"Tôi là ba của con bé, hai người này là anh trai, chúng tôi là người của Hoàng thị".

Ông ta nói.

"Nếu khi xưa bà mà đối xử tốt với con bé một chút, giờ đây có lẽ bà sẽ không như thế này".
Bà ta ngạc nhiên, không ngờ đứa trẻ mà bà ta nhặt được lại là con nhà gia thế bật nhất thành phố này.

Thậm chí còn giàu có gấp mười lần nhà họ Hà của bà ta.
Nếu như khi đó bà chăm sóc chu đáo, thương yêu dạy dỗ hết mình thì giờ đây bà ta sẽ nhận lại được trái ngọt.

Được họ đền ơn đáp nghĩa cho bà, và họ Hà cũng sẽ bước lên một tầm cao mới sánh đôi với các nhà tài phiệt khác.
Cũng không cần phải đi van xin họ nữa.
Gương mặt bà ta lộ ra vẻ tiếc nuối và hối hận.

Nhưng bà ta vẫn nói.

"Chúng tôi vẫn luôn yêu thương nó? Nhưng không ngờ sau này lại làm lạc mất nó".
"Bà lạc mất em ấy hay là bà đã bán em gái chúng tôi hả".

Nhất Hoà tóm lấy cổ áo củ bà ta, cậu hét lên.

Bán cho tú bà để em gái đi mua vui cho đám đàn ông đó, nếu như không phải Âu Dương Thế Khanh nhìn trúng em gái thì làm sao con bé có thể thoát khỏi cảnh hiểm nguy đó.
"Tôi...".

Bà ta ấp a ấp úng trả lời, vì họ đã biết chuyện cho nên bà ta không thể giải thích thêm được nữa, cho nên chỉ có thể van xin họ tha cho mình mà thôi.
Nhưng họ Hoàng là ai chứ, làm sao họ có thể để yên chuyện này được.
Nhưng ơn nghĩa cứu con gái vẫn còn cho nên vẫn tha cho ba ta một mạng.


Tội chết thì được tha nhưng tội sống thì không được, ba ta bị giam giữ lại ở hầm chuột một tuần lễ vì những chuyện bà ta đã làm với con gái họ trong quá khứ.
Về phần Hà Ái Hương tuổi còn nhỏ nhưng thật ra lại rất độc ác và đầy sự d.âm loạn.
Bọn họ vốn không định động đến Hà Ái Hương nhưng vì cô ta đã quay lại đoạn video và cố tình làm cho con gái họ hoảng sợ cho nên vẫn không thể tha được.
Cô ta đã từng chung đụng với rất nhiều đàn ông ngay từ lúc học lớp tám mà thôi? Mới mười mấy tuổi đầu mà đã nổi loạn ăn chơi.
Cô ta phát triển rất tốt, hiện tại mới học lớp mười nhưng nhìn như là thiếu nữ hai mươi tuổi, già dặn hơn tuổi thật rất nhiều.
Vì cô ta đã từng bêu xấu cô cho nên họ cũng chỉ ăn miếng trả miếng lại mà thôi.

Cho người lột s@ch cô ta, đánh ngất và ném ngay cửa trung tâm thương mại lớn nhất của thành phố này.
Để cho cô ta biết sức mạnh của dư luận là như thế nào, vì cô ta đã từng làm như thế với cô.
Mọi chuyện dần làm theo đúng kế hoạch đã dự định trước, sau khi thu xếp xong mọi việc thì ông hỏi Nhất Thiên.

"Con bé hiện tại sống cùng với Minh Hoàng Lễ à".
"Vâng".

Nhất Thiên gật đầu, Minh Hoàng Lễ đối xử với em gái của họ rất tốt.

Nhưng thật tâm anh vẫn muốn nhận lại em gái.
"Vài hôm nữa ba sẽ đến tìm cậu ấy để nói một số chuyện".

Tạm thời chỉ có thể im lặng mà thôi, đợi ông thu xếp ổn thoả thì sẽ gặp Minh Hoàng Lễ để nói lại chuyện nhận con gái.
Nhất Thiên gật đầu.

Anh cũng không nói nhiều, chuyện này Nhất Hoà manh động cho nên đã làm cho em gái hoảng sợ, nếu họ không tính kỹ có thể sẽ mất em gái mãi mãi.
"Chuyện này đừng cho mẹ các con biết, tạm thời giấu đi".
Hai anh em gật đầu.

Một mình Nhất Hoà đã làm cho họ điên đầu luôn rồi, giờ thêm mẹ của anh ta nữa, chắc con bé sẽ điên luôn!
Hiện tại, ông thấy đứa con thứ của mình chướng mắt ông vô cùng!!!

Nhất Hoà bị ba mình nhìn, cậu biết cái ánh mắt đó là chán ghét, là ghét bỏ cậu.
Biết mình làm sai cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn cuối đầu mà thôi.
Ai kêu cậu ta là con thứ! Lại là em, cho nên ba mới không thích! Lòng Nhất Hoà đầy phiền muộn.
- -------
Tuyết Thanh ngủ một giấc đến gần hai giờ trưa mới chậm chạp ngóc đầu dậy.
Chăn theo đó cũng rớt theo xuống, làm lộ ra một vùng ngực trắng nõn lại đầy dấu hôn do anh để lại.
Tuyết Thanh tìm quần áo để mặc vào, nhưng không thấy anh, mới sực nhớ lại, đã bị anh xé rách hết cả rồi! Đồ khó ưa mà! Giờ cô mặc cái gì đây.
Nhưng anh đâu rồi, ngó một vòng khắp vòng không thấy anh ở đâu, thấy áo sơ mi của anh ở bên giường thì lấy mặc vào.
Anh cao hơn cô rất nhiều cho nên khi mặc áo của anh vào thì che được đến mông.
Thậm chí cô còn không có đồ lót để mặc nữa, cô đi vào toilet để rửa mặt.
Minh Hoàng Lễ đi vào phòng, trên tay anh cầm theo một túi đồ cùng với một ly nước trái cây.
Lúc trưa anh không kiềm chế được cho nên mới xé rách đồ của bé cưng rồi, anh nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm.

Minh Hoàng Lễ liền mở cửa đi vào.
Tuyết Thanh đang tắm thì nghe tiếng mở cửa cô vội che lại ngực mình, trên người cô toàn là xà bông mà thôi, đứng im ở ngay dưới vòi sen, đôi mắt ngây thơ nhìn anh.
Thấy Minh Hoàng Lễ vào cô mới yên tâm mà tắm tiếp.
"Em dậy lúc nào vậy".

Cổ họng anh khô khốc quá, hơi nước nóng toả ra khắp căn phòng tắm này, khiến cho Minh Hoàng Lễ càng thêm say mê bé con.

Anh từ từ đi lại, ôm lấy cô từ phía sau.

Rồi giúp cô tắm rửa.
"Em...mới dậy thôi ạ".

Tuyết Thanh tắm nhưng lại được anh tắm cho.
Minh Hoàng Lễ xoay người cô lại, họ mặt đối mặt với nhau, yết hầu anh khẽ trôi vài cái.


Anh lại muốn bé con rồi.
"Làm một lần được không em".

Minh Hoàng Lễ ngậm lấy vành tai của mà hỏi, anh muốn làm khơi lên d*c vọng của cô trước.
Bàn tay anh lướt khắp trên cơ thể của cô, thấy như có hàng vạn con kiến đang bò trên người cô.

Tuyết Thanh cũng ôm lấy cổ anh.
Cất giọng nỉ non.

"Anh....nhẹ một chút nha".
Nhận được lời chấp nhận của cô, Minh Hoàng Lễ hôn lên môi, rồi dần đến má, mắt, rồi đến cổ, xương quai xanh.

Cô ngửa mặt mà r3n rỉ.
Bàn tay anh luồn xuống dưới đùi cô, tay anh tách chân cô rộng ra một chút.

Anh mới chậm rãi đút ngón tay mình vào.

Khuấy động cô.
"Thích không em".

Minh Hoàng Lễ khàn giọng hỏi cô nhưng ngón tay lại đâm sâu một chút nữa.

Khiến cho cả người bé con run rẩy lên.
"Thích...aaa".

Tuyết Thanh bấu vào hai cánh tay anh, cảm giác anh đem lại thật khiến cho cô không thể không khỏi say mê anh.
Dưới dòng nước ấm, cô gái hoàn toàn khoả th@n, nhắm mặt lại tận hưởng niềm hoan lạc mà anh đem lại, nhưng trên người anh quần áo vẫn còn đàng hoàng tuy có ướt.
"C ởi đồ cho anh đi".

Minh Hoàng Lễ lại đút vào thêm một ngón tay nữa, làm cô không khỏi rên lên.

Minh Hoàng Lễ hoàn toàn vô cùng hài lòng với sự thích thú của cô, cho nên động tác của anh mỗi lúc một nhanh.

"A....chậm......!a".
Cô vẫn không cởi nỗi quần của anh cho nên một tay anh vận động còn tay còn lại liền cởi thắc lưng quần mình ra.
Anh muốn được đi vào trong cô ngay lập tức, đã đủ ướt rồi.
Khi anh rút ngón tay anh, tuy cô không chảy ra d.â.m thuỷ nhưng đường đi vào rất trơn tru.
Tuy có chặt hẹp, nhưng chỉ cần anh đi vào thì sẽ rất sướng mà thôi.
Tuyết Thanh dựa vào ngực anh, cắn một cái vào vai anh để ngăn chặn lại tiếng kêu r3n của mình, nhưng anh như người mất trí, hoàn toàn không biết đau đớn là gì, ngón tay liên tục ra vào, đến khi cởi được quần mình thì liền đá nó sang một bên sau đó để cô dựa vào anh, còn anh thẳng lưng mà đâm vào thật sâu.
Sướng thật! Minh Hoàng Lễ càng thêm hăng say mà ra vào.
"Á....".

Tuyết Thanh hét lên nhưng bị nụ hôn như vũ bảo của anh ngăn lại, lưỡi anh càng quét khoang miệng của cô.
Th@n dưới anh đâm vào rất sâu, mặt cho cô kêu chậm lại, tuy anh cũng chậm lại, nhưng chỉ vài giây sau anh lại hoá thú và làm rất nhanh.
Nhưng cô rất muốn anh nhanh như thế này, tuy miệng kêu anh chậm lại, nhưng lại ôm anh rất chặt chẽ dường như muốn hoà làm một thể với anh.
"Ưm....ư....muốn anh."
Tuyết Thanh lấy bàn tay nhỏ bé của mình, xoa bóp cơ ngực rắn chắc của anh.
Tiếng nước trong phòng tắm kêu bạch bạch nhưng mà họ càng chìm sâu vào cuộc yêu của mình.
"Nhanh....hơn đi anh ơi".

Tuyết Thanh nhỏ giọng r3n rỉ lên với anh.
Minh Hoàng Lễ được cô cổ vũ cho nên anh liên tục rút ra rồi lại đâm hết cỡ vào.
Anh sợ cô mỗi chân, nên liền bế lên, anh đi đi lại lại trong phòng tắm, cô được anh bế lên thì ôm lấy đầu anh, hai chân quấn chặt mông anh.
Như là cổ vũ anh làm cô.
Đi lại một lúc, anh đổi tư thế, để cô dựa vào vách tường, anh vươn tay tắt nước ở vòi sen đi.

Sau đó vươn tay xoa bóp m ông của bé con.
Bị anh đâm đ ến khóc nức nở, bé con bị anh làm lên đến đỉnh nên tiếng khóc cũng đầy mê người.
"A....nhanh.....chậm thôi...".

Minh Hoàng Lễ đâm vào liên tục mấy cái.
"Từ...từ ạ".

Anh nhanh quá cô có chút chịu không nỗi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện