Sư Tú Ảnh lắc đầu nói:

- Cách nghĩ của người là sẽ cải biến đấy!

Lâm Lạc không khỏi sắc mặt tối sầm, nữ nhân này làm sao lại nhận định hắn sẽ đồi bại như vậy? Thật sự là tức chết hắn rồi!

Sư Tú Ảnh đột nhiên cười cười, mạnh mẽ tách ra tuyệt mỹ phong tình. Phong Sở Liên ngạo kiều, Hỏa Dạ Dung nhiệt tình, mà vị tuyệt đại giai nhân này là vô cùng ôn nhu, nụ cười này như ngàn vạn hoa tươi nộ phóng, để cho bất mãn trong lòng Lâm Lạc lập tức biến mất.

- Kẻ gây tai hoạ! Sâu sắc gây tai hoạ!

Trong nội tâm Lâm Lạc phanh nhảy, có một loại ý loạn tình mê.

- Tại sao phải cự tuyệt ta? Chẳng lẽ ta lớn lên không đủ cho ngươi động tâm? Sư Tú Ảnh thong dong hỏi thăm, đạt tới cấp bậc Chí Tôn đều có một cổ ngạo khí, dù cho hỏi ra vấn đề vốn nên cảm thấy khó xử như vậy, nhưng lại như là vấn an, không có chút mất tự nhiên.

Không động tâm?

Nam nhân có thể đối với loại mỹ nữ đẳng cấp này không động tâm căn bản không tồn tại!

Lúc trước Lâm Lạc dưới tình huống nghĩ lầm Phong Sở Liên là nam nhân cũng không nhịn được nội tâm chập chờn, mà Sư Tú Ảnh lại không thể thua kém Phong Sở Liên, mị lực tự nhiên cũng không cần hoài nghi.

Trói buộc Lâm Lạc, là tại sao đối phương phải ủy thân cho hắn!

Lại là vì giám sát hắn!

Lâm Lạc từ đáy lòng bài xích mỹ nhân như vậy, cho dù bên cạnh hắn không có một nữ nhân nào cũng tuyệt không có thể tiếp nhận loại quan hệ giống như giao dịch này. Lên giường cần một cái giá lớn, như vậy giữa nam nữ là quan hệ tân khách cùng kỹ nữ.

Hắn kiều thê thành đàn, huống hồ Phong Sở Liên cùng Hỏa Dạ Dung lại không thua kém Sư Tú Ảnh, tại sao phải như một đầu chó đực vây quanh Sư Tú Ảnh?

Sư Tú Ảnh lại cười ôn nhu, chầm chậm đi đến trước người Lâm Lạc, dùng một tư thái vô cùng uyển chuyển hướng Lâm Lạc khom người quỳ gối, sau đó nâng khuôn mặt lên nói:

- Phu quân, thu ta a!

Ông, Lâm Lạc một hồi nhiệt huyết xông đầu.

Yêu… yêu tinh!

Đường đường một đời Chí Tôn rõ ràng cũng sẽ biết bày ra tư thái thấp như thế, lập tức để cho bất mãn trong lòng Lâm Lạc không cánh mà bay! Ai nói nữ tử ôn nhu không tính toán, mưu trí, khôn ngoan, cái đùa nghịch này so sánh nữ nhân tầm thường còn lợi hại gấp trăm lần!

Đặc biệt là tư thế hiện tại này của nàng, cổ trắng như bạch ngọc, trắng nõn bóng loáng! Mà cổ áo buông xuống có thể mơ hồ chứng kiến hai ngọn núi rất tròn, thật lớn, thật trắng!

Lâm Lạc không nhịn được ừng ực nuốt ngụm nước miếng thoáng một phát, không phải hắn tự chủ kém, mà là ba nữ nhân Sư Tú Ảnh, Hỏa Dạ Dung, Phong Sở Liên này đều là yêu tinh Thượng Thiên phái xuống làm loạn nhân gian!

Thu... hay là không thu?

Không biết tính sao, Lâm Lạc nghĩ tới di ngôn của Lâm Thương La lúc lâm chung, một đời kiêu hùng như vậy cũng là nhớ mãi không quên Sư Tú Ảnh cùng Hỏa Dạ Dung, có thể thấy mị lực hai vị này cường đại cỡ nào!

Mỹ nhân như vậy nếu như bị nam nhân khác ôm vào trong ngực... Lâm Lạc đột nhiên có cổ xúc động, nếu ai dám hắn sẽ chém kẻ đó!

Cái gì là kẻ gây tai hoạ? Cái này là…! Căn bản không cần phải nói cái gì, một ánh mắt có thể gây thiên hạ đại loạn!

- Phu quân…

Sư Tú Ảnh trầm thấp gọi, trong ánh mắt chớp động lên diễm quang mềm mại đáng yêu, để cho người tim đập thình thịch.

Lâm Lạc không khỏi miệng khô lưỡi nóng, hắn quyết định chắc chắn, một bả liền khiêng Sư Tú Ảnh lên vai, mẹ nó, ai sợ ai ah, hôm nay không hảo hảo thu thập nữ nhân này, nàng thực còn không biết trời cao địa dày!

- Ah…

Sư Tú Ảnh không nghĩ tới Lâm Lạc lại có thể trực tiếp như vậy, không khỏi phát ra một tiếng thét kinh hãi, hai tú quyền ở lồng ngực của hắn nện đập.

Lâm Lạc cười ha ha, cuối cùng có cổ hòa nhau một thành, chiếm được thượng phong, hắn đi nhanh lên phía trước, rất nhanh liền đi tới một gian thiên điện, đây là địa phương tắm rửa. Toàn bộ trong điện chỉ có một ao nước cự đại, nước trong thấu triệt, có một hương thơm thấm người.

Oành, Lâm Lạc trực tiếp nhảy vào trong nước hồ, thân thể trầm xuống, chẳng những là hắn, ngay cả Sư Tú Ảnh cũng là toàn thân ướt thấu.

- Ai, đừng làm ô uế nước!

Sư Tú Ảnh vội vàng kêu lên, nước ao này thật không đơn giản, chính là thiên nhuận linh tuyền, có hiệu quả nhuận da mỹ dung, số lượng ít đến thương cảm!

Lâm Lạc cười hắc hắc, tùy ý đá ra hai chân đem giầy vung đến bên ngoài ao, đem mỹ nữ trong ngực ôm lấy phóng tới bên cạnh ao.

Sư Tú Ảnh mặc váy dài màu trắng, giờ phút này bị nước ao sũng nước lập tức dán lên thân thể nàng, đem thân thể đầy đặn khêu gợi của nàng hoàn toàn phác hoạ đi ra.

Hai vú cao ngất giống như xuyên vân, bờ mông tròn vo đầy đặn, eo nhỏ như là xà dạng, hai chân thon dài thẳng tắp, cao ngất!

Ở trình độ xinh đẹp, Sư Tú Ảnh, Hỏa Dạ Dung, Phong Sở Liên khó phân cao thấp, bất quá muốn nói đến dáng người ngạo nhân, như vậy Sư Tú Ảnh tuyệt đối là nóng nhất, dù sao cũng đã sanh một hài nhi, trình độ đầy đặn tuyệt không phải Phong Sở Liên cùng Hỏa Dạ Dung có thể so sánh.

Dưới ánh mắt tràn ngập xâm lược của Lâm Lạc, Sư Tú Ảnh có chút ngượng ngùng, nhưng ánh mắt vẫn là ôn nhu nhìn Lâm Lạc, một bộ mặc quân nhấm nháp.

Nàng ôn nhu lại phối hợp dung mạo tuyệt mỹ, là mị dược cường liệt nhất, mà dưới đời này cũng tuyệt đối không có một loại dược vật có thể hóa giải!

Lâm Lạc không có ý định dễ dàng bỏ nữ nhân dám dùng thân thể làm thẻ đánh bạc, huống chi đối phương dám không tin hắn!

Một cái đại thủ ấn lên ngực Sư Tú Ảnh, cái kia quy mô cực đại lại để cho Lâm Lạc một tay không cách nào nắm giữ, mà trong mềm mại lại không mất co dãn, xúc cảm tuyệt mỹ để cho lòng của hắn muốn hòa tan.

- Ân…

Sư Tú Ảnh nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ thẹn thùng, bộ ngực quý giá bị một nam nhân nắm trong tay, thay đổi ai cũng sẽ lộ ra biểu lộ thẹn thùng không chịu nổi, dù sao hai người là lần đầu tiên phát sinh tiếp xúc thân mật như vậy.

- Ta muốn hảo hảo trừng phạt ngươi!

Lâm Lạc xụ mặt nói ra.

- Phu quân, ngươi muốn trừng phạt ta như thế nào?

Trên mặt đẹp của Sư Tú Ảnh ôn nhu, diễm quang tứ xạ, để cho Lâm Lạc sinh ra một loại xúc động không quan tâm trước đem nàng đoạt lấy.

Tuyệt không có thể như vậy!

Nếu như hắn thực sự gấp gáp, như vậy trong trò chơi tình yêu này của hai người, hắn là thua thảm!

Lâm Lạc cười hắc hắc, từ cổ áo của Sư Tú Ảnh vạch đến bờ mông, kiện váy trắng trên người nàng lập tức bị xẻ làm hai, theo thân thể uyển chuyển của nàng rơi xuống, phảng phất như một đoạn bạch măng từ trong vỏ lột đi ra.

Thật sự là thật trắng, thật lớn, thật tròn!

Hai vú tinh xảo, cực đại, hình dáng mỹ tới cực điểm, cho dù quy mô cực đại, nhưng không có một tia rủ xuống, ngược lại mang theo kiêu ngạo mà có chút nhếch lên, đỉnh là hai nụ hoa màu hồng phấn, tiểu hồng đậu hơi có chút cứng rắn.

Bụng dưới bằng phẳng bóng loáng như ngọc, như tơ như rèn, ngay cả rốn cũng mê người như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện