Tất cả những người tham gia thi đấu, sau khi đã chuẩn bị xong, bắt đầu di chuyển ra khu vực đã đăng ký trước đó, ai tham gia thi đấu cái gì thì tập trung ở vị trí đó.

" Màn thi đấu đầu tiên là bắn cung, mời tứ vương gia và Trương đại nhân chuẩn bị" công công cầm cái chiêng lên gõ báo bắt đầu cuộc thi.

Duật Cư tài nghệ rất tốt bắn liên tiếp 3 lần đều trúng hồng tâm, là người thắng cuộc vòng thứ nhất.

Mạnh Hạ Hạ rời khỏi chỗ ngồi đi đến gần xem thử bọn họ thi đấu bắn cung, trong số các phi tần Ngọc phi bắn cung rất khá liên tiếp loại các phi tần còn lại, bên nam có Tứ vương gia. Nhìn cách bắn kia phần thắng chắc là thuộc về Duật Cư rồi.

Duật Hy nhìn ra chỗ đang thi đấu bắn cung sau đó đứng dậy rời ghế ngồi đi vào bên trong thay y phục tham gia thi đấu ngựa.

" Sư huynh" Mạnh Hạ Hạ nhìn xung quanh thấy Ngũ sư huynh đang đứng phía trước liền lợi dụng lúc đông người đi tới.

" Sư muội cô mẫu nói nghe được tiên hoàng từng nói ở mỏ vàng gia gia từng làm có vất giấu bí mật về kho báu, có lẽ gia gia đã biết được chỗ cất giấu hoặc bản đồ chỉ tới kho báu". A Ngũ thấy sư muội tới gần liền mau chóng nhìn xung quanh rồi thì thầm.

" Muội biết rồi, muội hỏi hoàng thượng xem thế nào". Mạnh Hạ Hạ nhìn A Ngũ nói nhỏ rồi gật đầu chào A Ngũ sau đó từ từ đi ra xa quay trở lại chỗ ngồi ban đầu.

Đám đông thấy tứ vương gia liên tục giành thắng lợi liền vỗ tay khen ngợi, cuộc thi này không chỉ có mỗi các phi tần mới được tham gia, các quan lại có thể dẫn theo gia quyến vào cung tham gia, các tiểu thư công tử có thể lợi dụng cơ hội này để làm quen lẫn nhau.

Nhìn tình hình trước mắt kia có lẽ tứ vương gia đã lọt vào mắt của các tiểu thư kia rồi, anh tài kiệt xuất, thân phận cao quý hơn nữa còn chưa nạp thê, đúng là vật báu mà.

" Thi đấu bắn cung bên nam nhân Tứ vương gia thắng, nữ nhân Doãn tiểu thư giành thắng lợi, mời hai vị bước vào vòng thi đấu thứ 4" Công công nhìn danh sách bắt đầu hô to sau đó gõ chiêng.

Mạnh Hạ Hạ nghe thấy Doãn tiểu thư thắng cuộc liền to mò nhìn ra xem thử, đúng lúc thấy cả hai người bọn họ cùng giương cung chuẩn bị bắn vào mục tiêu, nàng không khỏi cảm thán đúng thật là rất xứng đôi với nhau.

" Thái Phi không phải tỷ có ý thúc đẩy hôn sự giữa Tứ nhi và Doãn tiểu thư sao" Thái hậu nhìn ra chỗ Duật Cư nhìn đến Doãn tiểu thư kia trông rất thuận mắt, cũng được coi là quốc sắc thiên hương hơn nữa cũng là nữ nhân mạnh mẽ.

" Tỷ thấy thế nào" Thái phi nhìn Doãn tiểu thư thấy rất hài lòng.

" Ta thấy nàng ta rất được, hơn nữa nhà họ Doãn cũng là gia tộc gia thế, nếu Tứ nhi đồng ý đúng là một hôn sự tốt". Trong các vương gia chỉ còn mỗi tứ vương gia là chưa lập gia thất, không tránh khỏi thái phi lo lắng.

" Vậy tỷ tỷ giúp muội khuyên nhủ Tứ nhi một chút, mỗi lần muội nhắc tới hôn sự nó đều không vui" . Thái phi chỉ có mỗi một nhi tử là tứ vương gia, bà thật đau đầu vì hắn.

" Được lần sau gặp ta sẽ giúp muội khuyên giải Tứ Nhi, muội an tâm dưỡng bệnh đi " thái hậu nhìn sang thái phi quan tâm, bọn họ cũng đã già rồi tranh đấu giờ còn có ích gì nữa chứ, còn cái gì để tranh đấu nữa đâu.

" Hoàng thương" Đức Oánh Oánh thấy hoàng thượng mặc y phục cưỡi ngựa, đang dắt ngựa tiến về phía chính giữa ánh mắt si mê nhìn theo, hoàng thượng đúng là mỹ nam tuấn kiệt khiến nàng si mê khao khát.

" Phần thi thứ 2 là phần thi đua ngựa xin mời các vị chủ nhân di chuyển đến ngựa của mình cheng..cheng..cheng xuất phát" Sau khi 3 hồi kẻng vang lên tiếng roi quất vào lưng ngựa cũng đồng loạt vang lên.

Ngựa của hoàng thượng là con bạch mã giống quý ưu điểm vượt trội mới xuất phát đã vượt lên bỏ xa các đối thủ còn lại, tới đích đầu tiên theo sau lần lượt là tứ vương gia, ngũ vương gia.

Lượt thi tiếp theo là của các phi tần, tiểu thư nhà quan lại, đang ngồi trên lưng ngựa chuẩn bị xuất phát, trong đầu Đức tần lúc này đang hiện ra viễn cảnh nàng ta cùng hoàng đế đua ngựa cảm thấy thật vui vẻ.

" Xuất phát" Thái giám đọc lệnh gõ kẻng hô lên.

" Lệ Quý nhân bị ngã ngựa rồi người đâu mau truyền thái y".Ngựa chạy được một đoạn, những người ở gần thấy Lệ Quý nhân bị ngã từ trên lưng ngựa xuống liền chạy tới gần nàng ta xem sét.

Lệ Quý nhân bị ngựa hất văng xuống, đau đớn nằm dưới bãi cỏ ôm lấy cánh tay mình.

" Chuyện gì vậy" Thái hậu nhìn ra đám người huyên náo kia hỏi ma ma.

" Dạ bẩm nương nương để nô tùy đi xem thử" Ma ma cúi người rồi đi về phía đám người tụ tập xem náo nhiệt kia.

Duật Hy ở gần đấy thấy có người hô cũng đi tới xem, hắn sau khi thi đấu ngựa xong cũng không ở lại xem các nữ nhân kia thi đấu, đang chuẩn bị về lại chỗ ngồi liền nghe thấy tiếng hô có người bị ngã ngựa, đến gần liền nhìn thấy Lệ Quý nhân đang đau đớn nằm dưới đất.



" Lệ Quý nhân nàng sao rồi" Hắn đi đến bên cạnh nàng ta hỏi thăm.

Lệ Quý nhân đôi mắt ngấn lệ đau đớn không thốt lên lời, bàn tay cầm lấy tay hoàng thượng.

" Tham kiến hoàng thượng" Vương thái y từ xa chạy tới.

" Mau xem nàng ấy thế nào" Duật Hy nhìn thái y ra lệnh, nhìn bộ dáng của Lệ Quý nhân hẳn là bị thương không nhẹ.

" Sao quý nhân lại bị ngã ngựa" Hắn nhìn xung quanh hỏi đám đông.

" Hoàng thượng lúc đầu ngựa quý nhân vẫn bình thường chạy được một đoạn điền phát điên, hung hăng chạy về phía trước khiến quý phi không trụ được mà ngã xuống" Một thái giám tiến lên bẩm báo.

Một lúc sau con ngựa hung hãn kia đã được cấm vệ quân mang về, phải cố gắng lắm mới kiềm chế được nó, nhưng hiện giờ nó vẫn rất mất bình tĩnh không ai đến gần được.

Duật Hy nhìn con ngựa rồi nói với Võ Kim ra kiểm tra ngựa xem thế nào.

" Hoàng thượng ngựa này như bị cho uống thuốc vậy, đôi mắt đỏ rực bị mất kiểm soát nên rất hung hăng". Võ Kim tới gần quan sát con ngựa đang điên cuồng kia.

" Điều tra tất cả những người làm việc ở trại ngựa". Duật Hy nghe Võ Kim nói trong đầu duy nghĩ "đây là có người giở trò mà, ngựa trong cung đều được thuần dưỡng không lý gì tự dưng lại nổi điên như vậy".

"Hoàng thượng đây là người dắt ngựa của Lệ Quý nhân" Cấm vệ quân đưa người chăn ngựa tới quỳ trước mặt hoàng thượng.

" Hoàng thượng, nô tài tham kiến hoàng thượng" Người chăm sóc ngựa tới trước chỗ hoàng thượng đứng quỳ xuống.

" Hoàng thượng mời người an toạ" Tô công công sai thái giám mang ghế đến đặt xuống để hoàng thượng ngồi.

" Mau khai ra việc ngươi đã làm may ra trẫm còn chút nhân từ tha ngươi một mạng" Duật Hy nhìn người chăn ngựa kia cả người run lên liền dùng thái độ cứng rắn.

" Hoàng thượng xin tha mạng nô tài thật sự không biết gì cả".

" Nếu vẫn khăng khăng không chịu nhận tội, người đâu dùng cực hình" hoàng thượng chỉ dọa tên kia mà thôi cũng không chắc là hắn hay ai khác đã làm.

" Hoàng thượng là Hạ phi đã sai nô tài làm, nô tài thật sự là bị ép" Tên chăn ngựa nghe thấy dùng khẩu cung sợ hãi khai ra.

" To gan ngươi biết vu khống phi tần là tội chết không " Duật Hy nghe thấy người hắn khai ra là Mạnh Hạ Hạ liền tức giận quát xuống, không ngờ thực sự là do tên này đã làm còn vu khống phi tần của hắn nữa. Nàng ấy không lý do gì phải hại người cả, hẳn có người đang dở trò hãm hại.

" Hoàng thượng nô tài không giám, Hạ phi nói chỉ cần nô tài cho ngựa ăn thuốc là được, sẽ không liên lụy nô tài" Tên kia vẫn cố gắng run rẩy nói mong rằng mình sẽ được giảm nhẹ tội.

" Trong những người ngồi đây, ngươi chỉ cho trẫm ai là người ra lệnh cho ngươi hại Lệ Quý nhân". Duật Hy ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía dưới

" Hoàng thượng trời tối quá Hạ phi lại ngồi trên kiệu nô tài không nhìn được mặt". Tên chăn ngựa nhìn khắp nơi không dám chỉ bừa, hắn thực sự không biết mặt vị nương nương kia.

" Không biết mặt tại sao lại khẳng định đó là Hạ phi" Duật Hy thấy tên này là chán sống rồi.

" Nô tài nghe thấy cung nữ bên cạnh gọi người trong kiệu như vậy".

" Bẩm thái hậu Lệ Quý nhân bị ngã ngựa, nô tài ra xem thấy hoàng thượng đang thẩm vấn tên nô tài chăn ngựa" Ma ma sau khi đến xem tình hình liền về bẩm báo thái hậu.

" Hazz, nàng ta có sao không" Việc ngã ngựa không phải là hiếm, thái hậu chỉ thở dài vì Lệ Quý nhân kia sui sẻo mà thôi.

" Đã đưa trở lại cung rồi, nô tùy nhìn sắc mặt Lệ Quý nhân rất thống khổ".

" Hoàng thượng là nghi ngờ có người hãm hại quý phi sao" Thái hậu nhìn ra bên ngoài hỏi ma ma.

" Dạ quý phi ngã ngựa là do ngựa tự nhiên trở lên hung hãn không kiềm chế được".



" Bẩm thái hậu, thái phi người chăn ngựa kia đã khai ra người chủ mưu" Công công chạy tới bẩm náo.

" Là người nào to gan như vậy" .

" Hắn khai là Hạ phi" Công công theo lời mình nghe được nói lại.

" Hạ phi" Thái hậu nhíu mày, bà lâu rồi không quan tâm đến việc hậu cung những phi tần mới sắc phong bà đều không biết.

" Bẩm thái hậu Hạ phi là con gái của Phương đại nhân ở ti hình bộ" Ma ma giải thích cho thái hậu.

Thái hậu ngồi suy tư lại là tranh chấp nữ nhân với nhau sao, cái này bà chẳng quan tâm " Hồi cung đi".

" Nương nương nô tùy tìm người suốt" Tiểu Yến ở bên kia nghe được có người vu khống Mạnh Hạ Hạ làm hại Lệ Quý nhân liền đi khắp nơi tìm kiếm nàng, nhưng không thấy đâu, mãi mới thấy chủ nhân đang ngồi ở dưới tán cây các chỗ thi đấu khá xa nghỉ mát.

" Ngươi vội như vậy làm gì chứ" Mạnh Hạ Hạ đứng lên phuổi phuổi đám bụi ở phía sau nhìn Tiểu Yến vẻ mặt sợ hãi.

" Nương nương chuyện lớn rồi, Lệ Quý nhân bị ngã ngựa có người vu oan cho người".

" Vu oan ta làm hại nàng ta, tên nào mà rảnh vậy chứ" Mạnh Hạ Hạ nghe vậy lòng không sợ hãi còn nhìn Tiểu Yến cười.

" Nương nương nô tùy lo chết rồi, người không lo sao, sẽ bị đưa đi thẩm vấn ép cung đó".

" Ta không làm cần lo sao" Mạnh Hạ Hạ thật sự không lo lắng gì cả nhưng nghĩ tới người hãm hại mình thật cũng muốn xem thử là ai dày công muốn nàng gặp họa như vậy.

" Đến đó xem thử đi, yên tâm đi cùng lắm ta sẽ mang ngươi ra khỏi cung cùng chạy trốn" Mạnh Hạ Hạ nhìn Tiểu Yến an ủi.

Tiểu Yến nghe vậy càng hoản loạn hơn, đi theo sau Mạnh Hạ Hạ đi vào bên trong đám đông náo nhiệt kia.

Duật Cư luôn đứng ở gần chỗ hoàng thượng thẩm vấn nghe thấy tên kia khai ra Mạnh Hạ Hạ trong lòng rất khó chịu, muốn tiến tới giết chết tên đó luôn cho rồi.

Thấy Mạnh Hạ Hạ từ xa đi tới muốn đến nói lời gì đó, nhưng dưới chân lại không thể di chuyển được, muốn quan tâm nàng nhưng lại sợ nàng sẽ vì thế càng gặp chuyện.

"Hạ phi, tới rồi thật là độc ác" Mấy nữ nhân thấy Mạnh Hạ Hạ đi tới liền thì thào bàn tán.

Mạnh Hạ Hạ nghe được nhưng không để ý bọn họ, vạch đám người kia đi vào bên trong.

" Hoàng thượng" Nàng đi ra phía trước cúi người tham kiến hoàng thượng.

" Hạ phi nàng bình thân đi" Duật Hy thấy nàng đến ánh mắt nhu hòa nhìn nàng gật đầu trấn an, ý bảo nàng yên tâm.

" Thiếp nghe nói có người khai ra thiếp khai hắn giở trò làm hại Lệ Quý nhân nên muốn tới xem thử, thiếp và Lệ Quý nhân không thù không oán, muội ấy cũng mới nhập cung không lâu thần thiếp thật không có lý do gì làm hại muội ấy cả xin hoàng thượng minh xét".

" Hạ phi yên tâm trẫm sẽ cẩn thật điều tra sẽ không khiến ai bị oan cả".

"Giải hắn tới Di hòa cung trẫm sẽ thẩm vấn tiếp" Duật Hy đứng lên rời khỏi trại ngựa, vụ án này nếu hắn không tự mình thẩm vấn sợ sẽ để cho đối phương có cơ hội ra tay.

Mạnh Hạ Hạ thấy hoàng thượng đi cũng đi theo phía sau.

Đám đông thấy hoàng thượng đi rồi cũng từ từ giải tán, các phi tần không thấy không có cái gì khiến họ ở lại nữa liền ai về cung người lấy.

" Hoàng thượng đây là đang bao che cho Hạ phi sao" Từ Tâm đứng cạnh hoàng hậu lên tiếng.

" Đi thôi, ngươi bảo người bên phía Di hòa cung quan sát kỹ có tình hình gì về bẩm báo bổn cung". Nếu như việc nhỏ bình thường giải đến ti hình bộ là xong, nhưng hoàng thượng lại tự mình điều tra đây không phải thông báo với tất cả mọi người hoàng thượng đang sủng ái Hạ phi quá sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện