Cô cúi xuống vòng tay qua cổ anh khóc lớn. Tử Hàn vuốt vuốt lưng cô dỗ dành :” Đừng khóc nữa, mắt em sắp sưng lên kìa”
- Chuyện đã qua rồi, em đừng khóc nữa. Có anh ở đây rồi
Thanh Lan vẫn sụt sùi nhưng vì câu nói của anh lại cảm thấy ấm lòng. Anh lau đi nước mắt vươn vấn trên mặt cô :” Khóc xấu quá đi “
- Hừ
Dám chê tôi sao? Xem tôi xử anh thế nào
- Được rồi, đừng giận mà, anh dẫn em đi ăn được không ? Nói rồi, Tử Hàn nắm tay cô dẫn cô đi đến bãi đỗ xe. Mọi người trong bệnh viện nhìn hai người họ đi với nhau mà không khỏi cảm thán. Đẹp đôi quá đi thôi, xinh đẹp giỏi giang còn cái gì hai người này không có không đây
Anh lái xe đến tiệm hải sản, “ cạch “. Hai người đẩy cửa bước ra thì gặp phải đám bạn của anh, họ bước tới nhìn hai người rồi cười xấu xa trêu ghẹo
- Ây dô, hôm nay dẫn cả vợ theo à ?
- Bình thường nói chuyện với chúng ta thì mặt đen như đít nồi í, còn nói chuyện với vợ…. Chậc chậc cậu có xem chúng tôi là bạn bè không thế
Nghe bọn họ than trách, Mạc Tử Hàn nhướng mày khinh bỉ :” Nói chuyện với vợ phải khác chứ”. Sau đó, anh ôm eo cô đi vào trong, bọn họ nhìn bóng lưng hai người chậc lưỡi đi vào cùng
…….
Sau khi thức ăn được đem lên đầy đủ, anh gắp một con tôm rồi lột vỏ bỏ vào chén của cô. Quý Thanh Lan nhìn anh hơi bất ngờ. Sống chung với anh lâu ngày cô cảm nhận được anh không hề giống như mọi người thường nói. Anh đối với cô rất dịu dàng, chỉ cần thứ cô muốn anh đều tìm cho cô, chỉ cần cô không vui anh đều dỗ dành cô
- Em ăn đi
Cô gật đầu rồi bắt đầu việc ăn uống của mình
Mạc Tử Hàn nhìn vợ mình ăn uống ngon lành thì cũng vui vẻ lên. Lúc nảy, anh đứng phía bên ngoài nghe rất rõ cuộc trò chuyện của mọi người, nếu anh đến sớm hơn có lẽ cô không phải chịu số phận như thế. Anh tự dặn lòng phải đối tốt với cô, không để bất kì ai làm tổn thương đến cô
Thời gian thấm thoát trôi qua, tình cảm của hai người cũng phát triển đến trình độ mới. Tuy không nói ra nhưng trong lòng mỗi người đều có đối phương
Hôm nay là lễ tình nhân, cô và anh đều được tan làm sớm về nhà. Anh dựa vào cánh cửa mình cô gái nhỏ đang lựa chọn quần áo, kiềm lòng không nổi anh bước đến ôm cô vào lòng hôn vài cái
- Anh làm gì vậy
Cô nhíu mày nhìn anh “ Không thể trách anh được, nhìn em đáng yêu như vậy anh kìm lòng không được “ anh bày gương mặt đáng thương nhìn cô
- Xùy, trách em sao ?
Tử Hàn cười cười nựng mặt của cô :” Cũng không hẳn “. Nghe anh nói vậy cô vươn tay nhéo vào eo anh một cái thật mạnh
- A a a đau lắm đó vợ
- Cho anh chừa hừ
Sau đó, cô tiếp tục việc lựa chọn quần áo của mình, 1 tiếng 2 tiếng trôi qua :” a a a em không biết mặc cái nào cả”
Cô gái nhỏ nằm chườn trên sofa thở dài, Mạc Tử Hàn bước đến ngồi kế bên cô, đưa cho cô một chiếc hộp lớn
- Cái gì vậy
- Em mở ra xem đi
Thanh Lan tò mò liền mở ra, bên trong là bộ váy công chúa màu trắng hai dây “ Em mặc cái này thử xem”
…….
Tối hôm đó, anh lái xe chở cô đi chơi lễ. Khắp thành phố trải đầy hoa tươi, đâu đâu cũng thấy những cặp tình nhân đi chung với nhau. Mãi mê ngắp khung cảnh mà quên mất xe đã dừng lúc nào không hay
Anh nhìn cô gái nhỏ đang mải mê ngắm cảnh liền lấy điện thoại ra chụp lại vài tấm. Cảnh đẹp trước mắt không chụp lại làm kỉ niệm thì uổn biết mấy.
- Chuyện đã qua rồi, em đừng khóc nữa. Có anh ở đây rồi
Thanh Lan vẫn sụt sùi nhưng vì câu nói của anh lại cảm thấy ấm lòng. Anh lau đi nước mắt vươn vấn trên mặt cô :” Khóc xấu quá đi “
- Hừ
Dám chê tôi sao? Xem tôi xử anh thế nào
- Được rồi, đừng giận mà, anh dẫn em đi ăn được không ? Nói rồi, Tử Hàn nắm tay cô dẫn cô đi đến bãi đỗ xe. Mọi người trong bệnh viện nhìn hai người họ đi với nhau mà không khỏi cảm thán. Đẹp đôi quá đi thôi, xinh đẹp giỏi giang còn cái gì hai người này không có không đây
Anh lái xe đến tiệm hải sản, “ cạch “. Hai người đẩy cửa bước ra thì gặp phải đám bạn của anh, họ bước tới nhìn hai người rồi cười xấu xa trêu ghẹo
- Ây dô, hôm nay dẫn cả vợ theo à ?
- Bình thường nói chuyện với chúng ta thì mặt đen như đít nồi í, còn nói chuyện với vợ…. Chậc chậc cậu có xem chúng tôi là bạn bè không thế
Nghe bọn họ than trách, Mạc Tử Hàn nhướng mày khinh bỉ :” Nói chuyện với vợ phải khác chứ”. Sau đó, anh ôm eo cô đi vào trong, bọn họ nhìn bóng lưng hai người chậc lưỡi đi vào cùng
…….
Sau khi thức ăn được đem lên đầy đủ, anh gắp một con tôm rồi lột vỏ bỏ vào chén của cô. Quý Thanh Lan nhìn anh hơi bất ngờ. Sống chung với anh lâu ngày cô cảm nhận được anh không hề giống như mọi người thường nói. Anh đối với cô rất dịu dàng, chỉ cần thứ cô muốn anh đều tìm cho cô, chỉ cần cô không vui anh đều dỗ dành cô
- Em ăn đi
Cô gật đầu rồi bắt đầu việc ăn uống của mình
Mạc Tử Hàn nhìn vợ mình ăn uống ngon lành thì cũng vui vẻ lên. Lúc nảy, anh đứng phía bên ngoài nghe rất rõ cuộc trò chuyện của mọi người, nếu anh đến sớm hơn có lẽ cô không phải chịu số phận như thế. Anh tự dặn lòng phải đối tốt với cô, không để bất kì ai làm tổn thương đến cô
Thời gian thấm thoát trôi qua, tình cảm của hai người cũng phát triển đến trình độ mới. Tuy không nói ra nhưng trong lòng mỗi người đều có đối phương
Hôm nay là lễ tình nhân, cô và anh đều được tan làm sớm về nhà. Anh dựa vào cánh cửa mình cô gái nhỏ đang lựa chọn quần áo, kiềm lòng không nổi anh bước đến ôm cô vào lòng hôn vài cái
- Anh làm gì vậy
Cô nhíu mày nhìn anh “ Không thể trách anh được, nhìn em đáng yêu như vậy anh kìm lòng không được “ anh bày gương mặt đáng thương nhìn cô
- Xùy, trách em sao ?
Tử Hàn cười cười nựng mặt của cô :” Cũng không hẳn “. Nghe anh nói vậy cô vươn tay nhéo vào eo anh một cái thật mạnh
- A a a đau lắm đó vợ
- Cho anh chừa hừ
Sau đó, cô tiếp tục việc lựa chọn quần áo của mình, 1 tiếng 2 tiếng trôi qua :” a a a em không biết mặc cái nào cả”
Cô gái nhỏ nằm chườn trên sofa thở dài, Mạc Tử Hàn bước đến ngồi kế bên cô, đưa cho cô một chiếc hộp lớn
- Cái gì vậy
- Em mở ra xem đi
Thanh Lan tò mò liền mở ra, bên trong là bộ váy công chúa màu trắng hai dây “ Em mặc cái này thử xem”
…….
Tối hôm đó, anh lái xe chở cô đi chơi lễ. Khắp thành phố trải đầy hoa tươi, đâu đâu cũng thấy những cặp tình nhân đi chung với nhau. Mãi mê ngắp khung cảnh mà quên mất xe đã dừng lúc nào không hay
Anh nhìn cô gái nhỏ đang mải mê ngắm cảnh liền lấy điện thoại ra chụp lại vài tấm. Cảnh đẹp trước mắt không chụp lại làm kỉ niệm thì uổn biết mấy.
Danh sách chương