Lâm Phong nhìn khung cảnh quen thuộc trong dược viên, trong lòng lại trở nên nặng nề. Sau khi thả tiểu Bạch về chỗ của nó thì Lâm Phong cũng âm trầm đi vào nhà, sau đó ngồi lên giường.
Im lặng một chút suy nghĩ vài chuyện, Lâm Phong liền lấy hộp ngọc mà Lạc Thủy đưa cho hắn ra.
Sau một chút do dự, Lâm Phong liền đưa nó lên nhìn cẩn thận, bên ngoài được dán một lá phù triện, loại phù này vốn được dùng để ngăn linh khí bên trong vật được niêm phong thoát ra ngoài. Lâm Phong phẩy nhẹ tay, lá phù liền bay đi, hộp ngọc mở ra.
Bên trong là một viên cầu tỏa ra ánh sáng mờ ảo, linh lực dao động khổng lồ từ bên trong thỉnh thoảng phát ra.
Lâm Phong nhìn vật này một chút, sau đó lập tức truyền âm hỏi hệ thống:
Hệ thống, vật này là vật gì, sao nhìn sơ qua có vẻ giống nội đan yêu thú nhưng lớn đến mức này thì ta cũng chưa nghe qua.
Bẩm chủ nhân, đây là cửu cấp yêu đan, chỉ có yêu thú tu luyện đến cửu cấp mới có thể dựng dục ra.
Hệ thống hầu như trả lời ngay lập tức.

Vậy vật này có thể sử dụng như yêu đan bình thường không? Hay là còn có gì đặc biệt diệu dụng khác?
Chủ nhân, vật này đối với tu sĩ bình thường thì phải trải qua điều phối với các loại linh dược khác, chế luyện thành đan dược để đồng hóa bớt dược tính hung mãnh cuồng bạo có trong đó, làm như vậy mặc dù có thể hấp thu một cách an toàn viên yêu đan này nhưng chỉ hấp thụ được sáu phần linh lực trong đó mà thôi. Tuy nhiên, với Hỗn Nguyên Quyết thì phương pháp tốt nhất chính là trực tiếp hấp thu, có thể hấp thu tới chín phần linh lực trong đó.
Hệ thống giải thích rất rõ ràng.
Vậy nếu hiện giờ ta hấp thu thì tu vi sẽ tăng tiến tới cỡ nào?
Theo hệ thống tính toán thì nếu chủ nhân hoàn toàn hấp thu viên cửu cấp yêu đan này, tu vi sẽ tiến tới tối đa Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng Hỗn Nguyên Quyết sẽ tăng tới tầng bốn. Sau này khi ngài tích lũy đủ căn cơ thì tiến giai Kết Đan kỳ sẽ không có tâm ma hay trở ngại quá lớn.
Lâm Phong nghe hệ thống từ từ trả lời thì trong lòng kinh hỉ, nhưng ngược lại, hắn lại thắc mắc:
Thứ này dù gì là yêu đan của cửu cấp yêu thú, chẳng lẽ chỉ tăng tiến có chút tu vi như vậy thôi sao?
Chủ nhân, có điều ngài không biết, chín phần linh khí hấp thu được dùng để cải tạo thể chất, tăng tiến công pháp Hỗn Nguyên Quyết. Chỉ có một phần dùng tăng tiến tu vi mà thôi. Để chủ nhân được rõ ta xin ví dụ, nếu lần sau ngài còn có thể hấp thu yêu đan cửu cấp, phỏng chừng cũng chưa chắc thăng cấp Hỗn Nguyên Quyết đến tầng năm được.
Nhiều như vậy? Được, ta biết rồi, cảm ơn ngươi.
Phục vụ ngài là sứ mệnh của ta. Tạm biệt!
Nói xong, hệ thống lập tức lại lâm vào im lặng.
Lâm Phong vừa tiêu hóa những tin tức mà Hệ thống truyền đến vừa sắp xếp mọi chuyện. Với kết quả như thế này, Lâm Phong chắc chắn sẽ phải bế quan lâu dài, do đó, đối với những công tác bình thường cũng phải chuẩn bị một phen.
Lúc này, Lâm Phong bắt đầu vạch ra kế hoạch tu luyện cho riêng mình trong thời gian tới.
….
Thời gian trôi qua rất nhanh, thu đi đông tới, thời gian thấm thoát trôi qua rất nhanh.
Nam Vân Thành sớm đã không còn thú triều, lại trở về cuộc sống bình thường, nhưng theo đợt thú triều dồn dập, cũng có vài người trở nên nổi danh từ trong chiến đấu. Nghe nói có một người chỉ là thợ săn bình thường, nhưng trong chiến đấu đã anh dũng gan dạ, không để ý sống chết lập được đại công, trở thành người được thành chủ trọng dụng.

Thôn dân của Dã Sơn Thôn sớm đã trở về nhà cũ, tiếp tục cuộc sống bình thường.
Yêu thú của Vạn Thú Sâm Lâm cũng rút về đột ngột, sau đó yên lặng như chưa từng có gì xảy ra. Với tốc độ sinh sản cực kỳ khủng khiếp, sau một thời gian, các loại thú rừng lại bắt đầu sinh sôi nảy nở đến chóng mặt.
Mấy môn phái ma đạo, không biết vì nguyên do gì cũng tuyên bố tìm kiếm một vị cao nhân nào đó giết mấy vị đệ tử ưu tú phái họ, Chưởng môn bọn họ cũng muốn gặp vị cao nhân này để luận bàn một chút thần thông. Nhưng ai cũng biết, chuyện này cũng chỉ để trấn an nhân tâm mà thôi, hung thủ kia không để lộ dấu vết nên bọn họ cũng chỉ là đấm một đấm vào không khí mà thôi.
Vân Tinh Tông cũng không có biến động gì lớn ngoài trừ Mạnh Quân biến đau thương thành sức mạnh, đột phá Luyện khí kỳ, tiến vào nội môn trở thành một Trúc cơ kỳ tu sĩ.
Nhưng tất cả những điều này, Lâm Phong không hề hay biết. Bởi vì hắn đang trường kỳ bế quan, chỉ có mấy tháng đầu tiên đến hạn nộp linh thảo thì hắn có đi đến chỗ Vu Bàn Tử sau đó nhanh chóng trở về.
Đến sau này, khi Lâm Phong không còn phải mỗi tháng mỗi nộp linh thảo nữa mà chuyển sang mỗi năm nộp một lần, và đây cũng là một cái nhiệm vụ thoải mái lựa chọn chứ không mang tính ép buộc như đệ tử mới nhập phái nữa.
Vào một ngày năm năm sau, bên trong căn nhà gỗ truyền ra một tiếng cười, theo sau đó là một khí tức mạnh mẽ chỉ thuộc về tu sĩ Trúc cơ kỳ truyền ra rồi lập tức thu lại.
Hahaha…
Lâm Phong cười dài cảm nhận linh lực cuồn cuộn chảy trong người, hưng phấn ngập tràn.
Trải qua thời gian dài bế quan hấp thu linh khí có trong cửu cấp yêu đan, Lâm Phong rốt cuộc một đường tăng tiến tu vi đến Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa chỉ cần cố gắng củng cố căn cơ sau đó có thể thuận lợi kết đan mà không cần lo sợ rủi ro nữa, tất cả sẽ như nước chảy thành sông, vô cùng tự nhiên thuận lợi.
Đáng lẽ Lâm Phong đã xuất quan từ một năm trước, nhưng do sau khi tiến giai Trúc Cơ kỳ, trong đầu bỗng dưng truyền đến rất nhiều công pháp, pháp quyết mới, Lâm Phong cũng tìm hiểu sơ qua, sau đó rèn luyện thuật ngự khí phi hành cho nên mới trễ thời gian một năm như vậy.
Mà cũng trong thời gian này, tiểu Bạch sau khi ăn hết số đan dược kia thì ngủ li bì, sau khi tỉnh dậy thì lông cả người chuyển thành màu trắng đúng như cái tên của nó, mịn màng xinh đẹp. Hơn nữa linh tính có vẻ như khai mở, dù Lâm Phong nói gì thì nó cũng có thể hiểu đại khái.
Dùng thần thức cảm ứng bên trong cơ thể, Lâm Phong thấy Hỗn Nguyên lực đang mạnh mẽ tuần hoàn trong kinh mạch, máu huyết của hắn sau khi Hỗn Nguyên Quyết tiến vào tầng bốn thì cũng chuyển sang màu bạc, cực kỳ huyền diệu.
Kết hợp với công pháp Kim Thân mà Lâm Phong chưa từng quên rèn luyện. Hiện nay, Lâm Phong tin tưởng, cho dù chỉ dùng nhục thân hắn cũng dám tự tin đón đỡ các loại pháp khí cấp thấp mà không mất sợi lông nào, quả thật vô cùng biến thái.
Một đường tăng cấp, Lâm Phong cũng thông qua hệ thống mà mở công năng mới, tên gọi: Linh Thú Viên.

Cái tên nói lên tất cả, đó chính là nơi chuyên dùng bồi dưỡng linh thú, Lâm Phong có thể tùy tiện thu vào hoặc triệu hồi linh thú ra vào nơi này một cách tùy tâm, tuy nhiên, linh thú phải ký khế ước với Lâm Phong trước mới có tư cách tiến vào nơi này.
Mà cái Linh Thú Viên rất tự nhiên mà trở thành một lãnh địa riêng của tiểu Bạch. Từ ngày ký khế ước linh thú với Lâm Phong, tiểu Bạch yêu cái Linh Thú Viên như mạng, mỗi khi Lâm Phong muốn nhìn nó một chút, triệu hồi nó ra đều bị nó trừng mắt hoặc làm dáng vẻ tội nghiệp đáng thương, làm cho Lâm Phong cười ngất.
Sau khi hồi tưởng lại mấy năm bế quan, Lâm Phong lại nhớ tới ba cơ hội rút thưởng cơ duyên mà hắn mấy năm qua vẫn một mực giữ lại.
Nói thật, mặc dù thân gia cực dày, nhưng Lâm Phong vẫn có chút chờ mong đối với rút thưởng cơ duyên này. Dù sao, hiện giờ , Lâm Phong vẫn muốn chuẩn bị thật nhiều để đối phó với biến cố trong tương lai.
Theo tu vi bạo tăng từng ngày, Lâm Phong càng cảm giác được bản thân đang dần vướng vào rắc rối nào đó, cảm giác này ngày càng lớn khiến cho Lâm Phong cũng không thể hưởng thụ cảm giác sung sướng khi tăng tiến tu vi, mà ngày càng cảm thấy mọi chuyện không như hắn tưởng tượng.
Từ vị tiền bối người Việt Nam đã để lại công pháp Kim Thân, cho đến vị tiền bối ở Vạn Thú Sâm Lâm lại có bức họa của hắn, rồi tại sao lại có Cổ truyền tống trận xuất hiện, phải chăng đây là một âm mưu nào đó, hoặc bản thân Lâm Phong là con cờ của người nào đó mà hắn không có khả năng nhận biết.
Càng nghĩ, Lâm Phong càng cảm thấy tu vi nhỏ bé của mình không đủ dùng.
Nếu người khác biết được lời này của Lâm Phong, chắc chắn cả tu tiên giới của Nam Quốc sẽ mắng Lâm Phong đến máu chó ngập đầu. Trong vòng vài năm, tu vi của Lâm Phong một đường bạo tăng, tinh tiến một cách bằng phẳng yên ổn. Cho dù là bất cứ tu sĩ nào nằm mơ cũng muốn được như Lâm Phong.
Chỉ có riêng bản thân Lâm Phong biết, chút tu vi này không tính là gì cả.
Hơn nữa, dự định của Lâm Phong còn muốn sẽ đến thăm hỏi vị tiền bối trong Vạn Thú Sâm Lâm kia rồi tìm đường về Trái Đất.
Mà ở Trái Đất, trước đây Lâm Phong luôn cho rằng là một thế giới của khoa học kỹ thuật, nhưng hiện giờ quan niệm đó đang dần thay đổi. Lâm Phong cho rằng, cái Cổ truyền tống trận đưa hắn đến đây chắc chắn có nguyên do của nó, mà Lâm Phong đối với chuyện này ôm tâm lý chắc chắn phải tìm hiểu đến cùng.
Bạo canh 3~~Chưa xong còn tiếp


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện