Aizz, phong thuỷ thay đổi rồi, cuối cùng cũng có một ngày bọn họ có thể khinh bỉ Đoan Mộc Ly!
Đoan Mộc Ly vẫn cười cười như cũ, cúi đầu, "Oa Nhi, trừ chúng ta ra, nơi này còn có người khác sao?"
"Có nha." Tiểu Oa Nhi ngoan ngoãn có hỏi tất đáp.
"..." Mọi người đều sợ hãi.
Oa Nhi sẽ không nói dối, bọn họ đã về tới cổ đại, hiện tại trong tẩm cung này, lại còn có người khác võ công cao đến mức bọn họ căn bản cũng không phát hiện được? Đứng thẳng người, Đoan Mộc Ly ôn hòa mở miệng, "Ngươi ẩn nấp như vậy, là muốn gặp Dạ Cẩm?"
"..." Mọi người run lên, nhìn Đoan Mộc Ly giống như thấy quỷ.
Đây là đang nói cái gì vậy?
Trong tẩm cung không ai đáp lại Đoan Mộc Ly, hắn cũng không ngoài ý muốn, cúi đầu hỏi Oa Nhi, "Bây giờ còn có người khác không?"
Oa Nhi lắc lắc đầu nhỏ, "Đã đi rồi."
"..."
Quý Ngữ Hàm mờ mịt chớp chớp mắt, xác định không phải mình đang nằm mơ, "Người cứu Tam cô nương, có quan hệ với Dạ Cẩm?"
Vì sao?
Đoan Mộc Ly cười cười, "Hẳn là nữ nhân trước kia của Dạ Cẩm."
"... tình nhân cũ?"
Chân tướng này thực chấn động, mọi người nhất thời có chút không thể lý giải.
Cho tới bây giờ Dạ Cẩm cũng chưa từng nói mình có nữ nhân, bọn họ còn tưởng rằng hắn cũng giống như những người khác, cô đơn một đời.
"Chết! Vậy Tiểu Bạch phải làm sao? Không phải chúng ta đã đẩy người ta vào trong hố lửa rồi sao?"
"Đừng nóng vội đừng nóng vội, có lẽ nữ nhân kia không phải là người tốt, Dạ Cẩm đã sớm quên mất nàng ta rồi."
Kỳ thật mặc kệ người ta có phải là người tốt hay không, xem trạng thái Dạ Cẩm hiện tại, tám phần là đã quên người ta không còn một mảnh ... Ai vậy nhỉ!
Mọi người oán giận.
Bình thường nhìn Dạ Cẩm không phải người hoa tâm, cho nên vẫn có chút hoài nghi, "Sao ngươi biết đó là tình nhân cũ của Dạ Cẩm?"
"Vốn chỉ phỏng đoán một chút."
Nhưng vừa rồi hắn vừa hỏi như vậy, người nọ lập tức rời đi, xem ra hắn đoán đúng rồi.
Đoan Mộc Ly cười nhìn Quý Ngữ Hàm, nhắc nhở nàng, "Nàng quên sao, trước kia Dạ Cẩm từng vô cùng thần bí nói muốn nàng cùng hắn bầu bạn suốt đời."
Á...
"Đúng là có chuyện như vậy."
Khi đó Dạ Cẩm từng nói rất nhiều lần, chờ Đoan Mộc Ly mất, bảo nàng đi tìm hắn.
Lúc ấy nàng còn cảm thấy Dạ Cẩm kỳ quái, sau mới hiểu được, hắn có thể trường sinh bất lão, đương nhiên là có thể...
"Gì, không đúng lắm!" Quý Ngữ Hàm cũng phản ứng lại.
"Quả thật hắn có thể trường sinh bất lão, nhưng ta là người thường tuổi thọ có hạn, sao có thể bồi hắn?"
"... Hắn có thể làm cho người khác cũng trường sinh bất lão?"
Dạ Cẩm có bí mật lớn như vậy mà lại gạt bọn họ?!
"Nhưng người cứu Tam cô nương đi có lẽ cũng nhờ ăn quả U Minh mới trường sinh bất lão, sao ngươi lại hoài nghi đến trên người Dạ Cẩm?"
Đoan Mộc Ly cười cười giải thích, "Năng lực của nàng ta hẳn là cũng không khác Tam cô nương lắm, vậy thì cũng không có biện pháp cứu Tam cô nương ra, cho nên thân phận của nàng ta tuyệt đối không đơn giản như vậy."
Dừng một chút, hắn đoán, "Đột nhiên Tam cô nương bắt đầu học võ, hẳn chính là do nàng ta dạy."
"..." Sư phụ của Tam cô nương? Tình nhân cũ của Dạ Cẩm?
Phi Phi phát hỏa, gì mà lộn xộn tùm lum vậy!
"Đi, trở về hỏi Dạ Cẩm!"
Mọi người đều ngăn hắn lại, "Nếu muốn nói, Dạ Cẩm đã sớm thẳng thắn!"
Phiền toái nhất là, Dạ Cẩm căn bản không sợ bức cung, nếu cứng rắn bức cung, rõ ràng hắn có thể nghĩ biện pháp tự sát, đổi thân thể khác tiếp tục sống.
"Vậy các ngươi nói xem bây giờ phải làm sao?"
"Tìm người giả trang tình nhân cũ của hắn, đi thăm dò." Đoan Mộc Ly nhẹ nhàng nói.
"..." Mọi người vừa nghe loại giọng điệu này của hắn thì da đầu liền run lên.
Mỗi lần hắn nói như vậy nhất định sẽ có người gặp xui xẻo!
Tìm ai đóng giả? Hắn chấp nhận cho Quý Ngữ Hàm làm sao?
Quả nhiên, tâm tình Đoan Mộc ly vô cùng tốt nhìn Không Không, "Ngươi đi đi?"
Hai hàng lệ nóng thoáng chốc dâng lên vành mắt, Không Không bi phẫn hỏi hắn, "Vì sao là ta?"
Đoan Mộc Ly cười cười, "Ngươi nói thử xem?"
"..." Không Không duy trì không được quơ quơ, tim gan vốn làm bằng sắt nháy mắt biến hóa thành đồ thủy tinh, bùm bùm nát vụn.
Cũng cùng một câu, sao có thể nói thành có lực sát thương nhiều như vậy?
Hắn bi phẫn đấm ngực dậm chân, nếu mỗi quốc gia đều có một Đoan Mộc Ly, ai còn thèm nghiên cứu cái gọi là bom nguyên tử gì đó chứ...
Bỏ xuống những lời này, Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh ôm Quý Ngữ Hàm đi mất.
Quý Ngữ Hàm đồng tình quay đầu nhìn bọn họ.
Cái gọi là nhân sinh trên đời, chung quy lại, kỳ thật đánh qua đánh lại, cũng thành thói quen...
Thấy bọn họ đi rồi, Không Không bi phẫn nắm tay nhìn trời rít gào, "Vì sao là ta, vì sao!"
Mọi người cũng đều vây quanh Không Không nghiên cứu.
Bọn họ nhiều người cũng ở với nhau như vậy, Đoan Mộc Ly lại cố tình chọn hắn, chắc phải có nguyên nhân chứ?
Cái câu "Ngươi nói thử xem" kia, đến tột cùng là nên "Nói" thế nào?
Nghiên cứu nửa ngày, mọi người cảm thấy...
Không nể tình vỗ vỗ bả vai hắn, tuyên bố "Nghiên cứu thành công", "Ai bảo ngươi đứng gần hắn nhất làm chi?"
"..." Không Không bị chân tướng tàn khốc này đánh bại.
Run run vịn vách tường, hắn giãy dụa suy nghĩ muốn đứng lên, đầy ngập bi phẫn chỉ có thể phát tiết trong lời hát, "Tết năm nay không nhận lễ vật, nhận lễ vật chỉ sợ sẽ hối hận —— "
"..." Phi Phi nhịn không được nâng tay muốn đánh hắn.
"Bình tĩnh, bình tĩnh!"
Mọi người vội vàng ngăn hắn lại, "Hắn đã thành như vậy, để cho hắn hát đi."
Vì thế bịt kín lỗ tai, mọi người chạy thoát...
Không có người ngăn trở, tiếng hát của Không Không cứ vậy mà quanh quẩn trên không trung hoàng cung Tề Loan quốc, âm thanh bi thương khiến người nghe thấy đều rơi lệ ——
Hát động kinh khó nghe như vậy, không để cho người khác sống nữa à!
Sau đó ở nơi này, cao thấp trong hoàng cung Tề Loan quốc đều có một tâm nguyện, chính là nhất định phải đến thăm Đại Hưng quốc một chút.
Chiếu theo từ ngữ Quý Ngữ Hàm dạy hắn, cái này gọi là "Khảo sát".
Bọn họ thật sự muốn biết, Đại Hưng quốc có một hoàng đế như Không Không, rột cuộc làm sao mà người trong cung có thể chống đỡ được ...
Tinh thần dũng cảm cam chịu vận mệnh của những người trong cung đó thật sự là rất đáng học tập!
Thâm tình "Hiến cá" cả một canh giờ, Không Không vẫn không trốn khỏi vận mệnh giả trang thành tình nhân cũ của Dạ Cẩm.
Cho nên lúc chạng vạng, hắn cứng rắn bị đá vào một cái bồn đầy hoa tắm rửa sạch sẽ hóa trang...
Trong lúc những người khác đến "Thân thiết an ủi" hắn một chút, thâm thúy đồng tình với vẻ mặt của hắn, an ủi hắn, "Yên tâm đi, chúng ta sẽ làm cho ngươi thoạt nhìn giống nữ nhân!"
"..." Không Không té xỉu trong bồn tắm.
Tắm rửa sạch sẽ xong, mùi hoa bốn phía, nháy mắt Không Không liền kiều mỵ ...
Tâm tình mọi người vô cùng tốt đẹp lôi Không Không muốn vùng vẩy trở về, hợp lực giúp hắn thay "Nữ trang".
Đoan Mộc Ly vẫn cười cười như cũ, cúi đầu, "Oa Nhi, trừ chúng ta ra, nơi này còn có người khác sao?"
"Có nha." Tiểu Oa Nhi ngoan ngoãn có hỏi tất đáp.
"..." Mọi người đều sợ hãi.
Oa Nhi sẽ không nói dối, bọn họ đã về tới cổ đại, hiện tại trong tẩm cung này, lại còn có người khác võ công cao đến mức bọn họ căn bản cũng không phát hiện được? Đứng thẳng người, Đoan Mộc Ly ôn hòa mở miệng, "Ngươi ẩn nấp như vậy, là muốn gặp Dạ Cẩm?"
"..." Mọi người run lên, nhìn Đoan Mộc Ly giống như thấy quỷ.
Đây là đang nói cái gì vậy?
Trong tẩm cung không ai đáp lại Đoan Mộc Ly, hắn cũng không ngoài ý muốn, cúi đầu hỏi Oa Nhi, "Bây giờ còn có người khác không?"
Oa Nhi lắc lắc đầu nhỏ, "Đã đi rồi."
"..."
Quý Ngữ Hàm mờ mịt chớp chớp mắt, xác định không phải mình đang nằm mơ, "Người cứu Tam cô nương, có quan hệ với Dạ Cẩm?"
Vì sao?
Đoan Mộc Ly cười cười, "Hẳn là nữ nhân trước kia của Dạ Cẩm."
"... tình nhân cũ?"
Chân tướng này thực chấn động, mọi người nhất thời có chút không thể lý giải.
Cho tới bây giờ Dạ Cẩm cũng chưa từng nói mình có nữ nhân, bọn họ còn tưởng rằng hắn cũng giống như những người khác, cô đơn một đời.
"Chết! Vậy Tiểu Bạch phải làm sao? Không phải chúng ta đã đẩy người ta vào trong hố lửa rồi sao?"
"Đừng nóng vội đừng nóng vội, có lẽ nữ nhân kia không phải là người tốt, Dạ Cẩm đã sớm quên mất nàng ta rồi."
Kỳ thật mặc kệ người ta có phải là người tốt hay không, xem trạng thái Dạ Cẩm hiện tại, tám phần là đã quên người ta không còn một mảnh ... Ai vậy nhỉ!
Mọi người oán giận.
Bình thường nhìn Dạ Cẩm không phải người hoa tâm, cho nên vẫn có chút hoài nghi, "Sao ngươi biết đó là tình nhân cũ của Dạ Cẩm?"
"Vốn chỉ phỏng đoán một chút."
Nhưng vừa rồi hắn vừa hỏi như vậy, người nọ lập tức rời đi, xem ra hắn đoán đúng rồi.
Đoan Mộc Ly cười nhìn Quý Ngữ Hàm, nhắc nhở nàng, "Nàng quên sao, trước kia Dạ Cẩm từng vô cùng thần bí nói muốn nàng cùng hắn bầu bạn suốt đời."
Á...
"Đúng là có chuyện như vậy."
Khi đó Dạ Cẩm từng nói rất nhiều lần, chờ Đoan Mộc Ly mất, bảo nàng đi tìm hắn.
Lúc ấy nàng còn cảm thấy Dạ Cẩm kỳ quái, sau mới hiểu được, hắn có thể trường sinh bất lão, đương nhiên là có thể...
"Gì, không đúng lắm!" Quý Ngữ Hàm cũng phản ứng lại.
"Quả thật hắn có thể trường sinh bất lão, nhưng ta là người thường tuổi thọ có hạn, sao có thể bồi hắn?"
"... Hắn có thể làm cho người khác cũng trường sinh bất lão?"
Dạ Cẩm có bí mật lớn như vậy mà lại gạt bọn họ?!
"Nhưng người cứu Tam cô nương đi có lẽ cũng nhờ ăn quả U Minh mới trường sinh bất lão, sao ngươi lại hoài nghi đến trên người Dạ Cẩm?"
Đoan Mộc Ly cười cười giải thích, "Năng lực của nàng ta hẳn là cũng không khác Tam cô nương lắm, vậy thì cũng không có biện pháp cứu Tam cô nương ra, cho nên thân phận của nàng ta tuyệt đối không đơn giản như vậy."
Dừng một chút, hắn đoán, "Đột nhiên Tam cô nương bắt đầu học võ, hẳn chính là do nàng ta dạy."
"..." Sư phụ của Tam cô nương? Tình nhân cũ của Dạ Cẩm?
Phi Phi phát hỏa, gì mà lộn xộn tùm lum vậy!
"Đi, trở về hỏi Dạ Cẩm!"
Mọi người đều ngăn hắn lại, "Nếu muốn nói, Dạ Cẩm đã sớm thẳng thắn!"
Phiền toái nhất là, Dạ Cẩm căn bản không sợ bức cung, nếu cứng rắn bức cung, rõ ràng hắn có thể nghĩ biện pháp tự sát, đổi thân thể khác tiếp tục sống.
"Vậy các ngươi nói xem bây giờ phải làm sao?"
"Tìm người giả trang tình nhân cũ của hắn, đi thăm dò." Đoan Mộc Ly nhẹ nhàng nói.
"..." Mọi người vừa nghe loại giọng điệu này của hắn thì da đầu liền run lên.
Mỗi lần hắn nói như vậy nhất định sẽ có người gặp xui xẻo!
Tìm ai đóng giả? Hắn chấp nhận cho Quý Ngữ Hàm làm sao?
Quả nhiên, tâm tình Đoan Mộc ly vô cùng tốt nhìn Không Không, "Ngươi đi đi?"
Hai hàng lệ nóng thoáng chốc dâng lên vành mắt, Không Không bi phẫn hỏi hắn, "Vì sao là ta?"
Đoan Mộc Ly cười cười, "Ngươi nói thử xem?"
"..." Không Không duy trì không được quơ quơ, tim gan vốn làm bằng sắt nháy mắt biến hóa thành đồ thủy tinh, bùm bùm nát vụn.
Cũng cùng một câu, sao có thể nói thành có lực sát thương nhiều như vậy?
Hắn bi phẫn đấm ngực dậm chân, nếu mỗi quốc gia đều có một Đoan Mộc Ly, ai còn thèm nghiên cứu cái gọi là bom nguyên tử gì đó chứ...
Bỏ xuống những lời này, Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh ôm Quý Ngữ Hàm đi mất.
Quý Ngữ Hàm đồng tình quay đầu nhìn bọn họ.
Cái gọi là nhân sinh trên đời, chung quy lại, kỳ thật đánh qua đánh lại, cũng thành thói quen...
Thấy bọn họ đi rồi, Không Không bi phẫn nắm tay nhìn trời rít gào, "Vì sao là ta, vì sao!"
Mọi người cũng đều vây quanh Không Không nghiên cứu.
Bọn họ nhiều người cũng ở với nhau như vậy, Đoan Mộc Ly lại cố tình chọn hắn, chắc phải có nguyên nhân chứ?
Cái câu "Ngươi nói thử xem" kia, đến tột cùng là nên "Nói" thế nào?
Nghiên cứu nửa ngày, mọi người cảm thấy...
Không nể tình vỗ vỗ bả vai hắn, tuyên bố "Nghiên cứu thành công", "Ai bảo ngươi đứng gần hắn nhất làm chi?"
"..." Không Không bị chân tướng tàn khốc này đánh bại.
Run run vịn vách tường, hắn giãy dụa suy nghĩ muốn đứng lên, đầy ngập bi phẫn chỉ có thể phát tiết trong lời hát, "Tết năm nay không nhận lễ vật, nhận lễ vật chỉ sợ sẽ hối hận —— "
"..." Phi Phi nhịn không được nâng tay muốn đánh hắn.
"Bình tĩnh, bình tĩnh!"
Mọi người vội vàng ngăn hắn lại, "Hắn đã thành như vậy, để cho hắn hát đi."
Vì thế bịt kín lỗ tai, mọi người chạy thoát...
Không có người ngăn trở, tiếng hát của Không Không cứ vậy mà quanh quẩn trên không trung hoàng cung Tề Loan quốc, âm thanh bi thương khiến người nghe thấy đều rơi lệ ——
Hát động kinh khó nghe như vậy, không để cho người khác sống nữa à!
Sau đó ở nơi này, cao thấp trong hoàng cung Tề Loan quốc đều có một tâm nguyện, chính là nhất định phải đến thăm Đại Hưng quốc một chút.
Chiếu theo từ ngữ Quý Ngữ Hàm dạy hắn, cái này gọi là "Khảo sát".
Bọn họ thật sự muốn biết, Đại Hưng quốc có một hoàng đế như Không Không, rột cuộc làm sao mà người trong cung có thể chống đỡ được ...
Tinh thần dũng cảm cam chịu vận mệnh của những người trong cung đó thật sự là rất đáng học tập!
Thâm tình "Hiến cá" cả một canh giờ, Không Không vẫn không trốn khỏi vận mệnh giả trang thành tình nhân cũ của Dạ Cẩm.
Cho nên lúc chạng vạng, hắn cứng rắn bị đá vào một cái bồn đầy hoa tắm rửa sạch sẽ hóa trang...
Trong lúc những người khác đến "Thân thiết an ủi" hắn một chút, thâm thúy đồng tình với vẻ mặt của hắn, an ủi hắn, "Yên tâm đi, chúng ta sẽ làm cho ngươi thoạt nhìn giống nữ nhân!"
"..." Không Không té xỉu trong bồn tắm.
Tắm rửa sạch sẽ xong, mùi hoa bốn phía, nháy mắt Không Không liền kiều mỵ ...
Tâm tình mọi người vô cùng tốt đẹp lôi Không Không muốn vùng vẩy trở về, hợp lực giúp hắn thay "Nữ trang".
Danh sách chương