Hòa Thân nhìn ba người bộ hạ vô cùng trung thành với hắn đứng ở bên người, từ trên ghế chậm rãi đứng lên, dùng khẩu khí không thể nghi ngờ nói: “Bây giờ đội bảo vệ Nam Kinh chia làm hai bộ phận. Đỗ Tử Kiệt, ngươi mang theo cánh quân thứ nhất mai phục ở chung quanh "Khách điếm Hanh Thông", giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của tám người kia, khi phát hiện tình hình lập tức bẩm báo với ta; Tạ Phi Kiếm, ngươi mang theo cánh quân thứ hai, bảo vệ các con đường đi về Nam Kinh, chú ý chặt chẽ người bộ hành đi về, phát hiện người khả nghi liền lấy danh nghĩa trị an thành Nam Kinh bắt bọn họ, sau đó đột kích thẩm vấn! --Nhớ kỹ, vô luận thế nào các ngươi cũng không được gây tai họa chết người đó!”
“Tại hạ tuân mệnh!” Đỗ Tử Kiệt và Tạ Phi Kiếm đồng thời nói.
“Các ngươi đi xuống bố trí đi!” Hòa Thân khoát tay cho hai người bọn họ lui ra ngoài, xoay người lại nói với Lưu Toàn: “Lưu Toàn, vừa rồi không phải ta mắng ngươi, nhưng ngươi sao có thể sơ ý như vậy! -- chuyện này nếu làm không xong, đó là rước lấy họa sát thân cho chúng ta!”
Lưu Toàn vừa nghe lời nói của Hòa Thân đang nén giận, không có một chút khẩu khí quở trách, nhất thời dòng lệ cảm động tuôn trào, vừa định quỳ xuống chịu tội đã bị Hòa Thân ngăn cản lại: “Ngươi vẫn là Lưu đội trưởng, nhìn bộ dạng của ngươi kia! Mau đi rửa cái mặt bẩn của ngươi cho ta, ăn mặc sạch sẽ rồi tới đây gặp ta!”
Lúc Lưu Toàn đi rửa mặt, Hòa Thân đã nghĩ việc này kín kẽ rồi, hắn đi đến trước án xoa xoa chấm chấm rồi viết một phong thơ, chờ Lưu Toàn quay lại, Hòa Thân liền phân phó nói: “Lưu Toàn, ngươi bây giờ liền lập tức lên đường, cưỡi ngựa nhanh lập tức chạy tới Ninh Đức gặp đề đốc thủy sư Phúc Kiến Quảng Tế. Hắn là một tên tham tướng thủ hạ của cha ta dẫn binh năm đó, mùa đông năm trước khi đến Nam Kinh cần quân lương ta đã cho hắn hai mươi vạn lượng, bây giờ đã là người của chúng ta rồi. Sau khi ngươi gặp hắn đưa thư của ta cho hắn, sau đó lại hoả tốc trở về!”
Sai Lưu Toàn đi xong, Hòa Thân lập tức hướng ngoài cửa hô một tiếng, hai phó đoàn trưởng của cảnh vệ đoàn Lương Kiện và Thôi Minh lên tiếng trả lời đi vào.
“Thôi Minh, hai phó tướng của Phúc Khang An đại soái phái tới thúc giục quân lương kia bây giờ bố trí ở chỗ nào?” Hòa Thân hỏi.
“Bẩm báo đại nhân, hai người kia đêm hôm qua vừa đến Nam Kinh đã được bố trí ở trạm dịch nghỉ ngơi. Bọn họ lặn lội đường xa thật sự là mệt nhọc, người ở trạm dịch bên kia có nói, bọn họ buổi tối hôm nay sẽ đến gặp mặt đại nhân!” Thôi Minh nói.
“Không cần, đi nói cho bọn họ, nói ta hai ngày nay đang sứt đầu mẻ trán chuẩn bị bạc cho đại soái bọn họ, để cho bọn họ chờ hai ngày. Mặt khác ngươi lại nói cho bọn họ --” Hòa Thân nói đến đây liền hướng về hai người bọn họ khoát tay chặn lại, “Hai người đến trước mặt ta!” Rồi nói khẽ với Thôi Minh nhỏ giọng dặn vài câu.
Thôi Minh nghe xong lời của Hòa Thân cũng lập tức xuất phát, Hòa Thân liền nói với Lương Kiện: “Lưu đội trưởng của các ngươi đi ra ngoài làm việc rồi, trọng trách trên vai ngươi cũng không nhẹ! -- nha môn của " đại thần tài chính ngự trước hoàng đế Đại Thanh " có thể giao cho ngươi, bất cứ việc gì cũng phải chú ý, có tình hình gì khác thường phải lập tức báo cáo cho ta!”
Lương Kiện vừa nghe Hòa Thân nói với hắn như vậy, kích động quỳ chân sau trên mặt đất, trong miệng nói: “Tại hạ nhất định làm hết phận sự, tận chức tận trách, quyết không cô phụ kỳ vọng của đại nhân với tại hạ!”
Hòa Thân biết này Lương Kiện không giống với với Thôi Minh, Thôi Minh là một tên liều lĩnh, cho hắn đi truyền mấy câu cho hai tên quan quân ngang ngược của Phúc Khang An kia, xưng huynh gọi đệ uống hai chén còn có thể, nếu thật sự để cho hắn đi theo mình sát ngôn quan sắc thì so với Lương Kiện kém cỏi hơn.
Mặc dù Hòa Thân hai năm này cũng trải qua cũng đủ rồi, nhưng bây giờ hắn bày sạp hàng cũng quá lớn rồi, chỉ là Lưu Toàn cảm thấy có chút không đủ, cho nên thông qua hơn nửa năm cẩn thận quan sát, hắn cảm thấy được ngoài lòng trung thành của Lương Kiện với hắn ra, vẻ nhu thuận lanh lợi và khôn khéo không thua gì Lưu Toàn, cho nên Hòa Thân liền lựa chọn Lương Kiện để bổ sung cho Lưu Toàn, hôm nay hắn sẽ khảo nghiệm hắn.
“Lương Kiện, ngươi bây giờ phải đi bố trí thủ hạ của ngươi, sau khi ăn xong cơm trưa chúng ta phải đi "Khách điếm Hanh Thông" gặp A Quế kia!” Hòa Thân nói.
“Vâng! -- tại hạ sẽ đi chuẩn bị!” Lương Kiện trả lời một tiếng rồi đi ra.
.........................................................
Ở trong “Khách điếm Hanh Thông” chính là thủ phụ quân cơ kiêm khâm sai đại thần A Quế. Hắn lần này phụng chỉ đến Nam Kinh là muốn làm cho Hòa Thân người ngã ngựa đổ, tuy rằng ý chỉ của Càn Long làm cho hắn “Lấy thân phận án sát điều tra Nam Kinh, hơn nữa không có quyền gặp thời lộng quyền “, nhưng hắn không quan tâm đến cái kia. Hắn đã hạ quyết tâm, lần này chẳng sợ tội danh kháng chỉ cũng phải dọn dẹp Hòa Thân. Tháng ba hắn phụng chỉ rời khỏi kinh, sau đó liền dọc theo kênh đào nam xuống, mãi đến Trấn Giang mới thở một hơi, sau đó lại không dừng ngựa chạy tới Nam Kinh.
A Quế là xuất thân nhà binh, biết rằng điều tra đại thần cũng như hành quân đánh giặc, quý ở thần tốc. Hắn muốn Hòa Thân này lúc còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra đã phải ở trước mặt hắn cúi đầu nhận tội. -- cho nên ở Bắc Kinh hắn liền chuẩn bị tất cả những lời đồn đại về Hòa Thân, chọn ra này chuyện có thể trí mạng nhất tập hợp lại, sau đó cải trang ăn mặc thành người bình thường rồi xuất phát.
Sau khi tới Nam Kinh hắn cũng không gặp Doãn Kế Thiện, cũng không lấy thân phận khâm sai đi Chiêm viện điều tra Hòa Thân, mà là tìm trước “Khách điếm Hanh Thông” tương đối yên tĩnh này âm thầm ở đó. Hắn muốn thần không biết quỷ không hay để làm rõ ràng tất cả nghi ngờ trong lòng hắn, hắn còn muốn tra ra manh mối những chuyện vi phạm luật pháp Đại Thanh của Hòa Thân ở Nam Kinh. Sau đó hắn lại nhanh chóng biến hóa lấy thân phận khâm sai đại thần đến Chiêm viện bắt Hòa Thân vào kinh vấn tội.
Buổi sáng hôm nay A Quế mới vào ở trong”Khách điếm Hanh Thông”, buổi chiều liền mở một cuộc họp ngắn gọn. Sau khi người di theo hắn đến đông đủ, A Quế phân phó cho bốn cao thủ trinh sát hình sự xuất sắc nhất của hình bộ: “Nghe nói Hòa Thân ở một chỗ nào đó của "Lâm giang tự" ngoài thành Nam Kinh đã từng bí mật giết chết một số người vô tội, mặt khác còn ở gần bến tàu giết chết một số người Anh quốc, bây giờ các ngươi sẽ lên đường, chia làm hai đường, lập tức đến "Lâm giang tự" và bến tàu Phổ Khẩu, tranh thủ tìm được dấu vết để lại, sau đó trở về báo cáo cho ta!”
Hắn lần này còn mang đến hai người kiểm tra sổ sách giỏi nhất của hộ bộ, cũng phân phó cho bọn họ: “Các ngươi bây giờ cũng đừng nhàn rỗi, lập tức làm đối chiếu sổ sách của các tỉnh báo lên từ hộ bộ mang đến, chờ bốn người bọn họ có manh mối, trong tay chúng ta coi như đã nắm lấy được nhược điểm của Hòa Thân kia, sau đó chúng ta trực tiếp đến nha môn của hắn thăm dò sổ sách, tranh thủ một trận nắm lấy hắn!”
Mặt khác hắn còn có một tùy thân thân tín, A Quế cũng không để cho hắn nhàn rỗi, mà sớm viết một phong thư giao cho thân tín này, phân phó hắn nói: “Ngươi lập tức mang theo thư này của ta đi gặp thống lĩnh quân lục doanh Nam Kinh Huệ Quân Môn, đem phong thư này tự tay giao cho hắn, sau đó hoả tốc trở về!”
Sau khi bố trí xong những người này, A Quế đương nhiên cũng không nhàn rỗi, hắn muốn đích thân đến xung quanh phủ đệ của “ đại thần tài chính ngự trước hoàng đế Đại Thanh “ của Hòa Thân xem xem, dựa vào kinh nghiệm dẫn binh nhiều năm, hắn chỉ cần nhìn bằng hai mắt, trong lòng cũng đã có dự tính! Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
“Tại hạ tuân mệnh!” Đỗ Tử Kiệt và Tạ Phi Kiếm đồng thời nói.
“Các ngươi đi xuống bố trí đi!” Hòa Thân khoát tay cho hai người bọn họ lui ra ngoài, xoay người lại nói với Lưu Toàn: “Lưu Toàn, vừa rồi không phải ta mắng ngươi, nhưng ngươi sao có thể sơ ý như vậy! -- chuyện này nếu làm không xong, đó là rước lấy họa sát thân cho chúng ta!”
Lưu Toàn vừa nghe lời nói của Hòa Thân đang nén giận, không có một chút khẩu khí quở trách, nhất thời dòng lệ cảm động tuôn trào, vừa định quỳ xuống chịu tội đã bị Hòa Thân ngăn cản lại: “Ngươi vẫn là Lưu đội trưởng, nhìn bộ dạng của ngươi kia! Mau đi rửa cái mặt bẩn của ngươi cho ta, ăn mặc sạch sẽ rồi tới đây gặp ta!”
Lúc Lưu Toàn đi rửa mặt, Hòa Thân đã nghĩ việc này kín kẽ rồi, hắn đi đến trước án xoa xoa chấm chấm rồi viết một phong thơ, chờ Lưu Toàn quay lại, Hòa Thân liền phân phó nói: “Lưu Toàn, ngươi bây giờ liền lập tức lên đường, cưỡi ngựa nhanh lập tức chạy tới Ninh Đức gặp đề đốc thủy sư Phúc Kiến Quảng Tế. Hắn là một tên tham tướng thủ hạ của cha ta dẫn binh năm đó, mùa đông năm trước khi đến Nam Kinh cần quân lương ta đã cho hắn hai mươi vạn lượng, bây giờ đã là người của chúng ta rồi. Sau khi ngươi gặp hắn đưa thư của ta cho hắn, sau đó lại hoả tốc trở về!”
Sai Lưu Toàn đi xong, Hòa Thân lập tức hướng ngoài cửa hô một tiếng, hai phó đoàn trưởng của cảnh vệ đoàn Lương Kiện và Thôi Minh lên tiếng trả lời đi vào.
“Thôi Minh, hai phó tướng của Phúc Khang An đại soái phái tới thúc giục quân lương kia bây giờ bố trí ở chỗ nào?” Hòa Thân hỏi.
“Bẩm báo đại nhân, hai người kia đêm hôm qua vừa đến Nam Kinh đã được bố trí ở trạm dịch nghỉ ngơi. Bọn họ lặn lội đường xa thật sự là mệt nhọc, người ở trạm dịch bên kia có nói, bọn họ buổi tối hôm nay sẽ đến gặp mặt đại nhân!” Thôi Minh nói.
“Không cần, đi nói cho bọn họ, nói ta hai ngày nay đang sứt đầu mẻ trán chuẩn bị bạc cho đại soái bọn họ, để cho bọn họ chờ hai ngày. Mặt khác ngươi lại nói cho bọn họ --” Hòa Thân nói đến đây liền hướng về hai người bọn họ khoát tay chặn lại, “Hai người đến trước mặt ta!” Rồi nói khẽ với Thôi Minh nhỏ giọng dặn vài câu.
Thôi Minh nghe xong lời của Hòa Thân cũng lập tức xuất phát, Hòa Thân liền nói với Lương Kiện: “Lưu đội trưởng của các ngươi đi ra ngoài làm việc rồi, trọng trách trên vai ngươi cũng không nhẹ! -- nha môn của " đại thần tài chính ngự trước hoàng đế Đại Thanh " có thể giao cho ngươi, bất cứ việc gì cũng phải chú ý, có tình hình gì khác thường phải lập tức báo cáo cho ta!”
Lương Kiện vừa nghe Hòa Thân nói với hắn như vậy, kích động quỳ chân sau trên mặt đất, trong miệng nói: “Tại hạ nhất định làm hết phận sự, tận chức tận trách, quyết không cô phụ kỳ vọng của đại nhân với tại hạ!”
Hòa Thân biết này Lương Kiện không giống với với Thôi Minh, Thôi Minh là một tên liều lĩnh, cho hắn đi truyền mấy câu cho hai tên quan quân ngang ngược của Phúc Khang An kia, xưng huynh gọi đệ uống hai chén còn có thể, nếu thật sự để cho hắn đi theo mình sát ngôn quan sắc thì so với Lương Kiện kém cỏi hơn.
Mặc dù Hòa Thân hai năm này cũng trải qua cũng đủ rồi, nhưng bây giờ hắn bày sạp hàng cũng quá lớn rồi, chỉ là Lưu Toàn cảm thấy có chút không đủ, cho nên thông qua hơn nửa năm cẩn thận quan sát, hắn cảm thấy được ngoài lòng trung thành của Lương Kiện với hắn ra, vẻ nhu thuận lanh lợi và khôn khéo không thua gì Lưu Toàn, cho nên Hòa Thân liền lựa chọn Lương Kiện để bổ sung cho Lưu Toàn, hôm nay hắn sẽ khảo nghiệm hắn.
“Lương Kiện, ngươi bây giờ phải đi bố trí thủ hạ của ngươi, sau khi ăn xong cơm trưa chúng ta phải đi "Khách điếm Hanh Thông" gặp A Quế kia!” Hòa Thân nói.
“Vâng! -- tại hạ sẽ đi chuẩn bị!” Lương Kiện trả lời một tiếng rồi đi ra.
.........................................................
Ở trong “Khách điếm Hanh Thông” chính là thủ phụ quân cơ kiêm khâm sai đại thần A Quế. Hắn lần này phụng chỉ đến Nam Kinh là muốn làm cho Hòa Thân người ngã ngựa đổ, tuy rằng ý chỉ của Càn Long làm cho hắn “Lấy thân phận án sát điều tra Nam Kinh, hơn nữa không có quyền gặp thời lộng quyền “, nhưng hắn không quan tâm đến cái kia. Hắn đã hạ quyết tâm, lần này chẳng sợ tội danh kháng chỉ cũng phải dọn dẹp Hòa Thân. Tháng ba hắn phụng chỉ rời khỏi kinh, sau đó liền dọc theo kênh đào nam xuống, mãi đến Trấn Giang mới thở một hơi, sau đó lại không dừng ngựa chạy tới Nam Kinh.
A Quế là xuất thân nhà binh, biết rằng điều tra đại thần cũng như hành quân đánh giặc, quý ở thần tốc. Hắn muốn Hòa Thân này lúc còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra đã phải ở trước mặt hắn cúi đầu nhận tội. -- cho nên ở Bắc Kinh hắn liền chuẩn bị tất cả những lời đồn đại về Hòa Thân, chọn ra này chuyện có thể trí mạng nhất tập hợp lại, sau đó cải trang ăn mặc thành người bình thường rồi xuất phát.
Sau khi tới Nam Kinh hắn cũng không gặp Doãn Kế Thiện, cũng không lấy thân phận khâm sai đi Chiêm viện điều tra Hòa Thân, mà là tìm trước “Khách điếm Hanh Thông” tương đối yên tĩnh này âm thầm ở đó. Hắn muốn thần không biết quỷ không hay để làm rõ ràng tất cả nghi ngờ trong lòng hắn, hắn còn muốn tra ra manh mối những chuyện vi phạm luật pháp Đại Thanh của Hòa Thân ở Nam Kinh. Sau đó hắn lại nhanh chóng biến hóa lấy thân phận khâm sai đại thần đến Chiêm viện bắt Hòa Thân vào kinh vấn tội.
Buổi sáng hôm nay A Quế mới vào ở trong”Khách điếm Hanh Thông”, buổi chiều liền mở một cuộc họp ngắn gọn. Sau khi người di theo hắn đến đông đủ, A Quế phân phó cho bốn cao thủ trinh sát hình sự xuất sắc nhất của hình bộ: “Nghe nói Hòa Thân ở một chỗ nào đó của "Lâm giang tự" ngoài thành Nam Kinh đã từng bí mật giết chết một số người vô tội, mặt khác còn ở gần bến tàu giết chết một số người Anh quốc, bây giờ các ngươi sẽ lên đường, chia làm hai đường, lập tức đến "Lâm giang tự" và bến tàu Phổ Khẩu, tranh thủ tìm được dấu vết để lại, sau đó trở về báo cáo cho ta!”
Hắn lần này còn mang đến hai người kiểm tra sổ sách giỏi nhất của hộ bộ, cũng phân phó cho bọn họ: “Các ngươi bây giờ cũng đừng nhàn rỗi, lập tức làm đối chiếu sổ sách của các tỉnh báo lên từ hộ bộ mang đến, chờ bốn người bọn họ có manh mối, trong tay chúng ta coi như đã nắm lấy được nhược điểm của Hòa Thân kia, sau đó chúng ta trực tiếp đến nha môn của hắn thăm dò sổ sách, tranh thủ một trận nắm lấy hắn!”
Mặt khác hắn còn có một tùy thân thân tín, A Quế cũng không để cho hắn nhàn rỗi, mà sớm viết một phong thư giao cho thân tín này, phân phó hắn nói: “Ngươi lập tức mang theo thư này của ta đi gặp thống lĩnh quân lục doanh Nam Kinh Huệ Quân Môn, đem phong thư này tự tay giao cho hắn, sau đó hoả tốc trở về!”
Sau khi bố trí xong những người này, A Quế đương nhiên cũng không nhàn rỗi, hắn muốn đích thân đến xung quanh phủ đệ của “ đại thần tài chính ngự trước hoàng đế Đại Thanh “ của Hòa Thân xem xem, dựa vào kinh nghiệm dẫn binh nhiều năm, hắn chỉ cần nhìn bằng hai mắt, trong lòng cũng đã có dự tính! Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Danh sách chương