Lục Cẩn Niên hận không thể xé nát khuôn mặt Kiều An Hảo, nghiến răng nghiến lợi ném lại lời cuối cùng, liền buông bàn tay đang siết cổ cô, rồi không thèm liếc nhìn lấy một cái nghênh ngang rời đi.
Biết thế nào là địa ngục. . . . . . Lông mi thật dài run lên, sắc mặt Kiều An Hảo trở nên trắng nhợt, dựa sát vào tường không nhúc nhích, cho đến khi truyền đến tiếng đinh tai nhức óc của cánh cửa đóng sầm, cô mím môi nuốt một ngụm nước bọt, vô lực ngồi xổm xuống, khóe mắt nổi lên một tầng ướt át.
Cô làm sao có thể chỉ để trở thành diễn viên trong bộ phim truyền hình "Địa lão thiêng hoang" kia mới lên giường của anh chứ? Chẳng qua cô chỉ lấy đó làm cái cớ để che dấu đi tâm tư của mình.
Mà điều đó, là một bí mật chỉ riêng duy nhất cô biết, rằng... cô yêu anh!
Đúng vậy, yêu anh, cô thầm yêu anh suốt mười ba năm, cô không dám cho anh biết, cũng không thể để anh biết..
Cô vốn tưởng rằng cô đã giấu những điều này rất tốt, nhưng là không ngờ tới, tối hôm qua cô chỉ uống chút rượu, liền để lộ ra tâm sự của mình, cô đúng là đã đánh giá quá cao năng lực của mình mà.
Mặc kệ Lục Cẩn Niên có bao nhiêu phẫn nộ việc Kiều An Hảo chủ động leo lên giường anh, ba ngày sau, Kiều An Hảo vẫn nhận được cuộc gọi từ bên "Địa lão thiên hoang", thông báo cô đến thử vai diễn.
Kiều An Hảo cũng không biết vai diễn của cô là Lục Cẩn Niên phân phó xuống, hay là đạo diễn của "Địa lão thiêng hoang" sắp xếp. Tần suất cô xuất hiện trong các bộ phim tuy không coi là nhiều, nhưng cũng không thể tính là ít, chưa nói tới vai chính quan trọng như thế nào, nhưng cũng không phải vai phụ có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng so với những vai diễn lúc trước, đúng là tốt hơn ngàn lần.
Bởi vì dựa vào thủ đoạn bất chính mà lấy được vai diễn này, cho nên khi Kiều An Hảo diễn thử, tuy chỉ có một cảnh nhưng đã kết thúc, liền trực tiếp ký hợp đồng.
Ba ngày sau, Kiều An Hảo tiến vào đoàn phim chính thức khởi quay, mà Lục Cẩn Niên cũng vào ngày hôm sau bay đi Rome quay bộ phim mới của anh.
Kết hôn hai tháng, hai con người ân-ái-một-đêm, liền chia cách ra hai con đường.
Ba tháng sau.
Qua ba tháng quay, đoàn làm phim "Địa lão thiên hoang" đã thuê một biệt thự có phong cảnh tuyệt đẹp trị giá ba mươi triệu ở vùng ngoại ô phía đông của thủ đô, mọi người trong đoàn ai nấy đều hân hoan. Cao hứng nhất phải kể đến đạo diễn của "Địa lão thiên hoang", ông sảng khoái làm cú phone đến Beijing Grand Hotel bao cả đại sảnh trên tầng thượng đãi toàn bộ người của đoàn buổi tiệc rượu..
Thời gian buổi tiệc của "Địa lão thiên hoang" là ba giờ chiều, nhân viên đoàn phim phải thu dọn đạo cụ, diễn viên thì phải tẩy trang và thay quần áo, cho nên buổi tiệc đành dời xuống tám giờ.
Lục Cần Niên gần đây luôn ở Rome, bởi vì công ty tạm thời nảy sinh một chút sự việc nhỏ, hiện giờ tận dụng thời gian hai ngày nghỉ ngơi chờ quay tiếp để về nước một chuyến.
Bởi vì thời gian cấp bách, Lục Cẩn Niên căn bản không có giây phút nghỉ ngơi trên chuyến bay đường dài mệt mỏi. Vừa hạ cánh, anh liền trực tiếp từ sân bay quốc tế Bắc Kinh đến công ty.
Tới công ty, các nhân sự cấp cao đã chờ sẵn trong phòng hội nghị, Lục Cẩn Niên ngay cả miếng nước cũng chưa uống, lập tức bắt đầu cuộc họp..
Hội nghị kéo dài liên tục từ ba giờ chiều đến sáu giờ tối mới kết thúc, khi Lục Cẩn Niên quay về văn phòng, trợ lý cũng tiến theo vào : "Ông Lục, tôi đã đặt vé máy bay mười hai giờ tối nay quay lại Rome, đến nơi thì ngài còn mười lăm tiếng để nghỉ ngơi trước lúc quay."
Biết thế nào là địa ngục. . . . . . Lông mi thật dài run lên, sắc mặt Kiều An Hảo trở nên trắng nhợt, dựa sát vào tường không nhúc nhích, cho đến khi truyền đến tiếng đinh tai nhức óc của cánh cửa đóng sầm, cô mím môi nuốt một ngụm nước bọt, vô lực ngồi xổm xuống, khóe mắt nổi lên một tầng ướt át.
Cô làm sao có thể chỉ để trở thành diễn viên trong bộ phim truyền hình "Địa lão thiêng hoang" kia mới lên giường của anh chứ? Chẳng qua cô chỉ lấy đó làm cái cớ để che dấu đi tâm tư của mình.
Mà điều đó, là một bí mật chỉ riêng duy nhất cô biết, rằng... cô yêu anh!
Đúng vậy, yêu anh, cô thầm yêu anh suốt mười ba năm, cô không dám cho anh biết, cũng không thể để anh biết..
Cô vốn tưởng rằng cô đã giấu những điều này rất tốt, nhưng là không ngờ tới, tối hôm qua cô chỉ uống chút rượu, liền để lộ ra tâm sự của mình, cô đúng là đã đánh giá quá cao năng lực của mình mà.
Mặc kệ Lục Cẩn Niên có bao nhiêu phẫn nộ việc Kiều An Hảo chủ động leo lên giường anh, ba ngày sau, Kiều An Hảo vẫn nhận được cuộc gọi từ bên "Địa lão thiên hoang", thông báo cô đến thử vai diễn.
Kiều An Hảo cũng không biết vai diễn của cô là Lục Cẩn Niên phân phó xuống, hay là đạo diễn của "Địa lão thiêng hoang" sắp xếp. Tần suất cô xuất hiện trong các bộ phim tuy không coi là nhiều, nhưng cũng không thể tính là ít, chưa nói tới vai chính quan trọng như thế nào, nhưng cũng không phải vai phụ có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng so với những vai diễn lúc trước, đúng là tốt hơn ngàn lần.
Bởi vì dựa vào thủ đoạn bất chính mà lấy được vai diễn này, cho nên khi Kiều An Hảo diễn thử, tuy chỉ có một cảnh nhưng đã kết thúc, liền trực tiếp ký hợp đồng.
Ba ngày sau, Kiều An Hảo tiến vào đoàn phim chính thức khởi quay, mà Lục Cẩn Niên cũng vào ngày hôm sau bay đi Rome quay bộ phim mới của anh.
Kết hôn hai tháng, hai con người ân-ái-một-đêm, liền chia cách ra hai con đường.
Ba tháng sau.
Qua ba tháng quay, đoàn làm phim "Địa lão thiên hoang" đã thuê một biệt thự có phong cảnh tuyệt đẹp trị giá ba mươi triệu ở vùng ngoại ô phía đông của thủ đô, mọi người trong đoàn ai nấy đều hân hoan. Cao hứng nhất phải kể đến đạo diễn của "Địa lão thiên hoang", ông sảng khoái làm cú phone đến Beijing Grand Hotel bao cả đại sảnh trên tầng thượng đãi toàn bộ người của đoàn buổi tiệc rượu..
Thời gian buổi tiệc của "Địa lão thiên hoang" là ba giờ chiều, nhân viên đoàn phim phải thu dọn đạo cụ, diễn viên thì phải tẩy trang và thay quần áo, cho nên buổi tiệc đành dời xuống tám giờ.
Lục Cần Niên gần đây luôn ở Rome, bởi vì công ty tạm thời nảy sinh một chút sự việc nhỏ, hiện giờ tận dụng thời gian hai ngày nghỉ ngơi chờ quay tiếp để về nước một chuyến.
Bởi vì thời gian cấp bách, Lục Cẩn Niên căn bản không có giây phút nghỉ ngơi trên chuyến bay đường dài mệt mỏi. Vừa hạ cánh, anh liền trực tiếp từ sân bay quốc tế Bắc Kinh đến công ty.
Tới công ty, các nhân sự cấp cao đã chờ sẵn trong phòng hội nghị, Lục Cẩn Niên ngay cả miếng nước cũng chưa uống, lập tức bắt đầu cuộc họp..
Hội nghị kéo dài liên tục từ ba giờ chiều đến sáu giờ tối mới kết thúc, khi Lục Cẩn Niên quay về văn phòng, trợ lý cũng tiến theo vào : "Ông Lục, tôi đã đặt vé máy bay mười hai giờ tối nay quay lại Rome, đến nơi thì ngài còn mười lăm tiếng để nghỉ ngơi trước lúc quay."
Danh sách chương