Chủ thuận theo khách? Hắn không có nhớ hắn nói như vậy đi?
"Hắn" lại suy diễn ra thành thế này!
" Dung công tử cảm thấy không được sao?" Hoa Ngu thấy vẻ mặt của hắn, nhếch miệng, " Vậy thứ lỗi cho ta... "
" Đến Yên Chi quán, Hoa công công, mời." Dung Triệt trầm mặc, cuối cùng cũng đáp ứng.
Sắc mặt kia, cực kỳ khó coi.
..........
Chạng vạng, Yên Chi quán náo nhiệt lạ thường.
Hoa Ngu trút bỏ y phục nội thị, thay vào một bộ y bào màu xanh, đầu đội ngọc quan bạch ngọc, mắt phượng khẽ nhướn, đi cạnh Dung Triệt trông cực kỳ hoa mỹ.
So với Dung Triệt đúng là không kém là bao.
Bọn họ vừa bước vào, không biết bao nhiêu ánh mắt liền dời lại đây.
Dung Triệt thì không cần phải nói, thanh danh của Dung công tử cũng chẳng phải một hai, chỉ là Hoa Ngu có chút lạ lẫm.
Trong đêm, Yên Chi quán là một đại lâu cao năm tầng, đèn lồng màu đỏ treo cao, bảng hiệu hồng nhạt, ái muội mười phần.
" Dung công tử! Yêu, ngài đến rồi sao? Mau, mau vào đi a!" Vừa đến cửa, Vương ma ma lập tức ra đón.
Thái độ Dung Triệt lãnh đạm, ngày thường lúc nào hắn cũng hi hi ha ha, nhưng hôm nay bị Hoa Ngu chơi đau một vố, hắn cười không nổi.
" Tứ điện hạ tới rồi?"
" Điện hạ đang ở nhã gian lầu ba, ta đưa công tử lên!" Vương ma ma có chút lớn tuổi, nhưng phong thái vẫn còn đó, tà áo thướt tha, cài bên tai một đóa thược dược.
Tuy đã có tuổi, nhưng phong vị cũng lạ thường.
Hoa Ngu yên lặng đi theo sau Dung Triệt, quang minh chính đại mà đi.
Nhưng vừa bước vào đại sảnh, nàng đột nhiên dừng bước lại, bất động hẳn.
" Làm sao vậy?" Dung Triệt nhíu mày, Hoa Ngu này lại muốn làm cái gì.
" Ta... ta thích người này!" Hoa Ngu đảo mắt, cười đến tà mị.
Dứt lời, cũng không nhìn đến phản ứng của Dung Triệt, nhấc chân, đi đến đài cao giữa đại sảnh.
Trong Yên Chi quán có dựng một đài cao, lúc này trên đàn có một nữ tử đang đánh đàn.
Hoa Ngu cũng chẳng thèm nhìn, lập tức chọn một bàn gần đài nhất.
Mà Dung Triệt phía sau nàng, đen mặt hoàn toàn.
Vương ma ma chưa bao giờ bắt gặp sắc mặt này của Dung Triệt.
Dung công tử trong trí nhớ, tính cách vô cùng tốt.
Hoa Ngu làm như không phát hiện, tự gọi rượu cùng đồ ăn lên. Thái độ của nàng vô cùng rõ ràng, muốn gặp nàng, tự đi xuống, bảo nàng đi nhã gian, cầu kiến Chu Mặc Ngân?
A!
Không có khả năng.
Cũng không phải nàng muốn gặp Chu Mặc Ngân kia, vạch rõ thân phận sao?
Hoa Ngu nhếch miệng, vươn tay, đem đồ ăn cùng rượu ăn ngon lành.
Liếc mắt nhìn qua Dung Triệt đã đi tới, nàng vuốt miệng, ngả người xuống ghế bành bằng gỗ lim, cười khanh khách nói:
" Có gì tốt, cứ việc mang đến cho gia, không thấy bên người gia là một vị thần tài hay sao?" Tiếp đó nâng bàn tay trắng nõn lên, chỉ chỉ Dung Triệt.
Dung Triệt muốn bạo rồi!
Hắn cảm thấy bản thân kiềm chế tốt vô cùng mới không bóp chết Hoa Ngu này!
" Hoa công công!" Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoa Ngu.
" Không phải mang ta tới gặp Tứ điện hạ sao? Người đâu?" Hoa Ngu căn bản không nhìn phản ứng của hắn, liếc một vòng, sau đó nhìn hắn nhíu mày.
Dung Triệt dù giận dữ, cũng chỉ đành bảo Vương ma ma đi mời Chu Mặc Ngân đến.
Chu Mặc Ngân nói, hôm nay dù thế nào cũng phải nhìn thấy "hắn"!
Update: 27/11/2019
"Hắn" lại suy diễn ra thành thế này!
" Dung công tử cảm thấy không được sao?" Hoa Ngu thấy vẻ mặt của hắn, nhếch miệng, " Vậy thứ lỗi cho ta... "
" Đến Yên Chi quán, Hoa công công, mời." Dung Triệt trầm mặc, cuối cùng cũng đáp ứng.
Sắc mặt kia, cực kỳ khó coi.
..........
Chạng vạng, Yên Chi quán náo nhiệt lạ thường.
Hoa Ngu trút bỏ y phục nội thị, thay vào một bộ y bào màu xanh, đầu đội ngọc quan bạch ngọc, mắt phượng khẽ nhướn, đi cạnh Dung Triệt trông cực kỳ hoa mỹ.
So với Dung Triệt đúng là không kém là bao.
Bọn họ vừa bước vào, không biết bao nhiêu ánh mắt liền dời lại đây.
Dung Triệt thì không cần phải nói, thanh danh của Dung công tử cũng chẳng phải một hai, chỉ là Hoa Ngu có chút lạ lẫm.
Trong đêm, Yên Chi quán là một đại lâu cao năm tầng, đèn lồng màu đỏ treo cao, bảng hiệu hồng nhạt, ái muội mười phần.
" Dung công tử! Yêu, ngài đến rồi sao? Mau, mau vào đi a!" Vừa đến cửa, Vương ma ma lập tức ra đón.
Thái độ Dung Triệt lãnh đạm, ngày thường lúc nào hắn cũng hi hi ha ha, nhưng hôm nay bị Hoa Ngu chơi đau một vố, hắn cười không nổi.
" Tứ điện hạ tới rồi?"
" Điện hạ đang ở nhã gian lầu ba, ta đưa công tử lên!" Vương ma ma có chút lớn tuổi, nhưng phong thái vẫn còn đó, tà áo thướt tha, cài bên tai một đóa thược dược.
Tuy đã có tuổi, nhưng phong vị cũng lạ thường.
Hoa Ngu yên lặng đi theo sau Dung Triệt, quang minh chính đại mà đi.
Nhưng vừa bước vào đại sảnh, nàng đột nhiên dừng bước lại, bất động hẳn.
" Làm sao vậy?" Dung Triệt nhíu mày, Hoa Ngu này lại muốn làm cái gì.
" Ta... ta thích người này!" Hoa Ngu đảo mắt, cười đến tà mị.
Dứt lời, cũng không nhìn đến phản ứng của Dung Triệt, nhấc chân, đi đến đài cao giữa đại sảnh.
Trong Yên Chi quán có dựng một đài cao, lúc này trên đàn có một nữ tử đang đánh đàn.
Hoa Ngu cũng chẳng thèm nhìn, lập tức chọn một bàn gần đài nhất.
Mà Dung Triệt phía sau nàng, đen mặt hoàn toàn.
Vương ma ma chưa bao giờ bắt gặp sắc mặt này của Dung Triệt.
Dung công tử trong trí nhớ, tính cách vô cùng tốt.
Hoa Ngu làm như không phát hiện, tự gọi rượu cùng đồ ăn lên. Thái độ của nàng vô cùng rõ ràng, muốn gặp nàng, tự đi xuống, bảo nàng đi nhã gian, cầu kiến Chu Mặc Ngân?
A!
Không có khả năng.
Cũng không phải nàng muốn gặp Chu Mặc Ngân kia, vạch rõ thân phận sao?
Hoa Ngu nhếch miệng, vươn tay, đem đồ ăn cùng rượu ăn ngon lành.
Liếc mắt nhìn qua Dung Triệt đã đi tới, nàng vuốt miệng, ngả người xuống ghế bành bằng gỗ lim, cười khanh khách nói:
" Có gì tốt, cứ việc mang đến cho gia, không thấy bên người gia là một vị thần tài hay sao?" Tiếp đó nâng bàn tay trắng nõn lên, chỉ chỉ Dung Triệt.
Dung Triệt muốn bạo rồi!
Hắn cảm thấy bản thân kiềm chế tốt vô cùng mới không bóp chết Hoa Ngu này!
" Hoa công công!" Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoa Ngu.
" Không phải mang ta tới gặp Tứ điện hạ sao? Người đâu?" Hoa Ngu căn bản không nhìn phản ứng của hắn, liếc một vòng, sau đó nhìn hắn nhíu mày.
Dung Triệt dù giận dữ, cũng chỉ đành bảo Vương ma ma đi mời Chu Mặc Ngân đến.
Chu Mặc Ngân nói, hôm nay dù thế nào cũng phải nhìn thấy "hắn"!
Update: 27/11/2019
Danh sách chương