Chương 73. Muốn đi quỹ liễm đại thần

 

Tô Hoành khịt mũi: “Sao, con không lừa được mẹ đầu. Suy cho cùng trường học này cũng có cổ phần nhà họ Tả, cậu ta được xem là cố đông. Con khăng khăng muốn tới đây học, rốt cuộc con suy nghĩ cái gì?”

 

“Ha thôi đi, mẹ, con nói thẳng với mẹ, mẹ không cần hao tổn tâm trí lo lắng về chuyện này đầu, người, con sẽ không gả, đàn ông, không phải con không có, sẽ không nhìn chằm chăm Tả Kinh Luân. Tả Kinh Luân dành cho Vu Điềm là được rồi, con không thèm động vào.” Vu Tịch nói thẳng. “Ha, con có đàn ông? Đàn ông nào tốt không, mẹ biết ngay mà, con ở ngoài không chịu về nhà, chắc chắn con ở bên ngoài lỗn xộn, con, có phải con sống trong nhà thằng đó không? Vu Tịch mẹ nói cho con biết, nói thế nào thì nhà mình cũng là dòng dõi thư hương, tốt xấu gì ba con cũng là nghị trưởng. Những thằng nghèo hèn kia đừng mơ tưởng mà cưới được con gái nhà chúng ta. Hừ, đến lúc đó bọn nó lấy danh nghĩa nhà chúng ta ra ngoài hãm hại lừa gạt, chỉ biết kẻo chân chúng ta.”

 

Vu Tịch nói: “Tại sao, chỉ có Vụ Điềm nhà các người tìm được đàn ông tốt, con thì không à?”

 

“Ha, con?” Tô Hoành nói, “Được rồi được rồi, mẹ không nói nữa, dù sao thì con ít giao du với máy người không đứng đắn kia đi. Con cũng đừng ngốc nghếch, tùy tiên chơi bời nữa, người ta không nhìn trúng con đâu, là nhìn trúng tiền của nhà chúng ta. Con chẳng hiểu cái gì, đến lúc đó muốn đòi tiền nhà chúng ta, nhà chúng ta sẽ không cho cái đám nghèo hèn kia một đồng nào đâu.”

 

Tô Hoành vừa nói vừa nhìn trường học ngoại ngữ ở phía sau.

 

Hôm nay tới chiếm lấy, nhưng cũng không chiếm được, cổ thật sự đi học ở đây, Tô Hoành khó hiểu vội vàng rời đi.

 

Vụ Tình phớt lờ bà ta, trực tiếp hẹn Cổ Tân Tân đi uống trà sữa.

 

Hai trường cách nhau không xa, ngày nào cũng có thể hẹn gặp.

 

Cổ Tân Tân nghe Vu Tịch nói, suýt bật dậy ngay. “Oa, cậu nói thật, cậu được nói chuyện với Hứa Thời Dich?”

 

Vu Tịch suýt bị tiếng hét của cô ấy doạ sợ. “Sao thế, gặp được nên chào hỏi thôi.”

 

“Thật à thật à, cậu gặp được cậu ấy, chạm tay vào cậu ấy, máu cho tớ sở với.”

 

Vụ Tịch hất tay cô ấy ra: “Cậu thôi đi, không có tiền đồ gì cả…”

 

“Thật là, đó là tiểu thịt tươi rất hot, cậu xem, cậu ấy có 5000 vạn người hâm mộ trên Weibo, chỉ đi vệ sinh thôi cũng lên hot search… Tớ đã sớm nghe nói cậu ấy học trong trường chúng ta, chỉ là người ta bạn nhữ thế, con người tớ không phải fan tu sinh nên sẽ không đến trường chặn người ta. Haiz, sao cậu lại được nói chuyện với cậu ấy chứ… lần sau xin WeChat được không?” 11 “Tham vọng của tớ là sau khi tốt nghiệp là có thể trở thành người đại diện của cậu ấy, mỗi ngày xách giày cho cậu ấy…”

 

“Thôi đi, nhà cậu cho cậu làm mới lạ.” Vu Tịch không nói nên lời. “Hừ hừ.” Cố Tân Tân nhìn Vu Tịch với vẻ ghen tị. Vu Tịch vào xem nick Weibo của Hứa Thời Dịch.

 

Cậu ta không đăng Weibo nhiều, cũng ít đăng những chuyện cá nhân, hầu hết chỉ là tuyên truyền.

 

Hình như thực sự nổi tiếng.

 

Nhưng nhìn ảnh quảng cáo của cậu ta, ảnh đẹp như người thật, đẹp trai như vậy thì sẽ có nhiều fan đó là chuyện bình thường.

 

Ngay lúc này…

 

Có người đột nhiên gọi cho Vu Tịch.

 

Vừa nhìn đó là số lạ, Vu Tịch thấy lạ nhấc máy. “Alo, Vu Tịch, bác là mẹ của Lâm Hàn.”

 

Phốc

 

Sao mẹ của Cổ Lâm Hàn lại gọi điện cho cô ? “A … bác gái, có chuyện gì ạ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện