Kết quả xong, cây nhỏ lại rút về, biến trở về bộ dáng cây nhỏ không có biến hóa.
"Không Không...... Phật Đà Thánh quả là ở đâu ra?"
Sao cảm giác giống như ma thuật......
Không Không cùng mọi người đều mờ mịt, "Chỉ biết nó là thánh vật, trước kia có người nói nó là Phật tổ lưu lại, nhưng ngay cả mấy vị tổ sư đều chết, sẽ thấy không ai tin tưởng thuyết pháp này."
Tất cả mọi người cảm thấy...... Hiện tại thuyết pháp này giống như có thể tin.
"Sẽ là Tiên Hạc quả thật sao......"
Quý Ngữ Hàm khẩn trương, "Ta có chút không tin nó sẽ thần kỳ như vậy, ai yêu ~"
Huhu, sao nàng cứ té mãi vậy !
"Đừng nói xấu nó, xem ra tính khí của nó cũng không nhỏ."
Đoan Mộc Ly bật cười cầm lấy thứ quả trong tay nàng, cắn một cái.
"A......" Quý Ngữ Hàm nóng nảy, "Ngươi cứ ăn như thế, có thể có độc a."
Đoan Mộc Ly cười trấn an nàng, "Nó muốn giết ta, có phương pháp trực tiếp hơn."
"...... Cũng đúng a." Quý Ngữ Hàm yên tâm.
Rất nhanh mà ăn xong một quả, ở tại chỗ đứng một lát, vẻ mặt Đoan Mộc Ly đột nhiên nghiêm túc, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công.
"Đừng khẩn trương, hắn đang chữa thương."
Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt mà mở miệng, "Xem ra kia đúng là Tiên Hạc quả."
A...... thần kỳ như vậy? Quý Ngữ Hàm xoa mắt, "Có thể cho thêm ta mấy quả không?"
Không có phản ứng.
Chần chờ một chút, Quý Ngữ Hàm hiểu nên cùng nó nói chuyện như thế nào, "Nếu không cho ta, ngươi chính là cây nhỏ không có tác dụng."
..... Phép khích tướng quả nhiên có tác dụng a.
Biến hóa nhanh chóng giống như lần trước, hơn nữa lúc này là biến thành cây nhỏ ra trái thật mệt mỏi, nhánh cây run lên run lên, trước mặt Quý Ngữ Hàm xuất hiện một đống Tiên Hạc quả.
Ách......
Trước kia cảm thấy Tiên Hạc quả trân quý vô cùng hiện tại sao thật giống như quả táo, cân kí để bán vậy ?
Kinh ngạc đến ngây người, kinh ngạc đến ngây người, như thế này thật là chuyện quá tốt, ngàn vạn lần không thể do dự.
Bọn Phi Phi cũng lập tức nhặt lên một Tiên Hạc quả, lang thôn hổ yết mà ăn vào.
Tiểu Trong Suốt này,
tính khí thoạt nhìn không tốt, nói không chừng một lát nữa sẽ đổi ý.
Ăn xong, mấy nam nhân đều khoanh chân vận công, trong lúc nhất thời không ai nói chuyện cùng Quý Ngữ Hàm.
Quý Ngữ Hàm vẫn còn đang trong khiếp sợ.
Chẳng lẽ Tiểu Trong Suốt thần kỳ đến mức có thể ước gì được nấy?
Thử dò xét, nàng mở miệng yêu cầu, "Cho tô mì thịt bò đi."
Piu~
Lần này nàng không có ngã xuống, mà là cảm giác đầu bị đập một cái.
Hu hu...... Đây không phải chỉ là thí nghiệm sao...... Coi như nó rất thần kì, cũng không thể không bình dị gần gũi như vậy.
Quý Ngữ Hàm bắt đầu thử cùng nó kết giao, "Ngươi biết nói không?"
Nàng cảm giác trước kia nghe được một tiếng "Hừ" mơ hồ, hẳn không phải là ảo giác.
Không ai trả lời nàng, ngược lại đầu lại bị đập một cái.
Gạt lệ, "Xem thái độ của ngươi kìa, không phải ngươi nên xem ta làm chủ nhân sao......"
Cho nên lần này không có đồ gì đập nàng, Tiểu Trong Suốt một chút phản ứng cũng không có.
"Lại ngủ rồi?" Quý Ngữ Hàm hết sức ngạc nhiên, " Thật ra thì ta là chủ nhân ngươi?"
Khẽ cắn răng, nàng bổ sung một câu, "Nếu như đúng, ngươi liền đập ta một cái đi."
"Loảng xoảng" Một cái, đầu bị đập rất không khách khí.
Thật sự đúng?
Quý Ngữ Hàm vừa mừng vừa sợ lại...... Muốn khóc.
"Có phải văn hóa khác biệt, nên ý nghĩa ‘ chủ nhân ’ không giống nhau hay không...... Ngay cả chủ nhân ngươi cũng đập như vậy, nếu là người ngoài thì làm sao bây giờ?"
"Vèo" một cái, đao trên tường treo để trang trí bay đến trước mặt nàng.
Quý Ngữ Hàm gạt lệ, thì ra là thích bạo lực......
Bất quá coi như là thích bạo lực, chịu gọi nàng một tiếng chủ nhân, cũng nên nghe lời của nàng chứ......
Hắc hắc hắc, thật ra thì hiện tại Đoan Mộc Ly đã ăn Tiên Hạc quả, nàng lại biến thành cao thủ, cho dù "Thuộc hạ" này không nghe lời, nàng cũng là nhặt được món hời lớn!
Ha ha ha......
Quý Ngữ Hàm đang không tiếng động mà ngửa mặt lên trời cười dài, trước mắt đột nhiên tối đen một mảnh.
Nháy mắt mấy cái, nàng phát hiện Phi Phi cùng Không Không mặt tràn đầy ánh sáng.
Hai người bọn họ cũng không bị thương, cho nên ăn xong Tiên Hạc quả, sau đó vận công hấp thu cũng mau, không cần phí nhiều thời gian như vậy.
Bây giờ hai người bọn họ mặt đang cười nhìn...... Tiểu Trong Suốt trên đầu nàng.
"Tiểu Trong Suốt, hình dáng ngươi thật xinh đẹp ~"
"Tiểu Trong Suốt, không bằng ngươi đi theo ta đi ~" hai người đồng thời mở miệng.
Sét đánh, nghe thế nào cũng đều giống như đang đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng vậy......
Bất quá Quý Ngữ Hàm không có mở miệng ngăn cản.
"Không Không...... Phật Đà Thánh quả là ở đâu ra?"
Sao cảm giác giống như ma thuật......
Không Không cùng mọi người đều mờ mịt, "Chỉ biết nó là thánh vật, trước kia có người nói nó là Phật tổ lưu lại, nhưng ngay cả mấy vị tổ sư đều chết, sẽ thấy không ai tin tưởng thuyết pháp này."
Tất cả mọi người cảm thấy...... Hiện tại thuyết pháp này giống như có thể tin.
"Sẽ là Tiên Hạc quả thật sao......"
Quý Ngữ Hàm khẩn trương, "Ta có chút không tin nó sẽ thần kỳ như vậy, ai yêu ~"
Huhu, sao nàng cứ té mãi vậy !
"Đừng nói xấu nó, xem ra tính khí của nó cũng không nhỏ."
Đoan Mộc Ly bật cười cầm lấy thứ quả trong tay nàng, cắn một cái.
"A......" Quý Ngữ Hàm nóng nảy, "Ngươi cứ ăn như thế, có thể có độc a."
Đoan Mộc Ly cười trấn an nàng, "Nó muốn giết ta, có phương pháp trực tiếp hơn."
"...... Cũng đúng a." Quý Ngữ Hàm yên tâm.
Rất nhanh mà ăn xong một quả, ở tại chỗ đứng một lát, vẻ mặt Đoan Mộc Ly đột nhiên nghiêm túc, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công.
"Đừng khẩn trương, hắn đang chữa thương."
Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt mà mở miệng, "Xem ra kia đúng là Tiên Hạc quả."
A...... thần kỳ như vậy? Quý Ngữ Hàm xoa mắt, "Có thể cho thêm ta mấy quả không?"
Không có phản ứng.
Chần chờ một chút, Quý Ngữ Hàm hiểu nên cùng nó nói chuyện như thế nào, "Nếu không cho ta, ngươi chính là cây nhỏ không có tác dụng."
..... Phép khích tướng quả nhiên có tác dụng a.
Biến hóa nhanh chóng giống như lần trước, hơn nữa lúc này là biến thành cây nhỏ ra trái thật mệt mỏi, nhánh cây run lên run lên, trước mặt Quý Ngữ Hàm xuất hiện một đống Tiên Hạc quả.
Ách......
Trước kia cảm thấy Tiên Hạc quả trân quý vô cùng hiện tại sao thật giống như quả táo, cân kí để bán vậy ?
Kinh ngạc đến ngây người, kinh ngạc đến ngây người, như thế này thật là chuyện quá tốt, ngàn vạn lần không thể do dự.
Bọn Phi Phi cũng lập tức nhặt lên một Tiên Hạc quả, lang thôn hổ yết mà ăn vào.
Tiểu Trong Suốt này,
tính khí thoạt nhìn không tốt, nói không chừng một lát nữa sẽ đổi ý.
Ăn xong, mấy nam nhân đều khoanh chân vận công, trong lúc nhất thời không ai nói chuyện cùng Quý Ngữ Hàm.
Quý Ngữ Hàm vẫn còn đang trong khiếp sợ.
Chẳng lẽ Tiểu Trong Suốt thần kỳ đến mức có thể ước gì được nấy?
Thử dò xét, nàng mở miệng yêu cầu, "Cho tô mì thịt bò đi."
Piu~
Lần này nàng không có ngã xuống, mà là cảm giác đầu bị đập một cái.
Hu hu...... Đây không phải chỉ là thí nghiệm sao...... Coi như nó rất thần kì, cũng không thể không bình dị gần gũi như vậy.
Quý Ngữ Hàm bắt đầu thử cùng nó kết giao, "Ngươi biết nói không?"
Nàng cảm giác trước kia nghe được một tiếng "Hừ" mơ hồ, hẳn không phải là ảo giác.
Không ai trả lời nàng, ngược lại đầu lại bị đập một cái.
Gạt lệ, "Xem thái độ của ngươi kìa, không phải ngươi nên xem ta làm chủ nhân sao......"
Cho nên lần này không có đồ gì đập nàng, Tiểu Trong Suốt một chút phản ứng cũng không có.
"Lại ngủ rồi?" Quý Ngữ Hàm hết sức ngạc nhiên, " Thật ra thì ta là chủ nhân ngươi?"
Khẽ cắn răng, nàng bổ sung một câu, "Nếu như đúng, ngươi liền đập ta một cái đi."
"Loảng xoảng" Một cái, đầu bị đập rất không khách khí.
Thật sự đúng?
Quý Ngữ Hàm vừa mừng vừa sợ lại...... Muốn khóc.
"Có phải văn hóa khác biệt, nên ý nghĩa ‘ chủ nhân ’ không giống nhau hay không...... Ngay cả chủ nhân ngươi cũng đập như vậy, nếu là người ngoài thì làm sao bây giờ?"
"Vèo" một cái, đao trên tường treo để trang trí bay đến trước mặt nàng.
Quý Ngữ Hàm gạt lệ, thì ra là thích bạo lực......
Bất quá coi như là thích bạo lực, chịu gọi nàng một tiếng chủ nhân, cũng nên nghe lời của nàng chứ......
Hắc hắc hắc, thật ra thì hiện tại Đoan Mộc Ly đã ăn Tiên Hạc quả, nàng lại biến thành cao thủ, cho dù "Thuộc hạ" này không nghe lời, nàng cũng là nhặt được món hời lớn!
Ha ha ha......
Quý Ngữ Hàm đang không tiếng động mà ngửa mặt lên trời cười dài, trước mắt đột nhiên tối đen một mảnh.
Nháy mắt mấy cái, nàng phát hiện Phi Phi cùng Không Không mặt tràn đầy ánh sáng.
Hai người bọn họ cũng không bị thương, cho nên ăn xong Tiên Hạc quả, sau đó vận công hấp thu cũng mau, không cần phí nhiều thời gian như vậy.
Bây giờ hai người bọn họ mặt đang cười nhìn...... Tiểu Trong Suốt trên đầu nàng.
"Tiểu Trong Suốt, hình dáng ngươi thật xinh đẹp ~"
"Tiểu Trong Suốt, không bằng ngươi đi theo ta đi ~" hai người đồng thời mở miệng.
Sét đánh, nghe thế nào cũng đều giống như đang đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng vậy......
Bất quá Quý Ngữ Hàm không có mở miệng ngăn cản.
Danh sách chương