Một tháng sau, tại Bắc Kinh.

Trong mấy vị đại thần quân cơ trong sở quân cơ, Càn Long hôm nay chỉ cho gọi Lưu Dung và Phúc Khang An, vì chuyện cần bàn bạc hôm nay là chuyện tuyệt đối cơ mật, những đại thần quân cơ còn lại, như lão già cả Vu Mẫn Trung và Nhiễm Quốc Trị mới lên, đều chỉ biết ra sức làm việc, căn bản không có năng lực và quyết đoán.

Càn Long ngồi trên ngự sạp, từ tốn hỏi: “ Phúc Khang An, đại quân của A Quế nay đã đến đâu rồi?”

Phúc Khang An lén nhìn Lưu Dung, rồi bước lên trên bẩm: “ Cánh quân tiên phong của Quế trung đường đã khống chế khu vực xung quanh Nam Kinh, 20 vạn đại quân còn lại đã đến Vô Hồ, đồ rằng 3 ngày sau toàn bộ sẽ đến Nam Kinh”

Đừng nghĩ hai người ngồi trước mặt là đại thần tâm phúc của Càn Long, nhưng trong lòng hai con người này hoàn toàn tán thành cách xử lý Hòa Thân của Càn Long, thế nhưng Càn Long đã quyết tâm, đành phải làm theo thánh ý của Càn Long, nhưng Lưu Dung thấy sắc mặt của Càn Long dường như có chút không yên tâm với A Quế, nên nhân cơ hội này, cẩn trọng nói: “ Hoàng thượng, minh chiếu tấn phong cho Hòa Thân làm Nhất đẳng công, thực thân vương bổng vừa phát ra thiên hạ, nay lại cho A Quế dẫn binh đi bắt Hòa Thân, hoàng thượng, như thế có chút vội vàng quá, đến lúc đó e rằng sẽ gây ra dị nghị trong triều dã”

Phúc Khang An từ sau khi quen biết với Hòa Thân ở Nam Kinh, sau mấy chuyện, nay hắn đã rất khâm phục Hòa Thân, cái khác không nói, nhưng lúc trước Hòa Thân nghĩ trăm phương nghìn kế để chuẩn bị quân lương cho hắn, mới khiến cho hắn không bị tổn thất toàn quốc ở Miến Điện, hắn sớm đã thề trong quân: Ở triều Đại Thanh, sau này ai muốn gây chuyện với Hòa Thân, thì Phúc Khang AN là người đầu tiên không tán thành”

Nhưng nay là Càn Long muốn đối đầu với Hòa Than, Phúc Khang AN sao dám nói gì chứ? Lúc này Phúc Khang An nhìn thấy Lưu Dung ra mặt nói hộ cho Hòa Thân nên cũng muốn giúp Lưu Dung khuyên Càn Long, thế nhưng hắn biết tính cách hoàng đế Càn Long, bọn họ càng nói tốt cho Hòa Thân, thì trong lòng Càn Long lại càng không thoải mái, nói không chừng lại phản tác dụng, cho nên hắn đành xuôi theo ý Càn Long, tận dụng hết mức có thể tận dụng được: “ Hoàng thượng, Hòa Thân kinh doanh ở Nam Kinh bao nhiêu năm, đảng phái trải khắp mấy tỉnh Giang Nam, nếu A Quế không cẩn trọng ở Nam Kinh, nói không chừng còn gây ra đại họa, thánh ý Hoàng thượng ủy thác cho Hòa Thân làm đại thần quân cơ, Võ Anh Điện đại học sĩ và thay quyền Hộ Bộ đã đến Nam Kinh, nô tài thấy hay là đợi sau khi Hòa Thân đến Bắc Kinh hãy nói”

Ý của Phúc Khang AN rất rõ, chính là hoãn được bước nào hay bước nấy, đợi Hòa Thân phụng chỉ vào Kinh rồi nói, đến lúc đó sẽ nghĩ cách kéo dài thời gian nhưng hắn vừa nói xong, Càn Long cười nhạt một tiếng nói: “ Vào Kinh? Hòa Thân còn dám vào kinh ư, trẫm thấy nay hắn đang ở Nam Kinh chuẩn bị nghênh chiến, đang đợi A Quế dẫn đại quân đến quyết chiến một trận”

Ba quân thần họ đang nói chuyện trong đại điện thì thái giám Cao Vân Tòng đắc lực nhất bên cạnh Càn Long vội vàng đi vào đại điện, đến trước mặt Càn Long, bẩm nhỏ: “ Hoàng thượng, mật tấu của Tổng đốc Lưỡng Giang Doãn Kế Thiện, tuần phủ Diêm Kinh Minh, Giang Ninh tổ tạo Thư Đức đã đến” Nói xong liền đặt ba bản tấu lên án trước mặt Càn Long.

Loại hình Mật tấu này, Khang Hy là người thử nghiệm Ung Chính là phát triển, đến Càn Long có thể nói là đăng phong tạo cực. Ba đời hoàng đế triều Thanh dường như đều dựa vào mật tấu, dường như đều có thể nắm được tin tức trong thiên hạ, nay Càn Long thấy ba tai mắt mình đặt ở Giang Nam đã gửi mật tấu đến, đột nhiên thấy có chút bất thường.

Càn Long vội vàng mở ống giáp mật tấu, vừa xem xong một bức, thì thấy vẻ tự tin và trầm định ban nãy biến mất, xem xong ba bản người mềm oạt ra, hai mắt đờ ra, dường như chịu sự đả kích gì ghê ghớm lắm vậy.

Lưu Dung và Phúc Khang An theo Càn Long bao nhiêu năm, nhưng chưa bao giờ thấy điệu bộ Càn Long như thế, bèn lên trước dâng trà và hầu hạ, tiểu thái giám hai bên bước lên trước xoa ngựa, nhưng Càn Long đột nhiên ngồi bật dậy, đá bay một tên tiểu thái giám quát: “ Các ngươi cút ra cho ta, ai cho các ngươi vào”

Đám đông thất kinh thấy Càn Long tức giận đến mức hồ đồ, Phúc Khang AN bèn quát bọn thái giám: “ Mau cút ra”

Bọn tiểu thái giám thấy Phúc Khang AN quát vội vã biến hết, Lưu Dung bước lên trước hỏi: “ Hoàng thượng, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Càn Long không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào ba mức mật tấu, cạn sức lực nói: “ Các ngươi xem đi”

Lưu Dung và Phúc Khang An lúc này không để ý đến Càn Long nữa, hai người gần như đồng thời cầm lấy mấy bức mật tấu, bắt đầu xem.

Xem xong thật khiến họ sợ toát mồ hôi lạnh Lưu Dung nói: “ Chuyện này thật không tin được, A Quế sao lại nhắm mắt làm ngơ cho bộ hạ thế này?”

Phúc Khang An tiếp lời: “Nô tài thấy chuyện này vô cùng kì quặc, A Quế dẫn binh luôn quân kỉ nghiêm minh, mặc dù có một bộ phận thiếu quản thúc nhưng không đến mức cướp mất kho vàng của Hòa Thân”

Càn Long cười gượng nói:” Hòa Thân sớm đã khoét rỗng kho vàng rồi, Doãn Kế Thiện đã sớm có mật tấu với trẫm”

Lưu Dung và Phúc Khang An nghe tin này vô cùng ngạc nhiên hét: “ Không thể tin được, Thế Hòa Thân giấu chúng ở đâu, Doãn Kế Thiện có biết hay không?”

“Biết” Càn Long đáp

Hai ngươi kia nghe xong liền thấy yên tâm, nhưng chuyện này cũng không cấp bách, ba bản tấu kia đều viết rõ, nay quan trường và daan chúng Nam Kin đều truyền đi đại quân A Quế cướp kho vàng Đại Thanh, mấy vạn vạn lạng bạc Hòa Thân tích lũy cho triều đình trong Thiêm Viên đều bị cướp sạch, tin đồn này đã truyền đi mấy tỉnh Giang Nam sẽ nhanh chóng truyền đi cả nước”

Ngoài ra không biết vì lí do gì, trong mật tấu Doãn Kế Thiện còn nói đến phong thanh do Bạch liên giáo loan đi nói 20 vạn đại quân của A Quế phụng chỉ dọc đường cướp bóc các chi nhánh của ngân hàng đế quốc Trung Hoa, nay cả miền nam đều hỗn loạn, 20 vạn đại quân của A QUế bị bách tính dọc các tỉnh đi qua bao vây lại, nội bộ binh sĩ đều bấn loạn, 20 vạn đại quân triều đình cử đi Miến Điện nay đã thành cát vụn ngoài ra A Quế bệnh nguy, nay đã cho mười mấy cận binh bên mình hộ tống về Kinh

  

Đây đúng là thiên hạ kì quan, đại soái thống binh của triều đình chốc lát đã vứt 20 vạn đại quân ở Nam Kinh không thèm quan tâm, còn mình thì mang theo người về Kinh dưỡng bệnh.

  

“Trẫm nhất định phải giết Hòa Thân, soạn chỉ” Càn Long chưa nói xong đã thấy Cao Vân chạy vào, trong tay còn cầm một bản mật tấu. “Hoàng thượng, đây là bản tấu thứ hai của tổng đốc Lưỡng Giang Doãn Kế Thiện” Nói xong liền đưa tới trước mặt Càn Long

Không cần nói, một ngày hai mật tấu nhất định là chuyện hỏa tốc Càn Long ngồi dậy run trẩy nói: “ Mở ra” Cao Vân dường như đã dự cảm được chuyện gì, hắn phục vụ bên cạnh hoàng đế bao nhiêu năm, chưa từng thấy haonfg đế đến mức thế này, nghe Càn Long kêu mở mật tấu vội bước lên dùng chìa khóa đặc chế của Càn Long cẩn trọng mở ra đưa qua.

  

Càn Long vừa đọc xong một dòng đã mắng: “ Doãn Kế Thiện đúng là cẩu nô tài, đáng giết”

Lưu Dung và Phúc Khang An vội xem, đờ hết mặt, thấy trên bản tấu Doãn Kế Thiện ghi: “ Thần phụng chỉ đi dò tìm kho báu của Hòa Thân nhưng mở ra thùng nào thùng nấy chỉ có đá cuội”

Vừa rồi Càn Long còn tự tin nói Doãn Kế Thiện biết nơi Hòa Thân chôn vàng nay chớp mắt số vàng lại biến thành đã cuội, đúng là…

Đây đúng là thiên cổ kì quan, ngân lượng thần dân thiên hạ nay đều không còn toàn bộ đã biến thành tiền giấy do Hòa Thân phát hành, hơn nữa bây giờ gần như thiên hạ đều tin, ngân hàng đế quốc Trung Hoa đều bị A Quế cướp mất, nay tiền giấy trong tay họ đều biến thành giấy loại. Ba người trong điện đều biết điều đó có nghĩa là gì, chính là ngân lượng trong thiên hạ đều đã rót vào túi Hòa Thân, hơn nữa thần dân thiên hạ đều nhằm triều đình mà đòi

Lưu Dung làm việc trong dân gian bao nhiêu năm, ông biết bách tính và kẻ làm quan khi biết số tiền tích cóp của mình đều biến thành giấy loại, thì sẽ thành ra thế nào, Phúc Khang AN lãnh binh bao nhiêu năm lại càng hiểu, ba tháng quân binh không có quân lương thì sẽ bấn loạn, càng đừng nói đến tình hình hiện này, Càn Long lại càng không cần nói tới, một chuyến vi hành Giang Nam, cũng không thể thiếu ngân lượng được.

Sau cùng Doãn Kế Thiện tổng kết một câu, chính là bách tính Giang Nam đồng loạt hô: “ Triều đình trả lại ngân lượng cho chúng tôi”

Ba người trong đại điện đều hiểu, tiếng thét này chớp mắt sẽ truyền đi cả nước, đến lúc đó bọn họ đều không biết sẽ đối diện với yêu cầu: trả ngân lượng cho chúng ta của thần dân trong thiên hạ như thế nào.

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện