Đả tự: Upin - Kiếm Giới
Hòa Thân dẫn đội thân binh nha môn tri phủ kia hùng dũng đi trên phố, Lưu Toàn và hai gã quan quân một người tên là Hải Phi một người tên là Đồ Cách theo sát ở phía sau Hòa Thân, trận thế kia thật giống như đi đánh giặc.
Lưu Toàn chưa từng diễu võ dương oai như vậy, nhìn binh lính phía sau cầm trong tay trường mâu lưng gài đao đều dưới sự chỉ huy của Hòa Thân, nhất thời liền cảm thấy cả người hăng hái, hắn hăng hái chạy đến trước mặt Hòa Thân cười nói: “Thiếu gia, chúng ta là đến từng nhà xét nhà cướp tiền à? Thiếu gia yên tâm, đến lúc đó ngài cứ việc đứng ở một bên xem, nô tài sẽ lo toàn bộ việc này!”
“Đồ vô dụng!” Hòa Thân mắng. “Nào có làm xằng làm bậy ăn cướp giữa ban ngày như vậy! Đi, đưa ta đến ‘Minh Hiền Lâu’!”
“Vâng, vâng!” Lưu Toàn không dám lắm chuyện, bước mau chạy lên phía trước dẫn đường, đoàn người thẳng đến ‘Minh Hiền Lâu’ mà đi.
‘Minh Hiền Lâu’ là đoạn đường phồn hoa nhất của Khai Phong, suốt ngày khách điếm ăn uống nườm nượp không ngớt, chưởng quầy tiểu nhị đều bận rộn vô cùng, bây giờ mọi người thấy một đội quan binh đột nhiên đến, nhất thời sợ tới mức trợn mắt há mồm!
“Vây quanh tòa lầu này cho ta!” Hòa Thân xuống lệnh. “Mấy người các ngươi theo ta đi lên!”
Lưu Toàn cho đến bây giờ mới hiểu được dụng ý của Hòa Thân, vội vàng ở phía trước dẫn đường, đưa Hòa Thân đến chỗ ở của tên người Anh John Lawrence. John Lawrence mới ăn xong cơm trưa, đang cùng muội muội của hắn John Jones ở trong phòng nói chuyện phiếm, bỗng nhiên thấy một công tử phong độ trẻ tuổi đẩy cửa đi vào, hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Hắn nhận ra tên tiểu tử ở phía sau vị công tử này, chính là tên tiểu tử đã bố trí hắn đến khách điếm này, vì thế bèn dùng tiếng Trung Quốc rất thuần thục tiến lên nói: “Lưu tiên sinh, xin chào! Xin hỏi có việc gì?”
Hòa Thân vừa nghe đã biết John Lavvrence nhất định là bị Lưu Toàn lừa dối, liền nói với Lưu Toàn: “Ngươi giới thiệu cho hắn!”
Lưu Toàn sau khi lĩnh mệnh hướng về phía John Lawrence, cười nói: “John tiên sinh, vị này chính là chủ tử nhà ta Hòa công tử! Hiện tại là trợ lý đặc biệt của tri phủ Khai Phong Liễu Hỷ Công đại nhân!”
“The special assistant!” Hòa Thân sợ John Lawrence không rõ liền cố ý bổ sung nói.
“A! Hòa công tử, vinh hạnh, vinh hạnh! Hoan nghênh, hoan nghênh!” Tay của John Lavvrence đặt ở trước ngực cúi đầu một cái, tiến lên cung kính hướng về phía Hòa Thân.
Hòa Thân hơi hơi gật gật đầu, cười nói: “John Lawrence tiên sinh không cần khách khí, đến Khai Phong chính là bằng hữu của chúng tôi, mời ngồi!”
John Lawrence tuy rằng là người Anh, nhưng hắn đã sinh sống thời gian dài ở Trung Quốc, với đạo lí đối nhân xử thế của Trung Quốc cũng rõ như lòng bàn tay, hắn biết, công tử trẻ tuổi nhìn vô cùng tôn quý này tuyệt không vô duyên vô cớ chạy tới tìm hắn nói chuyện phiếm, nói không chừng hôm nay chính mình sẽ gặp phải phiền toái!
Chuyện của Trung Quốc quả thực rất phức tạp, có đôi khi phức tạp làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm, hồn vía lên mây, cho nên hắn từng ấy năm tới nay vẫn chấp hành một câu ngạn ngữ của Trung Quốc, đó chính là “Hòa khí phát tài”: “Ta đến Trung Quốc là vì cầu tài, mặc kệ ngươi là quan to quý nhân, hay là dân chúng, John Lavvrence ta với ai cũng không đắc tội!”
Hiện giờ hắn vừa nghe nói Hòa công tử này chính là trợ lý đặc biệt của tri phủ đại nhân, lại hiểu được thân phận đặc biệt của Hòa công tử trước mặt này, hắn biết “trợ lý đặc biệt” này tuy rằng không phải là chức quan chính thức gì, cũng không có phẩm cấp, nhưng là tác dụng của nó quả thực hết sức quan trọng, đó là trong nha môn tri phủ quan lại gì cũng không thể đánh đồng!
“Đây là muội muội của ta John Jones, lần này cùng ta đến Trung Quốc, tên Trung Quốc gọi là "Bích Sa"!” John Lawrence khách khí giới thiệu muội muội của hắn với Hòa Thân.
Hòa Thân bây giờ còn không lòng dạ nào thưởng thức cô gái tây này, vì thế cũng khách khí địa nói: “Chào Bích Sa tiểu thư!”
“Chào Hòa công từ, cần tôi giúp gì không?” Đôi mắt xanh ướt át của Bích Sa nhìn Hòa Thân nói.
“Không cần, không cần!” Hòa Thân nói, nghĩ thầm, cô gái ngoại quốc này thật đúng là khách khí, vừa gặp mặt đã muốn giúp người khác, giọng nói này thật là mềm mỏng!
Hòa Thân nghĩ thầm: “Nhưng ta phải cho ngươi tránh đi, bằng không lát nữa diện mạo hiên ngang của "Hòa công tử" ta ở trong lòng của các ngươi, hình tượng nho nhã lễ độ lập tức sẽ bị phá hỏng!” Hắn nhìn thấy trong phòng khách này còn có hai cái phòng xép, liền nói với nàng: “Bích Sa tiểu thư, ta tìm anh cô có chuyện rất quan trọng, mời cô vào bên trong phòng, có được không?”
“Có thể, Hòa công tử! Thật xin lỗi, ta làm phiền mọi người!” Bích Sa tiểu thư nói xong hướng về mọi người gật gật đầu rồi đi vào trong phòng.
“Mọi người mau mời ngồi! Tiểu nhị dâng trà!” Lưu Toàn từ khách thành chủ gọi tiểu nhị ở bên ngoài tửu lâu.
Hòa Thân ngồi xuống đối diện với John Lawrence, sau khi tiểu nhị dâng trà, Hòa Thân thấy Lưu Toàn cũng lui ra ngoài, bèn lấy cây quạt cầm trong tay phe phẩy hai cái, cười nói: “John Lawrence tiên sinh, ta lần này tới là có một việc lớn muốn hỏi các hạ!”
“Hòa công tử, xin mời nói, không cần khách khí!” John Lavvrence nhìn chằm chằm Hòa Thân nói.
“Tháng tư năm nay, các hạ có phải cùng với tri phủ Liễu Hỷ Công đại nhân làm kinh doanh?” Hòa Thân nói.
“Hòa công tử là trợ lý đặc biệt của Liễu đại nhân, lần này Liễu đại nhân cho công tử tới phải không?” John Lawrence vừa nghe Hòa Thân hỏi chuyện này, trên mặt nhất thời có vẻ cảnh giác.
Đại Thanh nghiêm cấm thông thương với ngoại quốc, nhưng lại cấm không nổi, đây là chuyện mọi người đều biết. Tuy rằng mọi người đều là trong lòng không phục, nhưng ở ngoài cũng không dám nói ra. John Lavvrence ở Trung Quốc đã mười mấy năm, đương nhiên là am hiểu sâu chuyện này, cho nên hắn với hoài nghi của Hòa Thân, cũng là có tình lý bên trong.
Hòa Thân vừa thấy người này còn cẩn thận như vậy, cũng không muốn đùa giỡn hắn, cũng không so đo câu hỏi của John Lawrence, bèn phe phẩy nhẹ nhàng cái quạt, ha ha cười: “Mùng tám tháng ba mùa xuân năm nay, các hạ và Liễu Hỷ Công đại nhân cùng thuê tàu hàng ‘Minh Xương Hào’, ở Nam Kinh chất đầy tơ lụa, đồ sứ, lá trà và một ít thủ công mỹ nghệ, vào giờ hợi xuất phát theo Trường Giang đông đi xuống, qua Trấn Giang, Vô Tích, Tô Châu, vào giờ Mão hai mươi sáu tháng ba đến Thượng Hải; chiếc thuyền này ở Thượng Hải dừng sáu ngày, nguyên nhân là Tổng đốc Lưỡng Giang đang thi hành cấm biển ở Thượng Hải, các ngươi khi đó căn bản không thể rời bến, cho nên các ngươi thừa dịp này còn đến Hàng Châu thu mua một lô dược liệu...”
John Lavvrence vừa nghe Hòa Thân biết chỉ tiết lịch trình của hắn rõ ràng như vậy, nhất thời cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối.
“John Lavvrence các hạ, ta nói có đúng hay không!” Hòa Thân cười nói.
“Đúng... đúng.” John Lavvrence vâng dạ nói, hắn lúc này cũng không dám ở trước mặt Hòa công tử giả bộ nữa.
“Các ngươi lần này gặp gỡ hải tặc, hàng hóa bị cướp sạch sẽ, các hạ mất hai trăm vạn, Liễu Hỷ Công đại nhân mất một trăm vạn! Nhưng các hạ có biết hay không, Liễu Hỷ Công đại nhân bởi vì làm ăn vụ này với ngươi, bây giờ đã gặp đại họa sát thân!”
John Lawrence đương nhiên biết đối với một quan viên mà nói, đại họa sát thân ý nghĩa là cái gì, nhưng đó cũng là chuyện của một mình Liễu Hỷ Công, hắn thật sự không rõ có quan hệ gì với hắn, liền hỏi: “Hòa công tử, những lời này của ngài có ý tứ gì?”
Hòa Thân tuy rằng biết người ngoại quốc nói chuyện rất là thẳng thắn, nhưng hắn vẫn bị giọng điệu chất vấn trong giọng nói của người này làm cho tức giận, trong lòng thầm nói: “Ngươi thật là gian ngoan, lại còn nói việc này có quan hệ gì với ngươi? Xem ra không để cho ngươi biết tay, ngươi không biết sự lợi hại của ta!”
Nghĩ đến đây, Hòa Thân hướng về phía ngoài hét lớn một tiếng: “Người đâu! Bắt cho ta!”
Hải Phi và Đồ Cách canh giữ ở ngoài cửa đã sớm lòng như lửa đốt, vừa nghe Hòa công tử hạ lệnh cho bọn họ bắt người, tinh thần kia lập tức trỗi dậy, vì thế bay một cước phá cửa mà vào, tiến lên giữ lấy John Lavvrence.
“Các ngươi dừng tay! Vì sao muốn bắt anh ta?” Cũng không biết từ khi nào Bích Sa tiểu thư từ trong phòng đi ra.
Hòa Thân cả kinh ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trong tay Bích Sa tiểu thư nắm một khẩu súng lục kiểu cũ, họng súng kia đang hướng thắng về đầu mình.
Biến cố đột ngột này làm cho mọi người đều trở tay không kịp, Hải Phi và Đồ Cách lại càng kinh hãi vô cùng. Lần này đi ra, tri phủ đại nhân dặn dò, mặc kệ Hòa công tử muốn làm cái gì, hai người bọn họ đều phải bảo vệ tốt an toàn của Hòa công tử. Hiện giờ Hòa công tử bị cô gái này dùng súng kíp ép buộc, vạn nhất có gì sơ xuất sau khi trở về sẽ phiền toái to.
Vì thế Hải Phi và Đồ Cách đã muốn thả John Lawrence, để đổi lại Hòa Thân.
Hòa Thân đã từng gặp qua người sóng to gió lớn, hắn cơ bản không tin John Lawrence dám ban ngày xuống tay với hắn, nếu muốn sau này dừng chân ở Khai Phong làm đại sự, nếu vừa xuất mã đã bị cô gái này dọa nằm sấp xuống, Hòa Thân sau này sống ở trong thành Khai Phong này thế nào được? “Hai người các ngươi nên làm gì đi!” Hòa Thân nói với Hải Phi và Đồ Cách. “Chẳng lẽ ở trên đất của Đại Thanh chúng ta, người nước ngoài này còn có thể trở mặt sao!”
“Mau buông súng trong tay ngươi, ngươi dám dùng súng ép mệnh quan triều đình! Ngươi không muốn sống chăng?” Hải Phi và Đồ Cách đồng thời hét lên với Bích Sa tiểu thư.
“Mau buông súng, Hòa công tử sẽ không vô duyên vô cớ bắt ta.” John Lavvrence nói với muội muội của hắn.
conem_bendoianh
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Hòa Thân dẫn đội thân binh nha môn tri phủ kia hùng dũng đi trên phố, Lưu Toàn và hai gã quan quân một người tên là Hải Phi một người tên là Đồ Cách theo sát ở phía sau Hòa Thân, trận thế kia thật giống như đi đánh giặc.
Lưu Toàn chưa từng diễu võ dương oai như vậy, nhìn binh lính phía sau cầm trong tay trường mâu lưng gài đao đều dưới sự chỉ huy của Hòa Thân, nhất thời liền cảm thấy cả người hăng hái, hắn hăng hái chạy đến trước mặt Hòa Thân cười nói: “Thiếu gia, chúng ta là đến từng nhà xét nhà cướp tiền à? Thiếu gia yên tâm, đến lúc đó ngài cứ việc đứng ở một bên xem, nô tài sẽ lo toàn bộ việc này!”
“Đồ vô dụng!” Hòa Thân mắng. “Nào có làm xằng làm bậy ăn cướp giữa ban ngày như vậy! Đi, đưa ta đến ‘Minh Hiền Lâu’!”
“Vâng, vâng!” Lưu Toàn không dám lắm chuyện, bước mau chạy lên phía trước dẫn đường, đoàn người thẳng đến ‘Minh Hiền Lâu’ mà đi.
‘Minh Hiền Lâu’ là đoạn đường phồn hoa nhất của Khai Phong, suốt ngày khách điếm ăn uống nườm nượp không ngớt, chưởng quầy tiểu nhị đều bận rộn vô cùng, bây giờ mọi người thấy một đội quan binh đột nhiên đến, nhất thời sợ tới mức trợn mắt há mồm!
“Vây quanh tòa lầu này cho ta!” Hòa Thân xuống lệnh. “Mấy người các ngươi theo ta đi lên!”
Lưu Toàn cho đến bây giờ mới hiểu được dụng ý của Hòa Thân, vội vàng ở phía trước dẫn đường, đưa Hòa Thân đến chỗ ở của tên người Anh John Lawrence. John Lawrence mới ăn xong cơm trưa, đang cùng muội muội của hắn John Jones ở trong phòng nói chuyện phiếm, bỗng nhiên thấy một công tử phong độ trẻ tuổi đẩy cửa đi vào, hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Hắn nhận ra tên tiểu tử ở phía sau vị công tử này, chính là tên tiểu tử đã bố trí hắn đến khách điếm này, vì thế bèn dùng tiếng Trung Quốc rất thuần thục tiến lên nói: “Lưu tiên sinh, xin chào! Xin hỏi có việc gì?”
Hòa Thân vừa nghe đã biết John Lavvrence nhất định là bị Lưu Toàn lừa dối, liền nói với Lưu Toàn: “Ngươi giới thiệu cho hắn!”
Lưu Toàn sau khi lĩnh mệnh hướng về phía John Lawrence, cười nói: “John tiên sinh, vị này chính là chủ tử nhà ta Hòa công tử! Hiện tại là trợ lý đặc biệt của tri phủ Khai Phong Liễu Hỷ Công đại nhân!”
“The special assistant!” Hòa Thân sợ John Lawrence không rõ liền cố ý bổ sung nói.
“A! Hòa công tử, vinh hạnh, vinh hạnh! Hoan nghênh, hoan nghênh!” Tay của John Lavvrence đặt ở trước ngực cúi đầu một cái, tiến lên cung kính hướng về phía Hòa Thân.
Hòa Thân hơi hơi gật gật đầu, cười nói: “John Lawrence tiên sinh không cần khách khí, đến Khai Phong chính là bằng hữu của chúng tôi, mời ngồi!”
John Lawrence tuy rằng là người Anh, nhưng hắn đã sinh sống thời gian dài ở Trung Quốc, với đạo lí đối nhân xử thế của Trung Quốc cũng rõ như lòng bàn tay, hắn biết, công tử trẻ tuổi nhìn vô cùng tôn quý này tuyệt không vô duyên vô cớ chạy tới tìm hắn nói chuyện phiếm, nói không chừng hôm nay chính mình sẽ gặp phải phiền toái!
Chuyện của Trung Quốc quả thực rất phức tạp, có đôi khi phức tạp làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm, hồn vía lên mây, cho nên hắn từng ấy năm tới nay vẫn chấp hành một câu ngạn ngữ của Trung Quốc, đó chính là “Hòa khí phát tài”: “Ta đến Trung Quốc là vì cầu tài, mặc kệ ngươi là quan to quý nhân, hay là dân chúng, John Lavvrence ta với ai cũng không đắc tội!”
Hiện giờ hắn vừa nghe nói Hòa công tử này chính là trợ lý đặc biệt của tri phủ đại nhân, lại hiểu được thân phận đặc biệt của Hòa công tử trước mặt này, hắn biết “trợ lý đặc biệt” này tuy rằng không phải là chức quan chính thức gì, cũng không có phẩm cấp, nhưng là tác dụng của nó quả thực hết sức quan trọng, đó là trong nha môn tri phủ quan lại gì cũng không thể đánh đồng!
“Đây là muội muội của ta John Jones, lần này cùng ta đến Trung Quốc, tên Trung Quốc gọi là "Bích Sa"!” John Lawrence khách khí giới thiệu muội muội của hắn với Hòa Thân.
Hòa Thân bây giờ còn không lòng dạ nào thưởng thức cô gái tây này, vì thế cũng khách khí địa nói: “Chào Bích Sa tiểu thư!”
“Chào Hòa công từ, cần tôi giúp gì không?” Đôi mắt xanh ướt át của Bích Sa nhìn Hòa Thân nói.
“Không cần, không cần!” Hòa Thân nói, nghĩ thầm, cô gái ngoại quốc này thật đúng là khách khí, vừa gặp mặt đã muốn giúp người khác, giọng nói này thật là mềm mỏng!
Hòa Thân nghĩ thầm: “Nhưng ta phải cho ngươi tránh đi, bằng không lát nữa diện mạo hiên ngang của "Hòa công tử" ta ở trong lòng của các ngươi, hình tượng nho nhã lễ độ lập tức sẽ bị phá hỏng!” Hắn nhìn thấy trong phòng khách này còn có hai cái phòng xép, liền nói với nàng: “Bích Sa tiểu thư, ta tìm anh cô có chuyện rất quan trọng, mời cô vào bên trong phòng, có được không?”
“Có thể, Hòa công tử! Thật xin lỗi, ta làm phiền mọi người!” Bích Sa tiểu thư nói xong hướng về mọi người gật gật đầu rồi đi vào trong phòng.
“Mọi người mau mời ngồi! Tiểu nhị dâng trà!” Lưu Toàn từ khách thành chủ gọi tiểu nhị ở bên ngoài tửu lâu.
Hòa Thân ngồi xuống đối diện với John Lawrence, sau khi tiểu nhị dâng trà, Hòa Thân thấy Lưu Toàn cũng lui ra ngoài, bèn lấy cây quạt cầm trong tay phe phẩy hai cái, cười nói: “John Lawrence tiên sinh, ta lần này tới là có một việc lớn muốn hỏi các hạ!”
“Hòa công tử, xin mời nói, không cần khách khí!” John Lavvrence nhìn chằm chằm Hòa Thân nói.
“Tháng tư năm nay, các hạ có phải cùng với tri phủ Liễu Hỷ Công đại nhân làm kinh doanh?” Hòa Thân nói.
“Hòa công tử là trợ lý đặc biệt của Liễu đại nhân, lần này Liễu đại nhân cho công tử tới phải không?” John Lawrence vừa nghe Hòa Thân hỏi chuyện này, trên mặt nhất thời có vẻ cảnh giác.
Đại Thanh nghiêm cấm thông thương với ngoại quốc, nhưng lại cấm không nổi, đây là chuyện mọi người đều biết. Tuy rằng mọi người đều là trong lòng không phục, nhưng ở ngoài cũng không dám nói ra. John Lavvrence ở Trung Quốc đã mười mấy năm, đương nhiên là am hiểu sâu chuyện này, cho nên hắn với hoài nghi của Hòa Thân, cũng là có tình lý bên trong.
Hòa Thân vừa thấy người này còn cẩn thận như vậy, cũng không muốn đùa giỡn hắn, cũng không so đo câu hỏi của John Lawrence, bèn phe phẩy nhẹ nhàng cái quạt, ha ha cười: “Mùng tám tháng ba mùa xuân năm nay, các hạ và Liễu Hỷ Công đại nhân cùng thuê tàu hàng ‘Minh Xương Hào’, ở Nam Kinh chất đầy tơ lụa, đồ sứ, lá trà và một ít thủ công mỹ nghệ, vào giờ hợi xuất phát theo Trường Giang đông đi xuống, qua Trấn Giang, Vô Tích, Tô Châu, vào giờ Mão hai mươi sáu tháng ba đến Thượng Hải; chiếc thuyền này ở Thượng Hải dừng sáu ngày, nguyên nhân là Tổng đốc Lưỡng Giang đang thi hành cấm biển ở Thượng Hải, các ngươi khi đó căn bản không thể rời bến, cho nên các ngươi thừa dịp này còn đến Hàng Châu thu mua một lô dược liệu...”
John Lavvrence vừa nghe Hòa Thân biết chỉ tiết lịch trình của hắn rõ ràng như vậy, nhất thời cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối.
“John Lavvrence các hạ, ta nói có đúng hay không!” Hòa Thân cười nói.
“Đúng... đúng.” John Lavvrence vâng dạ nói, hắn lúc này cũng không dám ở trước mặt Hòa công tử giả bộ nữa.
“Các ngươi lần này gặp gỡ hải tặc, hàng hóa bị cướp sạch sẽ, các hạ mất hai trăm vạn, Liễu Hỷ Công đại nhân mất một trăm vạn! Nhưng các hạ có biết hay không, Liễu Hỷ Công đại nhân bởi vì làm ăn vụ này với ngươi, bây giờ đã gặp đại họa sát thân!”
John Lawrence đương nhiên biết đối với một quan viên mà nói, đại họa sát thân ý nghĩa là cái gì, nhưng đó cũng là chuyện của một mình Liễu Hỷ Công, hắn thật sự không rõ có quan hệ gì với hắn, liền hỏi: “Hòa công tử, những lời này của ngài có ý tứ gì?”
Hòa Thân tuy rằng biết người ngoại quốc nói chuyện rất là thẳng thắn, nhưng hắn vẫn bị giọng điệu chất vấn trong giọng nói của người này làm cho tức giận, trong lòng thầm nói: “Ngươi thật là gian ngoan, lại còn nói việc này có quan hệ gì với ngươi? Xem ra không để cho ngươi biết tay, ngươi không biết sự lợi hại của ta!”
Nghĩ đến đây, Hòa Thân hướng về phía ngoài hét lớn một tiếng: “Người đâu! Bắt cho ta!”
Hải Phi và Đồ Cách canh giữ ở ngoài cửa đã sớm lòng như lửa đốt, vừa nghe Hòa công tử hạ lệnh cho bọn họ bắt người, tinh thần kia lập tức trỗi dậy, vì thế bay một cước phá cửa mà vào, tiến lên giữ lấy John Lavvrence.
“Các ngươi dừng tay! Vì sao muốn bắt anh ta?” Cũng không biết từ khi nào Bích Sa tiểu thư từ trong phòng đi ra.
Hòa Thân cả kinh ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trong tay Bích Sa tiểu thư nắm một khẩu súng lục kiểu cũ, họng súng kia đang hướng thắng về đầu mình.
Biến cố đột ngột này làm cho mọi người đều trở tay không kịp, Hải Phi và Đồ Cách lại càng kinh hãi vô cùng. Lần này đi ra, tri phủ đại nhân dặn dò, mặc kệ Hòa công tử muốn làm cái gì, hai người bọn họ đều phải bảo vệ tốt an toàn của Hòa công tử. Hiện giờ Hòa công tử bị cô gái này dùng súng kíp ép buộc, vạn nhất có gì sơ xuất sau khi trở về sẽ phiền toái to.
Vì thế Hải Phi và Đồ Cách đã muốn thả John Lawrence, để đổi lại Hòa Thân.
Hòa Thân đã từng gặp qua người sóng to gió lớn, hắn cơ bản không tin John Lawrence dám ban ngày xuống tay với hắn, nếu muốn sau này dừng chân ở Khai Phong làm đại sự, nếu vừa xuất mã đã bị cô gái này dọa nằm sấp xuống, Hòa Thân sau này sống ở trong thành Khai Phong này thế nào được? “Hai người các ngươi nên làm gì đi!” Hòa Thân nói với Hải Phi và Đồ Cách. “Chẳng lẽ ở trên đất của Đại Thanh chúng ta, người nước ngoài này còn có thể trở mặt sao!”
“Mau buông súng trong tay ngươi, ngươi dám dùng súng ép mệnh quan triều đình! Ngươi không muốn sống chăng?” Hải Phi và Đồ Cách đồng thời hét lên với Bích Sa tiểu thư.
“Mau buông súng, Hòa công tử sẽ không vô duyên vô cớ bắt ta.” John Lavvrence nói với muội muội của hắn.
conem_bendoianh
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Danh sách chương