Suy nghĩ của Quý Ngữ Hàm chính là rất tốt đẹp, nhưng mà chờ Đoan Mộc Ly trở lại, câu nói đầu tiên đã phá vỡ mơ mộng của nàng——

"Tiểu Dật mới ra sinh là một đứa trẻ đơn thuần."

Hu hu, cho nên giáo dục sau này mới là quan trọng nhất? Gần mực thì đen, những lời này cũng không phải không có đạo lý......

Quý Ngữ Hàm bi phẫn, cũng không thể bảo nàng đem lão công hưu đi? Xem ra bảo bảo của nàng sau này nhất định là phúc hắc...... Hu hu.

——————

Ngày qua ngày, Quý Ngữ Hàm mỗi ngày đều cười híp mắt rất hạnh phúc, cho đến đêm trước thành thân.

"Ba ngày?" Quý Ngữ Hàm kinh ngạc.

"Đúng, trước khi thành hôn ba ngày chúng ta không thể gặp mặt."

Đoan Mộc Ly cười nói, "Tiểu Quả Quả, nói vậy ba ngày nay, ‘ thích khách ’của nàng không phải ít."

Cái này......

Đoan Mộc Ly không thể ở bên cạnh nàng, có oan, có cừu, ba ngày này không phải đều sẽ tìm tới cửa hết sao?

"Nếu như phá giới thì làm sao bây giờ?" Quý Ngữ Hàm thật tò mò, có ý kiến khác không?

Phi Phi "Lần nữa tới, " giành trả lời trước, "Tìm thêm giờ lành ngày tốt khác, sau đó lại thêm một vòng ba ngày không thể gặp mặt."

Nếu không cũng sẽ bị coi là điềm xấu.

Đây là quy củ của cả Tề Loan quốc, không phải là riêng trong cung quyết định.

......" Thật là phiền phức mà.

Đoan Mộc Ly ôm nàng, "Quả Quả, chúng ta có thời gian cả một đời, ta ở cách vách, có chuyện, sẽ lập tức chạy tới."

Ừ, đây cũng đúng, thật ra thì trong cung trên dưới cũng coi nàng như hoàng hậu, thành thân chỉ là một hình thức thôi.

Hơn nữa những ngày qua lúc hóa trang và thử trang phục mới biết, tân hôn phải mặc y phục, mang đồ trang sức thật rất nặng, sau đó khi mặc vào sẽ giống như sau lưng khiêng tảng đá, trên đầu đội thêm một lu gạo......

Hơn nữa ngày tân hôn nàng còn phải mặc y phục này đứng hơn ba canh giờ...... Hic hic, quá luyện ý chí.

Khụ, khụ, thật ra thì nàng cũng không phải là gấp gáp kết hôn, thậm chí nàng còn nghĩ vẫn chưa muốn gả......

Quý Ngữ Hàm đột nhiên có chút hoài nghi, đem lão công nhà nàng kéo đến đi một bên lặng lẽ nói.

"Chàng cố ý ?"

Cố ý nói muốn đại hôn, đem những âm mưu bí mật và kẻ thù cũng đưa tới, cùng nhau giải quyết sạch sẽ?

Đoan Mộc Ly cười ôm nàng, "Thông minh."

Đoan Mộc Ly giải thích, "Nàng đã mang thai bảo bảo, nếu như không thừa dịp hiện tại đem vấn đề giải quyết sạch sẽ, sau này sẽ có quá nhiều nguy hiểm."

Đúng vậy......

Mới vừa rồi Quý Ngữ Hàm cũng ý thức được cái vấn đề này.

Sau này bụng trở nên to lớn, nàng hành động càng ngày càng bất tiện, hơn nữa bảo bảo sinh xong cũng quá nhỏ, rất dễ dàng bị thương tổn.

Thật ra thì trước lúc nàng mang thai nên làm xong những thứ này là tốt nhất...... Nhưng mà khi đó cũng chưa có kẻ thù xuất hiện.

Nhìn vẻ mặt Đoan Mộc Ly rất có lòng tin, Quý Ngữ Hàm cũng không lo lắng.

Được rồi, nàng sẽ ngoan ngoãn làm mồi nhử, chờ Đoan Mộc Ly đem đám người kia giải quyết từng người một là được.

Ngoài mọi người dự liệu, người thứ nhất xuất hiện lại là Mặc Kỳ Thụy đã có một đoạn thời gian không thấy.

"Ba ngày này có thể sẽ gặp nguy hiểm."

Lạnh buốt nói ra những lời này, hắn cũng không mở miệng nữa, ngồi ở một góc gian phòng làm tượng đá.

Trải qua chuyện lần trước, Quý Ngữ Hàm thế nào cũng không nghĩ tới hắn còn có thể tiếp tục xuất hiện, hơn nữa còn là tới đây làm hộ vệ tạm thời, nhất thời có chút ngây người.

Cảm giác tầm mắt của nàng vẫn rơi vào trên người mình, Mặc Kỳ Thụy quay đầu nhìn nàng, "Ngươi không tin ta?"

Ách......

Quý Ngữ Hàm lúng túng, "Không phải."

Thật ra thì còn tin, vẫn cảm thấy hắn sẽ không thật sự tổn thương nàng...... Chẳng qua là trong lúc nhất thời cảm giác không được tự nhiên mà thôi.

Phi Phi không biết trước kia phát sinh qua chuyện gì, thay phiên nhìn hai người bọn họ, "Lạnh buốt, ngươi làm gì đó?"

Khối băng không để ý đến hắn, tiếp tục làm tượng đá.

Phi Phi rất khiếp sợ, "Chẳng lẽ khó nói thành lời hơn cả chuyện thiếu chút nữa ta hôn ngươi lúc trước?”

...... Vì vậy hai người liền đánh nhau.

Không Không chưa từng nghe qua chuyện này, hăng hái bừng bừng đi hỏi bọn Thanh Long, một đám người rất không có lương tâm cười thành một nhóm.

Hiện tại người bình thường trong phòng chỉ còn lại Quý Ngữ Hàm và Đoan Mộc Hồng......

"Ngữ Hàm, muội không hiếu kỳ Đoan Mộc Ly tại sao gọi ta cũng tới đây giúp một tay sao?" Đoan Mộc Hồng đột nhiên mở miệng cười.

Quý Ngữ Hàm cười rất lúng túng, vấn đề mà mọi người hôm nay hỏi tại sao cũng sắc bén như vậy?

Nàng đương nhiên tò mò, người có thể sẽ xuất hiện trong ba ngày này...... Tề Mị nhi cũng coi như một người trong đó?

Cũng không xác định Đoan Mộc Hồng đối với nàng có quên tình cảm hay chưa, hắn ở chỗ này, thật có thể làm một "Hộ vệ" làm hết trách nhiệm sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện