------------- 5:00AM tại biệt thự gia tộc Nguyễn Hoàng ---------------
Không khí trong lành buổi sáng thật dễ chịu. Bà nội vẫn như thường lệ đã ra khu vườn hoa chăm sóc cho cây cối, ba hắn thì đang tập thể dục còn mẹ hắn đã vào bếp kêu người chuẩn bị thức ăn. Hôm nay là ngày trường tổ chức đi du lịch, nên mọi người dậy sớm hơn để chuẩn bị chỉ có nó vẫn say sưa trong giấc ngủ êm ái.
" Vy ơi " - Khánh Anh đi tới gõ cửa phòng An Vy để nhờ chiếc bút. Hắn phải chuẩn bị trước danh sách lớp và cả ghi chú những thứ cần thiết cho lớp, nhưng bút hắn tự nhiên lại tắc mực hết. Dưới nhà tiếng Bảo Nam, Thái Điệp và cả Ngọc Ngân cũng đã đến đông đủ.
" Mấy đứa tới rồi đấy à? " - Ba hắn cười hiền nhìn cả bọn - " Không biết hai đứa nó dậy chưa, các con lên xem sao? Ngọc Ngân ở lại với bác một chút, bác có chuyện muốn nói với con "
" Dạ " - Thái Điệp và Bảo Nam đồng thanh rồi cùng nhau chạy lên cầu thang
" Có chuyện gì thế bác? " - Ngọc Ngân cởi túi xách ra rồi ngồi xuống ghế sô pha rót nước mời ba hắn
" Cũng chuẩn bị tới 49 ngày của ông nội con rồi. Tuy nó không thể hiện ra bên ngoài nhưng bác biết em con vẫn chưa thực sự chấp nhận. Nhân cơ hội này, con hãy giúp Ken có thể thoải mái và chấp nhận sự thật này " - Ba hắn trầm ngâm nhìn cô cháu gái
" Con hiểu nó hơn ai hết mà. Đề xuất đi cùng lớp nó là con đã nhờ ba sắp xếp đấy ạ. " - Ngọc Ngân cũng buồn bã trả lời
" Bác nghe nói năm nay sẽ không đi du lịch ở nước ngoài mà địa điểm là đảo Phú Quốc, bác cũng đã đoán được là con nhúng tay vào rồi " - ba hắn cười nhẹ
" Đây không phải là điều bác muốn nói phải không? " - Ngọc Ngân nghiêng đầu hỏi lại như đã hiểu được tâm ý của bác mình
" Ông nội vừa mới mất. Cũng sắp tới cái ngày đó rồi... Ta biết từ trước tới giờ con luôn là người biết tính trước tính sau. Nhưng để Khánh Anh phải trải qua cùng một lúc như thế... " - ba hắn nói mà không dấu nổi sự lo lắng trên khuôn mặt. Ngọc Ngân nghe vậy thì cắt ngang lời ba hắn
" Gần một năm rồi, không ai tin con bé đã chết. Nhưng đã tìm rồi cũng không biết thêm thông tin gì? Con không thể từ bỏ việc tìm kiếm con bé được. Hằng năm là ngày 6/9 sau đợt khai giảng thì nhà trường mới sắp xếp đi du lịch. Năm nay tổ chức đi sớm hơn là vì con luôn có cảm giác con bé sắp quay về bên chúng ta bác à. Dù đó là vì con nhớ nó quá thì Khánh Anh cũng phải đối diện với sự thật. Con rất có lòng tin vào chuyến đi này " - Ngọc Ngân rưng rưng nước mắt rồi nhìn ra ngoài cửa không muốn đối diện với bác mình với một người ba đã chịu nhiều tổn thương.
Ba hắn cũng không nói gì thêm. Nhìn đứa cháu gái rồi khẽ thở dài. Một đứa thì không chịu thể hiện ra bên ngoài, một đứa thì quá cố chấp nhất nhất ôm lấy quá khứ để sống. Nhưng ba hắn hiểu cả Khánh Anh hay Ngọc Ngân đều cùng chung một ý chí! Quay trở lại với bọn hắn. Thái Điệp cùng Bảo Nam đi lên hết cầu thang thì nhìn thấy Khánh Anh đi vào phòng An Vy. Hai đưa mặt gian tà đi núp ở mép tường rồi đi tới phòng An Vy hé cửa nhìn vào trong thì bất ngờ Khánh Anh mở rộng cửa ra làm cả hai giật mình té nhào. - " Ây zaaa đau quá " - Thái Điệp nhăn nhó
" Mày đè lên tao thì đau cái gì? " - Bảo Nam ấm ức mếu máo.
" Lại nhiều chuyện " - Khánh Anh thở dài nhìn hai đứa bạn thân nhiều chuyện
" Sao vậy? " - An Vy mắt nhắm mắt mở đi ra
" Vào chuẩn bị đồ đi. Sắp muộn rồi " - Khánh Anh nói với An Vy rồi đi về phòng. An Vy gật gù rồi ngáp ngắn ngáp dài đi vào làm vệ sinh cá nhân, bỏ hai đứa nằm trên sàn ngơ ngác
" Hai đứa tính nằm đó luôn sao? " - Ngọc Ngân đứng ngoài cửa từ lúc nào bật cười
" Con lợn đè chết người rồi " - Bảo Nam bây giờ mới đẩy Thái Điệp dậy rồi ngồi dậy buông lời trêu Thái Điệp nhưng Thái Điệp không cãi lại cũng không nhìn cậu lườm như mọi hôm nữa.
" Bốn ngày nữa là tới ngày đó rồi. Chẳng trách sao nó càng lúc càng trầm tính " - Thái Điệp vô thức nói
Ngọc Ngân đỡ Thái Điệp đứng dậy rồi buồn bã không nói gì thêm. Một lúc sau An Vy đi ra. Cả bọn cùng xuống nhà leo lên xe tới trường để kịp chuyến đi. Địa điểm tới của lớp 10A1, 11A1 và 12A1 là đảo Phú Quốc. 6h sáng lên xe ra sân bay và dừng chân ở khu nghỉ dưỡng Fusion Phú Quốc. Người chịu trách nhiệm quản lý là hội trưởng và hội phó hội học sinh.
Sau hơn hai tiếng bay cuối cùng cũng có thể đáp xuống sân bay quốc tế Phú Quốc. Mọi người nhanh chóng được đưa tới khu nghỉ dưỡng Fusion Phú Quốc. Và về phòng sắp xếp đồ và nghỉ ngơi, tới trưa thì có mặt tại nhà hàng trong khuôn viên để dùng bữa trưa và bắt đầu một tuần du lịch thoải mái.
Không khí trong lành buổi sáng thật dễ chịu. Bà nội vẫn như thường lệ đã ra khu vườn hoa chăm sóc cho cây cối, ba hắn thì đang tập thể dục còn mẹ hắn đã vào bếp kêu người chuẩn bị thức ăn. Hôm nay là ngày trường tổ chức đi du lịch, nên mọi người dậy sớm hơn để chuẩn bị chỉ có nó vẫn say sưa trong giấc ngủ êm ái.
" Vy ơi " - Khánh Anh đi tới gõ cửa phòng An Vy để nhờ chiếc bút. Hắn phải chuẩn bị trước danh sách lớp và cả ghi chú những thứ cần thiết cho lớp, nhưng bút hắn tự nhiên lại tắc mực hết. Dưới nhà tiếng Bảo Nam, Thái Điệp và cả Ngọc Ngân cũng đã đến đông đủ.
" Mấy đứa tới rồi đấy à? " - Ba hắn cười hiền nhìn cả bọn - " Không biết hai đứa nó dậy chưa, các con lên xem sao? Ngọc Ngân ở lại với bác một chút, bác có chuyện muốn nói với con "
" Dạ " - Thái Điệp và Bảo Nam đồng thanh rồi cùng nhau chạy lên cầu thang
" Có chuyện gì thế bác? " - Ngọc Ngân cởi túi xách ra rồi ngồi xuống ghế sô pha rót nước mời ba hắn
" Cũng chuẩn bị tới 49 ngày của ông nội con rồi. Tuy nó không thể hiện ra bên ngoài nhưng bác biết em con vẫn chưa thực sự chấp nhận. Nhân cơ hội này, con hãy giúp Ken có thể thoải mái và chấp nhận sự thật này " - Ba hắn trầm ngâm nhìn cô cháu gái
" Con hiểu nó hơn ai hết mà. Đề xuất đi cùng lớp nó là con đã nhờ ba sắp xếp đấy ạ. " - Ngọc Ngân cũng buồn bã trả lời
" Bác nghe nói năm nay sẽ không đi du lịch ở nước ngoài mà địa điểm là đảo Phú Quốc, bác cũng đã đoán được là con nhúng tay vào rồi " - ba hắn cười nhẹ
" Đây không phải là điều bác muốn nói phải không? " - Ngọc Ngân nghiêng đầu hỏi lại như đã hiểu được tâm ý của bác mình
" Ông nội vừa mới mất. Cũng sắp tới cái ngày đó rồi... Ta biết từ trước tới giờ con luôn là người biết tính trước tính sau. Nhưng để Khánh Anh phải trải qua cùng một lúc như thế... " - ba hắn nói mà không dấu nổi sự lo lắng trên khuôn mặt. Ngọc Ngân nghe vậy thì cắt ngang lời ba hắn
" Gần một năm rồi, không ai tin con bé đã chết. Nhưng đã tìm rồi cũng không biết thêm thông tin gì? Con không thể từ bỏ việc tìm kiếm con bé được. Hằng năm là ngày 6/9 sau đợt khai giảng thì nhà trường mới sắp xếp đi du lịch. Năm nay tổ chức đi sớm hơn là vì con luôn có cảm giác con bé sắp quay về bên chúng ta bác à. Dù đó là vì con nhớ nó quá thì Khánh Anh cũng phải đối diện với sự thật. Con rất có lòng tin vào chuyến đi này " - Ngọc Ngân rưng rưng nước mắt rồi nhìn ra ngoài cửa không muốn đối diện với bác mình với một người ba đã chịu nhiều tổn thương.
Ba hắn cũng không nói gì thêm. Nhìn đứa cháu gái rồi khẽ thở dài. Một đứa thì không chịu thể hiện ra bên ngoài, một đứa thì quá cố chấp nhất nhất ôm lấy quá khứ để sống. Nhưng ba hắn hiểu cả Khánh Anh hay Ngọc Ngân đều cùng chung một ý chí! Quay trở lại với bọn hắn. Thái Điệp cùng Bảo Nam đi lên hết cầu thang thì nhìn thấy Khánh Anh đi vào phòng An Vy. Hai đưa mặt gian tà đi núp ở mép tường rồi đi tới phòng An Vy hé cửa nhìn vào trong thì bất ngờ Khánh Anh mở rộng cửa ra làm cả hai giật mình té nhào. - " Ây zaaa đau quá " - Thái Điệp nhăn nhó
" Mày đè lên tao thì đau cái gì? " - Bảo Nam ấm ức mếu máo.
" Lại nhiều chuyện " - Khánh Anh thở dài nhìn hai đứa bạn thân nhiều chuyện
" Sao vậy? " - An Vy mắt nhắm mắt mở đi ra
" Vào chuẩn bị đồ đi. Sắp muộn rồi " - Khánh Anh nói với An Vy rồi đi về phòng. An Vy gật gù rồi ngáp ngắn ngáp dài đi vào làm vệ sinh cá nhân, bỏ hai đứa nằm trên sàn ngơ ngác
" Hai đứa tính nằm đó luôn sao? " - Ngọc Ngân đứng ngoài cửa từ lúc nào bật cười
" Con lợn đè chết người rồi " - Bảo Nam bây giờ mới đẩy Thái Điệp dậy rồi ngồi dậy buông lời trêu Thái Điệp nhưng Thái Điệp không cãi lại cũng không nhìn cậu lườm như mọi hôm nữa.
" Bốn ngày nữa là tới ngày đó rồi. Chẳng trách sao nó càng lúc càng trầm tính " - Thái Điệp vô thức nói
Ngọc Ngân đỡ Thái Điệp đứng dậy rồi buồn bã không nói gì thêm. Một lúc sau An Vy đi ra. Cả bọn cùng xuống nhà leo lên xe tới trường để kịp chuyến đi. Địa điểm tới của lớp 10A1, 11A1 và 12A1 là đảo Phú Quốc. 6h sáng lên xe ra sân bay và dừng chân ở khu nghỉ dưỡng Fusion Phú Quốc. Người chịu trách nhiệm quản lý là hội trưởng và hội phó hội học sinh.
Sau hơn hai tiếng bay cuối cùng cũng có thể đáp xuống sân bay quốc tế Phú Quốc. Mọi người nhanh chóng được đưa tới khu nghỉ dưỡng Fusion Phú Quốc. Và về phòng sắp xếp đồ và nghỉ ngơi, tới trưa thì có mặt tại nhà hàng trong khuôn viên để dùng bữa trưa và bắt đầu một tuần du lịch thoải mái.
Danh sách chương