Cuối cùng sau hơn năm tiếng đồng hồ đại chiến, khiến căn phòng vô cùng sạch sẽ đã lưu lại đầy dấu vết hoan ái, từng vũng chất lỏng sền sệt nằm vương vải khắp mọi nơi, từng cổ thân thể mềm mại trắng mịn nằm ngổn ngang khắp nơi. Đương nhiên những thân thể này là chúng nữ rồi, trải qua trận chiến này chúng nữ ai nấy cũng mặt mày đỏ ửng kiều diễm, tuy tất cả đều sung sướng đến ngất đi nhưng khóe miệng ai cũng treo một nụ cười hạnh phúc, thỏa mãn.
Còn tên Vô Thiên thì không như chúng nữ mà lại cười thỏa mãn tay ôm ấp từng tấm thân mềm mại, hắn nhắm mắt định ngủ một giấc đúng nghĩa nhưng bỗng...
Kétttt...
Cửa phòng bỗng dưng bị đẩy ra, một cô bé đi vào không ai khác chính là Tiểu cô nương Long Như Ngọc, nàng rón rén bước từng bước đến chỗ hắn và chúng nữ đang ngủ. Khi nhìn thấy thân thể lõa lồ của chúng nữ và Vô Thiên nàng không khỏi một trận đỏ mặt, tuy hình dáng nàng chỉ là một cô bé mười mấy tuổi nhưng tuổi thật đã hơn ba mươi tâm tính hiển nhiên cũng không còn là cô bé. Với lại lúc ở Long Cốc mẫu thân nàng cũng đã có một khóa" giáo dục " cho nàng nên khi nhìn hình ảnh như vậy nàng cũng không đến nỗi không biết chuyện gì xảy ra.
Tuy long tộc về chuyện này rất thoải mái, chỉ cần là đạo lữ thì muốn "làm" ở đâu cũng được nhưng dù sao nàng cũng là Tiểu cô nương chưa biết mùi đời nhìn hình ảnh như vậy cũng không khỏi đỏ mặt quay đi. Nhưng rất nhanh nàng lại lắc đầu quay lại, mắt nhìn thẳng vào cái tên nam nhân với nụ cười xấu xa treo trên môi, đang trái ôm phải ấm mỹ nhân chìm trong mộng đẹp kia, một khắc này trong mắt nàng lóe lên tia kiên định rất nhanh thân thể nhỏ nhắn đã linh hoạt như con mèo nhỏ chui vào lòng hắn.
Cảm nhận hơi thở nam nhân trầm ấm đều đều không ngừng phả đến khiến cho nàng không khỏi một trận cảm giác kỳ dị, hai gò má đã đỏ đến nỗi có thể chảy máu bất kỳ lúc nào đủ thấy nàng thẹn thùng như thế nào rồi. Hiển nhiên những việc làm của cô gái nhỏ này hắn đều biết hết nhưng vẫn ra vẻ đang ngủ, hắn muốn nhìn xem tiểu cô nương này muốn làm gì hắn đây, nhưng hành động tiếp theo của nàng lại khiến hắn không thể tin nổi luôn.
Chỉ thấy nàng môi hồng hơi nhếch hướng tới đôi môi hắn hôn phớt lên một cái, hai tay còn quấn lấy cổ hắn nữa chứ khiến bộ ngực nhỏ vừa mới phát dục chút ít như vậy mà chạm vào ngực hắn, tiểu cô nương này vậy mà gan lớn như vậy a, phải biết rằng nữ nhân nơi này vô cùng bảo thủ a, vậy mà nàng cư nhiên hôn hắn a, không chỉ vậy mấy lời tiếp theo đây khiến hắn cũng xém sốc
- Thúc thúc, thúc có biết Ngọc nhi yêu thúc lắm không hả? - Tuy thúc có quan hệ với mẫu thân nhưng Ngọc nhi cũng không có ý kiến mà. Nhưng tại sao thúc lại không để ý đến Ngọc nhi chứ.
- Thúc xấu xa như vậy đến một người mới gặp như vậy cũng có thể thu tại sao lại không thu Ngọc nhi chứ.
- Hì hì nhưng không sao hôm nay Ngọc nhi nhất định sẽ cùng thúc song tu để coi thúc làm sao mà còn không để ý đến Ngọc nhi.
Nàng vừa nói xong câu cuối thì nỡ một nụ cười ranh mãnh như sói nhìn con thỏ con, nàng nhẹ nhàng đừng dậy, nhưng tay nhỏ trên mặt và trên ngực hắn véo nhẹ một cái mới chịu đứng lên. Hai tay nàng từ từ giải khai toàn bộ quần áo khiến thân hình tiểu la lị của nàng hoàn toàn lộ ra ngoài, làn da trắng bóng như sữa, hai gò ngực vừa mới nhú, tay chân trắng mịn như ngó sen cùng với cái mông nhỏ khẽ nhếch lên, với thân hình này khi nàng lớn lên chắc chắn sẽ khiến cho không ít đàn ông điên cuồng nhưng tiếc là đàn ông trên đời này chỉ có thể nhìn nàng từ bên ngoài còn cổ thân thể xinh đẹp này chỉ dành cho một kẻ duy nhất.
Nàng cởi xong quần áo lại nhanh nhẹn chui vào ngực hắn chuẩn bị " hành sự", chuyện tới nước này hắn còn giả ngủ nữ thì không biết sẽ thành chuyện tốt gì nữa a. Trong khi nàng hôn lên mặt hắn một cái thì mắt hắn bỗng dưng mở bừng lên nhìn thẳng nàng khiến nàng giật bắn người xuýt hét lên.
- Thúc...thúc...người...người...không phải...không phải...
Nàng gấp đến độ nói chuyện lắp bắp luôn a, trong lòng thì đang vô cùng lo lắng. Rõ ràng nàng chuẩn bị rất kỹ trước khi tới mà, nàng còn nghe lời mẹ nàng là nam nữ khi làm việc kia xong sẽ lăn ra ngủ nên trực sẵng ở cửa phòng, tuy phải nghe bọn họ "làm" suốt mấy tiếng, thỉnh thoảng lại có tiếng của mẹ và cô cô thì nàng cũng hiểu việc gì rồi, mãi đến khi âm thanh tắt hoàn toàn nàng mới dám bước vào, với lại rõ ràng lúc trước hắn ngủ sao...sao bây giờ lại. Trời ơi không biết thúc thúc có cho rằng mình là một tiểu dâm oa suốt ngày muốn cái kia mà từ bỏ mình không, nếu như vậy thì ô ô,...
Nàng nghĩ đến vậy khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đỏ bừng nhanh chóng trắng bệch cả ra, hắn nhìn nàng cũng hơi khó hiểu nhưng cũng không để ý nhiều mà ôm nàng đặc úp sấp ngang hông hắn để cái mông nhỏ nhô lên. Nàng đang khó hiểu thì bỗng
Ba …Ba…Ba…
Mấy tiếng giòn vang, hắn tay vừa vỗ vào mông nhỏ nàng vừa hầm hầm nói.
- Hừ ta bỏ rơi ngươi khi nào hả, ta có nói sẽ không thu ngươi sau hả? Nếu ta không thu bây giờ ngươi cái tiểu dâm oa này sau có thể mò được tới đây hả?
Nghe tiếng tiểu dâm oa khiến nàng run rẩy cả người, hắn thật coi nàng là một tiểu dâm oa, nghĩ đến đó nàng không kìm được mà khóc luôn rồi.
- Tiểu dâm oa ta đâu có đánh mạnh lắm sau lại khóc chứ.
Hắn hơi hoảng rồi, Vô Thiên hắn không hề cố kị ai nhưng lại rất ngán nước mắt nữ nhân đó, hắn cũng không dám đánh nàng nữa mà ôm nàng dậy, để nàng ngồi lên đùi hắn, tay lau nước mắt nước mũi trên khuôn mặt như búp bê của nàng.
- Ô...ô người ta hức không phải dâm oa người ta chỉ thích thúc thúc mà không nhịn được thôi. Thúc thúc đừng bỏ Ngọc nhi dù đánh mông Ngọc nhi nhiều hơn cũng không sao hết.
Hắn dở khóc dở cười a, tiểu cô nương này không ngờ vì một tiếng dâm oa của hắn mà khóc hơn nữa lại còn tưởng hắn coi nàng là tiểu cô nương dâm đảng mà không cần nàng nên mới khóc như vậy.
- Nghe thúc nói nè, thúc không phải ghét Ngọc nhi mà là rất thương Ngọc nhi đó. Nhưng mà hiện giờ thúc thúc không thu Ngọc nhi được vì Ngọc nhi còn nhỏ, chờ khi nào Ngọc nhi lớn rồi thúc thúc sẽ cho Ngọc nhi cùng mẹ chơi đùa với thúc được không?
- Không mẹ nói Ngọc nhi đã có thể cùng thúc rồi, hơn nữa chỉ cần thúc cùng ngọc nhi song tu thì sẽ lớn mà.
Hắn không biết nói gì luôn a, Long Linh Tú nàng thiệt là vậy mà đem con dạy như vậy hơn nữa còn nói song tu sẽ lớn thật con mẹ nó làm khó hắn mà, rốt cuộc bây giờ hắn nên làm sao đây chứ. Nếu hắn cự tuyệt thì chắc chắn tiểu cô nương này sẽ nghĩ lung tung cho xem không chừng còn làm ra mấy trò sau lưng hắn a, nhưng mà bây giờ ăn nàng thì...
Còn tên Vô Thiên thì không như chúng nữ mà lại cười thỏa mãn tay ôm ấp từng tấm thân mềm mại, hắn nhắm mắt định ngủ một giấc đúng nghĩa nhưng bỗng...
Kétttt...
Cửa phòng bỗng dưng bị đẩy ra, một cô bé đi vào không ai khác chính là Tiểu cô nương Long Như Ngọc, nàng rón rén bước từng bước đến chỗ hắn và chúng nữ đang ngủ. Khi nhìn thấy thân thể lõa lồ của chúng nữ và Vô Thiên nàng không khỏi một trận đỏ mặt, tuy hình dáng nàng chỉ là một cô bé mười mấy tuổi nhưng tuổi thật đã hơn ba mươi tâm tính hiển nhiên cũng không còn là cô bé. Với lại lúc ở Long Cốc mẫu thân nàng cũng đã có một khóa" giáo dục " cho nàng nên khi nhìn hình ảnh như vậy nàng cũng không đến nỗi không biết chuyện gì xảy ra.
Tuy long tộc về chuyện này rất thoải mái, chỉ cần là đạo lữ thì muốn "làm" ở đâu cũng được nhưng dù sao nàng cũng là Tiểu cô nương chưa biết mùi đời nhìn hình ảnh như vậy cũng không khỏi đỏ mặt quay đi. Nhưng rất nhanh nàng lại lắc đầu quay lại, mắt nhìn thẳng vào cái tên nam nhân với nụ cười xấu xa treo trên môi, đang trái ôm phải ấm mỹ nhân chìm trong mộng đẹp kia, một khắc này trong mắt nàng lóe lên tia kiên định rất nhanh thân thể nhỏ nhắn đã linh hoạt như con mèo nhỏ chui vào lòng hắn.
Cảm nhận hơi thở nam nhân trầm ấm đều đều không ngừng phả đến khiến cho nàng không khỏi một trận cảm giác kỳ dị, hai gò má đã đỏ đến nỗi có thể chảy máu bất kỳ lúc nào đủ thấy nàng thẹn thùng như thế nào rồi. Hiển nhiên những việc làm của cô gái nhỏ này hắn đều biết hết nhưng vẫn ra vẻ đang ngủ, hắn muốn nhìn xem tiểu cô nương này muốn làm gì hắn đây, nhưng hành động tiếp theo của nàng lại khiến hắn không thể tin nổi luôn.
Chỉ thấy nàng môi hồng hơi nhếch hướng tới đôi môi hắn hôn phớt lên một cái, hai tay còn quấn lấy cổ hắn nữa chứ khiến bộ ngực nhỏ vừa mới phát dục chút ít như vậy mà chạm vào ngực hắn, tiểu cô nương này vậy mà gan lớn như vậy a, phải biết rằng nữ nhân nơi này vô cùng bảo thủ a, vậy mà nàng cư nhiên hôn hắn a, không chỉ vậy mấy lời tiếp theo đây khiến hắn cũng xém sốc
- Thúc thúc, thúc có biết Ngọc nhi yêu thúc lắm không hả? - Tuy thúc có quan hệ với mẫu thân nhưng Ngọc nhi cũng không có ý kiến mà. Nhưng tại sao thúc lại không để ý đến Ngọc nhi chứ.
- Thúc xấu xa như vậy đến một người mới gặp như vậy cũng có thể thu tại sao lại không thu Ngọc nhi chứ.
- Hì hì nhưng không sao hôm nay Ngọc nhi nhất định sẽ cùng thúc song tu để coi thúc làm sao mà còn không để ý đến Ngọc nhi.
Nàng vừa nói xong câu cuối thì nỡ một nụ cười ranh mãnh như sói nhìn con thỏ con, nàng nhẹ nhàng đừng dậy, nhưng tay nhỏ trên mặt và trên ngực hắn véo nhẹ một cái mới chịu đứng lên. Hai tay nàng từ từ giải khai toàn bộ quần áo khiến thân hình tiểu la lị của nàng hoàn toàn lộ ra ngoài, làn da trắng bóng như sữa, hai gò ngực vừa mới nhú, tay chân trắng mịn như ngó sen cùng với cái mông nhỏ khẽ nhếch lên, với thân hình này khi nàng lớn lên chắc chắn sẽ khiến cho không ít đàn ông điên cuồng nhưng tiếc là đàn ông trên đời này chỉ có thể nhìn nàng từ bên ngoài còn cổ thân thể xinh đẹp này chỉ dành cho một kẻ duy nhất.
Nàng cởi xong quần áo lại nhanh nhẹn chui vào ngực hắn chuẩn bị " hành sự", chuyện tới nước này hắn còn giả ngủ nữ thì không biết sẽ thành chuyện tốt gì nữa a. Trong khi nàng hôn lên mặt hắn một cái thì mắt hắn bỗng dưng mở bừng lên nhìn thẳng nàng khiến nàng giật bắn người xuýt hét lên.
- Thúc...thúc...người...người...không phải...không phải...
Nàng gấp đến độ nói chuyện lắp bắp luôn a, trong lòng thì đang vô cùng lo lắng. Rõ ràng nàng chuẩn bị rất kỹ trước khi tới mà, nàng còn nghe lời mẹ nàng là nam nữ khi làm việc kia xong sẽ lăn ra ngủ nên trực sẵng ở cửa phòng, tuy phải nghe bọn họ "làm" suốt mấy tiếng, thỉnh thoảng lại có tiếng của mẹ và cô cô thì nàng cũng hiểu việc gì rồi, mãi đến khi âm thanh tắt hoàn toàn nàng mới dám bước vào, với lại rõ ràng lúc trước hắn ngủ sao...sao bây giờ lại. Trời ơi không biết thúc thúc có cho rằng mình là một tiểu dâm oa suốt ngày muốn cái kia mà từ bỏ mình không, nếu như vậy thì ô ô,...
Nàng nghĩ đến vậy khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đỏ bừng nhanh chóng trắng bệch cả ra, hắn nhìn nàng cũng hơi khó hiểu nhưng cũng không để ý nhiều mà ôm nàng đặc úp sấp ngang hông hắn để cái mông nhỏ nhô lên. Nàng đang khó hiểu thì bỗng
Ba …Ba…Ba…
Mấy tiếng giòn vang, hắn tay vừa vỗ vào mông nhỏ nàng vừa hầm hầm nói.
- Hừ ta bỏ rơi ngươi khi nào hả, ta có nói sẽ không thu ngươi sau hả? Nếu ta không thu bây giờ ngươi cái tiểu dâm oa này sau có thể mò được tới đây hả?
Nghe tiếng tiểu dâm oa khiến nàng run rẩy cả người, hắn thật coi nàng là một tiểu dâm oa, nghĩ đến đó nàng không kìm được mà khóc luôn rồi.
- Tiểu dâm oa ta đâu có đánh mạnh lắm sau lại khóc chứ.
Hắn hơi hoảng rồi, Vô Thiên hắn không hề cố kị ai nhưng lại rất ngán nước mắt nữ nhân đó, hắn cũng không dám đánh nàng nữa mà ôm nàng dậy, để nàng ngồi lên đùi hắn, tay lau nước mắt nước mũi trên khuôn mặt như búp bê của nàng.
- Ô...ô người ta hức không phải dâm oa người ta chỉ thích thúc thúc mà không nhịn được thôi. Thúc thúc đừng bỏ Ngọc nhi dù đánh mông Ngọc nhi nhiều hơn cũng không sao hết.
Hắn dở khóc dở cười a, tiểu cô nương này không ngờ vì một tiếng dâm oa của hắn mà khóc hơn nữa lại còn tưởng hắn coi nàng là tiểu cô nương dâm đảng mà không cần nàng nên mới khóc như vậy.
- Nghe thúc nói nè, thúc không phải ghét Ngọc nhi mà là rất thương Ngọc nhi đó. Nhưng mà hiện giờ thúc thúc không thu Ngọc nhi được vì Ngọc nhi còn nhỏ, chờ khi nào Ngọc nhi lớn rồi thúc thúc sẽ cho Ngọc nhi cùng mẹ chơi đùa với thúc được không?
- Không mẹ nói Ngọc nhi đã có thể cùng thúc rồi, hơn nữa chỉ cần thúc cùng ngọc nhi song tu thì sẽ lớn mà.
Hắn không biết nói gì luôn a, Long Linh Tú nàng thiệt là vậy mà đem con dạy như vậy hơn nữa còn nói song tu sẽ lớn thật con mẹ nó làm khó hắn mà, rốt cuộc bây giờ hắn nên làm sao đây chứ. Nếu hắn cự tuyệt thì chắc chắn tiểu cô nương này sẽ nghĩ lung tung cho xem không chừng còn làm ra mấy trò sau lưng hắn a, nhưng mà bây giờ ăn nàng thì...
Danh sách chương