"Là..." Bách Lí Thu Thủy ánh mắt nhút nhát nhìn thoáng qua đại phu nhân, "Chuyện này nhất định không có quan hệ gì với mẫu thân, vốn dĩ ta muốn đem khóa trường mệnh đi đổi bạc, thật ra là vì, bởi vì ta có đồ ăn nhưng ăn không..."
"Từ khi ta trở về, mỗi ngày trong phòng bếp đều cho người đưa cơm tới đúng giờ, nhưng đưa mấy thứ kia...!Kỳ thật ta cũng không thể oán người khác, lúc tam tiểu thư cũng là ta trở về, liền trở nên náo loạn như vậy, nói không chừng bây giờ ở trong phủ còn có người cho rằng ta là Bách Lí Thu Thủy giả, vì thế mà đắn đo ta cũng là chuyện bình thường..."
"Ban đầu ta chỉ nghĩ bản thân nhịn một chút, chỉ bởi vì một hai bữa cơm mà đã đi tìm mẫu thân kể khổ, vạn nhất bị người nào hiểu lầm mà nói là mẫu thân khắt khe với thứ nữ, tội lỗi kia lớn lắm cho nên Thu Thủy liền nghĩ nhịn một chút.
Lúc này ta cảm thấy hai lần còn có thể nhịn, ngày tháng cứ tiếp diễn như thế, trong lòng ta thật sự chịu không nổi."
Bách Lí Thu Thủy hướng ánh mắt cầu xin mà nhìn về phía lão phu nhân, "Lão phu nhân, cháu gái thật sự là vì bất đắc dĩ mới ra hạ sách này, vốn định chờ khi phát tiền tiêu vặt thì nhanh chóng đến đó, mấy ngày nay có chút căng thẳng lại đi đem khóa trường mệnh đi chuộc lại một cách lặng lẽ, không ai hay.
Nhưng không ngờ...!Sự tình hôm nay phát triển thành thế này, nhưng mà...!Lão phu nhân, Hoa Quỳnh thật sự không phải ăn trộm, cầu xin người thả nàng ra..."
Tia sáng lạnh lẽo xẹt qua nơi đáy mắt đại phu nhân, trên mặt lại là vẻ mặt kinh ngạc, "Tại sao lại như thế? Thu Thủy, mấy ngày qua phòng bếp đưa đồ ăn cho ngươi đều có vấn đề? Phòng bếp mỗi ngày đều cho người đưa đồ ăn vào trong phủ thiếu gia, tiểu thư, mọi thứ đều là do sáng sớm ta đã sắp xếp tốt, mỗi người đều có đồ ăn giống nhau, nhưng tại sao ngươi lại...?"
"Thu Thủy không dám lừa gạt mẫu thân.
Mấy ngày này, đồ đưa đến trong phòng của Thu Thủy thật là..." Bách Lí Thu Thủy ngẩng đầu, có vẻ khó xử nói, "Buổi sáng hôm nay, ta vội vã đi nghênh đón phụ thân, phòng bếp có đưa tới đồ ta còn chưa từng mở ra ăn qua một miếng, nếu mẫu thân không tin, ta liền cho người đi lấy, mẫu thân cùng lão phu nhân nhìn thấy rồi sẽ biết."
Đại phu nhân mi tâm như giãn ra, khóe môi khơi mào một tia cười lạnh không dễ phát hiện, tiểu hồ mị tử này hôm nay là muốn tìm đường chết...
Đại phu nhân gật đầu, rồi nói: "Được, nếu ngươi đã nói như vậy, vậy thì mau đi đem đồ ăn sáng nay đưa đến đây, cũng như để mọi người có thể rõ ràng."
Đại phu nhân mới vừa nói xong, lão phu nhân liền bảo tỳ nữ đứng bên cạnh đi đến Bảo Khoáng Viện, chờ đến khi trở về, trong tay tỳ nữ có nhiều hộp đồ ăn, "Bẩm lão phu nhân, nô tỳ đem hộp đồ ăn trong phòng tam tiểu thư đến rồi ạ."
"Mở ra." Lão phu nhân liền phân phó.
Hộp đồ ăn vừa mở ra, trong nháy mắt ý cười trên mặt đại phu nhân cứng lại...!Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra?!
Không chỉ có đại phu nhân trở nên cứng đờ, mà ngay cả lão phu nhân với đám người đang đứng xem cũng đều cùng chung sắc thái ấy với đại phu nhân khi nhìn đến đồ vật bên trong.
Bên trong hộp đồ ăn là màn thầu đã lạnh và khô đến phát ngạnh, bề mặt có chút nhau nhúm, bên cạnh còn có một chén cháo đã lạnh, gạo ở bên trong có thể đếm được rõ ràng, bên còn lại thì có đĩa dưa muối đã héo.
Loại thức ăn này ở trong Bách Lí phủ đừng nói tiểu thư hay chủ tử, mà hạ nhân cũng không có đồ ăn vặt như vậy.
"Mẫu thân, lão phu nhân đây là đồ mà mỗi ngày được đưa đến chỗ Thu Thủy." Bách Lí Thu Thủy hơi hướng mắt lên, ánh mắt giao nhau với đại phu nhân cùng một điểm, trong tức khắc, nơi đáy mắt của nàng ẩn hiện lên ý cười rồi lại biến mất.
Vào lúc này đại phu nhân cũng đã hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng nàng bực bội mà oán thán nàng không thôi.
Tiểu hồ mị tử này lá gan thật lớn, lại dám tính kế ngược lại với nàng! Đồ ăn bên trong hộp đồ ăn này căn bản đều đã bị tiểu hồ mị tử này tráo đổi!
Lúc trước bày mưu đặt kế sẵn, người trong phòng bếp đúng thật là có đưa đến những thứ này.
Nhưng trước khi Bách Lí Vu Đạo trở về, để tránh sinh sự thì tối hôm qua nàng đã ra lệnh cho người thay đồ ăn giống của các tiểu thư khác.
Vậy đồ trong hộp này không phải bị Bách Lí Thu Thủy tráo đổi thì là ai?!
"Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này!" Lời nói hơi dừng lại một chút, đại phu nhân lại khẳng định nói, "Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này, người đem đồ ăn đến là người trong phòng bếp cơ mà!"
"Từ lúc hộp đồ ăn được đưa đến vào sáng hôm nay, Thu Thủy không hề động vào, trừ người gần ta để hầu hạ là Hoa Quỳnh ra thì cũng không có ai đụng vào hộp đồ ăn.
Thứ trong hộp này xác thực là đồ được đưa đến vào buổi sáng."
Bách Lí Thu Thủy lại tỏ ra vẻ ủy khuất, nói: "Nếu lão phu nhân không tin thì có thể tìm Vương ma ma để hỏi, xem từ lúc đồ được đưa tới đến bây giờ ở trong Bảo Khoáng Viện có nha hoàn nào động vào đồ ăn trong hộp này hay không."
Không cần đi hỏi, sắc mặt đại phu nhân đã cứng đờ vì kết quả đã rõ ràng, tuyệt đối không có người nào động vào hộp đồ ăn này, chính nàng đã an bài người bên trong Bảo Khoáng Viện.
Nếu thật sự có ai tới gần rồi mở ra xem qua, nếu thấy gì khác thường thì nhất định sẽ mật báo cho nàng!
"Mẫu thân, mong người đừng để ý, ta cũng là bất đắc dĩ lắm mới đem chuyện này nói ra, lúc trước ta vẫn luôn chịu đựng không nói, là vì sợ có người thông qua việc nhỏ này mà đuổi phụ thân trở về vào lúc đang hành sự chuyện lớn, rồi phỉ báng mẫu thân." Bách Lí Thu Thủy nói giống như một trăm hai mươi câu thành khẩn, "Xin mẫu thân không trách cứ."
"Hài tử ngoan, ngươi chịu ủy khuất lớn như vậy, vậy mà lại không nói ra, ta đau lòng cho ngươi còn không kịp, sao có thể trách cứ ngươi?" Đại phu nhân hận đến độ nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt lại không thể không tỏ ra bộ dạng ôn nhu từ ái, "Chỉ là chuyện này...!Thu Thủy, ngươi đừng trách mẫu thân nghĩ nhiều, nơi này đưa tới đồ ăn này..."
Bách Lí Y Nhân nhẹ nhàng nhấc bàn tay lên để đỡ cây trâm trên đầu, động tác này lại là tín hiệu cho tứ tiểu thư Bách Lí gia đang đứng ở phía sau, Bách Lí Khả Thanh âm thầm dùng ánh mắt đã hiểu.
Bách Lí Khả Thanh ngầm hiểu trong tức thì, nàng ta nói: "Tam tỷ tỷ, hộp đồ ăn và đồ trong này thật là do phòng bếp đưa đi từ sáng sớm sao? Lại đưa cho chủ tử đồ như vậy, đám hạ nhân ở phòng bếp chẳng lẽ to gan lớn mật đến như vậy sao?"
"Còn nữa, nếu thực sự là có loại hạ nhân gan lớn muốn dùng phương thức này làm trung gian để kiếm lời bỏ túi tiền riêng, thì vẫn phải làm cho tỷ tỷ một ngày ba bữa, như thế có thể cắt xén được ít nhiều ra sao? Bạc bỏ túi cũng không nhiều lắm, nhưng một khi sự việc bại lộ thì sẽ bị trách phạt không nhẹ, ai lại đi chọn cách ngu xuẩn như vậy chứ?"
Bách Lí Khả Thanh chớp mắt, "Nếu không phải do hạ nhân làm, đồ ăn này sao có thể đưa tới đây, chẳng lẽ Tam tỷ tỷ muốn nói là do mẫu thân hạ mệnh lệnh cho hạ nhân đưa cho đưa ngươi mấy thứ này, như thế lại càng không thể nói nổi sao? Mẹ đẻ của ta là nhị di nương lúc trước qua đời, mẫu thân liền nhận nuôi ta rồi một tay nuôi lớn, mẫu thân từ ái như vậy sao có thể khắt khe với con vợ lẻ?"
"Khả Thanh." Thanh âm dịu dàng của Bách Lí Y Nhân cắt ngang lời nói của nàng, thậm chí lời nói còn mang theo ba phần trách cứ, "Thu Thủy cũng không chắc chắn chuyện này do mẫu thân làm, rốt cuộc cũng là tam tỷ tỷ của ngươi, sao ngươi có thể phỏng đoán lung tung như thế? Còn không mau cùng Thu Thủy nói chuyện cho đúng mực?"
"Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?" Vào lúc Bách Lí Y Nhân vừa dứt lời, thân ảnh cao lớn của Bách Lí Vu Đạo cũng từ bên ngoài đi vào, đầu tiên ông nhìn người bị mấy cái bà tử đè lại, Hoa Quỳnh dường như đang run rẩy, lại nhìn lướt qua hộp đồ ăn ở trên bàn cùng đồ bên trong, đôi mày rậm khẽ chau lại.
Nữ nhi của vợ lẽ tại sao lại té xỉu, ông cũng không để ý nhiều, chỉ là Thạch thái y mới vừa đi đến sảnh ngoài đã nói những lời này, nếu để chuyện này truyền đi ra ngoài, không lưu ý một chút sẽ bị mọi người hiểu lầm thành chủ mẫu Bách Lí gia ngược đãi thứ nữ, lời đồn bị lan ra thì mất mặt là Bách Lí gia, chuyện như thế không nên phát sinh ở Bách Lí phủ!
"Phụ thân." Bách Lí Thu Thủy dịu dàng tựa người vào một nô tỳ rồi hành lễ, ngữ khí bình thản, khóe mắt lại hàm chứa nước mắt, "Chỉ là một chút hiểu lầm."
Bách Lí Khả Thanh hơi chu miệng lên, khẽ cắn khóe môi, lại nhìn thoáng qua lão phu nhân với Bách Lí Vu Đạo, Bách Lí Khả Thanh giống như nhịn không được mà thầm nói: "Hiểu lầm gì chứ, nói nghe có vẻ nhẹ nhàng, chuyện này như vậy...!Chẳng lẽ tất cả mọi người đều đã quên tiền triều Kiều thị thứ nữ bôi nhọ hãm hại, khiến mẹ cả chết thảm trở thành oan án hay sao!"
Lời của Bách Lí Khả Thanh vừa nói ra, mọi người trong phòng ngay tức khắc thay đổi sắc mặt, khuôn mặt của lão phu nhân lại càng âm trầm đến đáng sợ.
Tuy nói là tiền triều nhưng thật ra khoảng cách giữa hai triều cũng chỉ mới hai, ba mươi năm.
Khi đó ở phương bắc, có một người thuộc lớp trung lưu họ Kiều, Kiều lão gia bên ngoài ăn chơi vô độ để lại hạt giống ở bên ngoài, chờ đến khi thứ nữ kia lớn lên mới tiếp nhận về, thứ nữ kia từ khi trở về thì không hiểu sao trên người nàng xuất hiện rất nhiều vết thương, còn thường xuyên cầm đồ ăn thô rồi khóc lóc, kể lể với người khác rằng nàng bị mẹ cả ngược đãi.
Đến sau này, Kiều thị thứ nữ ăn điểm tâm do mẹ cả đưa đến mà bị trúng độc.
Kiều lão gia sau khi biết được mới nổi cơn tam bành, lấy việc mẹ cả tàn nhẫn độc ác đã đối xử với con cái cũng không nhân từ này, cuối cùng ném cho nàng một bức hưu thư, không hề giải oan cho mẹ cả, cuối cùng Kiều phu nhân lấy một dải lụa trắng tự kết liễu đời mình.
Nhưng người mẹ cả chết thảm ấy chết không lâu thì nha hoàn của Kiều thị thứ nữ kia không cẩn thận nói ra sự thật, thật ra chuyện "bị mẹ cả ngược đãi" lúc trước đã xảy ra ấy đều là do Kiều thị thứ nữ một tay sắp xếp, dàn dựng.
Cũng chính là lấy khổ nhục kể bức tử mẹ cả kia!
Chuyện này đã mau chóng bị phơi bày và lan rộng cho mọi người đều biết.
Dần dần, Không Minh liền hình thành luật bất thành văn, các gia đình giàu có nếu có chứng cứ để chứng minh là con vợ lẻ muốn bôi nhọ, hãm hại mẹ cả.
Nếu nghiêm trọng hoặc bôi nhọ không ngừng thì sẽ bị đuổi ra khỏi gia môn, thậm chí còn có thể bị tru sát, *thanh lý môn hộ!
*Thanh lý môn hộ: Thanh lý là xử lý một cách êm đẹp, môn hộ là môn đồ tức là đồ đệ của các phái ngày xưa ở Trung Hoa.Thanh lý môn hộ có thể nói ngắn gọn là xử lý đồ đệ đã phản sư môn hoặc làm những việc sai trái độc ác.
Bởi vậy, khi mà Bách Lí Khả Thanh nói xong câu đó, trong một khoảng thời gian trong phòng lập tức trở nên an tĩnh đến đáng sợ, trên mặt Bách Lí Vu Đạo dần hiện rõ vẻ mặt tức giận, đôi mắt trở nên âm trầm, gắt gao mà nhìn thẳng Bách Lí Thu Thủy, tựa như chỉ cần nàng mở miệng thừa nhận thì ông sẽ lập tức phát tiết hết thảy sự phẫn nộ lên nàng.
Bàn tay lão phu nhân dùng sức ấn lên tơ vàng gỗ nam quải trượng, tầm mắt dừng lại ở trên mắt Bách Lí Thu Thủy nhằm dò xét.
Sau khi Bách Lí Thu Thủy, vì đại phu nhân ngoài mặt công phu mười phần, bất luận trong kẻ nào thì nàng đều có thể biến thành mẫu thân hào phóng, bao dung lại thiện lương.
Nhưng vừa rồi qua lời nói của Bách Lí Khả Thanh, suy nghĩ của mọi người tức khắc đều đi theo chiều hướng ấy, đặc biệt là khi biết rõ năm đó đại phu nhân và ngũ di nương có ân oán với lão phu nhân.
#MạnThanh
Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé.
????????????
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé ????
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️.
"Từ khi ta trở về, mỗi ngày trong phòng bếp đều cho người đưa cơm tới đúng giờ, nhưng đưa mấy thứ kia...!Kỳ thật ta cũng không thể oán người khác, lúc tam tiểu thư cũng là ta trở về, liền trở nên náo loạn như vậy, nói không chừng bây giờ ở trong phủ còn có người cho rằng ta là Bách Lí Thu Thủy giả, vì thế mà đắn đo ta cũng là chuyện bình thường..."
"Ban đầu ta chỉ nghĩ bản thân nhịn một chút, chỉ bởi vì một hai bữa cơm mà đã đi tìm mẫu thân kể khổ, vạn nhất bị người nào hiểu lầm mà nói là mẫu thân khắt khe với thứ nữ, tội lỗi kia lớn lắm cho nên Thu Thủy liền nghĩ nhịn một chút.
Lúc này ta cảm thấy hai lần còn có thể nhịn, ngày tháng cứ tiếp diễn như thế, trong lòng ta thật sự chịu không nổi."
Bách Lí Thu Thủy hướng ánh mắt cầu xin mà nhìn về phía lão phu nhân, "Lão phu nhân, cháu gái thật sự là vì bất đắc dĩ mới ra hạ sách này, vốn định chờ khi phát tiền tiêu vặt thì nhanh chóng đến đó, mấy ngày nay có chút căng thẳng lại đi đem khóa trường mệnh đi chuộc lại một cách lặng lẽ, không ai hay.
Nhưng không ngờ...!Sự tình hôm nay phát triển thành thế này, nhưng mà...!Lão phu nhân, Hoa Quỳnh thật sự không phải ăn trộm, cầu xin người thả nàng ra..."
Tia sáng lạnh lẽo xẹt qua nơi đáy mắt đại phu nhân, trên mặt lại là vẻ mặt kinh ngạc, "Tại sao lại như thế? Thu Thủy, mấy ngày qua phòng bếp đưa đồ ăn cho ngươi đều có vấn đề? Phòng bếp mỗi ngày đều cho người đưa đồ ăn vào trong phủ thiếu gia, tiểu thư, mọi thứ đều là do sáng sớm ta đã sắp xếp tốt, mỗi người đều có đồ ăn giống nhau, nhưng tại sao ngươi lại...?"
"Thu Thủy không dám lừa gạt mẫu thân.
Mấy ngày này, đồ đưa đến trong phòng của Thu Thủy thật là..." Bách Lí Thu Thủy ngẩng đầu, có vẻ khó xử nói, "Buổi sáng hôm nay, ta vội vã đi nghênh đón phụ thân, phòng bếp có đưa tới đồ ta còn chưa từng mở ra ăn qua một miếng, nếu mẫu thân không tin, ta liền cho người đi lấy, mẫu thân cùng lão phu nhân nhìn thấy rồi sẽ biết."
Đại phu nhân mi tâm như giãn ra, khóe môi khơi mào một tia cười lạnh không dễ phát hiện, tiểu hồ mị tử này hôm nay là muốn tìm đường chết...
Đại phu nhân gật đầu, rồi nói: "Được, nếu ngươi đã nói như vậy, vậy thì mau đi đem đồ ăn sáng nay đưa đến đây, cũng như để mọi người có thể rõ ràng."
Đại phu nhân mới vừa nói xong, lão phu nhân liền bảo tỳ nữ đứng bên cạnh đi đến Bảo Khoáng Viện, chờ đến khi trở về, trong tay tỳ nữ có nhiều hộp đồ ăn, "Bẩm lão phu nhân, nô tỳ đem hộp đồ ăn trong phòng tam tiểu thư đến rồi ạ."
"Mở ra." Lão phu nhân liền phân phó.
Hộp đồ ăn vừa mở ra, trong nháy mắt ý cười trên mặt đại phu nhân cứng lại...!Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra?!
Không chỉ có đại phu nhân trở nên cứng đờ, mà ngay cả lão phu nhân với đám người đang đứng xem cũng đều cùng chung sắc thái ấy với đại phu nhân khi nhìn đến đồ vật bên trong.
Bên trong hộp đồ ăn là màn thầu đã lạnh và khô đến phát ngạnh, bề mặt có chút nhau nhúm, bên cạnh còn có một chén cháo đã lạnh, gạo ở bên trong có thể đếm được rõ ràng, bên còn lại thì có đĩa dưa muối đã héo.
Loại thức ăn này ở trong Bách Lí phủ đừng nói tiểu thư hay chủ tử, mà hạ nhân cũng không có đồ ăn vặt như vậy.
"Mẫu thân, lão phu nhân đây là đồ mà mỗi ngày được đưa đến chỗ Thu Thủy." Bách Lí Thu Thủy hơi hướng mắt lên, ánh mắt giao nhau với đại phu nhân cùng một điểm, trong tức khắc, nơi đáy mắt của nàng ẩn hiện lên ý cười rồi lại biến mất.
Vào lúc này đại phu nhân cũng đã hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng nàng bực bội mà oán thán nàng không thôi.
Tiểu hồ mị tử này lá gan thật lớn, lại dám tính kế ngược lại với nàng! Đồ ăn bên trong hộp đồ ăn này căn bản đều đã bị tiểu hồ mị tử này tráo đổi!
Lúc trước bày mưu đặt kế sẵn, người trong phòng bếp đúng thật là có đưa đến những thứ này.
Nhưng trước khi Bách Lí Vu Đạo trở về, để tránh sinh sự thì tối hôm qua nàng đã ra lệnh cho người thay đồ ăn giống của các tiểu thư khác.
Vậy đồ trong hộp này không phải bị Bách Lí Thu Thủy tráo đổi thì là ai?!
"Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này!" Lời nói hơi dừng lại một chút, đại phu nhân lại khẳng định nói, "Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này, người đem đồ ăn đến là người trong phòng bếp cơ mà!"
"Từ lúc hộp đồ ăn được đưa đến vào sáng hôm nay, Thu Thủy không hề động vào, trừ người gần ta để hầu hạ là Hoa Quỳnh ra thì cũng không có ai đụng vào hộp đồ ăn.
Thứ trong hộp này xác thực là đồ được đưa đến vào buổi sáng."
Bách Lí Thu Thủy lại tỏ ra vẻ ủy khuất, nói: "Nếu lão phu nhân không tin thì có thể tìm Vương ma ma để hỏi, xem từ lúc đồ được đưa tới đến bây giờ ở trong Bảo Khoáng Viện có nha hoàn nào động vào đồ ăn trong hộp này hay không."
Không cần đi hỏi, sắc mặt đại phu nhân đã cứng đờ vì kết quả đã rõ ràng, tuyệt đối không có người nào động vào hộp đồ ăn này, chính nàng đã an bài người bên trong Bảo Khoáng Viện.
Nếu thật sự có ai tới gần rồi mở ra xem qua, nếu thấy gì khác thường thì nhất định sẽ mật báo cho nàng!
"Mẫu thân, mong người đừng để ý, ta cũng là bất đắc dĩ lắm mới đem chuyện này nói ra, lúc trước ta vẫn luôn chịu đựng không nói, là vì sợ có người thông qua việc nhỏ này mà đuổi phụ thân trở về vào lúc đang hành sự chuyện lớn, rồi phỉ báng mẫu thân." Bách Lí Thu Thủy nói giống như một trăm hai mươi câu thành khẩn, "Xin mẫu thân không trách cứ."
"Hài tử ngoan, ngươi chịu ủy khuất lớn như vậy, vậy mà lại không nói ra, ta đau lòng cho ngươi còn không kịp, sao có thể trách cứ ngươi?" Đại phu nhân hận đến độ nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt lại không thể không tỏ ra bộ dạng ôn nhu từ ái, "Chỉ là chuyện này...!Thu Thủy, ngươi đừng trách mẫu thân nghĩ nhiều, nơi này đưa tới đồ ăn này..."
Bách Lí Y Nhân nhẹ nhàng nhấc bàn tay lên để đỡ cây trâm trên đầu, động tác này lại là tín hiệu cho tứ tiểu thư Bách Lí gia đang đứng ở phía sau, Bách Lí Khả Thanh âm thầm dùng ánh mắt đã hiểu.
Bách Lí Khả Thanh ngầm hiểu trong tức thì, nàng ta nói: "Tam tỷ tỷ, hộp đồ ăn và đồ trong này thật là do phòng bếp đưa đi từ sáng sớm sao? Lại đưa cho chủ tử đồ như vậy, đám hạ nhân ở phòng bếp chẳng lẽ to gan lớn mật đến như vậy sao?"
"Còn nữa, nếu thực sự là có loại hạ nhân gan lớn muốn dùng phương thức này làm trung gian để kiếm lời bỏ túi tiền riêng, thì vẫn phải làm cho tỷ tỷ một ngày ba bữa, như thế có thể cắt xén được ít nhiều ra sao? Bạc bỏ túi cũng không nhiều lắm, nhưng một khi sự việc bại lộ thì sẽ bị trách phạt không nhẹ, ai lại đi chọn cách ngu xuẩn như vậy chứ?"
Bách Lí Khả Thanh chớp mắt, "Nếu không phải do hạ nhân làm, đồ ăn này sao có thể đưa tới đây, chẳng lẽ Tam tỷ tỷ muốn nói là do mẫu thân hạ mệnh lệnh cho hạ nhân đưa cho đưa ngươi mấy thứ này, như thế lại càng không thể nói nổi sao? Mẹ đẻ của ta là nhị di nương lúc trước qua đời, mẫu thân liền nhận nuôi ta rồi một tay nuôi lớn, mẫu thân từ ái như vậy sao có thể khắt khe với con vợ lẻ?"
"Khả Thanh." Thanh âm dịu dàng của Bách Lí Y Nhân cắt ngang lời nói của nàng, thậm chí lời nói còn mang theo ba phần trách cứ, "Thu Thủy cũng không chắc chắn chuyện này do mẫu thân làm, rốt cuộc cũng là tam tỷ tỷ của ngươi, sao ngươi có thể phỏng đoán lung tung như thế? Còn không mau cùng Thu Thủy nói chuyện cho đúng mực?"
"Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?" Vào lúc Bách Lí Y Nhân vừa dứt lời, thân ảnh cao lớn của Bách Lí Vu Đạo cũng từ bên ngoài đi vào, đầu tiên ông nhìn người bị mấy cái bà tử đè lại, Hoa Quỳnh dường như đang run rẩy, lại nhìn lướt qua hộp đồ ăn ở trên bàn cùng đồ bên trong, đôi mày rậm khẽ chau lại.
Nữ nhi của vợ lẽ tại sao lại té xỉu, ông cũng không để ý nhiều, chỉ là Thạch thái y mới vừa đi đến sảnh ngoài đã nói những lời này, nếu để chuyện này truyền đi ra ngoài, không lưu ý một chút sẽ bị mọi người hiểu lầm thành chủ mẫu Bách Lí gia ngược đãi thứ nữ, lời đồn bị lan ra thì mất mặt là Bách Lí gia, chuyện như thế không nên phát sinh ở Bách Lí phủ!
"Phụ thân." Bách Lí Thu Thủy dịu dàng tựa người vào một nô tỳ rồi hành lễ, ngữ khí bình thản, khóe mắt lại hàm chứa nước mắt, "Chỉ là một chút hiểu lầm."
Bách Lí Khả Thanh hơi chu miệng lên, khẽ cắn khóe môi, lại nhìn thoáng qua lão phu nhân với Bách Lí Vu Đạo, Bách Lí Khả Thanh giống như nhịn không được mà thầm nói: "Hiểu lầm gì chứ, nói nghe có vẻ nhẹ nhàng, chuyện này như vậy...!Chẳng lẽ tất cả mọi người đều đã quên tiền triều Kiều thị thứ nữ bôi nhọ hãm hại, khiến mẹ cả chết thảm trở thành oan án hay sao!"
Lời của Bách Lí Khả Thanh vừa nói ra, mọi người trong phòng ngay tức khắc thay đổi sắc mặt, khuôn mặt của lão phu nhân lại càng âm trầm đến đáng sợ.
Tuy nói là tiền triều nhưng thật ra khoảng cách giữa hai triều cũng chỉ mới hai, ba mươi năm.
Khi đó ở phương bắc, có một người thuộc lớp trung lưu họ Kiều, Kiều lão gia bên ngoài ăn chơi vô độ để lại hạt giống ở bên ngoài, chờ đến khi thứ nữ kia lớn lên mới tiếp nhận về, thứ nữ kia từ khi trở về thì không hiểu sao trên người nàng xuất hiện rất nhiều vết thương, còn thường xuyên cầm đồ ăn thô rồi khóc lóc, kể lể với người khác rằng nàng bị mẹ cả ngược đãi.
Đến sau này, Kiều thị thứ nữ ăn điểm tâm do mẹ cả đưa đến mà bị trúng độc.
Kiều lão gia sau khi biết được mới nổi cơn tam bành, lấy việc mẹ cả tàn nhẫn độc ác đã đối xử với con cái cũng không nhân từ này, cuối cùng ném cho nàng một bức hưu thư, không hề giải oan cho mẹ cả, cuối cùng Kiều phu nhân lấy một dải lụa trắng tự kết liễu đời mình.
Nhưng người mẹ cả chết thảm ấy chết không lâu thì nha hoàn của Kiều thị thứ nữ kia không cẩn thận nói ra sự thật, thật ra chuyện "bị mẹ cả ngược đãi" lúc trước đã xảy ra ấy đều là do Kiều thị thứ nữ một tay sắp xếp, dàn dựng.
Cũng chính là lấy khổ nhục kể bức tử mẹ cả kia!
Chuyện này đã mau chóng bị phơi bày và lan rộng cho mọi người đều biết.
Dần dần, Không Minh liền hình thành luật bất thành văn, các gia đình giàu có nếu có chứng cứ để chứng minh là con vợ lẻ muốn bôi nhọ, hãm hại mẹ cả.
Nếu nghiêm trọng hoặc bôi nhọ không ngừng thì sẽ bị đuổi ra khỏi gia môn, thậm chí còn có thể bị tru sát, *thanh lý môn hộ!
*Thanh lý môn hộ: Thanh lý là xử lý một cách êm đẹp, môn hộ là môn đồ tức là đồ đệ của các phái ngày xưa ở Trung Hoa.Thanh lý môn hộ có thể nói ngắn gọn là xử lý đồ đệ đã phản sư môn hoặc làm những việc sai trái độc ác.
Bởi vậy, khi mà Bách Lí Khả Thanh nói xong câu đó, trong một khoảng thời gian trong phòng lập tức trở nên an tĩnh đến đáng sợ, trên mặt Bách Lí Vu Đạo dần hiện rõ vẻ mặt tức giận, đôi mắt trở nên âm trầm, gắt gao mà nhìn thẳng Bách Lí Thu Thủy, tựa như chỉ cần nàng mở miệng thừa nhận thì ông sẽ lập tức phát tiết hết thảy sự phẫn nộ lên nàng.
Bàn tay lão phu nhân dùng sức ấn lên tơ vàng gỗ nam quải trượng, tầm mắt dừng lại ở trên mắt Bách Lí Thu Thủy nhằm dò xét.
Sau khi Bách Lí Thu Thủy, vì đại phu nhân ngoài mặt công phu mười phần, bất luận trong kẻ nào thì nàng đều có thể biến thành mẫu thân hào phóng, bao dung lại thiện lương.
Nhưng vừa rồi qua lời nói của Bách Lí Khả Thanh, suy nghĩ của mọi người tức khắc đều đi theo chiều hướng ấy, đặc biệt là khi biết rõ năm đó đại phu nhân và ngũ di nương có ân oán với lão phu nhân.
#MạnThanh
Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé.
????????????
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé ????
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️.
Danh sách chương