Chương 132

 

“Được rồi, mẹ cứ lải nhải với chị ấy đi, con đi vào trước.”

 

“Con, con đứa nhỏ này, đây là chị ruột con, con đi lại với con bé nhiều chút có xảy ra chuyện gì đâu, quan hệ bên ngoài cũng lạnh nhạt như vậy, bình thường hoạt động cũng không nói chuyện với nhau, con nổi xem, hai đứa là chị em, cho nhau lời khuyên không tốt sao.”

 

Hứa Khả nhìn bên trong, liếc trắng mắt một cái, nói với mẹ: “Được rồi, cậu tả trước giờ không phải là đức hạnh này sao.”

 

“Hừ, còn nói thẳng bé, con còn không giống sao, càng ngày càng không nghe lời, con nhìn xem, đàn ông tốt như Lâm Lệ như vậy, con không nhanh gả đi, cẩn thận người khác cướp đi.”

 

Hứa Khả lẩm bẩm: “Cướp thì cướp đi, con cũng không phải không ai muốn. “Con……”

 

“Hơn nữa, nói đến cùng, sau này Cố gia còn không phải là của Cổ Lâm Hàn sao.”

 

Phu nhân Hứa gia vừa nghe, cũng là thở dài: “Lúc trước nó cũng rất thích con, bây giờ mẹ không

 

Hứa Khả ngẩng đầu lên, “Được rồi, con đi Cố gia trước.”

 

“Này, con……”

 

Hứa Khả trực tiếp đi ra ngoài, lúc trước cô cũng cảm thấy, Cổ Lâm Lệ thành thục ổn trọng, mà Cổ Lâm Hàn còn nhỏ hơn anh hai tuổi, nên Cổ Lâm Lệ mới là tốt nhất.

 

Chỉ là bây giờ nhìn thấy Cổ Lâm Hàn càng thêm xa cách đối với cô…

 

Trong lòng nhịn không được hồi hận.

 

Rốt cuộc Cổ Làm Hàn khác Cổ Lâm Lê, không chỉ ở địa vị Có gia, mà ở bất cứ thời điểm nào, Cổ Lãm Hàn cũng khác Có Làm Lệ .

 

Điều quan trọng nhất……

 

Cô trước sau vẫn không thể tiếp thu, không thể tin được Cổ Lâm Hàn sẽ thích những người khác.

 

Bên kia, Vu Tịch ở nhà tùy tiện tìm một bộ quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài. Bởi vì vừa vặn Cổ Lâm Hàn cảm mạo, cho nên anh ở nhà nghỉ ngơi.

 

Nhìn thấy Vụ Tịch đang chọn quần áo, anh ở một bên hỏi: “Em muốn đi ra ngoài?”

 

Vu Tịch gật đầu: “Đúng vậy, trong lớp có người tổ chức party. “Party?”

 

Ngày nay thật sự có nhiều thứ dành cho sinh viên.

 

Cố Lâm Hàn nhìn cô lấy quần áo. “Cái này đẹp không?” Vu Tịch cầm một cái rồi nói.

 

Cố Lâm Hàn liếc nhìn cô, trang điểm nhẹ một chút, ngoại hình cô vốn trong sáng, mảnh mai thoát tục, bấy giờ nhìn cô càng thêm đẹp như một tinh linh.

 

Đi dự tiệc của lớp, còn dụng tâm như thế?

 

Mày của anh không khỏi cau lại.

 

Nhìn vào đôi vai lộ ra của cô. “Khó coi.”

 

Vu Tịch nhìn gương, cảm thấy rất ổn mà.

 

Nhưng mà, dù sao quần áo nhiều. Cô lại lần nữa chọn ra một cái nữa. “Cái này thì sao?”

 

Cổ Lâm Hàn nhìn thấy, lần này không đến nỗi lộ ra, nhưng mà lại bao lấy sát người cô hiện ra dáng người lồi lõm vô cùng rõ ràng. “Không đẹp.”

 

Còn không đẹp?

 

Vu Tịch có chút hoài nghi mắt nhìn của anh. “Ò, tôi cũng không có nhiều quần áo để thay, vậy mặc cái này đi.”

 

Cô thản nhiên cầm chiếc váy trễ vai. Cố Lâm Hàn vừa thấy, mặc như vậy…….. còn không phải quá trêu hoa ghẹo nguyệt sao?

 

Anh nhìn thoáng qua trên giường, tùy tiện cầm lên một trong những bộ đồ nhìn thấy kín đảo nhất. “Cái này.”

 

Vu Tịch vừa thấy………

 

Cái này cũng quá giống tiểu thư gia giáo đi, không phù hợp với khí chất của cô.

 

Quay đầu lại trừng mắt nhìn Cổ Lâm Hàn, trong lòng mắng, đồ thắng năm.

 

Nhưng mà, nếu anh đã như thế nói, Vu Tịch cũng cảm thấy, có cái mặc là được, nên đi vào bên trong thay. “Tôi đi đây.” Vu Tịch ra bước ra nói. Cổ Lâm Hàn nhìn chằm chằm váy của cô.

 

Đây hộ dáng này, thật là.………

 

Tóc cô vì phối hợp với quần áo được uốn xoăn nhẹ, buông xõa trên vai, phần cổ áo cao sát cổ càng làm cho cô cô thêm thon dài, phía dưới khẽ nhấn phần thắt lưng lộ ra vòng eo tinh tế, cả người mang theo một vẻ đẹp cấm dục……

 

Làm người ta nhịn không được muốn lột đi quần áo trên người cô, nhìn thấy có thể yêu tinh ở bên trong……

 

Nhưng đây đã là một bộ quần áo bảo thủ nhất của cô ở đây, chỗ nào nên che đều đã che. “Được rồi được rồi, em đi đi.” Anh đỡ nhẹ cải trán, không muốn nhìn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện