Cái tát của anh giáng thẳng xuống gương mặt xinh đẹp của cô trước sự ngỡ ngàng của cô và đổi lại là khuôn mặt vui vẻ xem người khác gặp chuyện của Tô Uyên Linh.
Khi tát lực tay của anh không thể kiểm soát, cái tát quá mạnh khiến cô không đứng vững ngã ra sau, dù đã dùng tay chống đỡ nhưng bụng cô vẫn đập mạnh xuống sàn.
Cảm giác đau đớn rất nhanh truyền đến, tiếp đó là một dòng chất lỏng màu đỏ từ hạ thân cô chảy cô.
Chỉ cần nhìn cũng biết đó là máu.Máu....!máu chảy ra từ hạ thân, điều này chứng tỏ con cô...!con của cô...
Nghĩ đến khả năng này khuôn mặt cô tái mét, đôi mắt đẫm lệ ngước lên nhìn người chồng đang đứng kia.
Khuôn mặt anh bây giờ căng thẳng không thôi, nhìn cô một thân chảy máu anh lúng túng không biết nên làm thế nào tay chân không biết nên để đâu mới đúng.
- Phong....!cứu con...!cứu con chúng ta.
Cô thều thào gọi anh.
Tiếng gọi của cô như hồi chuông thức tỉnh anh, anh hoàn hồn đến bên cạnh cô, bế cô lên chạy ra ngoài tìm bác sĩ.
...----------------...

Bên này, Tô Uyên Linh nhìn thấy cảnh vừa rồi mặt đầy vẻ đắc ý, trên môi treo nụ cười của kẻ chiến thắng.
- Hay lắm, xảy rồi, xảy chết tiện nhân nhà cô hahaha, xảy chết tiện nhân nhà cô, haha, muốn tranh với tôi, nằm mơ.
Cô ta cười lớn, cười như một kẻ điên, miệng không ngừng mắng cô là “tiện nhân”.
...----------------...
Trước cửa phòng cấp cứu thân ảnh nam nhân đi qua đi lại lo lắng không thôi khiến ai nhìn vào cũng đồng cảm bởi người thân nằm trong phòng cấp cứu chưa rõ sống chết sao mà không lo cho được.
Lúc này từ xa bóng dáng hai người phụ nữ hớt hải chạy tới.
- Phong, chuyện gì xảy ra vậy, sao lại như thế này.
Lâm phu nhân chạy tới hớt hải hỏi anh.
Khi sáng bà đang chuẩn bị đi lễ chùa thì nghe chị Tú bên nhà báo lại Tô Uyên Linh ngã lầu khả năng cao sẽ xảy thai, đang cảm thấy khó hiểu tại sao Tô Uyên Linh ngã lầu chị Tú lại biết thì nhận được tin cô đang trong phòng cấp cứu bà gần như đứng không vững.
Trên đường đến đây hỏi ra mới biết, mấy tháng nay Tô Uyên Linh luôn ở trong nhà anh, sáng nay nghe thấy tiếng cãi vã của cô ta và cô chị Tú chạy ra thì thấy Tô Uyên Linh đã té cầu thang, toàn thân đang chìm trong vũng máu, sau đó là anh chạy ra khuôn mặt tức giận trách mắng cô rồi bế Tô Uyên Linh ra xe chạy tới bệnh viện.
Nghe đến đây bà tức đến sôi máu, mấy tháng nay anh dám giấu bà cho người phụ nữ đó ở trong nhà, chăm sóc cô ta, tức chết bà rồi, sao bà có thể sinh ra đứa con hồ đồ như vậy.
Đang muốn lên tiếng trách mắng anh thì cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, một y tá khuôn mặt hớt hải chạy ra hỏi lớn:
- Người nhà bệnh nhân Cố Tuyên Nghi có đây không?
- Là tôi_ bà và anh đồng loạt lên tiếng.
- Con bé sao rồi_ bà hỏi y tá.

- Bệnh nhân có dấu hiệu xuất huyết, máu chảy không ngừng, bây giờ tôi muốn hỏi người nhà là muốn cứu mẹ hay cứu đứa bé.
Y tá nói qua về tình hình cũng như mục đích khi ra đây của mình.

Nghe đến đây anh như chết lặng, còn bà thì không nhịn được mà rơi nước mắt.
- Tiểu Nghi đáng thương của mẹ_ bà khóc lên đau đớn.
- Người nhà quyết định nhanh lên, nếu chậm trễ thì cả hai đều sẽ mất mạng_ y tá thúc giục.
- Con tôi, không thể nào_ một giọng nữ vang lên.
Không phải là Lâm phu nhân, quay lại nhìn mới thấy đó là mẹ cô.
Bà mới nghe tin cô phải vào phòng cấp cứu liền tức tốc tới đây không ngờ lại nghe được tin tức sét đánh như vậy.
Con gái bà, cháu ngoại bà phải làm sao đây???
- Chị xui.
- Mẹ.
Sự xuất hiện của bà ở đây không nằm ngoài dự đoán của hai người nhưng không nghĩ bên Cố gia lại đến nhanh như vậy.
- Người nhà quyết định nhanh lên, bệnh nhân đang trong cơn nguy kịch không thể chậm trễ.
Y tá lần nữa thúc giục họ.

Lúc này cánh phòng lại lần nữa mở ra, một y tá khác bước ra, khuôn mặt tràn đầy vẻ căng thẳng, bước chân vội vã.
Ba người thấy vậy liền cản cô y tá kia lại:
- Con gái tôi sao rồi_ mẹ cô hỏi.
- Bệnh nhân mất máu quá nhiều, nhóm máu lại là nhóm Rh(-) hiếm, trong bệnh viện hiện không còn đủ, đã liên lạc với các bệnh viện khác xin trợ giúp nhưng chỉ sợ khi máu đến bệnh nhân đã không trụ được, người nhà ai có cùng nhóm máu với bệnh nhân theo tôi đi lấy máu.
- Có ba con bé mang nhóm máu này nhưng ông ấy hiện không có ở đây_ mẹ cô lên tiếng.
Sao như vậy chứ, con gái bà, sao chuyện này lại xảy ra với con gái bà.
- Lấy máu của tôi, tôi có nhóm máu Rh(-).
Một giọng nam vang lên giống như cứu tinh của những người ở đây..
????????????⬅️⬅️⬅️.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện