Tiền sao? Lisa nhìn Đường Nhã Đình, không phải là nhà họ Đường đã xong rồi sao, làm sao cô ta có thể có dư thừa tiền để thuê những người này.

"Tiểu thư Lisa, vậy cô có biết không, có một câu nói gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa..." Đường Nhã Đình cười khanh khách. Mặc dù công ty của nhà họ Đường không có ở đây. Nhưng mà nhiều năm qua Đường Cát Nguyên làm bao nhiêu chuyện xấu như vậy, nhưng mà vấn đề tiền bạc lại  không hề thiếu. mặc dù hiện tại bây giờ gặp phải chuyện này, sau nhiều biến cố như vậy, tiền mà Đường Nhã Đình dự trữ được, so ra vẫn có một số lượng khả quan.

"Các người thả tôi ra, các ngươi muốn cái gì tôi cũng có thể cho các người. Các người không nên làm thương tổn đến tôi!" @MeBau*[email protected]@  Lisa nói điều kiện: "Cô trả cho các người bao nhiêu, tôi nguyện ý ra gấp đôi, không, chỉ cần các người nguyện ý bỏ qua cho tôi, bao nhiêu tiền, tùy các người ra giá."

Khanh khách... Tiếng cười vui vẻ ở phát ra từ phần môi của Đường Nhã Đình. Thật là buồn cười: "Cô yên tâm đi, bọn họ sẽ không muốn mạng của cô đâu!"

"Đường Nhã Đình cô cũng ưa thích nghĩ muốn như thế nào!" Lisa sợ hãi lui về phía sau. Người phụ nữ này quá đáng sợ, chết sao? Đó không phải là chuyện đáng sợ nhất. Cô khóc. Đột nhiên bị người đẩy một chút, thân thể của Lisa cũng bị ngã ngửa về phía sau, té ở trên chiếc giường bẩn thỉu giường. Chăn đệm trên giường tản ra mùi nấm mốc làm người ta nôn mửa. Còn có rất nhiều dấu vết chất lỏng đã khô khốc sau khi...

Nôn... Trong dạ dày lisa đột nhiên cuồn cuộn một hồi. Lisa phun ra... Cô cũng không còn kịp đứng dậy nữa, liền nôn ói chất bẩn ra ở ngay trên giường.

"Ha ha... diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cảm thấy ghê tởm sao?" Đường Nhã Đình cười: "Tôi nghĩ... Thứ làm cho cô thực sự  cảm thấy ghê tởm còn ở phía sau kia!"

"Đường Nhã Đình, cô muốn thế nào!"

"Không muốn thế nào hết, chính là... Muốn cô nếm thử một chút niềm vui thú của một người phụ nữ, cô... không phải là cô vẫn luôn rất yêu Lăng Phong ư, không phải là vẫn luôn nghĩ hết biện pháp quyến rũ anh ấy hay sao, hả?" Đường Nhã Đình nhướng mày. "Cô đã tịch mịch khó nhịn như vậy, tôi đây liền giúp cô một chút." Đường Nhã Đình cười âm u lạnh lẽo: "Tôi bảo đảm sẽ làm cho cô cảm thấy rất thoải mái! Coi như là Lăng Phong, hắn cũng cũng sẽ không thể làm cho cô được thư thái như vậy đâu!" Đường Nhã Đình đi tới bên giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào gương mặt Lisa: "Tôi dám cam đoan, với bản chất dâm đãng của cô, sự ôn nhu của Lăng Phong sẽ không thể nào thỏa mãn được cô!"

"Phì!" Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Lisa hung hăng một nhổ nước miếng thóa mạ ở trên mặt Đường Nhã Đình: "Đường Nhã Đình, tôi xin cô đấy, trước khi cô nói đến người khác thì hãy tự soi gương mình trước đi. Nếu so sự dâm đãng, tôi thế nào cũng không bằng một phần vạn cô. Ở thành phố T này, có người nào không biết đại tiểu thư nhà họ Đường là một kỹ nữ kia chứ!"

"Đồ khốn!" Đường Nhã Đình tức giận nổi nòng quạt một cái tát lên mặt Lisa. Khí lực quá lớn. Lisa bị đánh ngã lăn ra ở trên giường! "Mày nói lại lần nữa xem!" Đường Nhã Đình một phát kéo tóc của Lisa: "Mày thử nói lại lần nữa xem!" Đường Nhã Đình hét lên, cổ họng gần như đã khản đặc.

"Tao nói lại lần nữa thì như thế nào!" Lisa cười: "Đường Nhã Đình, mày mới đúng là đồ khốn. Không đúng. Là loại hàng bị người ta chơi đùa giày xéo đến nát bét ra rồi!" Lisa nói xong bật lên tràng cười ha ha: "Đổi lại tao là Tiêu Lăng Phong, tao cũng sẽ không bao giờ đi yêu một con điếm, bất cứ ai cũng nhận làm chồng như vậy!"

"Đồ đê tiện, đồ bỉ ổi!" Đường Nhã Đình đánh Lisa giống như đã nổi điên lên rồi vậy. Móng tay bén nhọn xẹt qua làn da của Lisa, lưu lại từng đường những vết cào rớm máu. "Giỏi lắm! Mày thật sự xem thường tao! Ngày hôm nay tao sẽ phải cho mày biết thế nào gọi là đê tiện!" Đường Nhã Đình mắng, chưa hết giận còn nhảy lên giường, đạp ở trên bụng Lisa mấy đạp: "Lisa, mày có biết, ngày đó là ba ba tao đã làm Trình Diệu Tinh như thế nào không?" Đường Nhã Đình cười: "Hôm nay tao cũng vậy, cũng muốn cho mày biết cảm giác SM có mùi vị như thế nào!" Đường Nhã Đình nói xong đưa tay giật luôn váy của Lisa xuống. Bộ nội y màu đen với hai luồng tuyết trắng bên trong theo nhịp thở phập phồng lên xuống. Lisa chật vật nằm ở trên giường, một màn này làm cho mấy người ở phía sau có chút không thể chờ đợi! "Đường Nhã Đình, mày sẽ không được chết tử tế đâu!" Lisa mắng to.

"Tao hi vọng tính mệnh mày còn có đến ngày đó, để nhìn thấy tao chết không được tử tế như thế nào!" Đường Nhã Đình cười. "Mấy người hãy chú ý phục vụ tiểu thư Lisa!" Đường Nhã Đình nói xong cười cười, quệt quệt lòng bàn tay. "Không cần phải quá thô bạo đâu".

"Đường Nhã Đình, mày đúng là loại phụ nữ ác độc, khó trách Tiêu Lăng Phong không nghĩ đến mày, khó trách Hạ Cẩm Trình chơi mày đã rồi lại còn phải đá văng mày ra, đây đều là mày tự tìm, là báo ứng của mày, báo ứng... Những lời mắng chửi của Lisa làm mấy gã đàn ông đang lôi kéo váy áo của Lisa bật lên tiếng cười dâm dục, vừa vặn tiếng vải vóc bị xé rách truyền đến. "Các ngưòơi là một lũ cầm thú, buông tao ra!" Lisa lớn tiếng kêu gào: "Cứu mạng!" Cô gào thét nghe đầy tuyệt vọng

"Đừng kêu lên như thế!" Gã đàn ông vẻ bất mãn. "Móa nó (câu chửi), đã cùng ông đây lên giường rồi, cần gì phải cố làm ra vẻ căng thẳng như lúc mới ban đầu như vậy, cuối cùng đều trở thành dâm phụ tru lên thực giống như chó sói vậy!" Gã đàn ông mắng xong đưa tay cởi quần áo của mình ra. Trên người của hắn, các loại vết sẹo lần lượt xâm lên người đan xen vào nhau. Chỉ cần nhìn thôi cũng đã làm cho người ta không nhịn được cảm giác ghê tởm.

"Ọe..." Lisa không sao kiềm chế được lại một lần nôn mửa chọc giận đến gã đàn ông kia.

"Con mẹ nó, mày là chán ghét tử ghê tởm ông đây có phải không?" Hắn kéo Lisa lên. Hôm nay ông đây liền để cho mày được biết, mày đã phải cầu xin một người mà mày cảm giác thấy ghê tởm là như thế nào! Hừ... "

Gã đàn ông đẩy Lisa ra, sau đó hướng về phía người ở đằng sau nháy mắt. Nhận được chỉ thị, gã đàn ông rất nhanh lấy hộp đồ nghề đổ ra, rào một cái, liền ném lên giường.

Lisa nhìn roi da và các loại dụng cụ ở bên cạnh,  con ngươi mở trừng đến thật to,

"Không, không muốn!" Lisa lớn tiếng kêu gào, "Các ngươi không thể đối xử với tôi như vậy, không muốn!" Lisa lớn tiếng kêu gào… Vút! Một roi trước hết đã rơi vào trên người của Lisa…

"A!" Li sa kêu lên một tiến thê thảm. "Cầu xin anh, hãy bỏ qua cho tôi, cầu xin anh..." Lisa ra sức cầu xin.

"Hiện tại đã biết cầu xin tha thứ cho rồi saoa! Ha ha... Mới vừa không phải là thái độ rất mạnh mẽ đó sao? Hãy tiếp tục lớn tiếng mắng chửi đi! Để cho ông đây nhìn xem đến tột cùng đồ chó cái này mạnh miệng đến thế nào!" Gã đàn ông hung hăng lớn tiếng thóa mạ. Ngọn roi liền lập tức rơi vào trên người Lisa loạn xạ. Rất nhanh y phục của Lisa bị xé rách ra đến không còn thành hình dạng gì nữa, rơi bừa bãi vào trên người của cô. Trên những mảnh vải dính đầy những vết máu, theo sự lên xuống của ngọn roi mà bị xé đến nát bấy tan tành thành những mảnh vụn nho nhỏ từ từ lả tả bay xuống.

"Cầu xin anh đừng tiếp tục đánh tôi nữa, cầu xin các người..." Bị đau đến không chịu nổi, Lisa hèn mọn cầu xin."Tha cho tôi..."

"Cầu xin chúng ta lên trên người cô đi!" Gã đàn ông nói một câu thô tục: "Cầu xin chúng ta lên trên người cô đi, tôi liền không đánh nữa!" Gã đàn ông cười khả ố! Vốn là loại người như thế này cũng không đúng khẩu vị nên hắn không có hứng thú. Nhưng mà hết lần này tới lần khác cố chủ (người thuê làm việc) lại có yêu cầu. Một thân mồ hôi mệt mỏi không nói, đến chính bản thân hắn cũng không thể nào tự khống chế được mình.

Lisa nhìn gã đàn ông này, giống như không tin được mình vừa nghe thấy cái gì.

"Không cầu xin nữa sao? Được!" Gã đàn ông gật đầu càng thêm ra sức quật roi: "Mày có nói hay không, có nói hay không..."

"A... Không, đừng đánh nữa, không muốn bị đánh nữa!" Lisa kêu gào, "Tôi cầu xin các người, cầu xin các người..." Cô nắm thật chặc lấy chiếc ga giường ở phía dưới:" Hãy lên trên tôi đi! "

Tựa như rất hài lòng với biểu hiện của Lisa. Gã đàn ông kia xông lên trước. Sau một khắc, tiếng kêu vang lên càng thêm thê thảm hơn.

"Móa nó, kiếm được, thế nào lại là xử nữ..."

Lisa tuyệt vọng nhìn những mảnh vụn váy áo trong tầm mắt mình đang rơi xuống. Ngày hôm nay chính là không có một chút ý nghĩa nào với cô, cô triệt để mất đi hết thảy! Cô đã từng cho là mình sẽ đấu thắng được Đường Nhã Đình, cho nên cũng không để Trình Diệu Tinh vào trong mắt, nhưng mà đến hôm nay cô mới biết, so ra cô còn kém hơn cả Trình Diệu Tinh,     cũng đều không đấu lại được với Đường Nhã Đình ác độc kia. Cô ngoại trừ để lại những lời nói độc ác ra, thì cũng không biết làm cái gì hết...

Nước mắt từ trong tròng mắt cô từ từ chậm rãi chảy xuống. Cô thật không cam lòng, thật hận, nhìn những khuôn mặt của một người lại một người cứ thế bày ra xuất hiện ở trước mắt mình, Lisa cảm giác được bọn họ vậy mà lại đang làm cái chuyện ghê tởm nhất đối với mình như vậy. Ở trong sự phẫn nộ lẫn căn hận trung Lisa đã hôn mê. Tao sẽ không thể cứ quên đi như vậy, tuyệt đối sẽ không...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện