nhẹ.
Phía trên là một tần Hàn Băng trong suốt, có thể thấy rõ một mặt trăng lớn ở phía trên. Ánh trăng màu bạc lạnh lùng chiếu sáng khắp căn phòng.
Chính giữa căn phòng là một cái bệ lớn, trên bệ là một con vật toàn thân tuyết trắng đang ngủ. Nhìn không rõ là con gì, bởi vì nó đang cuộn mình ngủ say.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn thấy con vật này thì một cảm giác quen thuộc liền xuất hiện trong lòng, bước chân không tự chủ được đến gần nó.
Mạc Thiên Kì thấy vậy thì lo lắng, muốn tiến tới ngăn cản thì bàn tay lại bị người nắm lấy. Quay ra mới thấy rõ người ngăn cản y lại là Tần Thiên Hạo. Y không khỏi nhướng mày khó hiểu nhìn Tần Thiên Hạo.
Tần Thiên Hạo nhận thấy Mạc Thiên Kì khó hiểu ánh mắt thì khẽ lắc đầu, môi mấp máy câu. “ Không sao đâu, cứ ở yên đây. “ Nói xong lập tức rút tay về, nhìn về phía Hoa Lạc Tử Nguyệt.
Mạc Thiên Kì kinh ngạc nhìn Tần Thiên Hạo, đáy lòng không khỏi kì lạ nhìn Tần Thiên Hạo. Nghe được câu nói của Tần Thiên Hạo thì càng kinh ngạc hơn. Nhưng nghĩ đến Hoa Lạc Tử Nguyệt có thể gặp nguy hiểm liền không suy nghĩ nhiều liền đi đến chỗ Hoa Lạc Tử Nguyệt. Lúc này y mới chợt nhận ra bản thân y lại không thể động đậy. Quay qua Tần Thiên Hạo thì thấy y cũng như y không thể cử động. Trong lòng y không khỏi lo lắng. Ánh mắt gắt gao nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, miệng muốn nói lại không phát ra tiếng. Trong lòng càng không ngừng lo lắng.
Thuỷ Long vẫn một bộ nhàn nhã xem, đáy mắt xẹt qua tia thâm ý như có điều suy nghĩ, trên mặt diện vô biểu tình nhìn không ra y nghĩ gì.
Hoa Lạc Tử Nguyệt dần đi đến chỗ vật nhỏ. Đến gần y mới phát hiện ra vật nhỏ hóa ra lại là một con Tuyết Miêu. Toàn thân tuyết trắng không tạp chất, cái miệng nhỏ hồng xinh xắn, lỗ mũi màu hồng nhạt đáng yêu, hai cái tai hình tam giác, hai bên ria mép nhè nhẹ khẽ động.
Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy vậy thì yêu thích không thôi, tay không tự chủ sờ lên bộ lông tuyết trắng, vừa số liền cảm nhận được độ mềm mại, khẽ vuốt ve vài cái, càng khiến nàng yêu thích không thôi.
Nàng từ nhỏ đã yêu thích mèo không thôi, nhưng do tính chất công việc nên không nuôi mèo. Khiến nàng nuối tiếc không thôi.
Tuyết Miêu như cảm nhận được có người vuốt ve bộ lông thì hai cái lỗ tai hình tam giác khẽ động, mắt mèo từ từ mở ra.
Này vừa mở không khỏi khiến Hoa Lạc Tử Nguyệt kinh ngạc, cự nhiên lại là ngân sắc, Tuyết Miêu này cự nhiên có một đôi ngân sắc con mắt, nhìn qua thật là đẹp.
Tuyết Miêu vừa mở mắt ra liền bất ngờ khi nhìn thấy dung nhan phóng đại trước mặt. Tuyết Miêu kinh ngạc nhìn nữ tử trước mặt đang vuốt ve bộ lông của nó.
Ngưng trệ trong chốc lát, Tuyết Miêu lập tức mở miệng.
” Ngươi là ai, tại sao lại vào được đây. Còn có, bỏ tay của ngươi ra. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt đầu tiên là sửng sốt khi nghe thấy Tuyết Miêu nói chuyện, ngay sau đó là khẽ cười nói. Tay liền lưu luyến rời khỏi bộ lông tuyết trắng. “ Ta tên Hoa Lạc Tử Nguyệt, là theo Thuỷ Long vào đây. Còn ngươi tên gì. “
” Là Thuỷ Long dẫn các ngươi vào sao? Ta không có tên. “ Tuyết Miêu nghe Hoa Lạc Tử Nguyệt nói vậy thì kinh ngạc, nó nhìn kĩ Hoa Lạc Tử Nguyệt, trong lòng không ngừng đưa ra nghi vấn. Là người này sao?
Thuỷ Long nghe nó bị điểm danh, lập tức tiếng lên nhìn Tuyết Miêu nói. “ Đây là ba người mà Cửu Vĩ Thiên Hồ tính ra được. Ngươi xem có phải là họ. “
Tuyết Miêu lúc này mới để ý thấy còn có hai nam nhân, nó liếc mắt nhìn thầm đánh giá Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Lúc nhìn đến Tần Thiên Hạo thì tầm mắt ngừng lại một chút. Người này không đơn giản. Sau đó liền nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. “ Ngươi chính là người được chọn. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt nghe vậy thì khó hiểu, cảm giác như lọt vào sương mù. Này là chuyện gì a. Có ai có thể cho nàng biết không?
Mạc Thiên Kì đáy mắt loé lên tia nghi hoặc, hai mắt giao nhau với hai mắt Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn về phía y. Trong mắt hai người đều thấy được tia nghi hoặc và khó hiểu. Thật sự chuyện này rất kì lạ a.
Tần Thiên Hạo đáy mắt một mảnh sâu thẳm, nhìn không ra y đang nghĩ gì.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn Tuyết Miêu, giọng điệu kinh ngạc nói. “ Ngươi nói gì ta không hiểu, có thể giải thích không? “
” Để ta đến giải thích. “ Giọng nói trầm thấp đầy mị hoặc vang lên.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo, Thuỷ Long đồng loạt quay đầu lại nhìn hướng phát ra thanh âm.
Chỉ thấy, từ cánh cổng đi tới hai nam tử.
Nam tử đi đầu có dung mạo tuyệt sắc, cặp mắt hoa đào bạch sắc ánh lên tia nhìn giảo hoạt của loài Hồ Ly, mày liễu cong cong, mũi thẳng cao, môi mỏng anh đào mê người. Một thân bạch y thêu hoa đào điểm xuyến hồng sắc cho y phục bó sát vào người tôn lên thân hình cao ráo, săn chắc của y. Khoé mắt đuôi lông mày, khoé miệng luôn hiển thị như có như không tiếu ý không rõ. Mái tóc màu trắng đơn giản vấn lên đính cài một cây trâm nhỏ. Quanh thân như có như không phát ra một loại hương vị phong tình vạn chủng, mị hoặc chúng sinh. Y cũng chính là người lên tiếng vừa nãy.
Nam tử đi phía sau vận kim y, dung mạo tuấn tú, một đôi mắt kim sắc, kim quang bắn ra bốn phía, ánh lên tia nhìn sắc bén, mày kiếm như đao khắc, sóng mũi cao cao, môi dày khẽ mím, mái tóc màu vàng cột bởi một sợi dây lụa màu vàng, nhìn chung cả người y đều bao phủ bởi một màu vàng rực rở.
Thuỷ Long vừa thấy hai người đến thì kinh hỉ chạy về phía bạch y nam tử, phía sau như có đuôi vẩy vẩy, nịnh nọt nói. “ Lão đại, ngươi đến, hì... hì... “
Mỗ nam tử kim y nghe vậy thì khẽ liếc xéo Thuỷ Long, cười xấu xa, giọng khinh bỉ nói. “ Phải a, đến xem ngươi chết chưa thôi. “
Thuỷ Long trừng mắt nhìn kim y nam tử, nghiến răng nói. “ Có ngươi chết thì có. Hừ... “
Nam tử bạch y phiền toái phất tay nói. “ Đủ rồi, còn ở đó cãi nhau, tập trung chính sự. “
Thuỷ Long và kim y nam tử nghe vậy đều thức thời ngậm miệng đứng phía sau nam tử bạch y.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo không khỏi kinh ngạc nhìn sự việc trước mắt, thật là bất khả tư nghị a.
Tuyết Miêu liếc mắt xem thường nhìn Thuỷ Long, nam tử bạch y và nam tử kim y. Cằm nằm lên chân trước nhìn.
Nam tử bạch y lúc này mới quay sang Hoa Lạc Tử Nguyệt, kính cẩn nói. “ Xin chào, ta tên Yêu Tư Cửu, còn nam tử kim y đây tên Kim Huyền. Lần này làm phiền ba người đến đây là vạn phần bất đắc dĩ, có gì thất lễ mong thứ lỗi. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt khẽ mĩm cười nói. “ Không sao, giờ mấy người có thể giải thích chuyện này là sao không? “
Yêu Tư Cửu nghe vậy thì điều chỉnh sắc mặt nói. “ Được. “
Yêu Tư Cửu đi lên trước đứng cạnh Tuyết Miêu, ngẫm nghĩ một lát rồi nói. “ Chắc cô cũng đã nghe nói đến chuyện của Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ, đúng chứ. “
” Đúng vậy. Thì sao. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt thắc mắc nói. Chuyện này thì có liên quan gì.
” Trong Minh Nguyệt Lục Giới có một truyền thuyết lưu truyền. Từ thời hồng hoang, khi mà vũ trụ mới hình thành chưa có ánh sáng, chính ngay lúc đó, từ sâu thẳm bóng đêm đã loé lên một sự sống, sự sống đó đã tạo nên hai nữ tử, hai nữ tử đã dùng quyền năng khơi mở ánh sáng cho vũ trụ này, sáng tạo nên sự sống, tạo lập một thế giới huyền huyễn. Ha nữ tử đặt tên cho thế giới này là Minh Nguyệt Lục Giới, tự xưng Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ và Minh Nguyệt Thánh Hoàng Nữ. Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ và Minh Nguyệt Thánh Hoàng Nữ vốn có tình cảm rất tốt, nhưng sau lại xảy ra xung đột đối chọi nhau, mà nguyên nhân lại là vì một chữ tình. Tình đó là do một nam nhân mà ra. Cụ thể diễn biến ta cũng không rõ, chỉ biết là cả hai đều tự phong ấn lẫn nhau. Tuy vậy, trước khi phong ấn bản thân, Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ đã gửi lời cuối đến chỗ Tuyết Miêu vốn là sủng vật của nàng rằng khi Mặt Trăng hóa đỏ nàng sẽ trở về. Hai mươi năm trước ta quan sát mặt trăng đã phát hiện ra dị tượng hóa đỏ mặt trăng, tuy nhiên lại ngay lập tức nhận thấy được rằng mặt trăng màu đỏ bị che lấp ánh sáng, điều này đồng nghĩa với việc Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ đã lọt vào một không gian khác. Lần này đợi lại chính là hai mươi năm, mãi đến mười hai ngày trước thấy mặt trăng màu đỏ trở lại ta mới đoán ra được là Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ một lần nữa trở về. Lại tính ra được cô sẽ đến Bạch Vân Sơn. Hoa Lạc Tử Nguyệt cô chính là Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ. “
Thủy Long sờ sờ mũi nói. “ Thì là tiểu Thú xin hàng ấy mà. Vừa nãy chỉ là đùa chút thôi, không cần đểý. Hì… hì … “
Đùa Chút Thôi? Nghe sao giống chương trình ‘ Đùa Chút Thôi ‘ mà kênh VTV6 thường chiếu vậy. Khoan đã, đừng nói là từ nãy tới giờ ba người là bị súc sinh này đùa giỡn đó. Hoa Lạc Tử Nguyệt càng nghĩ thì mặt càng đen. Gì chứ, xưa nay toàn là nàng đùa người khác, còn chưa có kẻ dám đùa giỡn nàng đâu nha. Thủy Long chết tiệt, nếu không nể ngươi có bộ dạng giống Rồng Việt nam thì bổn cô nương ta đã cho ngươi chết rồi. Hừ….
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo đứng ở một bên nhận thấy tiếng hừ lạnh đầy vẻ bất mãn của Hoa Lạc Tử Nguyệt thì cảm thấy buồn cười và đầy bất đắc dĩ. Xem ra Nữ Hoàng của hai người lại thấy mất hứng rồi a.
Mạc Thiên Kì lạnh lùng nhìn Thủy Long nói. “ Nói rõ hơn đi, ngươi rốt cuộc có mục đích gì. “
“ Không có gì, chỉ là tiểu Thú muốn thử sức mạnh của ba vị thôi. “ Thủy Long vừa nói vừa khẽ liếc nhìn một hướng nào đó.
“ Vậy sao? Thử để làm gì? “ Tần Thiên Hạo nhướng mày nói.
“ Nếu các vị muốn biết thì xin mời đi theo tiểu Thú. “ Thủy Long cung kính nói.
Hoa Lạc Tử Nguyệt khẽ liếc Thủy Long một cái, sau lại nhìn Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Suy nghĩmột chút liền hướng hai người gật đầu. Hừ nàng là muốn nhìn xem súc sinh này muốn làm gì. Nếu có âm mưu khác đừng trách nàng cho Thủy Long này một ngọn Lục Hỏa Chi Diệc khiến nó xương cốt cũng không còn.
“ Dẫn đường đi. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt hướng Thủy Long nói.
“ Được. vậy mời ba vị đi theo tiểu Thú. “ Thủy Long cười đáp, sau đó liền dẫn họ đi vào một cái động.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên kì và Tần Thiên Hạo theo sau Thủy Long tiến vào động. Vừa bước vào sơn động, một tầng kết giới liền được thiết lập bao phủ cả sơn động, ngăn chặn sơn động với mọi thứ xung quanh bên ngoài.
Hoa Lạc Tử Nguyệt vừa bước đi vừa lặng lẽ quan sát sơn động, đáy lòng không ngừng than nhẹ nơi đây thật kì lạ.
Đây là một sơn động dài, khá ẩm ướt, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng nước chảy bên trong, nhưng Hoa Lạc Tử Nguyệt không hề nhìn thấy một giọt nước chứ đừng nói đến dòng nước bên trong sơn động, vậy mà lại có tiếng nước chảy, điều này khiến nàng thấy khó hiểu không thôi.
Càng đi sâu vào bên trong động, ba người dần có thể thấy được một làn khí lạnh toát ra từ vách đá. Vìtò mò mà Hoa lạc Tử Nguyệt đến gần mấy vách tường đá, đưa tay sờ lên, ngay sau đó liền vội rút tay về.
‘ Lạnh ‘ đó là tất cả những gì nàng cảm nhận được. Thật không ngờ vách tường nhìn thì giống như làm bằng đá, nhưng thật không ngờ đây lại là vách tường được làm từ Hắc Hàn Băng.
Hắc Hàn Băng không giống các loại Hàn Băng thông thường. Hắc Hàn Băng là do thiên địa tạo thành, nó hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt trong suốt mấy trăm vạn năm tại một nơi chí hàn, sau đó dần hấp thụ linh khí, hóa nguồn linh khí tạo thành một lực lượng mới kết hợp với tính hàn của nó, biến Hàn Băng vạn năm trở thành Hắc Hàn Băng. Từ màu trắng trong suốt thành màu đen tuyền, nhìn không khác gì mộtkhối hắc thạch. Hắc Hàn Băng tại thế giới Tu Chân mà nói là một vật báu hi hữu. Nếu có thể có một khối Hắc Hàn băng mà nói thì sẽ giúp ít rất nhiều cho việc phụ trợ tu luyện, đặc biệt là với những người có hệ Tiên Pháp hệ Băng. Tu luyện trên Hắc Hàn Băng có thể giúp người có Hệ Băng Tiên Pháp tu luyện Băng Linh Thuật dễ dàng hơn nhiều.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn vách tường một chút liền theo sau Thủy Long tiến vào trong sơn động. Trong lòng thầm nghĩ nơi đây quả thật kì lạ. Thông thường tại những nơi thế này đều sẽ có kho báu, không biết sẽ là gì đây. Thật mong đợi a.
*********
Vân Nguyệt Điện.
Phong Vân Lưu Thuỷ lạnh nhạt nhìn một màn xảy ra, ngay khi ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt bước vào bên trong sơn động thì ngay lập tức hình ảnh trong Vân Linh Kính bị mờ dần đi, cuối cùng không còn thấy gì.
Thấy vậy, đáy lòng Phong Vân Lưu Thuỷ, Lãnh Tà Trần, Phong Dật Lưu và Lãnh Vân Hàn kinh ngạc không thôi. Đây là làm sao vậy? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Nội tâm cũng không tránh khỏi lo lắng.
*******
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì, Tần Thiên Hạo, Thuỷ Long dần dần đi đến trung tâm sơn động. Càng đi sâu vào bên trong thì càng rộng lớn. Đi một lúc lâu thì ba người một thú chợt dừng lại.
Trước mặt ba người một thú là một cánh cổng lớn. Điều này thật khiến cho ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt kinh ngạc không thôi. Thật không nghĩ đến bên trong sơn động lại có cánh cổng lớn như vậy.
Cánh cổng hoàn toàn được làm từ Ngọc Hàn Băng, màu sắc ánh nhuận màu ngọc ôn nhuận, ẩn ẩn có thể thấy hàn khí tỏa ra nhè nhẹ.
Cánh cổng phân chia làm hai cửa, hai bên cổng đều được khắc đồ án hình mặt trăng ở bên trên và bên dưới, xung quanh còn có các ngôi sao năm cánh tỏa ánh sáng ôn hoà. Chỗ tiếp giáp chính giữa hai cánh cửa có một chỗ lõm hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao bên cạnh.
Thuỷ Long tiến tới gần cánh cổng, đưa ra một khối Bán Nguyệt Huyết Ngọc đặt vào hình bán nguyệt trên cánh cổng.
Chỉ thấy hình bán nguyệt sau khi tiếp nhận Bán Nguyệt Huyết Ngọc liền tỏa ra ánh sáng màu đỏ, ánh sáng dần lan ra khắp mọi nơi trên cánh cổng theo các rãnh đường tạo ra một hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao năm cánh lớn.
Ngay sau đó, cánh cổng dần mở ra. Từ bên trong cổng phả ra một đạo hàn khí nhè nhẹ vờn quanh cánh cổng tạo nên cảm giác hư ảo khó tả.
Hàn khí dần tan, Thuỷ Long lập tức đi vào bên trong. Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy vậy liếc nhìn Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo một cái, ngay sau đó ba người cũng cùng lần lượt đi vào.
Vừa vào trong, thế này ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt mới nhìn thấy rõ bên trong là hình dáng gì. Vừa nhìn không khỏi khiến ba người kinh ngạc một phen, trong mắt toát ra vẻ kinh diễm, khó tin lẫn không thể tưởng tượng nỗi. Thật lâu sau mới khiến ba người hoàn hồn.
Trước mặt ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt là một căn phòng rộng lớn.
Khác với bên ngoài là Hắc Hàn Băng thì bên trong bốn vách tường đều được làm bằng Ngọc Hàn Băng Vạn Năm, tỏa ra ánh sánh màu ngọc ôn nhuận. Đồ án trên bốn vách tường đều là hình Mặt Trăng xung quanh xoay quanh hàng vạn ngôi sao tỏa ánh sánh nhu hòa. Ngẫu nhiên cũng có hình bán nguyệt bao bọc một ngôi sao năm cánh. Khắp căn phòng như được bao phủ bổi một tần mông lung sương khói nhè nhẹ.
Phía trên là một tần Hàn Băng trong suốt, có thể thấy rõ một mặt trăng lớn ở phía trên. Ánh trăng màu bạc lạnh lùng chiếu sáng khắp căn phòng.
Chính giữa căn phòng là một cái bệ lớn, trên bệ là một con vật toàn thân tuyết trắng đang ngủ. Nhìn không rõ là con gì, bởi vì nó đang cuộn mình ngủ say.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn thấy con vật này thì một cảm giác quen thuộc liền xuất hiện trong lòng, bước chân không tự chủ được đến gần nó.
Mạc Thiên Kì thấy vậy thì lo lắng, muốn tiến tới ngăn cản thì bàn tay lại bị người nắm lấy. Quay ra mới thấy rõ người ngăn cản y lại là Tần Thiên Hạo. Y không khỏi nhướng mày khó hiểu nhìn Tần Thiên Hạo.
Tần Thiên Hạo nhận thấy Mạc Thiên Kì khó hiểu ánh mắt thì khẽ lắc đầu, môi mấp máy câu. “ Không sao đâu, cứ ở yên đây. “ Nói xong lập tức rút tay về, nhìn về phía Hoa Lạc Tử Nguyệt.
Mạc Thiên Kì kinh ngạc nhìn Tần Thiên Hạo, đáy lòng không khỏi kì lạ nhìn Tần Thiên Hạo. Nghe được câu nói của Tần Thiên Hạo thì càng kinh ngạc hơn. Nhưng nghĩ đến Hoa Lạc Tử Nguyệt có thể gặp nguy hiểm liền không suy nghĩ nhiều liền đi đến chỗ Hoa Lạc Tử Nguyệt. Lúc này y mới chợt nhận ra bản thân y lại không thể động đậy. Quay qua Tần Thiên Hạo thì thấy y cũng như y không thể cử động. Trong lòng y không khỏi lo lắng. Ánh mắt gắt gao nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, miệng muốn nói lại không phát ra tiếng. Trong lòng càng không ngừng lo lắng.
Thuỷ Long vẫn một bộ nhàn nhã xem, đáy mắt xẹt qua tia thâm ý như có điều suy nghĩ, trên mặt diện vô biểu tình nhìn không ra y nghĩ gì.
Hoa Lạc Tử Nguyệt dần đi đến chỗ vật nhỏ. Đến gần y mới phát hiện ra vật nhỏ hóa ra lại là một con Tuyết Miêu. Toàn thân tuyết trắng không tạp chất, cái miệng nhỏ hồng xinh xắn, lỗ mũi màu hồng nhạt đáng yêu, hai cái tai hình tam giác, hai bên ria mép nhè nhẹ khẽ động.
Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy vậy thì yêu thích không thôi, tay không tự chủ sờ lên bộ lông tuyết trắng, vừa số liền cảm nhận được độ mềm mại, khẽ vuốt ve vài cái, càng khiến nàng yêu thích không thôi.
Nàng từ nhỏ đã yêu thích mèo không thôi, nhưng do tính chất công việc nên không nuôi mèo. Khiến nàng nuối tiếc không thôi.
Tuyết Miêu như cảm nhận được có người vuốt ve bộ lông thì hai cái lỗ tai hình tam giác khẽ động, mắt mèo từ từ mở ra.
Này vừa mở không khỏi khiến Hoa Lạc Tử Nguyệt kinh ngạc, cự nhiên lại là ngân sắc, Tuyết Miêu này cự nhiên có một đôi ngân sắc con mắt, nhìn qua thật là đẹp.
Tuyết Miêu vừa mở mắt ra liền bất ngờ khi nhìn thấy dung nhan phóng đại trước mặt. Tuyết Miêu kinh ngạc nhìn nữ tử trước mặt đang vuốt ve bộ lông của nó.
Ngưng trệ trong chốc lát, Tuyết Miêu lập tức mở miệng.
” Ngươi là ai, tại sao lại vào được đây. Còn có, bỏ tay của ngươi ra. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt đầu tiên là sửng sốt khi nghe thấy Tuyết Miêu nói chuyện, ngay sau đó là khẽ cười nói. Tay liền lưu luyến rời khỏi bộ lông tuyết trắng. “ Ta tên Hoa Lạc Tử Nguyệt, là theo Thuỷ Long vào đây. Còn ngươi tên gì. “
” Là Thuỷ Long dẫn các ngươi vào sao? Ta không có tên. “ Tuyết Miêu nghe Hoa Lạc Tử Nguyệt nói vậy thì kinh ngạc, nó nhìn kĩ Hoa Lạc Tử Nguyệt, trong lòng không ngừng đưa ra nghi vấn. Là người này sao?
Thuỷ Long nghe nó bị điểm danh, lập tức tiếng lên nhìn Tuyết Miêu nói. “ Đây là ba người mà Cửu Vĩ Thiên Hồ tính ra được. Ngươi xem có phải là họ. “
Tuyết Miêu lúc này mới để ý thấy còn có hai nam nhân, nó liếc mắt nhìn thầm đánh giá Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Lúc nhìn đến Tần Thiên Hạo thì tầm mắt ngừng lại một chút. Người này không đơn giản. Sau đó liền nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. “ Ngươi chính là người được chọn. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt nghe vậy thì khó hiểu, cảm giác như lọt vào sương mù. Này là chuyện gì a. Có ai có thể cho nàng biết không?
Mạc Thiên Kì đáy mắt loé lên tia nghi hoặc, hai mắt giao nhau với hai mắt Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn về phía y. Trong mắt hai người đều thấy được tia nghi hoặc và khó hiểu. Thật sự chuyện này rất kì lạ a.
Tần Thiên Hạo đáy mắt một mảnh sâu thẳm, nhìn không ra y đang nghĩ gì.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn Tuyết Miêu, giọng điệu kinh ngạc nói. “ Ngươi nói gì ta không hiểu, có thể giải thích không? “
” Để ta đến giải thích. “ Giọng nói trầm thấp đầy mị hoặc vang lên.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo, Thuỷ Long đồng loạt quay đầu lại nhìn hướng phát ra thanh âm.
Chỉ thấy, từ cánh cổng đi tới hai nam tử.
Nam tử đi đầu có dung mạo tuyệt sắc, cặp mắt hoa đào bạch sắc ánh lên tia nhìn giảo hoạt của loài Hồ Ly, mày liễu cong cong, mũi thẳng cao, môi mỏng anh đào mê người. Một thân bạch y thêu hoa đào điểm xuyến hồng sắc cho y phục bó sát vào người tôn lên thân hình cao ráo, săn chắc của y. Khoé mắt đuôi lông mày, khoé miệng luôn hiển thị như có như không tiếu ý không rõ. Mái tóc màu trắng đơn giản vấn lên đính cài một cây trâm nhỏ. Quanh thân như có như không phát ra một loại hương vị phong tình vạn chủng, mị hoặc chúng sinh. Y cũng chính là người lên tiếng vừa nãy.
Nam tử đi phía sau vận kim y, dung mạo tuấn tú, một đôi mắt kim sắc, kim quang bắn ra bốn phía, ánh lên tia nhìn sắc bén, mày kiếm như đao khắc, sóng mũi cao cao, môi dày khẽ mím, mái tóc màu vàng cột bởi một sợi dây lụa màu vàng, nhìn chung cả người y đều bao phủ bởi một màu vàng rực rở.
Thuỷ Long vừa thấy hai người đến thì kinh hỉ chạy về phía bạch y nam tử, phía sau như có đuôi vẩy vẩy, nịnh nọt nói. “ Lão đại, ngươi đến, hì... hì... “
Mỗ nam tử kim y nghe vậy thì khẽ liếc xéo Thuỷ Long, cười xấu xa, giọng khinh bỉ nói. “ Phải a, đến xem ngươi chết chưa thôi. “
Thuỷ Long trừng mắt nhìn kim y nam tử, nghiến răng nói. “ Có ngươi chết thì có. Hừ... “
Nam tử bạch y phiền toái phất tay nói. “ Đủ rồi, còn ở đó cãi nhau, tập trung chính sự. “
Thuỷ Long và kim y nam tử nghe vậy đều thức thời ngậm miệng đứng phía sau nam tử bạch y.
Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo không khỏi kinh ngạc nhìn sự việc trước mắt, thật là bất khả tư nghị a.
Tuyết Miêu liếc mắt xem thường nhìn Thuỷ Long, nam tử bạch y và nam tử kim y. Cằm nằm lên chân trước nhìn.
Nam tử bạch y lúc này mới quay sang Hoa Lạc Tử Nguyệt, kính cẩn nói. “ Xin chào, ta tên Yêu Tư Cửu, còn nam tử kim y đây tên Kim Huyền. Lần này làm phiền ba người đến đây là vạn phần bất đắc dĩ, có gì thất lễ mong thứ lỗi. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt khẽ mĩm cười nói. “ Không sao, giờ mấy người có thể giải thích chuyện này là sao không? “
Yêu Tư Cửu nghe vậy thì điều chỉnh sắc mặt nói. “ Được. “
Yêu Tư Cửu đi lên trước đứng cạnh Tuyết Miêu, ngẫm nghĩ một lát rồi nói. “ Chắc cô cũng đã nghe nói đến chuyện của Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ, đúng chứ. “
” Đúng vậy. Thì sao. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt thắc mắc nói. Chuyện này thì có liên quan gì.
” Trong Minh Nguyệt Lục Giới có một truyền thuyết lưu truyền. Từ thời hồng hoang, khi mà vũ trụ mới hình thành chưa có ánh sáng, chính ngay lúc đó, từ sâu thẳm bóng đêm đã loé lên một sự sống, sự sống đó đã tạo nên hai nữ tử, hai nữ tử đã dùng quyền năng khơi mở ánh sáng cho vũ trụ này, sáng tạo nên sự sống, tạo lập một thế giới huyền huyễn. Ha nữ tử đặt tên cho thế giới này là Minh Nguyệt Lục Giới, tự xưng Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ và Minh Nguyệt Thánh Hoàng Nữ. Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ và Minh Nguyệt Thánh Hoàng Nữ vốn có tình cảm rất tốt, nhưng sau lại xảy ra xung đột đối chọi nhau, mà nguyên nhân lại là vì một chữ tình. Tình đó là do một nam nhân mà ra. Cụ thể diễn biến ta cũng không rõ, chỉ biết là cả hai đều tự phong ấn lẫn nhau. Tuy vậy, trước khi phong ấn bản thân, Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ đã gửi lời cuối đến chỗ Tuyết Miêu vốn là sủng vật của nàng rằng khi Mặt Trăng hóa đỏ nàng sẽ trở về. Hai mươi năm trước ta quan sát mặt trăng đã phát hiện ra dị tượng hóa đỏ mặt trăng, tuy nhiên lại ngay lập tức nhận thấy được rằng mặt trăng màu đỏ bị che lấp ánh sáng, điều này đồng nghĩa với việc Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ đã lọt vào một không gian khác. Lần này đợi lại chính là hai mươi năm, mãi đến mười hai ngày trước thấy mặt trăng màu đỏ trở lại ta mới đoán ra được là Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ một lần nữa trở về. Lại tính ra được cô sẽ đến Bạch Vân Sơn. Hoa Lạc Tử Nguyệt cô chính là Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ. “
Danh sách chương