Editor: Mai Tuyết Vân

[Tiểu thư Phồn Tinh, sau đây sẽ truyền nội dung thế giới cho cô. ]

Sưu Thần Hào nói xong, cũng không để tâm chuyện một lượng lớn thông tin đổ vào đầu sẽ tạo thành áp lực đè lên não của Phồn Tinh, cứ trực tiếp truyền vào đầu cô.

Kết cục chính là...

Phồn Tinh phải tiếp thu suốt cả một ngày.

Nhà họ Vân ở Hải Thành, mười ba năm trước sinh ra một đôi song sinh.

Chị gọi là Vân Gia Duyệt, em là Vân Phồn Tinh. Bởi vì Vân Gia Duyệt sinh ra khó khăn, tốn quá nhiều thời gian, làm ảnh hưởng nghiêm trọng khiến Vân Phồn Tinh thiếu dưỡng khí, sau đó được cứu chữa một phen mới bảo vệ được Phồn Tinh.

Ngay từ đầu nhà họ Vân còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đợi thêm vài tháng nữa mới phát hiện, đứa trẻ sinh sau không khóc cũng không cười, chính là một đứa trẻ thiểu năng.

Nhà họ Vân ở Hải Thành là một gia tộc có uy thế và sức ảnh hưởng, để ý nhất là thể diện.

Mới vài năm đầu, dẫu sao cũng là cốt nhục tình thân, đối mặt với Phồn Tinh cũng không nỡ.

Nhưng thời gian trôi đi, cha mẹ họ Vân không đủ kiên nhẫn với con gái thiểu năng. Cuối cùng khi cô sáu tuổi, đưa đến nhà bà con xa ở nông thôn nuôi hộ.

Dứt khoát gửi Phồn Tinh cho bà ngoại là một người phúc hậu, chăm sóc cô bé rất tốt không để cô chịu khổ cực.

Sau khi bà ngoại qua đời nhà họ Vân không còn cách nào, chỉ có thể đưa người trở về.

Che giấu cẩn thận để người khác không phát hiện, đến lúc đó lại mất mặt.

Còn người chị song sinh, Vân Gia Duyệt có cuộc sống muôn màu muôn vẻ hơn Vân Phồn Tinh rất nhiều.

Cô là một nhân vật nổi tiếng trong trường, đứng đầu trong top của trường trọng điểm ở Hải Thành, cha mẹ yêu thương, bạn học vây quanh, bên cạnh còn có một thanh mai trúc mã ưu tú Ngụy Tử Trác.

Làm người may mắn lắm cũng chỉ đến vậy.

Tuy Vân Gia Duyệt ưu tú, nhưng Ngụy Tử Trác cũng không tệ, đều là con cháu thế gia, mỗi khi cãi nhau đều không ai chịu xin lỗi trước.

Có một lần giận dỗi, Ngụy Tử Trác nóng giận mượn rượu giải sầu, rồi tóm lấy Vân Phồn Tinh giống Vân Gia Duyệt như đúc ném lên giường.

Hơn nữa còn xuất hiện cảm giác cực kỳ thỏa mãn, đó là cảm giác kiêu ngạo không thể xuất hiện trên người Vân Gia Duyệt.

Bắt nạt một người thiểu năng, quá điên rồ.

Phồn Tinh tiếp nhận nội dung, chậm rãi hỏi: "Nhị Cẩu, sau khi ném lên giường, vì sao lại che đi?""

Nhị Cẩu, à không, Sưu Thần Hòa giải thích: [Là như vầy, tôi rất có nhân tính, căn cứ vào IQ của cô mà chọn lọc che đi những nội dung không phù hợp. ]

"À.""

Sưu Thần Hào thầm than.

Rõ ràng là một người thiểu năng, sao cô lại chú ý đến điểm này chứ? Mặc dù lòng tự trọng của Nguỵ Tử Trác bị Vân Gia Duyệt chà đạp, cũng cảm thấy Vân Phồn Tinh tuy thiểu năng cũng không quá tệ ít nhất còn nghe lời hắn.

Nhưng ai lại thật lòng đi yêu một thiếu nữ thiểu năng?

Người hắn thích vẫn là Vân Gia Duyệt.

Hai người ngược nhau, cuối cùng quyết định kết hôn, khi thành hôn lại xảy ra vấn đề.

Vân Gia Duyệt bỏ nhà ra đi không chịu xuất hiện trong hôn lễ, hai nhà Ngụy, Vân vì bảo toàn thể diện, để Vân Phồn Tinh tạm thời thế thân.

Lòng vòng thì cuối cùng Vân Gia Duyệt và Ngụy Tử Trác lại quay về bên nhau.

Vân Gia Duyệt đã trải qua vài biến cố cũng bắt đầu hiểu chuyện biết nhường nhịn, lột xác trở thành người yêu hoàn mỹ trong lòng Ngụy Tử Trác. Còn Vân Phồn Tinh lại là cái gai trong mắt hai người, liền dứt khoát giam cô xuống tầng hầm, giả vờ như khúc mắc này chưa từng tồn tại.

Tình yêu của Vân Gia Duyệt và Ngụy Tử Trác trở thành giai thoại.

Nhưng không ai biết thiếu nữ Vân Phồn Tinh cái gì cũng không biết, ở nơi hầm tối ôm đầu ngồi đó, khổ sở không nơi nương tựa, đến cuối cùng cả ánh mặt trời cũng không được nhìn thấy, cứ như vậy chết đi.

[Mảnh linh hồn của Chiến thần đại nhân ở trên người Thích Hà. ] Sưu Thần Hào nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện