Đối với lời của Đoan Mộc Ly, tin cũng không được, mà không tin cũng không xong, Tam cô nương tức giận giậm mạnh chân một cái, nhưng lại lập tức dừng ngay, sau đó khẽ cắn răng, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, tránh cho ở chỗ này độc phát thật sự.

Đợi một lát, xác định nàng ta đã đi rất xa, không thể nào nghe bọn họ nói chuyện, Quý Ngữ Hàm nhỏ giọng hỏi.

"Nàng ấy thật sự trúng độc?"

"Không phải, " Đoan Mộc Ly bình tĩnh cười, "Chẳng qua là lại bị tức hộc máu mà thôi."

"......" Mọi người im lặng bới cơm.

Quý Ngữ Hàm rơi lệ, vấn đề này coi như tạm thời giải đã quyết đi? Ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không có người trở lại quấy rầy.

Nhưng lần hành động này thật sự là muốn đưa tất cả kẻ thù tới, chứ đâu phải là hành hạ thần kinh bọn họ chứ? Hu hu...... Khóc lớn đập tường.

Đoan Mộc Ly bình tĩnh ăn cơm, "Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên."

"Phốc...... Khụ, khụ khụ, khụ......" Mọi người thiếu chút nữa cũng bị nghẹn chết.

Trong miệng Quý Ngữ Hàm chưa có đồ ăn, không bị nghẹn, nhưng bây giờ cũng rơi lệ.

"Đào, đào sâu bao nhiêu?"

Theo giọng điệu của hắn, chắc cũng chỉ là muốn trồng hoa thôi, là bọn họ hiểu sai rồi......

Đoan Mộc Ly tiếp tục bình tĩnh, "Đào sâu được bao nhiêu thì đào."

"......" Đập đập khóc lớn!

"Tại sao muốn đào tẩm cung?" Quý Ngữ Hàm gạt lệ hỏi.

Đoan Mộc Ly ôm nàng cười, "Các ngươi không chú ý sao, mới vừa rồi Tam cô nương muốn giậm chân, nhưng không có giậm xuống."

Ách...... Quý Ngữ Hàm nhớ lại một cái, chính xác là như vậy.

Vốn là võ công của Tam cô nương tương đối cao, dưới cơn thịnh nộ sẽ không khống chế lực, nếu như một cước này thật sự giậm xuống, dưới đất nhất định phải nứt ra.

Quý Ngữ Hàm kinh ngạc nhìn lòng bàn chân, "Ý của chàng là phía dưới tẩm cung này có bí mật?"

"Rất có thể, đào ra xem mới biết."

"Nhưng tẩm cung này không phải là chàng xây sao? Nơi này không phải ở giữa hồ à?"

Nàng còn vẫn luôn cho rằng Đoan Mộc Ly vì muốn yên tĩnh, mới gọi người xây đảo.

"Ừ, đúng là thời điểm Tề Loan Quốc dựng nước, thì đã có đảo ở giữa hồ."

A nga......

Vậy phía dưới này rất có thể có bí mật cổ xưa gì đó!

Lòng hiếu kỳ của mọi người cũng bị khấy động, tăng nhanh tốc độ ăn cơm, chuẩn bị đi thăm dò bí mật.

Ăn cơm xong, mọi người đem đồ quan trọng thu dọn, chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Quý Ngữ Hàm ngồi một bên làm thành viên của đội cổ động, sau đó nàng liền phát hiện ——

"Phi Phi, vẻ mặt ngươi hình như quá vui mừng......"

"Có thể không vui sao!"

Phi Phi mạnh mẽ vung một búa đập xuống, "Có thể đem chỗ ở của Đoan Mộc Ly đạp nát, giải hận a!"

"......"

Nghe hắn vừa nói như thế, Quý Ngữ Hàm phát hiện...... Mọi người đều là vẻ mặt đại thù phải báo, đào hết sức vui vẻ......

"Khụ, khụ, nơi này cũng là chỗ ở của ta......"

Thật ra thì nếu không phải vì thăm dò bí mật, nàng rất không muốn đem nơi này đào lên.

Quý Ngữ xúc động Hàm đang ở trong lòng, bật khóc phát hiện......

Mọi người đào càng vui vẻ hơn.

"Ta không trêu chọc các ngươi a......"

Hu hu, rõ ràng nàng giống như bọn họ, đều là bị Đoan Mộc Ly hành hạ, bọn họ không thể vứt bỏ chiến hữu như nàng! >﹏
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện