Chương 76. Gặp ba mẹ chồng trước?

 

Tộ Hoành nói: “Con nhóc này, đúng là ngốc mà, thật dễ bị lừa. Nghe người khác tùy tiền nói vài câu, liền lập tức cảm thấy lâng lâng, lúc nào cũng nghe lời người khác.”

 

Vụ Điềm nói: “Có thể chị ấy từng bị tổn thương nên mới tùy tiên chọn một người… Có lẽ chị ấy với Tả Kinh Luân vẫn… Nếu không, thực ra con có thể rút lui…”

 

“Haiz, con bé ngốc này, rút lui cái gì chứ, Kinh Luân nó thích con, không hề thích nó, con đừng nghĩ lung tung nữa, người đến ông như Kinh Luân, bấy giờ đi đầu mà tìm được, gia thế, ngoại hình, bao nhiêu người mơ ước còn không được, như Vu Tịch đó, cũng mơ tưởng Kinh Luân sẽ nhìn trúng nó? Thôi đi.”

 

Nghe xong Vu Điềm vô cùng đắc ý trong lòng.

 

Xấu hổ dựa vào lòng của Tô Hoành, cả hai khoác tay nhau bước ra ngoài.

 

Sau khi đặt điện thoại xuống Vụ Tịch vẫn cảm thấy kì lạ, Cổ Lâm Lịch này mừng sinh nhật thì bảo cô đến làm gì.

 

Cố Tân Tân ở một bên, nói: “Thực ra nhà họ Cố có bảo bọn tớ đến chơi, vốn dĩ tớ không muốn đi đâu, đến nhà họ Cổ làm gì, nhìn thấy Hứa Khả đó thì liền thấy phiền, nhưng nếu cậu muốn đi, tớ nhất định sẽ đi cùng.”

 

QC

 

Vụ Tịch nói: “Đi thì cũng không có vấn đề gì, anh Lâm Lịch đối xử với tớ rất tốt, nề mặt anh Lầm Lịch, coi như không nhìn thấy Hứa Khả kia, nhưng, mẹ Cổ Lâm Hàn gọi điện cho tớ làm gì.”

 

Cổ Tân Tân cười hì hì, chạm vào cô: “Gặp ba mẹ chồng trước đó.”

 

“Biến đi.” Vụ Tịch đột nhiên nhớ tới điều gì, vội vàng nói: “Đến nhà họ Cố, thì cậu không được nói lung tung đâu đấy.”

 

Lời này ám chỉ đến cái bụng của cô. “Ai nha, biết rồi biết rồi, chị đây đáng tin cậy nhất rồi.”

 

Cổ Tân Tân vỗ ngực nói.

 

Vụ Tịch nửa tin nửa ngờ nhìn cô ấy, con nhóc này, nói chuyện không yên tâm nhất, đến lúc đó, cô nhất định phải cẩn thận đề phòng!

 

Buổi tối, Cố Lâm Hàn xuống xe, nhìn thấy Vu Tịch: “Cô đến nhà họ Cổ làm gì?”

 

Vu Tịch còn chưa kịp nói, Cố Tân Tân ở đằng sau đã lên tiếng: “Gặp ba mẹ chồng nha.”

 

Vu Tịch đưa cùi chỏ đánh Cổ Tân Tân, nói với Cổ Lâm Hàn: “Mẹ anh đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng không biết sao bác ấy có số điện thoại tôi.”

 

Cổ Lâm Hàn quay đầu lại, nhìn Vô Ưu đi theo đằng sau…

 

Vô Ưu vội rụt đầu lại, giả vờ như đang nhìn ngọn đèn ven đường. Không liên quan đến cậu ta, không liên quan gì…

 

Vu Tịch chớp mắt nhìn Cố Lâm Hàn: “Vậy bây giờ phải làm thế nào?” Cổ Lâm Hàn hít vào một ngụm khí, kéo cửa xe ra: “Lên xe đi.”

 

“Hả, đi đâu?”

 

“Nhà họ Cổ.”

 

Cổ Tân Tân cười hihi cùng lên xe. “Đi thì đi, sợ gì chứ, chúng ta có nhiều người như vậy, Lôi Đình và Hạ Tử Minh cũng đều đi, cũng như chúng ta không có chuyện gì tụ tập một chút.”

 

Dưới sự thúc đẩy của Cổ Tân Tân, mấy người họ đã đến nhà họ Cổ.

 

Cố Lâm Lịch là người đã có tiếng ở thành phố B từ lâu, sinh nhật của anh ta, người đến chúc mừng không hề ít.

 

Vụ Tịch và Cổ Tân Tân tay trong tay cùng nhau bước vào trong. Xung quanh đều là những người quyền quý có chức vị cao với cái bụng béo phê đi qua đi lại.

 

Hai người Vụ Tịch và Cổ Tân Tân ở trong này, giống như hai đứa trẻ vậy.

 

Bởi vì vốn dĩ Vu Tịch có vẻ ngoài trông hơi nhỏ, còn tùy tiện mặc bộ đồng phục học sinh, cùng với Cổ Tân Tấn cùng nhau đi qua đi lại, bị người khác hiểu nhầm là học sinh thì cũng là điều dễ hiểu.

 

Đáng nhẽ Cố Lâm Hàn đã đi vào trong trước, lúc này hai người đang đi trong đám đông, có chút không tìm được phương hướng. “Oa, đông người vậy.” Cố Tân Tân nói, mắt nhìn xung quanh.

 

Bởi vì suy cho cùng thì nhà họ Cố và nhà Lôi Đình cũng ngang nhau về bề thế, vì vậy cũng đã gặp qua không ít những hoạt động như này, đương nhiên ở đây cũng không có gì phải sợ.

 

Nhiều người cười cười nói nói như vậy, nhưng cô không hề quan tâm, một người không cẩn thận, trực tiếp dụng vào cỖ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện