Nghe thấy cô nói như vậy, Trương Tiểu Cường có chút cứng miệng
Nhưng vẫn chưa bỏ ý định tiếp tục bám lấy
'Lâm Lâm ... em như thế này quá vô tình rồi, anh biết bản thân mình không bằng Bạch Dạ Phi Long, nhưng tình yêu anh dành cho em chắc chắn hơn hắn gấp trăm lần, à không ... ngàn lần'

Rõ ràng là tên khốn này cắm cho cô cặp sừng, mà bây giờ dám mạnh miệng nói yêu, cô phiiii!!!!
' Lúc anh lên giường với người khác có nghĩ nhiều như bây giờ không, tình yêu của anh tôi không dám nhận'
Lâm Doãn vuốt nhẹ chiếc điện thoại trên tay hờ hững nói

'Anh ... anh sai rồi, thật sự xin lỗi em, Lâm Lâm ... anh biết anh không xứng với tình cảm em dành cho anh, nhưng mà ... xin em ... chúng ta quay lại có được không, xem như cho anh cơ hội bù đắp cho em'

'Ồ, vậy anh định bù đắp như thế nào?'
Cô không vội mắng chửi, ngược lại còn cố ý hỏi
Thật sự muốn xem tên này có thể bù đắp như thế nào
Muốn đào mỏ vàng nhà cô, bao nhiêu ham muốn hiện cả lên mặt còn nói đạo lý tỏ vẻ ta đây tốt bụng ư? Trương Tiểu Cường không ngờ cô lại cho mình 1 con đường, chẳng thể nhịn được sự vui sướng trong lòng phấn khích muốn nhảy múa
Nội tâm không ngừng gào thét, tự kiêu nghĩ ngợi
Hoá ra cô ta còn yêu mình, chỉ cần 1 vài lời ngon tiếng ngọt là có thể dỗ dành
Đàn bà ngu xuẩn
'**Lúc trước không phải em vẫn muốn đưa anh về nhà ra mắt bác trai bác gái hay sao? Chúng ta bây giờ liền đi sau đó anh sẽ chính thức cầu hôn em'

'Hah ...' cô không nhịn được mà cười phá lên
Người xung quanh cũng hiếu kỳ ngồi xem chuyện vui, nghe thấy lời này cũng không khỏi cảnh cười mỉa
Phụ bạc khốn nạn, làm hỏng thanh xuân của người khác bây giờ lại mặt dày muốn quay lại
Cũng may mắn vì đây là quán cafe sang trọng, những người vào đây đều có máu mặt nên không muốn động tay
Hơn nữa, cách xử lí của Lâm Doãn khiến mọi người cực kỳ thích thú
Cứ như mèo vờn chuột
Vậy mà tên kia lại ngấm ngầm đắc chí, tưởng rằng sắp vớ được món hời lớn, bị cô xoay vòng vòng mà cũng chẳng biết

Lâm Doãn cũng chẳng chú ý đến người xung quanh, vì lúc nãy cô cũng đã nói rõ
Nên ai cũng có thể đoán ra được
Dù bây giờ tên này có nổi điên lên thì mọi người xung quanh cũng sẽ không làm ngơ, càng có lý do để tẩn cho cái thứ rác rưởi này 1 trận nhớ đời

Cô cười châm biếm mà nhìn tên đối diện
'Kết hôn? Trương Tiểu Cường ... không phải anh thật sự cho rằng bản thân mình có giá trị đấy chứ? Hơn nữa, kết hôn cũng cần sính lễ, chỉ dựa vào 2 chữ kết hôn được phun ra từ miệng của anh liền muốn lấy tôi?'

Lâm Doãn cười, cô nhìn mọi người trào phúng hỏi
'Tôi thiếu thốn đến mức độ phải hạ mình xuống đáy vực thẳm như vậy ư?'

'Hahaha ... tất nhiên là không, ai mà chẳng biết Khương Mộc là đại gia tộc thịnh thế chứ?'
Lúc này mới có người lên tiếng
Mọi người đều cười to khiến quán cafe yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt lạ thường

Trương Tiểu Cường biết mình bị chơi rồi, sượng mặt đứng lên đôi mắt long lên sòng sọc cực kỳ đáng sợ
'Lâm Doãn ... cô dám chơi tôi?'

'Sao hả, chỉ có anh mới có quyền lừa người khác ư?' cô khoanh tay trước ngực, điệu bộ chẳng mảy may sợ hãi, cao ngạo tựa nữ hoàng

Tên này đã mất hết lý trí giơ tay định tát cô 1 cái
Rắc ....
'Argggggggg'

Chưa kịp động chạm gì thì ngón tay liền bị gãy, cả cánh tay cũng bị quật ngược về phía sau

Lâm Doãn biết sẽ có người thay mình xử lí tên điên trước mặt nhưng chẳng thể ngờ
Người trước mặt toàn thân 1 bộ vest đen, choàng thêm khăn cổ xám dài đến lưng quần tung bay phất phới
Nhanh nhẹn quật ngã 1 người khoẻ mạnh
Chẳng phải hắn đang bị thương hay sao???

Đúng! người giải vây cho cô không phải ai khác chính là Bạch Dạ Phi Long
Hắn đã cố tình cho người âm thầm bảo vệ cô vì sự cố lần trước, dân thượng lưu trong quán trùng hợp lại có 1 vài người quen đã nhanh tay gọi điện báo cáo sự tình cho nên hắn liền xuất hiện
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện