"Cửu Dạ!" Hàn Huệ Tâm kinh hô một tiếng, vội vàng chạy đến bên người Phượng Cửu Dạ bế nàng lên: "Cửu Dạ ngươi làm sao vậy? Là bệnh tim lại tái phát sao? Đại phu, mau đi kêu đại phu!"


"Vâng!" Lăng Nhi vội vàng chạy ra ngoài.


"Các ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau đỡ tam tiểu thư đến nội thất?" Hàn Huệ Tâm nói với nha hoàn đứng sau.


" Vâng, phu nhân!" Nhóm nha hoàn vội vàng tiến lên, ba chân bốn cẳng đỡ Phượng Cửu Dạ, cẩn thận đi đến nội thất.


Chỉ chốc lát sau, Tần đại phu cõng hòm thuốc vội vàng đi đến. Hắn thậm chí còn không kịp hành lễ, liền trực tiếp bị Hàn Huệ Tâm đẩy mạnh vào nội thất, rồi cũng mau chóng mang vẻ mặt nôn nóng đi vào.


Từ đầu đến cuối, Phượng Hoàn vẫn giữ nguyên sắc mặt đông lạnh ngồi ở vị trí chính chủ.


"Diêm Sâm." Hắn lạnh giọng hô.


"Lão gia!"


Phượng Hoàn liếc mắt Hà Lôi đang thừa dịp hỗn loạn muốn chạy trốn, khóe mắt đuôi mày đều là chán ghét đến mức tận cùng. "Ta không muốn lại nhìn thấy người này thêm một lần nào nữa!"


" Rõ, thuộc hạ đã biết!"


Diêm Sâm bước ba bước dài tiến lên phía trước, cầm tay đao gõ vào sau gáy Hà Lôi, đánh hắn hôn mê bất tỉnh. Sau đó, hắn sai người đem Hà Lôi mang xuống.


Một lát sau, Tần đại phu từ nội thất đi ra.


"Tần Tô, bệnh tim của Cửu Dạ thế nào rồi?" Phượng Hoàn vẫn là không nhịn được quan tâm hỏi đến.


"Hồi Vương gia, tam tiểu thư chỉ là khó thở công tâm mà thôi, cũng không có gì lo ngại!"


"Làm phiền Tần đại phu!"


"Vương gia khách khí! Tần mỗ cáo lui!" Tần Tô chắp tay cáo từ, liền cõng hòm thuốc rời khỏi chính đường.


Tần Tô vừa mới rời đi, Hàn Huệ Tâm từ sau nội thất đi ra, nhìn thấy Phượng Hoàn, lập tức lau nước mắt nói: "Hiện tại nữ nhi vì ngài mà sinh khí, ngài vui vẻ chưa? Ngài vừa lòng chưa?"


Phượng Hoàn xụ mặt. "Phu nhân đang nói cái gì? Nói trắng ra là sự tình còn không phải bởi vì bà, là bà vẫn luôn cưng chiều nó, thiên vị nó, nó mới dám làm bậy như vậy!"


"Lão gia ——"


"Được rồi!" Phượng Hoàn vung tay áo, tuy có chút không đành lòng lại vẫn là trầm giọng nói: "Chờ bệnh tim của nó khá hơn một chút, liền vào từ đường bình tỉnh lại đi!"


"Lão gia, thân thể Cửu Dạ suy nhược như vậy, sao có thể quỳ ở từ đường?" Hàn Huệ Tâm không thể tin được hỏi.


"Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Nếu bởi vì thân thể nhu nhược nó liền có thể được miễn phạt, về sau người khác vừa nghe bị phạt đều bắt đầu giả vờ bị bệnh, đến lúc đó ta còn lấy cái gì trị gia?"


"Lão gia......"


Hàn Huệ Tâm còn muốn khuyên can, lại bị Phượng Hoàn hung hăng trừng mắt: "Liền quyết định như vậy!" Nói xong, hắn liền quay người rời đi.


Phượng Hoàn là gia chủ, hắn vừa rời khỏi, uy áp trong chính đường liền giảm đi không ít. Tuy theo quy củ của các đại gia tộc, chính thê cùng di nương, đích thứ tôn ti khác biệt, nhưng Phượng gia mấy đời đều xuất thân từ quân ngũ, quy củ trong phủ tuy rằng vô cùng nghiêm khắc, nhưng cũng không khắc nghiệp tôn ti.


Đối với gia thế bối cảnh trong Ung Vương phủ, vài vị di nương khác đều có xuất thân là thiên kim tiểu thư. Tuy rằng xuất thân bất đồng, nhưng cũng đều cao ngạo tận xương, cho nên, các nàng mới có thể không thèm sợ hãi Ung Vương phi như vậy.


Chính vì vậy, Phượng Hoàn vừa nhấc chân rời đi, Dung di nương đã không an vị được. Nàng nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Ung Vương phi một cái, trực tiếp lôi kéo Phượng Di Dao rời đi. Phượng Thất Tầm mơ hồ nghe thấy nàng nói với Phượng Di Dao. "Ngày thường ngàn sủng vạn ái, giờ thì hay rồi, đảo mắt một cái cũng không khác gì người ngoài!"


Phượng Thất Tầm không khỏi cười thầm trong lòng. Dung di nương này kể ra tính cách ngay thẳng hơn người, đáng tiếc là không đọc nhiều sách, chữ cũng không biết nhiều, cho nên, lời nói ra cũng thật là thúi. Thế nhưng lại làm sắc mặt Hàn Huệ Tâm đen sì, không tài nào đẹp nổi. Nàng khẽ liếc bóng dáng Dung di nương đang dần đi xa, ánh mắt dần dần nổi lên âm u.


Có người dẫn đầu rời đi, Liên di nương tự nhiên cũng không tiếp tục ngây người ở lại. Nàng cười quyến rũ một tiếng, gọi Phượng Thất Hàn còn đang ngồi ngay ngắn. "Còn thất thần làm cái gì? Phụ thân ngươi đã đi rồi, ta cũng không muốn ở lại nơi này xem náo nhiệt!"


Phượng Thất Hàn nghe vậy đứng lên, hướng Phượng Thất Tầm cười không rõ ý vị, sau đó theo sát Liên di nương rời đi.


#VôƯu


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện